My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

31 448

JETMAN

(Đang ra)

JETMAN

Toshiki Inoue

Tiểu thuyết được biên dịch bởi Bucky Nguyen

13 685

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

33 113

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

(Đang ra)

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

SF永远

Chúc mừng. Bạn đã tạo nên nhân vật chính mạnh nhất, người sẽ xoá bỏ mọi điều xấu xa một cách tàn nhẫn

21 150

Unnamed Memory - After The End

(Đang ra)

Unnamed Memory - After The End

Furumiya Kuji

Phần hậu truyện After The End của series Unnamed Memory

32 1252

Tập 5 - Chương 8: Ai muốn chúc mừng sinh nhật cô em gái láo lếu, tập hợp nào!

"...Này, Yuuka?"

"Gì vậy, Yuu-kun?"

"Anh muốn đi vệ sinh một chút..."

"À, ừ! Em hiểu rồi!!"

Yuuka lập tức rời khỏi người tôi khi đáp lại rất vui vẻ. Trên cánh tay tôi vẫn còn lưu lại hơi ấm từ cơ thể em ấy.

Bởi vì — suốt gần một tiếng đồng hồ vừa rồi, Yuuka cứ ôm chặt lấy tôi không buông ra.

Vì vậy, tôi đứng dậy khỏi sofa và tiến về phía nhà vệ sinh.

"......"

"Đi theo"

"......"

"Đi theo"

"...Yuuka, em đang làm gì vậy?"

"Em đang đi theo sau Yuu-kun đấy!"

Là chó sao?

"Tại sao lại đi theo?"

"Vì em không muốn xa Yuu-kun mà!"

Ờ thì... dù có thành thật như vậy thì tôi cũng chẳng biết phải phản ứng sao cho đúng...

Đang không biết phải làm sao, tôi quay sang bảo Yuuka.

"Này, Yuuka? Anh vừa nói rồi mà, là anh chỉ đi vệ sinh thôi đó."

"Ừ! Vì vậy em mới đi theo Yuu-kun đến tận nhà vệ sinh!!"

"Biến thái à?"

"Sao lại thế!? Em đâu có định vào tận trong nhà vệ sinh đâu!?"

Không, ánh mắt kiểu “đương nhiên rồi” đó là sao chứ.

Cứ nói “đi theo” và theo sau vào tận nhà vệ sinh thì sao mà tôi đoán nổi em ấy sẽ làm gì tiếp theo chứ.

"Nhee hee~"

Đang không biết xoay sở ra sao thì Yuuka lại bắt đầu cười hớn hở.

Sinh vật gì đây vậy trời...

Em ấy đi theo tôi khắp nơi, mỗi khi mắt chạm mắt là lại nở nụ cười toe toét. Có khi nào là một loại toạ phu đồng tử mới không?

Tôi vừa nghĩ mấy điều vô nghĩa ấy, vừa bước vào nhà vệ sinh và định đóng cửa lại thì—

"…Em sẽ đợi anh đó, Yuu-kun. Nhất định… sẽ đợi…"

Khoan đã!? Chỉ đi vệ sinh thôi mà, đừng dựng cờ tử như thế chứ! Ý em là anh sẽ chết đuối trong bồn cầu à!?

"Khôngggg!! Em không muốn Yuu-kun chết đâu mà!!"

Tự em nói ra rồi lại tự làm loạn lên.

Chịu rồi. Ca bệnh này nặng lắm rồi… cô gái này.

Mấy ngày sau buổi diễn ở Nagoya, Yuuka vẫn cứ bám lấy tôi không rời.

Nhìn dáng vẻ em ấy làm nũng như trẻ con thế này, tôi đã nghĩ rồi. Dù có tốn tiền cỡ nào... tôi cũng phải đi cùng đến buổi diễn ở Hokkaido.

Không thì chắc chắn lần sau hành động của em ấy còn kinh khủng hơn nữa.

Tình trạng “siêu làm nũng” của Yuuka cuối cùng cũng lắng xuống một chút — chính là hôm nay, ngày 7 tháng 12.

"Yuu-kun. Hôm nay là sinh nhật của Nayu-chan phải không?"

Yuuka mặc đồng phục, buộc tóc đuôi ngựa hỏi tôi khi chúng tôi vừa ra khỏi nhà.

Em ấy có đeo kính, nhưng vì vẫn chưa ra đường lớn nên ánh mắt vẫn long lanh đầy tinh nghịch như ở nhà.

"Tiếc thật. Nếu em ấy quay về Nhật rồi thì em đã chuẩn bị bao nhiêu món ngon cho rồi…"

"Con bé vẫn chưa được nghỉ học mà. Nhưng chắc Noel thì con bé sẽ về, lúc đó mình tổ chức mừng cũng được mà."

