마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 384

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1784

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 731

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8119

Chương 89

Translator: Silent Sleep

***

Mùa đông năm nay hoàn toàn khác so với năm trước. Trong những năm trước khi Tháng của Quỷ kết thúc, cư dân của Trấn Biên Lãnh phải đợi thêm một tháng nữa trong khu ổ chuột của thành Trường Ca. Họ đợi cho đến khi tuyết tan hoàn toàn, rồi họ mới trở về nhà.

Khi trở lại thị trấn, thứ chờ họ là một đống. Sau một vài tháng không có ai chăm sóc cho những ngôi nhà, một số trong đó đã trở nên dột nát. Một số túp lều yếu ớt thì trực tiếp bị tuyết chôn vùi, một số nhà dân còn có tà thú ẩn núp bên trong.

Mọi thứ đều tan nát, tủ và bàn đầy vết cào cắn, một phần thức ăn thừa nằm trong góc nhà, hiển nhiên có người mượn nhà của bọn họ để làm nơi trú ẩn.

Mọi người thường mất khoảng một tuần để sửa sang lại nhà cửa. Thay thế tất cả các đồ nội thất bị mốc, dọn dẹp sạch sẽ. Đây những điều mà cư dân đã quen thuộc từ lâu. Nhưng năm Trấn Biên Lãnh đã hoàn toàn khác, khi trời không còn tuyết nữa, hoàng tử nhanh chóng cung cấp cho mỗi hộ gia đình mấy chiếc cờ đủ màu sắc. Nhìn từ xa, thị trấn đơn điệu và đổ nát trước đây đã trở nên đầy màu sắc. Khi các màu trộn với nhau, nó trông giống như một biển hoa.

Lâu đài cũng lan truyền tin tức, rằng vào ngày đầu tiên sau Tháng của quỷ, hoàng tử sẽ tổ chức một buổi tiệc kỷ niệm hoành tráng tại quảng trường trung tâm thị trấn! Mọi người đều được mời, không ai phải trả một xu nào cả và cũng sẽ được cung cấp thức ăn miễn phí!

Một bữa tiệc là gì? Đó là một dịp mà chỉ có giới quý tộc thượng lưu mới được phép tham dự. Người dân thị trấn chỉ biết đến chúng qua những câu chuyện của những thương nhân có ảnh hưởng, đầy kinh nghiệm và hiểu biết. Nhưng chưa ai có cơ hội được tham sự một bữa tiệc thật sự cả. Ngay cả thương nhân, những người giàu có cũng không được phép tham dự, nhưng bây giờ, hoàng tử lại mời bọn họ dự tiệc?

“Điện hạ, ngài đâu cần phải làm như vậy?” Carter không tán thành, “ Chúng ta không có ban nhạc cũng như không có vũ công! Vậy ai tới khống chế tiết tấu của buổi tiệc? Ở cái nơi xa xôi này, thậm chí đến quý tộc cũng không biết khiêu vũ, đừng nói đến người dân bình thường”

Trong thời gian Carter ở trong kinh đô, anh ta chỉ tham dự một bữa tiệc duy nhất. Nó đã được tổ chức bởi một hầu tước để chúc mừng sinh nhật của con gái của ông ta. Âm nhạc duyên dáng cùng với nhịp trống hài hòa, những điệu nhảy uyển chuyển đẹp mắt. Khi nhạc cụ được chơi riêng, là thời điểm các tiểu thư quý tộc thể hiện vũ đạo mềm mại của mình, nhưng lúc tiếng trống vang lên, các quý ông sẽ bộc lộ bước nhảy mạnh mẽ, dứt khoát của mình. Trong giờ nghỉ, phục vụ sẽ lách người vào đám đông để cung cấp đồ uống và điểm tâm. Đến bài cuối cùng, những quý ông có thể mời tiểu thư mình hâm mộ cùng nhảy một bài. Nếu may mắn, sau vũ hội, hai người đó có thể trở thành một cặp.

