마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 760

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 261

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1764

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 721

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8041

Chương 90

Translator: Silent Sleep

***

Sáu đầu gia súc ướp gia vị thơm phức được vận chuyển tới bên cạnh đống lửa bằng xe ngựa – nếu không phải có dân quân hộ tống, Roland nghĩ rằng sẽ có người nhịn không được lao đến cướp thịt.

Đây là tất cả thịt còn lại trong kho dự trữ. Vì vậy, họ sẽ không có thịt để ăn cho đến khi tàu buôn tiếp theo đến. Nghĩ đến điều này, Roland lại đau lòng, buổi tiệc này đã móc hết tất cả những gì mà cậu đã tiết kiệm suốt thời gian qua.

Đầu bếp chuyên nấu cho Roland đi đến xử lí thịt và giám sát độ nóng của lửa. Nhiệm vụ nướng thịt được bàn giao cho sáu người từ đội dân quân. Một thanh sắt được đâm xuyên qua cơ thể của con thú, sau đó được gác lên hai bàn đá bên cạnh đống lửa. Ngọn lửa bùng cháy dữ dội đến mức thậm chí cách xa đến hai đến ba mét vẫn cảm thấy hơi nóng hun rát cả da mặt. Chẳng mấy chốc, da bò phát ra âm thanh tách tách rồi bắt đầu phồng lên, tỏa ra hương thơm quyến rũ.

Tất nhiên, món thịt nướng không phải là điểm duy nhất khiến mọi người chú ý, theo tín hiệu Roland, Thiết Phủ cùng với một nhóm dân quân bước vào sân khấu. Những điệu nhảy cung đình lộng lẫy và phức tạp không phù hợp với một dịp như lúc này, và nó mất rất nhiều thời gian để luyện tập, họ thậm chí không thể nhớ tất cả các bước cần thiết, chứ đừng nói đến việc nhảy đẹp. Để đảm bảo rằng đó là một điệu nhảy đơn giản mà vẫn thú vị, điệu nhảy của người dân Nước Cát rõ ràng phù hợp hơn nhiều.

Điệu nhảy bắt đầu khi Thiết Phủ và những người khác đặt cả hai tay lên hông, luồn cánh tay phải qua cánh tay trái của người khác, tạo thành hai vòng tròn quanh đống lửa. Họ di chuyển theo tiếng còi theo chiều kim đồng hồ, cứ mỗi bước, họ lại đá chân về phía trước rồi hét lên. “Ha Ha!”

“Đây là điệu nhảy mở màn mà ngài nói?” Carter giật mình, “Ngài gọi cái thứ này là nhảy đó hả?”

“Tất nhiên, rất dễ nhớ, đội dân quân chỉ cần luyện tập nửa tiếng là đã nắm được nhịp”, Roland cười trả lời. “Anh có muốn thử không?”

Carter lắc đầu, từ chối lời đề nghị. Anh ta chỉ cảm thấy như có thứ gì đó trong tim đổ vỡ – hình ảnh cô tiểu thư yêu kiều duyên dáng trong bộ váy dạ hội giờ chỉ còn là kí ức.

Các thành viên dân quân khác vỗ tay theo nhịp chân vũ công, mỗi lần giơ chân, tiếng vỗ tay lại càng hăng hơn một chút. Quần chúng cũng nhanh chóng hòa vào, tất cả mọi người đều vỗ tay. Khi những tràng pháo tay ngày càng nhanh hơn, Thiết Phủ và đội của anh ta cũng nhảy nhanh hơ. Chẳng mấy chốc vòng tròn đã bắt đầu có dấu hiệu bị tách ra. Sau đó có một người ngã xuống, lôi cả một nhóm khác té xuống cùng. Người dân hơi sững sờ những đội dân quân lại càng vỗ tay cuồng nhiệt hơn.

Thiết Phủ đỡ mọi người đứng dậy, sau đó quay sang hô to với đám đông. “Mọi người đã hiểu cách nhảy chưa? Có ai muốn cùng nhảy không? Một lần té thì một lần nhảy kết thúc. Ai nhảy càng nhiều, sẽ càng có nhiều thịt để ăn!”

Nếu đây là một bữa tiệc được tổ chức bởi những quý tộc khác, thường dân chắc chắn không được tham dự – trong tiềm thức của bọn họ, tất cả đều cho rằng mình rất tôn quý, không ai có thể so sánh được. Việc quý tộc trở mặt sau khi hứa hẹn cũng không hiếm hoi. Nhưng khi thấy đội dân quân xuất thân từ những người hàng xóm thân thuộc, đang vẫy tay mời mọi người cùng nhảy, đám đông lập tức nhào lên.

Có nhóm đầu tiên, tất nhiên sẽ có nhóm thứ hai, rồi thứ ba. Rất nhanh, một lượt nhảy mới bắt đầu, nhưng những người nhảy lần này chủ yếu là nhân dân bình thường. Dù động tác rất đơn giản, nhưng mọi người vẫn cảm thấy rất thú vị. Cộng thêm phần thưởng là món thịt nướng hấp dẫn, mọi người đều cố gắng hết sức mình.