"Nhưng mà... vẫn là sinh nhật mà, em muốn làm gì đó chúc mừng vào đúng ngày cơ… hmm..."

Yuuka đưa tay lên cằm đăm chiêu suy nghĩ.

Nhìn từ bên ngoài, chắc người ta tưởng là Watanae-san nghiêm túc đang trầm tư gì đó.

"À đúng rồi! Em nghĩ ra cách hay rồi, Yuu-kun!!"

Ngay sau đó, Yuuka rạng rỡ kéo gấu áo tôi.

Rồi với nụ cười sáng rỡ, em ấy nói:

"Như hôm ở Nagoya — mình thử tổ chức tiệc sinh nhật online đi!"

"Chào cậu~!!"

"Cho mình vào he~!!"

Sau màn chào hỏi thân thiết ở cửa, Nihara-san bước vào nhà tôi.

Bình thường cô ấy luôn mặc đồ cosplay giống phim tokusatsu gì đó, nhưng hôm nay vừa tan học nên vẫn mặc đồng phục.

Tôi lúc nào cũng nghĩ rằng, ít nhất cô ấy cũng nên cài hết nút áo đi?

Cô ấy cố ý để hở mấy nút trên làm ngực lộ rõ quá trời luôn đó.

"...Ơ? Sakata, sao vậy? Nhớ ngực rồi à?"

"Xin tha, làm ơn tha cho tôi."

"Đồ ngốc Yuu-kun! ...Anh phải bằng long với ngực của em chứ!!"

"Anh xin lỗi! Xin lỗi thật lòng! Yuuka, làm ơn đừng có cởi nút áo ra!?"

Tôi chỉ lướt mắt một chút thôi mà mọi thứ trở thành thảm họa.

Đúng là lời đồn, ánh mắt con trai bị con gái phát hiện ra là có thật... phải cẩn thận hơn thôi.

Sau đó tôi mang mấy cuốn manga để trên xô pha vào phòng.

Vì Nihara-san đột ngột đến nên phòng khách hơi bừa bộn.

"Woww, tuyệt thật đấy! Nhiều đồ của Alice Stage quá trời luôn!!"

"Hở!? Sao cậu lại lên phòng tôi như chuyện thường ngày vậy hả Nihara-san!?"

"Thì sao đâu, có mất gì đâu nào~"

Không, không phải vấn đề mất hay không.

Bị con gái nhìn thấy căn phòng toàn ảnh treo tường và đồ sưu tầm thì xấu hổ lắm chứ.

Dù Nihara-san là kiểu người không chế giễu sở thích của người khác...

"Ôi trời, nhiều đồ của Yuuna-chan quá trời luôn!! Tuyệt vời ghê~!!"

"Yuuna-chan là nữ thần mà."

Ngay khi nghe đến tên Yuuna-chan, tôi đáp liền không cần suy nghĩ.

"Ahaha~ nghe chẳng hiểu gì hết, nhưng lại hiểu cực kỳ luôn~! Nhà mình cũng trưng đầy figure của ‘Kamen Ranna Kiryuu — series đó có tận 108 Kamen Runna lận, ý tưởng quá sáng tạo luôn…"

Thế rồi chẳng hiểu sao câu chuyện rẽ sang chủ đề tokusatsu.

Quả nhiên Nihara cũng là dân trong ngành rồi... đúng kiểu nói chuyện với Masa luôn.

"Thôi điiiii!! Hai người đừng tán gẫu nữa, lo chuẩn bị nhanh lên!! Sắp đến giờ gọi cho Nayu-chan rồi đó!!"

Bị Yuuka gọi như thế, tôi và Nihara-san cuối cùng cũng ngừng chủ đề otaku.

Phải rồi. Giờ phải chuẩn bị máy tính ở phòng khách nữa.

Vì việc chúng tôi sắp làm là — bữa tiệc sinh nhật online cho Nayu.

Kể từ khi bắt đầu ngủ chung với Yuuka, tôi đã chuyển máy tính xuống phòng khách.

Và giờ, khi đang sử dụng chiếc máy tính ấy — trên màn hình hiện lên hình ảnh Isami trong bộ trang phục giống quản gia, tóc buộc gọn ra sau, trông đúng chuẩn một chàng trai thanh lịch.

"Ô, Isami-kun kìa! Lâu quá rồi không gặp nha~"

"Ahaha. Lâu rồi không gặp, Momono-san. Như mọi khi, vẻ đẹp rạng rỡ như mặt trời của chị vẫn chói lòa quá... Rất xinh đẹp."