Carter thở dài, mặc dù anh vẫn còn trẻ để mời cô gái yêu thích của mình, anh vẫn có thể nhớ được dư vị của bầu không khí thanh lịch và lãng mạn đó. Các quý tộc phải luyện tập mỗi ngày để duy trì phong thái lịch lãm của mình. Làm sao những người dân suốt ngày cầm vũ khí để đánh nhau có thể so sánh được? Chúa ơi, anh không dám tưởng tượng ra khung cảnh đó.

“Vũ công?” Roland chỉ huy lực lượng dân quân bỏ tất cả tác phẩm điêu khắc bằng đá và giá treo cổ khỏi quảng trường , “Thiết Phủ và đội của anh ta sẽ tiếp quản phần đó”

“Mấy người kia?” Carter sững sờ. Là đội trưởng của Đội súng hỏa mai, sau những màn chiến đấu xuất sắc trong thời gian qua, Thiết Phủ cuối cùng đã nhận được sự công nhận của Hiệp sĩ trưởng. Không nhắc đến ngoại hình khác người của anh ta, nhưng sự thật anh ta vẫn là con dân Nước Cát, làm sao biết được lễ nghi của Tro Thành?

Nhưng Roland chỉ mỉm cười bí ẩn và nói: “Đừng quên ta là người tổ chức bữa tiệc này, nó đã không giống những bữa tiệc thông thường, anh sẽ hiểu khi nhìn thấy nó.”

Công tác chuẩn bị không tính là quá nhiều, chủ yếu là di chuyển mấy thứ chắn chỗ trên quảng trường, sau đó dựng một chồng gỗ. Ngoài ra, Roland cho người đặt mấy cái bàn đá xung quanh, dùng để nướng thức ăn. Đây đúng là kế hoạch của Roland – một sự kết hợp giữa lửa trại với nướng thịt ngoài trời.

Roland đã suy nghĩ rất lâu về vấn đề này, làm thế nào để tăng tình cảm của mọi người với Trấn Biên Lãnh. Sau một thời gian dài bị khống chế dưới quyền của vị lãnh chúa tiền nhiệm, khái niệm về địa vị và quốc tịch đã ăn sâu vào não những người nông dân có trình độ tri thức thấp. Họ chỉ quan tâm đến gia đình và tài sản của mình. Càng lạc hậu, người dân càng trở nên thiển cận, đây là quy luật phát triển của nền văn minh, “Trước tiên người dân phải có nhận thức đầy đủ, sau đó mới có thể xây dựng nền văn minh tiên tiến” Roland nghĩ

Nhưng việc nâng cao tinh thần trách nhiệm của mọi người không thể bỏ qua và lễ kỷ niệm chiến thắng này là một trong những phương pháp mà cậu đã tìm ra để biến đổi suy nghĩ của họ.

Thực ra, cậu cảm thấy vô cùng khó hiểu khi không ai tổ chức một bữa tiệc để ăn mừng tháng của quỷ kết thúc. Đối mặt với cuộc xâm lược từ những con quái vật một lần trong hàng năm chẳng khác nào gặp phải thảm họa tự nhiên. Vượt qua được rồi, tất nhiên phải ăn mừng một phen.

Vì vậy, cậu quyết định đặt tên cho ngày đầu tiên sau khi kết thúc Tháng của Quỷ là ‘Ngày chiến thắng’. Chỉ cần là nơi thuộc lãnh thổ của cậu, ngày này sẽ trở thành một ngày lễ, phải tổ chức ăn mừng. Chỉ cần duy trì điều này trong ba đến bốn năm, loại lễ kỷ niệm này sẽ trở thành một truyền thống và thậm chí sau này không cần Roland, nó vẫn sẽ tiếp tục diễn ra. Dần dần người dân cũng sẽ cảm nhận được cuộc sống của họ đã thay đổi từ khi đổi người cầm quyền.

