Phù... Căng thẳng quá đi.
Nhưng buổi biểu diễn cuối, đã kết thúc suôn sẻ rồi... tốt quá.
Ngay sau khi quay về phòng trang điểm, tôi vội thả lỏng người và ngồi úp mặt xuống bàn.
Năng lượng đã cạn kiệt hoàn toàn rồi.
"...Yuuna. Xin lỗi cô vì ban nãy nhé."
Tôi vừa nằm ườn xuống bàn, kêu lên một tiếng fu'nya.
Thì Ranmu-senpai đứng trước gương khẽ lên tiếng.
"Ế, có chuyện gì vậy, Ranmu-senpai?"
"Chuyện trên sân khấu ý. Về chủ đề giáng sinh... Dù gì thì Ranmu cũng là nhân vật lạnh lùng, mặc dù không đi quá lệch vai diễn. Nhưng tôi lỡ kể đời tư hơi quá đáng. Đã khiến bầu không khí trở nên ngượng ngùng. Xem ra tôi vẫn còn phải trau dồi thêm nhỉ."
"K-Không, làm gì có chuyện đó! Khán phòng cũng rất hào hứng mà, không có vấn đề gì cả! Nếu senpai thấy có lỗi thì không biết em phải mắc lỗi bao nhiêu lần rồi."
"Fufu... Cảm ơn cô, Yuuna."
Khi thấy tôi vung tay vung chân để cố truyền tải cảm xúc của mình, thì Ranmu-senpai khẽ mỉm cười.
Rồi đột nhiên nhìn thẳng vào tôi và nói.
"Những lời đó, là từ đáy lòng tôi. Tôi đã từng rất ngưỡng mộ siêu mẫu hàng đầu một thời, Matogi Kei. Tôi đã thề sẽ vứt bỏ mọi thứ khác để biến giấc mơ thành hiện thực. Chính vì vậy, đây là lời nhắc nhở cho chính mình, và cho những người mà tôi đã hy sinh để theo đuổi giấc mơ đó... tôi đã quyết định sẽ không bao giờ chúc mừng giáng sinh nữa."
Cách sống quá khắt khe của Ranmu-senpai, hoàn toàn trái ngược với tôi.
Nên tôi cũng không dám nói lại điều gì quá lớn lao, nhưng...
"Lúc nào cũng gánh vác tất cả mọi thứ một mình... xin chị đừng nghĩ vậy."
Tôi không thể ngăn lại cảm xúc của mình.
"Em nghĩ Ranmu-senpai là kiểu người sống hết mình về điều mình yêu. Đánh cược mọi thứ cho ước mơ idol, chỉ vì ước mơ đó, mà sống hết mình. Còn em... lúc nào cũng do dự. Gia đình, bạn bè, fan đều rất quan trọng... em chẳng thể nào chọn được một điều duy nhất đâu?"
Thế nên. tôi không muốn senpai phải tự ép mình quá đáng.
Phải tự mình ôm lấy tất cả.
"Nếu đã thật lòng yêu ai đó, thì khi từ chối lời tỏ tình của người khác... cũng đâu thể gọi là 'hy sinh' đúng không? Người bị từ chối, chắc hẳn sẽ sốc rồi. Rồi có lẽ họ sẽ thu mình lại. Nhưng dù vậy, khi họ tìm được tình yêu mới hay là ước mơ... thì 'thất tình' cũng sẽ trở thành kỷ niệm. Thế nên, nên là, etou..."
Aaa... đến tôi cũng dần không hiểu những gì mình đang nói nữa.
Cố nói những điều phức tạp rồi lại rối tung cả lên, tôi ơi là tôi.
"Cảm ơn cô, Yuuna. Lâu rồi tôi mới thấy nhẹ lòng như thế này."
Nhìn bộ dạng tôi bối rối như vậy, Ranmu-senpai chợt mỉm cười.
Nụ cười dịu dàng và hiền hậu đó, có thể khiến trái tim người khác phải tan chảy... một nụ cười như vậy.
"Yuuna. Cô hãy là chính cô, ôm lấy tất cả những điều quan trọng và toả sáng. Và, đúng rồi nhỉ. Chúc cô và 'em trai' sẽ có một giáng sinh tuyệt vời."
"Fuhe? Sao senpai biết được em sẽ đón giáng sinh cùng với 'em trai' vậy?"
"Biết là rõ chứ. Cứ nhìn vào mắt cô là tôi hiểu rồi, nhé."
Chúng tôi đang trò chuyện như vậy, thì cánh cửa phòng trang điểm bật mở. Kurumi-san đột nhiên bước vào.
"Đã vất vả rồi, hai em! Buổi biểu diễn ngày hôm nay đúng là buổi biểu diễn tuyệt vời nhất luôn! Bởi vì đến chị còn cảm động thực sự mà."
