마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 385

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1789

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 732

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8163

Chương 93

Translator: Silent Sleep

***

Vài ngày sau lễ kỷ niệm chiến thắng, Roland cuối cùng cũng bắt tay cải tiến lĩnh vực nông nghiệp.

Ngồi trong phòng làm việc, cậu liên tục nghe thấy âm thanh tách tách, giống như trời đang đổ mưa, đó là âm thanh tuyết tan.

Kiếp trước, mỗi khi về quê đón Tết, cậu thích nằm trườn trước cửa sổ, nhìn những mẫu băng bị ánh mặt trời hòa tan, nhỏ từng giọt nước tong tong lên mái hiên. Tuy bây giờ không thảnh thơi đến thế, nhưng vừa ngồi viết kế hoạch, vừa nghe âm thanh tuyết rơi cũng không tệ.

Nếu tình hĩnh giống như những năm trước, sẽ mất khoảng một tuần để tuyết tan hết, nhưng con đường nối giữa Trấn Biên Lãnh và thành Trường Ca phải đến một tháng sau mới có thể sử dụng lại. Sở dĩ mất nhiều thời gian đến thế là do đường phố ở đây hoàn toàn được làm từ bùn đất, lại không có cống thoát nước, tuyết rơi xuống đất, hóa thành nước, trộn với bùn, thành cái dạng gì ai cũng rõ.

Roland đã suy nghĩ kĩ càng, nếu muốn chiếm được thành Trường Ca, điều đầu tiên cần làm là xây một con đường đàng hoàng nối hai nơi này, một con đường có thể sử dụng dù trời có mưa bão.

Nhưng vấn đề cần được quan tâm nhất hiện giờ vẫn là chỉnh lí lại quân đội. Nếu không có một đội quân hùng mạnh và đáng tin cậy, cậu không thể đánh bại quân đội đông đúc của thành Trường Ca. Nâng đội dân quân thành quân đội chính quy chỉ là bước đầu tiên. Việc chuẩn bị cụ thể để thiết lập các quy tắc, kỷ luật, khen thưởng và hệ thống kỉ luật mới là vấn đề đau đầu nhất.

Dù lúc nhỏ cậu có chơi cờ vua, nhưng cậu đã sớm quên hết mấy thứ đạo lí kia rồi. Sau nhiều lần cân nhắc, Roland nghĩ tốt nhất vẫn nên sử dụng quy tắc của chính cậu. Dù sao, với tư cách là người đứng đầu, dù cậu đặt ra một vài quy tắc không hợp lí, cũng không có ai phát hiện.

Và thế là, biên chế đầu tiên cho quân đội của Trấn Biên Lãnh ra đời: Phân thành các cấp quân đoàn, sư đoàn, trung đội, đội và tiểu đội. Một tiểu đội gồm năm người (một khẩu pháo cần ít nhất năm người để vận hành), mười tiểu đội hợp thành một đội, mười đội thành một trung đội. Còn số lượng trung đội trong một sư đoàn, cậu sẽ tính toán lại sau. Theo tổng quan của quân đội ở thời kì này, chỉ cần cậu nắm trong tay từ hai đến ba trung đội đã đủ để đánh bại hầu hết kẻ địch.

Sau khi quyết định xong, Roland hít một hơi thật sâu.

Các quy tắc tiếp theo đơn giản hơn nhiều, như là phải luôn mặc quân phục, tuân theo mệnh lệnh của chỉ huy, không được đào ngũ, không được phản bội,… Quy tắc Roalnd ưu tiên hàng đầu là không được cướp bốc và quấy rối.

Những vấn đề quân đội lạm quyền cướp bóc, hiếp đáp dân chúng không thiếu, nó có tác dụng tiêu cực đến hình tượng quân đội và cả tình hình của địa phương, sẽ mất rất nhiều năm để cải thiện. Đây cũng là lí do vì sao ngay từ đầu, cậu cố tình chọn dân thường vào đội dân quân.

Mỗi khi Lãnh chúa triệu tập binh lính để khai chiến, mục đích chính của đám người kia không phải là để đánh bại kẻ thù, bảo vệ lãnh thổ mà là tiếp mục cướp bốc phía sau.

Nói cách khác, mục đích chính của những lời kêu gọi chiến tranh là để cướp bốc tài sản của kẻ thù, tất nhiên là bao gồm cả những người dân vô tội trong lãnh thổ đó.

Càng không cần bàn đến đám lính đánh thuê, thoạt nhìn chúng có vẻ hung dữ bất cần đời, nhưng thực chất cũng đang đợi để nghiêng theo chiều gió. Nguồn thu nhập chính của họ đến từ việc cướp bốc. Nên quân kỉ đối với đám người này chẳng khác gì mấy tờ giấy mốc cả.

Chỉ có một quân đội được xây dựng từ chính người dân mới không xem nhân dân như những con cừu non chỉ chờ bị làm thịt. Nhưng tất nhiên, chỉ dựa vào kỷ luật và đạo đức thôi là chưa đủ. Tương lai còn rất dài, tham vọng và hư vinh rất khiễn dễ người ta lạc lối. Do đo, chỉ có thể ban thưởng khiến bọn họ thỏa mãn, cậu mới có thể ngăn chặn những hành vi này.

Để phần thưởng đủ hấp dẫn, Roland quyết định chơi chiêu độc – ban thưởng lãnh thổ riêng. Miễn là họ đạt được những thành tích lớn trong trận chiến, họ có thể có được lãnh thổ của riêng mình. Roland có nhiều vùng đất không có chủ, và cũng nhờ cách này, vùng đất giữa Trấn Biên Lãnh và thành Trường Ca có thể dần được khai hoang.

