Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

11 23

Ngày mai, hãy tới trên đôi chân trần

(Đang ra)

Ngày mai, hãy tới trên đôi chân trần

Misaki Saginomiya

Một câu chuyện tình yêu, bắt đầu từ khoảnh khắc kết thúc, và từ đó thanh xuân một lần nữa được sống lại.

20 41

Cựu Vực Quái Đản

(Đang ra)

Cựu Vực Quái Đản

Hồ Vĩ Bút

Song, khi đột ngột phải đối mặt với những thứ ấy một lần nữa, cậu mới nhận ra thế giới này đã trở nên thật bất thường.

30 172

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

622 2143

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

6 11

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

(Tạm ngưng)

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

Meikyou Shisui

Câu chuyện bắt đầu khi Light, một nhân tộc, bị chính tổ đội “Hội Quần Tộc” phản bội và trục xuất trong lòng hầm ngục. Thế giới này có sáu chủng tộc, trong đó nhân tộc bị xem thường và phân biệt do lên

28 26

Tập 01 : Sinh tồn trên đảo hoang - Chương 04 : Sinh tồn trên đảo hoang (4)

Mặt trời nhô lên từ đường chân trời biển, một ngày mới lại bắt đầu.

Trương Hằng mở mắt trong hang đá, phát hiện Ed đã ngồi dậy.“Chào buổi sáng, Trương.”“Chào.” Trương Hằng đáp.

“Trời ạ, giờ mà có một ly cà phê nóng, trứng chiên, xúc xích với bánh mì nướng thì tuyệt biết mấy.” Cựu đại úy quân đội cảm thán. “Nhưng với tình cảnh hiện giờ, chúng ta cũng không thể đòi hỏi quá nhiều, đúng không? Tiếc là dừa cung cấp quá ít calo. Một quả dừa xanh chỉ có khoảng 200 calo, mà kể cả không vận động gì thì mỗi ngày chúng ta cũng tiêu hao đến 2000 calo. Ngoài ra, chúng ta cũng cần mở rộng thực đơn, tìm nguồn dinh dưỡng phong phú hơn. Ừm, đã ở gần biển, tôi nghĩ chúng ta nên tận dụng điều đó.”

“Tôi phải làm sao?” Trương Hằng hỏi.

“Đừng vội. Cậu sống trong thành phố, đường ruột đã yếu đi nhiều. Dù tôi có chỉ cho cậu cách lấy thức ăn từ biển, nếu không nấu chín thì một con cua thôi cũng đủ khiến cậu tiêu chảy đến mất nước. Vậy nên, chúng ta cần lửa. Nguồn nước cậu tìm được trước đó cũng cần đun sôi mới uống được. Đun trong ba phút là đủ tiêu diệt phần lớn vi khuẩn rồi. Giờ tôi sẽ dạy cậu cách nhóm lửa.”

Ed dừng lại một chút rồi kiên nhẫn giảng giải: “Quan trọng nhất khi nhóm lửa là chọn đúng loại gỗ. Loại cây gỗ mềm mọc nhanh là tốt nhất. Gậy xoay và tấm gỗ đế có thể lấy từ cùng một cây. Cạo vỏ cây ra, phơi khô ở nơi có nắng...”

Trương Hằng nghe rất chăm chú, nhưng khi bắt tay vào làm thì mới phát hiện chuyện này không hề dễ như tưởng tượng.

Suốt cả buổi sáng, cậu đều bận rộn với việc nhóm lửa.

Nhưng kết quả lại liên tiếp thất bại. Vì xoay gậy quá nhiều, da tay cậu bị mài đến bong cả mảng, đau đến mức phải nhăn mặt. Hơn nữa, vì không có thời gian ra ngoài tìm đồ ăn, cậu và Ed đành ăn nốt mấy quả dừa dự trữ, sau đó thì đành nhịn đói.

Điều khiến người ta nản hơn cả là công sức bỏ ra rất lớn nhưng chẳng thu được gì.

“Trương, không thể chỉ trong một ngày mà cậu biến từ tay mơ thành chuyên gia được đâu.” Ed an ủi. “Mọi việc bắt đầu luôn là phần khó nhất.”

“Lý là vậy, nhưng thất bại vẫn khiến người ta bực mình mà.” Trương Hằng ném thanh gậy gãy trong tay xuống, bất lực nói.

“Thất bại cũng là kinh nghiệm quý báu. Tổ tiên chúng ta hàng vạn năm trước cũng đã tiến hóa từ những thất bại như vậy.” Ed vẫn dịu dàng như thường. “Cậu là một học sinh thông minh, Trương, đừng vội. Cậu vẫn còn thời gian để học hỏi và trưởng thành. Giờ hãy nói cho tôi biết, cậu rút ra được gì từ lần thất bại này?”

“Loại gỗ này vẫn không được. Da tay tôi sắp mòn sạch mà chẳng có tia lửa nào. Tôi phải thử loại gỗ khác.” Trương Hằng nói.

Nhưng đời không ai lường trước. Đến chiều, gió nổi lên trên đảo, bầu trời nhanh chóng bị mây đen bao phủ. Trương Hằng không kịp dọn dẹp, đống gỗ cạo vỏ đang phơi trên vách đá bị mưa to làm ướt hết.

Điều đó đồng nghĩa với việc cả ngày hôm nay của cậu đã uổng công.

Trương Hằng nằm dang tay dang chân trong hang đá, mắt vô hồn nhìn trần hang. “Ed, tôi không nghĩ mấy lời ‘gà hầm tâm hồn’ của anh còn hữu dụng lúc này.”

“Vậy thì bỏ cuộc đi.” Ed bình thản nói.

“Hử?”

“Nhưng chỉ cho đến khi mưa tạnh thôi. Phải trút hết cảm xúc tiêu cực ra thì sau đó mới có thể tập trung vào công việc tiếp được.”

“Anh lúc nào cũng lạc quan thế à, Ed?”

“Có lẽ là do tôi từng gặp phải tình huống còn tệ hơn thế này khi băng qua rừng Amazon. Nghĩ đến lúc đó mà tôi còn vượt qua được, thì giờ càng không có lý do gì để bỏ cuộc.” Ed nói.

“Trải nghiệm khiến ta trở thành con người hôm nay, đúng không...” Trương Hằng thì thầm, lại nhớ đến lời của cô nàng bartender hôm trước, cảm giác như mình vừa chạm tới điều gì đó.

“Cơn mưa này xem ra sẽ không tạnh trước khi trời tối. Ngủ sớm đi thôi, ngày mai vẫn còn rất nhiều việc phải làm.” Nói xong, Ed nằm xuống trước.

Tối hôm đó, hai người đành trải qua trong cơn đói.