My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

31 448

JETMAN

(Đang ra)

JETMAN

Toshiki Inoue

Tiểu thuyết được biên dịch bởi Bucky Nguyen

13 685

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

33 113

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

(Đang ra)

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

SF永远

Chúc mừng. Bạn đã tạo nên nhân vật chính mạnh nhất, người sẽ xoá bỏ mọi điều xấu xa một cách tàn nhẫn

21 150

Unnamed Memory - After The End

(Đang ra)

Unnamed Memory - After The End

Furumiya Kuji

Phần hậu truyện After The End của series Unnamed Memory

32 1252

Tập 5 - Chương 7: Tôi gọi điện cho hôn thê trong lúc tắm, rồi mọi chuyện trở nên tồi tệ

"Yuuichi, đến lượt mày tắm đó."

"...Ờ... Biết rồi..."

"Gì thế mày!? Tao mới đi tắm có tí mà mày đã ỉu xìu vậy!?"

Tôi liếc về phía Masa, người vừa gào lên to tiếng.

Do vẫn còn ướt nên kiểu tóc dựng ngược thường ngày của thằng này trông rũ rượi như bị xẹp lép.

Hahaha—Tôi thậm chí chẳng cất giọng cười nổi.

"...Tao đi tắm đây."

Tôi nhét cái điện thoại đang siết chặt vào túi quần và từ từ đứng dậy.

Chắc giờ mặt tôi trông như sắp chết đến nơi rồi.

"Biểu cảm gì thế kia? Tưởng đâu đi chơi qua đêm nhà bạn thì vui vẻ lắm chứ... trông mày cứ như vừa bị Yuuna-hime từ chối vậy, mặt mày thảm hại thật đấy, Yuuichi?"

―Bị Yuuna từ chối...

Cảm giác như vừa bị ai đó lấy vật nặng đập thẳng vào đầu.

Trước mắt tôi tối sầm lại.

Ôi, Yuuichi ơi. Mày mà chết thì thật là đáng thương.

――Đã gần tám tháng kể từ khi tôi bắt đầu sống cùng Yuuka.

Trong quãng thời gian đó, hôm nay là lần đầu tiên tôi trải qua một đêm không có Yuuka bên cạnh... và tôi không chịu nổi cảm giác cô đơn ấy, nên mới xin tá túc ở nhà Masa.

Hồi còn học lớp 10 và sống một mình, những đêm đơn độc như vậy vốn là chuyện thường tình với tôi.

Thế nhưng… với một cô nàng hay nhõng nhẽo và thích được quan tâm như Yuuka, tôi nghĩ kiểu gì sau buổi diễn em ấy cũng sẽ nhắn RINE hoặc gọi điện cho tôi.

Vì ngại để Masa thấy nên tôi còn phải canh thời gian nữa. Khó quá. Biết sao bây giờ đây.

...Tôi vẫn còn đang hí hửng như thế, là từ một tiếng trước.

Dù đã quá 10 giờ tối rồi—vậy mà từ phía Yuuka vẫn chẳng có lấy một chút động tĩnh nào.

"...Lạ thật. Hay là điện thoại trục trặc?"

Tôi ngâm mình trong bồn nước nhà Masa, và cầm lấy điện thoại bỏ trong túi zip chống nước.

Do không thấy liên lạc gì nên tôi đã gửi vài tin RINE.

Thế nhưng, không những chẳng có hồi âm—ngay cả dấu "đã đọc" cũng không hiện lên.

"Bình thường thì Yuuka phải nhắn RINE từ lúc lên tàu shinkansen rồi mới đúng… Mà thôi, tạm chấp nhận là lúc đó em ấy đi chung với Shinomiya Ram. Nhưng… chẳng lẽ đến tận giờ vẫn không có nổi một giây ở một mình?"

Vì quá bồn chồn, tôi cứ liên tục lẩm bẩm.

Dù biết có lẩm bẩm cũng chẳng giúp RINE được hồi âm.