"Phụt! Isami-kun vẫn giữ nguyên hình tượng soái ca dịu dàng nhỉ! Buồn cười thật đó~!!"

"Buồn cười...!? Nếu là fan của em thì chắc có người ngất vì thấy đẹp trai ấy chứ..."

Những người luôn vây quanh Isami chắc cũng không ngờ được em ấy—một "soái ca dịu dàng" như vậy — lại thành trò đùa trong hội này.

Công cụ mà chúng tôi đang dùng để nói chuyện với Isami là ZUUM — một phần mềm gọi video và họp trực tuyến phổ biến gần đây.

Ngay sau khi Yuuka đề xuất tổ chức sinh nhật cho Nayu, em ấy đã lập tức liên lạc với Nihara-san và Isami để biến buổi tiệc này thành hiện thực.

Một khi đã quyết định làm gì đó cho ai đó, Yuuka hành động cực nhanh — đúng là Yuuka mà.

"Thế chủ nhân đáng yêu của buổi tiệc hôm nay vẫn chưa xuất hiện à?"

"Không, đang trốn với chế độ tắt mic và camera đó... Này, Nayu. Mọi người đã tập trung rồi, bật mic và video lên đi. Em là nhân vật chính mà."

"— Ta là cò mỏ giày Tên ta vẫn là... Cò mỏ giày."

"Tên cũng là cò mỏ giày à? Thôi, đừng nói mấy lời vớ vẩn đó nữa! Mau xuất hiện đi, Nayu!!"

"...Biết rồi mà. Nii-san ồn ào quá đấy."

Vừa lẩm bẩm phàn nàn, Nayu vừa bật camera lên.

Trên màn hình xuất hiện — một cô bé cứ cúi đầu, ngón tay liên tục nghịch phần tóc mái.

"Wow, là Nayu-chi nè! Dạo này em vẫn khỏe chứ?"

"Ừ, cũng tàm tạm. Nihara-san-chan trông cũng vẫn khỏe mạnh."

"Fufu... Lâu không gặp mà em vẫn đáng yêu như búp bê ấy, Nayu-chan? Làn da trắng mịn như sứ của em thật đẹp."

"Isami thì vẫn giữ nguyên cái kiểu nói chuyện sáo rỗng. Nghe nhạt toét."

"Nh-nhạt toét...!?"

Thấy Isami bị tổn thương nặng nề ở đầu dây bên kia, tôi cũng thấy có chút cảm thông.

Dù gì thì em ấy cũng vì Nayu mà tham gia đấy, tha cho người ta chút đi…

"— Nào! Cảm ơn mọi người đã có mặt đông đủ ngày hôm nay!!"

Vừa nói, Yuuka ngồi bên cạnh tôi vừa vỗ tay thật to, rồi mỉm cười rạng rỡ.

Em ấy cầm chai nước cam mới mua lúc nãy lên và nói:

"Thế thì bây giờ, buổi tiệc sinh nhật của Nayu-chan sẽ chính thức bắt đầu~! Mọi người đã chuẩn bị đồ uống chưa nào~?"

"Đ-đợi đã... Yuuka-chan, nghiêm trọng hóa vấn đề rồi. Không cần phải làm lớn chuyện như thế đâu mà..."

"Không được, phải thật rộn ràng! Phải làm cho nó thật hoành tráng! Bởi vì — em rất yêu quý Nayu-chan mà!"

Dù nhân vật chính hôm nay có hơi ngượng ngùng, nhưng bị tình yêu mãnh liệt của Yuuka lấn át mất.

Yuuka hào hứng giơ chai nước cam về phía camera.

Và với giọng nói trong trẻo, em ấy cất lời chúc mừng:

"Vậy thì — chúc mừng sinh nhật lần thứ mười bốn của Nayu-chan! Cùng nâng ly nào~!!"

"Okay! Cạn ly~! Chúc mừng sinh nhật Nayu-chi!!"

"Chúc mừng sự ra đời của chú chim nhỏ mang tên Nayu-chan trên thế gian này… Tôi nâng ly!"

"Ừ. Chúc mừng sinh nhật, Nayu."

"...U..."

Nayu phát ra một tiếng lí nhí như nén lại cảm xúc, rồi đưa chiếc cốc trước mặt lên uống.

Gò má con bé... dường như hơi đỏ thì phải.

"Trời ơi! Dễ thương quá trời luôn!! Nayu-chi đang vui lắm đúng không nè?"

"V-vui gì chứ! Nếu là tiền thì em vui hơn tiệc sinh nhật nhiều!!"

"Fufu, thật chẳng biết cách thành thật gì cả. À đúng rồi… Tôi có quà sinh nhật tặng cậu, thử một bộ đồ cosplay không? Dù lúc nào trông cũng tomboy, nhưng tôi nghĩ cậu hợp phong cách nữ tính đấy?"