Vì hơn 90% đất đai thuộc về các thành viên của tầng lớp quý tộc, phần thưởng như vậy chắc chắn đã đủ hấp dẫn. Một khi họ có tài sản riêng, những người này sẽ trung thành với cậu hơn. Trong trường hợp có ai muốn lật đổ cậu, họ sẽ dốc hết sức mình để bảo vệ ân nhân của mình, cũng để bảo vệ chính lãnh thổ của mình.

Rốt cuộc thì, thứ thúc đẩy loài người không phải những trận đòn roi hay lời nói ngon ngọt, mà chính là lợi ích. Nói đơn giản chính là, chỉ cần cậu có thể cung cấp đủ lợi ích cho những người dưới quyền của mình, sẽ không ai có thể lay chuyển được sự thống trị của cậu.

Không giống với cách phân lãnh thổ truyền thống, Roland có thể cho mỗi người từ một đến vài mẫu đất. Trong lãnh thổ của mình, mọi người có thể tự do xây dựng nhà cửa, thuê nông dân hoặc mua nô lệ để trồng trọt, nhưng không được lập ngành công nghiệp riêng.

Điều này hoàn toàn đối lập với cách phân lãnh thổ cho một kị sĩ. Đất riêng của một kị sĩ tiếp cận gần hai ngàn mẫu, tương đương với một ngôi làng nhỏ. Sản nghiệp trên lãnh thổ sẽ cung cấp tiền để phục vụ những nhu cầu chiến tranh như vũ khí, giáp sắt hay ngựa chiến.

Diện tích nhỏ như thế này cũng để đề phòng đám người quý tộc mãnh liệt phản đối, nhưng điều này sẽ cấp thêm một tầng đảm bảo cho những người chiến đấu trên chiến trường. Trong quan điểm của Roland, chính là đảm bảo trả một khoảng phí hưu trí, để những người có công chiến đấu bảo vệ lãnh thổ của cậu có nguồn thu nhập ổn định dù không làm việc nữa.

Đồng thời cách này cũng sẽ gián tiếp tập trung quyền lực vào tay cậu, để tránh cái cách suy nghĩ, ‘thuộc hạ của thuộc hạ không phải thuộc hạ của mình’, cậu chỉ trao quyền sở hữu mảnh đất chứ không trao quyền làm chủ. Nói cách khác, mảnh đất vẫn thuộc quyền kiểm soát của cậu. Từ một loại ý nghĩa nào đó, chế độ này giống như chế độ địa chủ.

Sau khi hoàn thành, Roland khẽ duỗi cơ thể, cuối cùng cũng đến lĩnh vực chuyên môn của cậu – nghiên cứu binh khí.

Với tốc độ sản xuất ngày càng nhanh, việc sử dụng đội kị binh để bảo vệ đội súng hỏa mai trở thành một việc lãng phí nhân lực, đội súng hỏa mai cần có khả năng độc lập chiến đấu trên chiến trường.

Phương pháp giải quyết vấn đề này là gắn thêm lưỡi lê lên nòng súng. Roland hi vọng binh lính của mình vừa có thể chiến đấu tầm xa, cũng không ngại giao tranh tầm gần. Khi súng không thể phát huy được sức mạnh của nó, họ phải học cách tự bảo vệ mình.

Lưỡi lê cũng không khó chế tạo, nói dễ hiểu thì nó có hình chóp sắc bén, và để độ sắc bén không bị ảnh hưởng sau nhiều lần sử dụng, cậu sẽ thiết kế thêm rãnh để máu không đọng lại. Phần quan trọng và nơi gắn lưỡi lê lên khẩu súng, lưỡi lê đầu tiên được gắn vào một ống gỗ, gắn trực tiếp vào trong nòng súng. Ưu điểm chính là vô cùng đơn giản, nhược điểm cũng rất rõ ràng, khi sử dụng lưỡi lê, không thể bắn súng, và khi đâm ai đó, lưỡi lê sẽ mắc kẹt trong cơ thể kẻ thù.

Nên Roland định chế tạo phiên bản đã được cải tiến. Đuôi lưỡi lê sẽ được bọc sắt, gắn với một ống chèn. Đường kính của ống chèn sẽ lớn hơn nòng súng. Sau đó hàn ống chèn lên thân súng và gắn lưỡi lê vào, rồi nhét đầy cái ống đó, và lưỡi lê sẽ được cố định.

Lưỡi lê có dạng hình tam giác, với ba lưỡi chém sắc bén, nếu đâm vào cơ thể, nó sẽ không dễ dàng rơi ra, để lại vết thương khó lành.

Và lưỡi lê sẽ dài hơn nóng súng một chút, điều này sẽ ảnh hưởng đến việc nạp đạn, nhưng do với loại lưỡi lê gấp, lựa chọn đầu tiên dễ sản xuất hàng loạt hơn. Miễn là có khung mẫu, ai cũng có thể làm được.

Nhưng để thứ này phát huy tác đụng trên trận chiến, quan trọng nhất là người cầm nó phải biết cách sử dụng trước đã.

Roland tự nhiên không biết sử dụng. Nhưng may mắn là, vị kị sĩ trưởng của cậu từng khoe rằng anh ta biết sử dụng bất kì loại vũ khí nào. Vì vậy, chỉ cần để anh ta dạy người khác sử dụng lưỡi lê thôi.

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!