"Không lẽ... lại như hồi diễn ở Osaka, bị ngất nữa sao...?"

...Không, chuyện đó chắc là không rồi.

Lịch trình lần này được sắp xếp qua đêm cũng chính để tránh điều đó mà.

Nếu thực sự xảy ra chuyện như vậy thì kiểu gì cũng phải có liên lạc từ Hachikawa-san.

Vậy thì... còn lý do gì nữa?

Để đánh lạc hướng tâm trí, tôi vừa lướt một vài trang web bằng điện thoại vừa bắt não hoạt động hết công suất.

[CÓ ẢNH] Cuộc hẹn hò chấn động giữa hai diễn viên lồng tiếng nổi tiếng đã bị lộ!?

"Á á á á á á á!?"

Tôi hét toáng lên trước bài báo lá cải đầy khiếp đảm hiện ra trên màn hình.

Khốn kiếp! Ai cho phép bới móc chuyện tình cảm người ta rồi thổi phồng lên thế hả!! Mấy người nghĩ gì vậy, diễn viên lồng tiếng cũng là con người, cũng có quyền hẹn hò chứ!!!

...Haiz, đúng là...

Tôi lại vừa nghĩ đến chuyện cực kỳ tồi tệ mất rồi.

Yuuka lúc nào cũng ngây thơ, hồn nhiên, một lòng một dạ.

Tôi biết chắc chắn em ấy không phải loại người như thế.

Dù biết vậy... nhưng việc không có liên lạc khiến tôi không thể không bất an.

"Yuuka... Anh không giả vờ mạnh mẽ nữa. Anh sẽ nói thẳng, anh thấy cô đơn khi không có em bên cạnh. Nên... xin em, hãy liên lạc đi."

Vừa thì thầm như thế, tôi vừa tuyệt vọng cuộn lên cuộn xuống khung chat RINE với Yuuka.

Rung♪

"Hử!?"

“Wa!? …Anh nghe máy nhanh thật đó, Yuu-niisan”

Vì đang thao tác điện thoại như kẻ bị ma ám nên tôi đã vô tình bắt máy cuộc gọi RINE vừa đến.

Người gọi không phải Yuuka… mà là Isami.

Cố gắng kìm tiếng thở dài, tôi bật loa ngoài và bắt chuyện với Isami.

"Alo? Có chuyện gì sao, Isami?"

“…………”

"Này? Isami? Em đang làm gì thế—"

“…Yuu-ku-n~”

――!?

G-Giật cả mình… cứ tưởng tim mình rớt ra ngoài cơ thể mất rồi.

Bởi vì… giọng nói của Isami vừa rồi—giống hệt như Yuuka.

Với một kẻ đang tuyệt vọng vì nhớ Yuuka như tôi lúc này, cú sốc đó mạnh quá.

"Này, Isami. Anh không biết em đang chơi khăm kiểu gì, nhưng đừng có giả giọng Yuuka đột ngột như thế. Vì là chị em nên giọng mới giống nhau thật đấy… nhưng làm vậy khiến anh giật mình thật sự đấy."

“Giật mình… thật sao ạ!? Yuu-nii-san!”

Tôi bảo đừng bắt chước giọng Yuuka nữa cơ mà.

Tôi thở dài thườn thượt rồi đáp lại.

"Này, Isami… anh nói thật. Giờ anh đang cực kỳ lo vì chưa nhận được liên lạc nào từ Yuuka. Có thể em ấy bận vì buổi diễn, nhưng cả RINE lẫn điện thoại đều im bặt… nên giờ anh không còn tâm trạng để đùa cợt kiểu đó đâu—"

“L-Là ghen tuông ư!? C-Có phải Yuu-kun… Yuu-niisan đang thấy cô đơn đó không meo~?”

"Meo!? Cái phong cách soái ca điềm đạm mọi khi của em đâu rồi!? Mà, em gọi có chuyện gì vậy hả Isami!?"

“C-Cứ trả lời đi đã!”