"Câm đi! Không cần! Đừng trêu tôi, đồ giả trai yểu điệu!!"

——À…

Đã bao lâu rồi tôi chưa thấy Nayu phản ứng như thế này nhỉ?

Miệng thì vẫn chua ngoa như xưa, nhưng biểu cảm chẳng hề khó chịu chút nào. Nhìn cô em gái như vậy, tôi cảm thấy gò má mình hơi dãn ra.

"...Nii-san cười gì vậy? Đừng có cười em như kiểu đùa cợt vậy!"

"Có đùa cợt gì đâu. Mà này, bố đâu rồi?"

"Vẫn còn đang làm. Ông ấy bảo gửi lời cảm ơn Yuuka-chan nữa. Có vậy thôi."

"Ơ, từ bố của Yuu-kun sao!?"

Có vẻ bất ngờ vì được nhắc đến, Yuuka lập tức ngồi thẳng người, chỉnh lại tư thế nghiêm trang.

Nhưng mà thật ra ông ấy không phải người nghiêm túc đâu — là kiểu tự tiện quyết định chuyện cưới xin của con trai ấy.

"...À này. Yuuka-chan, dù là ông bố chẳng ra gì, nhưng có muốn gửi gì lại không? Em sẽ ghi hình rồi gửi cho ổng coi sau."

"Ế!? G-Ghi hình à, đợi đã... chị chưa chuẩn bị tâm lý—"

"Rồi, bắt đầu."

Bất ngờ ra hiệu bắt đầu, Nayu không cho ai cơ hội từ chối.

Trong tình trạng hoảng loạn, Yuuka hét to với vẻ nghiêm túc:

"Kính chào cha! Con là Watanae Yuuka!! Nhờ có Yuu-kun... à không, Yuuichi-san, mỗi ngày của con đều tràn ngập hạnh phúc! Con rất yêu anh ấy! Con nhất định sẽ làm anh ấy hạnh phúc!!"

"Chờ đã!? Em biết là mình đang để lại một video khủng khiếp cỡ nào không vậy!?"

Tôi hốt hoảng cố ngăn hôn thê của mình lại khi thấy em ấy chuẩn bị gửi lời nhắn xấu hổ đến bố tôi.

Đột nhiên—cô em dâu rắc rối của tôi lại đổ thêm dầu vào lửa:

"Kính chào cha. Con là Watanae Isami, em gái của Yuuka—và cũng là, con chó cưng của người anh rể mà con hằng ngưỡng mộ."

"Áaaaa!? Isami, đừng đùa nữa! 'Chó cưng' gì chứ, nghe kinh khủng lắm đó!?"

Bữa tiệc sinh nhật giờ bị chiếm sóng hoàn toàn bởi chị em nhà Watanae đang làm trò lố bịch.

Tôi chỉ biết thở dài thì—

Nihara-san đặt tay lên vai tôi rồi nói:

"Xin chào~ Con là Nihara Momono, vợ hai tương lai của Sakata~! Chuyên phụ trách mỗi khi Yuuichi nhớ ngực~"

"GYAAAAAAAAAAAAAAAAAA!! Momono-chaaaaan!! Đồ ngốcccccccc!?"

Yuuka gào thét khi bị Nihara-san tung sát thương chí mạng.

0cfbe22f-a70b-47a2-b360-854737bc2fe0.jpg

Và với nụ cười khúc khích, Nihara-san đáp:

"Ahaha~ đùa thôi mà, Yuu-chan? Nghĩ thử đi. Cậu có tin Nayu-chi thực sự ghi hình mấy chuyện như vậy không? Mình thì không nha."

"Quả không hổ danh là Nihara-san-chan. Chuẩn không cần chỉnh."

"Thế rốt cuộc là không quay à!? Em không thể ngừng trò đùa vào dịp sinh nhật của chính mình à?”

"Nơi nào có ánh sáng, nơi đó có bóng tối… Nơi nào có em, nơi đó có trò đùa."

"Mồ!!! Nayu-chaaaan!! Nayu-chan đúng là!!!"

—Và thế là.

Dù là buổi tiệc sinh nhật đi nữa, bầu không khí trong cuộc gọi ZUUM vẫn không khác mọi khi.

Thấy Yuuka bị chơi khăm mà phản ứng dữ dội, Nayu đã cười đến rơi nước mắt.

Tôi nghĩ—nhờ có Yuuka, hôm nay thực sự đã trở thành một kỷ niệm tuyệt vời với Nayu rồi.

Một lần nữa…

Chúc mừng sinh nhật, Nayu.