Mặc dù mới chỉ là buổi trưa, quảng trường đã chật kín người. Các thành viên của dân quân được xếp xung quanh đống gỗ để không ai khác có thể đến gần nó.

Có vẻ như việc cung cấp thức ăn miễn phí khá hấp dẫn, ít nhất một nửa cư dân của thị trấn đã đến, Roland nghĩ. Cuối cùng, hơn một ngàn người đứng chen chúc trong quảng trường bên cạnh đống gỗ, không còn chút không gian nào cho những hoạt động khác.

Cậu ta thậm chí còn phát hiện ra rằng vài đứa trẻ đã trèo lên nóc các tòa nhà xung quanh để có thể quan sát tình hình bên dưới.

Vì đây là lần đầu tiên họ tổ chức một bữa tiệc thế này nên vẫn còn một số thiếu sót. Roland nghĩ rằng bây giờ là thời điểm thích hợp để bước lên sân khấu và đọc bài phát biểu của mình.

Đây là bài phát biểu thứ hai trên quảng trường này nên cậu đã bình tĩnh hơn nhiều so với lần trước.

“Xin chào những thần dân của ta. Ta là tứ hoàng tử của vương quốc Tro Thành, Roland Wimbledon” cậu vẫn sử dụng lời giới thiệu như lần trước, nhưng hôm nay hiệu quả của nó hoàn toàn khác. Giọng nói chưa chấm dứt, đám đông đã bắt đầu reo hò, “Điện hạ muôn năm!” “Hoàng tử muôn năm!”

Roland đột nhiên cảm thấy hơi ấm lan tỏa khắp lồng ngực, lần này, anh không sắp xếp bất kì ai vào để cổ động dân chúng. Vì vậy, khi nghe thấy những tiếng reo hò tự phát từ chính dân quân và người dân thị trấn, cậu cảm thấyvô cùng thỏa mãn.

Khi giọng nói của họ cuối cùng cũng dịu xuống một chút, cậu nói tiếp. “Tháng của Quỷ cuối cùng cũng kết thúc! Nhờ vào các dân quân anh dũng chiến đấu, lũ quái vật đã hoàn toàn bị đẩy lui. Năm nay Trấn Biên Lãnh không tổn thất quá nhiều để chống lại lũ ác quỷ. Điều này chứng tỏ rằng, miễn là chúng ta đoàn kết, ngay cả khi chúng ta không dựa vào sức mạnh của thành Trường Ca, chúng ta vẫn có thể có vượt qua khó khăn này! Họ muốn đe dọa thị trấn của chúng ta bằng thực phẩm, nỗi sợ đói và cơn lạnh, cố gắng buộc chúng ta phải nhượng bộ. Nhưng hôm nay, chiến thắng của chúng ta đã nói với họ rằng tất cả những điều này là vô ích!”

“Phải rồi, tôi không muốn quay lại nơi đó nữa!”

“Nhờ điện hạ nhân từ, chúng ta đã có thể no bụng mỗi ngày!”

“Rốt cuộc cũng không cần chịu đựng lũ người kia trắng trọn cướp bốc chúng ta, hoàng tử điện hạ thật vĩ đại!”

“Hãy cùng nhau ăn mừng chiến thắng lộng lẫy và vinh quang này”, Roland hét lên, cảm xúc của đám đông cũng nhanh chóng phun trào.

“Đây là một ngày đáng nhớ, và ta tuyên bố rằng kể từ bây giờ, ngày đầu tiên sau khi kết thúc Tháng của Quỷ dữ sẽ được gọi là ‘Ngày Chiến thắng! Đây cũng là mục đích của bữa tiệc hôm nay! Bây giờ, hãy tận hưởng đi các thần dân của ta. Vũ công lên đi!”

Một ngọn lửa được ném vào đống gỗ đã được rưới dầu, ngọn lửa nhanh chóng bốc lên cao, đốt nóng cả một bầu không khí.

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!