Kurumi-san vừa vung vẩy hai tay vừa hào hứng nói.
Fuheee~ Được khen như vậy ngượng quá trời.
"Chà, hai người đã vất vả rồi. Thực sự rất là tuyệt đấy chứ."
Và sau lưng của Kurumi-san, một người nữa... với quà đặc sản cầm trên tay, Hotta-san.
"Aa, Hotta-san! Chị đã vất vả rồi."
"Hotta-san. Cậu đã đến xem nhỉ."
"Tại vì, tôi là người luôn bị gọi làm MC cho Yurayura☆Kakumei đó. Đương nhiên là phải đến xem hai người nỗ lực như thế nào chứ. Cơ mà, sao lần nào cũng là em vậy, Kurumi-san?"
"Thì chị có lo vụ casting đâu. Nhưng Deru được đánh giá cao trong khoảng ăn nói đấy?"
"Đánh giá kiểu gì mà chả vui được tý nào."
Hotta-san vừa bàn chuyện phiếm với Kurumi-san, vừa lấy ra một set bánh macaron từ hộp quà đặc sản cho chúng tôi.
"Oa, trông ngon thật đó. Chỉ cần đồ ngọt thôi là cơ thể mệt mỏi này sẽ hồi phục ngay..."
"Cảm ơn cậu vì đã cất công. Tôi đã luôn cảm kích việc cậu nhận làm MC thôi, mà còn có cả quà như thế này..."
"À, mà, ừ thì. Làm MC cũng được thôi, có nhiều việc cũng tốt. Chỉ cần hai người... cẩn trọng lời nói của mình dùm tôi là được."
Vâng, tôi rất xin lỗi.
Tuy không biết có làm được không, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức.
Hotta-senpai nhìn tôi, rồi Ranmu-senpai, rồi lên giọng "E hèm".
"Mà, chuyện nào tạm bỏ qua, dù gì cả hai đều là đàn em trong văn phòng mà. Nên chị yêu quý cả hai theo cách của riêng chị. Ít nhất thì cũng phải chúc mừng đàng hoàng sau khi buổi biểu diễn cuối kết thúc chứ!"
"Deru đúng là người sống tình cảm nhỉ. Mặc dù trong Alice Stage chỉ toàn nói về dầu mỏ."
"Kurumin, đừng nói như vậy được không?"
"Aa. Hotta-san mặt đỏ rồi kìa!"
"Yuuna, đây chắc là do Hotta-san thấy ngại đó. Cậu ấy thấy xấu hổ nếu bị người khác chỉ ra điểm đó, nên dừng lại đi nhé?"
"Câu vừa rồi của cậu còn tệ hơn đó nhá, Ranmu!!"
"...Đương nhiên là tôi biết vậy nên mới nói đó?"
"~~~~Aa, mồ!!!"
Hotta-san vò đầu đau đớn và quay mặt sang nơi khác.
Tuy là senpai của tôi... nhưng đáng yêu quá.
Đã tsundere lại còn giận để che giấu cơn xấu hổ, đỉnh của chóp luôn... Giống nhân vật moe đã hiện ra ở đời thực vậy. Thích Hotta-san quá đi.
...À, nhắc đến tsundere mới nhớ.
Không biết Nayu-chan ở nhà có đang mong đợi không nhỉ?
Hồi tiểu học, Nayu-chan đã trải qua không ít khó khăn ở trường lẫn nhà.
Hồi sơ trung tôi cũng từng có quãng thời gian làm hikikomori... nên cũng hiểu đôi phần.
Và những người, những thứ quan trọng đã nâng đỡ bản thân khi ấy... sẽ luôn mãi đọng lại trong tim.
Giống như trong lòng tôi sẽ luôn có 'Tử thần lạc cõi tình'.... có Yuu-kun.
Tôi nghĩ trong lòng Nayu-chan. là những kỷ niệm giáng sinh... cùng với gia đình.
Tôi và Isami, cũng sẽ tổ chức thật bữa tiệc tuyệt vời, như một gia đình.
Cơ mà nếu Isami làm gì quá trớn là tôi sẽ thuyết giáo nhé?
"...Sao vậy, Yuuna? Cô cứ nhìn đồng hồ suốt."
"Ế? À không, không có gì đâu ạ."
Quả là Ranmu-senpai. Khả năng quan sát thật đáng nể.
Còn một tiếng nữa là đến buổi hẹn với Yuu-kun.
Fufu... Trong buổi hẹn ở công viên này, tôi sẽ khiến tim anh ấy đập thình thịch, trao đổi món quà tuyệt vời tới mức khiến anh ấy không đứng vững, và khiến anh ấy thấy vui ơiiiii là vuiii!
Và sau khi trở về nhà... mọi người sẽ cùng nhau tổ chức một bữa tiệc giáng sinh thật tuyệt vời♪