"Gì nữa!? Giờ lại bắt chước cả giọng của Nayu à!? Mà vẫn là giọng của Yuuka còn gì, chí ít thì cũng bắt chước giọng Nayu cho đúng đi chứ!!"

Dù là em dâu của tôi, nhưng đùa dai thế này thì quá lố rồi.

Vì vậy tôi nghiêm giọng lại và nói cộc lốc.

"...Được rồi, anh thừa nhận, anh đang rất cô đơn. Vì đã quen với việc có Yuuka bên cạnh nên giờ tinh thần tụt dốc thật sự. Vậy nên nếu không có việc gì thì anh cúp máy đây?"

“…Fuhe. Fuhehehehehe~ Fuhe~ Fuhe~♪”

Tiếng "fuhe fuhe" vang lên từ loa ngoài đến mức tôi tưởng điện thoại bị hỏng luôn rồi.

Cái gì vậy trời? Dù là chị em ruột thật, nhưng có thể bắt chước Yuuka y như đúc vậy sao?

…Không, đợi đã. Chẳng lẽ là…

Một linh cảm chẳng lành dâng lên trong tôi, nên tôi hạ giọng hỏi.

"Ờm… không lẽ… không phải Isami mà là Yuuka à?"

“Fuhee~♪”

“Yuuka, như vậy thì chả ai hiểu nổi đâu... À. Chào Yuu-niisan, đã lâu không gặp. Em cũng đang ở đây, nhưng người vừa nói chuyện với anh nãy giờ—không nghi ngờ gì, chính là Yuuka thật đó ạ?”

…OK. Hiểu rồi.

Giờ thì tôi chỉ muốn… lặn sâu xuống bồn tắm và chết quách cho xong.

Để mặc Yuuka cứ “fuhe fuhe” chẳng nói nên lời, tôi tạm thời nghe Isami kể lại tình hình.

"Trước tiên nhé, em được Kurumi-san chỉ chỗ khách sạn rồi đến gặp Yuuka. Không hẹn trước."

"Nếu không phải là chị em thì cách làm đó gần như là phạm pháp đấy..."

"Yuuka là một bé mèo con dễ cô đơn mà. Chắc chắn không thể ngủ một mình nên em mới định đến nằm cạnh cho Yuuka an tâm."

"Chị ngủ được mà! Em quên là chị từng sống một mình trước khi chuyển đến sống cùng Yuu-kun hả!!"

Yuuka lớn tiếng mắng Isami.

Nhưng mà… xin lỗi, tôi cũng quên mất chuyện đó.

"Rồi thì Yuuka nói là để quên điện thoại ở nhà đấy. Đúng là vụng về mà… không thể bỏ mặc được, bé mèo con thật đáng yêu, đúng không?"

"Đồ ngốc!"

"Vậy nên em ấy mới mượn điện thoại của em để gọi cho anh…"

Tôi cố giữ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng thật sự nhẹ nhõm.

Thì ra lý do duy nhất em ấy không liên lạc từ lúc rời nhà là vì quên điện thoại.

Tốt quá… không có chuyện gì xảy ra với Yuuka, theo nhiều nghĩa khác nhau.

"Nhưng vừa nãy em vui lắm đó nha… Biết được là Yuu-kun cũng thấy cô đơn khi không có em ở bên… hehe~"

"Nếu… Nếu định trêu anh thì anh cúp máy đó?"

"Dạ dạ, em xin lỗi mà~ Ehe~♪"

Yuuka đang lâng lâng như sắp bay lên trời vậy.

Chết tiệt… tưởng đang nói chuyện với Isami nên tôi lỡ buột miệng mấy câu xấu hổ chết đi được…

"Em cũng thấy buồn khi không gặp được Yuu-kun, đang rầu rĩ lắm luôn… Nhưng vừa nghe giọng anh là thấy khỏe hẳn! Với lại… nói chuyện qua điện thoại thế này, cứ như một cặp đôi yêu xa vậy, tim đập thình thịch luôn đó?"