Đây là khung cảnh mà Roland muốn thấy.

Ngoài thịt nướng, Roland còn phát thêm bánh mì, cá, rượu bia cho dân chúng. Buổi tiệc kéo dài cho đến tận đêm khuya, nhưng Roland không có ý nán lại đến lúc đó. Cậu sắp xếp để Carter chịu trách nhiệm về sự an toàn của mọi người, và giao cho trợ lý bộ trưởng chịu trách nhiệm về bài phát biểu bế mạc, sau đó rời đi.

Cậu còn một bữa tiệc riêng tổ chức ở sân sau lâu đài. Dù màn đêm đã buông xuống, nhưng sân sau vẫn sáng rực.

Giữa sân cũng được dựng một ngọn lửa trại. Sự khác biệt là trong này ăn thịt gà. Những thứ khác bắt chước ý hệt bầu không khí ngoài kia. Phong cách tự phục vụ này khiến các phù thủy vô cùng hứng khởi, cứ quấn quýt quanh ngọn lửa trại, đây là một khung cảnh khó gặp – ví dụ như Anna trực tiếp dùng tâm hỏa nướng gà, mùi hương hấp dẫn ngào ngạt. Nightingale thì thể hiện đao pháp điệu nghệ của mình, chỉ vài nhát chém, con gà bị treo ngược đã bị lột da, lóc xương.

Và tất nhiên không thể thiếu rượu từ Trấn Lá Liễu, thứ này sẽ hợp với phụ nữ hơn là bia. Trên thực tế, Roland muốn nói rằng trẻ vị thành niên bị cấm uống rượu, nhưng Tia Chớp đã tự mình nốc hết nửa chai trong lúc bay lơ lửng trên không, và Roland nghĩ gần như không có khả năng thuyết phục cô bé nên đã nhắm mắt bỏ qua.

Bữa tiệc diễn ra được nửa chừng, Roland đã ngà ngà say. Cậu dựa vào ghế và nhìn các cô gái đang cười vui vẻ. Roland cảm thấy cả người dễ chịu, đây là cuộc sống oàn hảo đối với một vị hoàng tử, và cả cho các phù thủy nữa. Với tài năng và dung mạo hơn người của mình, họ không nên là đối tượng săn bắn của người khác. Nếu họ được sinh ra trong thế giới cũ của anh, họ sẽ là tâm điểm của mọi ánh nhìn. Nhưng ở đây, họ thậm chí còn không có được một cuộc sống yên ổn.

Đúng lúc đó, Tia Chớp đột nhiên bay xuống, trực tiếp ngồi lên đùi Roland, trước khi anh kịp phản ứng, cô bé đã hôn một cái chụt lên má anh.

Dù mọi thứ diễn ra rất nhanh nhưng tất cả phù thủy đều nhìn thấy rõ ràng.

Khi Tia Chớp cười toe toét bay lên lần nữa, cô có thể thấy Anna, Nightingale và Wendy trông rất ngạc nhiên, vì vậy cô vẫy tay giải thích, “Theo quy định của quê hương em, khi tổ chức một bữa tiệc để ăn mừng chiến thắng, người phụ nữ có thể chủ động hôn nhà người chỉ huy. Cha em luôn để em hôn ông ấy. Ở Tro Thành không có tập lệ này à?”

“Tất nhiên là không” Roland vốn đang chìm trong men say, tỉnh táo hắn lên, “…khụ khụ. Tia Chớp em say rồi, quay về phòng và ngủ đi”

“Không thể nào” Tia Chớp kháng nghị, “Lúc ở trên biển, em thường cùng thủy thủ trên tàu thi uống rượu, em chưa bao giờ thua cả”

Roland nhận ra rằng cô bé chỉ nghe theo lệnh của Wendy, nên cậu quay sang nhìn cô. Wendy gật đầu, vui vẻ điều khiển gió kéo Tia Chớp xuống đất. Khi cô bé chuẩn bị rơi xuống, Wendy nhanh chóng chạy đến, ôm chặt cô bé vào lòng. Mặc kệ Tia Chớp cố gắng giãy giụa, Wendy ôm thẳng cô bé về phòng.

“Đừng lo, con bé hơi say rồi. Cứ tiếp tục tận hưởng bữa tiệc đi, món tráng miệng sẽ được đưa lên ngay” Roland đột nhiên cảm thấy bầu không khí trở nên hơi kỳ lạ, đặc biệt là khi nhìn vào mắt Anna, cậu cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Người duy nhất hoàn toàn không bị ảnh hưởng là Nana, cô vẫn tập trung ăn cánh gà của mình, giống như không có gì xảy ra.

Sau khi lửa trại tắt đi, Roland nhờ Nightingale hộ tống Nana về nhà. Sau đó cậu đi đến cạnh giếng, vốc một ngụm nước lạnh để rửa mặt. Roland không để tâm đến nụ hôn của Tia Chớp, trong mắt cậu, cô bé vẫn còn là trẻ vị thành niên.

Nhưng khi trở về phòng ngủ ở tầng ba của mình, trái tim của Roland đột nhiên lạc nhịp.

Anna đang dựa người trước cửa phòng cậu.

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!