Từ đầu dây bên kia, Yuuka nói những câu vô tư quá mức như mọi khi.

Cứ bị nói thế thì tôi cũng thấy bối rối… Em ấy vẫn là tiểu ác ma như mọi khi mà.

"Yuu-kun, anh bảo là qua chơi với Kurai-kun, giờ đang về nhà rồi hả?"

"À không… Hôm nay anh ở lại nhà Masa. Tụi anh định thức trắng chơi Alice Stage rồi xem anime."

"Ôi vui quá~ Thích ghê! Em cũng muốn tổ chức tiệc đồ ngủ ở nhà Momo-chan ghê á~"

Xin lỗi, cái này của tụi anh không phải tiệc đồ ngủ gì đẹp đẽ đâu.

Chỉ là hai thằng đàn ông ngồi nói chuyện về moe thôi nhé?

"Yuuichi, ổn chứ—?"

…Vừa mới nhắc xong.

Masa mở toang cửa phòng tắm, nói vọng từ sau tấm kính mờ.

Tôi suýt nữa làm rơi điện thoại vì hốt hoảng, may mà kịp giữ bằng hai tay.

Nguy hiểm thật… suýt nữa là mất dữ liệu “Alice Stage” rồi.

"Tắm lâu quá đấy, Yuuichi? Lúc nãy thấy mặt mày tái mét nên tôi tưởng cậu xỉu trong đó rồi cơ."

"T-Tao còn sống mà! Sắp ra liền! Đừng có nhìn lén đấy!!"

"Tao có phải dân BL đâu mà nhìn!? May đừng có lo!"

"Thôi, đi ra giùm đi! Tao sẽ ra trong vòng mười phút!!"

"Rồi rồi… phiền phức thật."

Nói thế rồi Masa đóng cửa đi ra.

Phù… hú hồn thật.

"—Xin lỗi nha, Yuuka. Tự nhiên náo loạn hết cả…"

"Y-Yuukun… sexy quá…"

"Hả?"

Tôi ngồi lại vào bồn tắm, đưa điện thoại lên trước mặt.

Thì thấy Yuuka đang dùng hai tay che mặt, lén nhìn tôi qua kẽ ngón tay.

……Hả? Yuuka sao lại?

"…Khoan!? Thế nào chuyển sang video call vậy!? Yuuka, đây là nhìn trộm chính hiệu đó biết không!?"

"Kh-không phải mà! Bị hiểu lầm rồi!! Tại Yuu-kun suýt đánh rơi điện thoại, rồi không biết sao… tự nhiên thành video call luôn!"

"Ahaha! Chắc là Yuu-niisan lỡ bấm nút video call rồi đấy!"

Tuy không thấy mặt từ ngoài khung hình, nhưng tôi nghe rõ rành rành Isami đang cười đùa.

Không có gì đáng cười đâu! Tôi đang ở trong bồn tắm đó, và lúc nãy thì…

"Yu-Yuuka… không thấy gì, đúng không?"

"Không… biết gì hết á~ Em là con mòng biển~ chẳng biết gì hết~"

"Phản ứng đó là thấy rồi đúng không!? Không phải kiểu thấy mỗi phần thân trên đâu đúng không!?"

"……Nyaa~♪"

Cô ấy giả tiếng mèo để lảng tránh…

Cơ mà sao Yuuka lại giả vờ bối rối và xấu hổ như vậy chứ?

Tôi còn đang muốn chết vì xấu hổ đây này!?

Trong hoàn cảnh oái oăm như vậy, Isami từ ngoài khung hình vừa cười vừa nói:

"Vậy thì giờ tới lượt Yuuka nhé? Vì hai người sắp thành vợ chồng rồi mà… nên hãy cởi hết cho nhau thấy và xác nhận tình yêu của nhau đi chứ?"

Sau đó, cả tôi lẫn Yuuka đều nổi giận ầm ĩ với Isami.