Translator: Silent Sleep
***
“Đừng vội, vẫn chưa đến lúc” Roland nói, bất dắc dĩ thở dài khi thấy Tia Chớp đang háo hức muốn bay ra.
Chẳng hiểu sao cô bé này lại thích chiến đấu với đám quái vật kia đến vậy. Rõ ràng năng lực của cô không phù hợp để chiến đấu nhưng so với người bình thường, cô bé không hề tỏ ra sợ hãi.
“Cứ làm theo những gì chúng ta bàn bạc sau khi đối phó con thú lai đầu tiên, tuyệt đối không được cậy mạnh, nhiệm vụ duy nhất của em là thu hút sự chú ý của con thú đó. Chú ý đảm bảo khoảng cách, dù nó không bay được nhưng đòn phóng thân của nó cũng không thể coi thường.”
“Biết rồi mà” Tia Chớp vô cùng tự tin, “Đây không phải lần đầu tiên em đối đầu với thứ này. Yên tâm đi, em biết chừng mực, lần này con thú ngu ngốc kia đừng hòng chạm đến góc áo của em.”
Trong lúc hai người nói chuyện, con thú lai đã đến gần bức tường hơn. Nó đã vượt qua các rào cản, và nhảy về hướng khu vực không được bảo vệ, cố gắng trèo vào tường. Nhưng lần này, nó bị các thành viên đội dân quân phớt lờ. Họ tiếp tục bảo vệ khu vực của mình, chờ mệnh lệnh tiếp theo từ người chỉ huy.
“Kế hoạch tác chiến đối phó với chủng lai, chính thức bắt đầu!” Roland hô lên
Nghe điều này, Tia Chớp, người đã bay ra ngoài đột nhiên dừng lại và nhìn Roland.
“Sao thế?”
“Những lời này…” Tia Chớp suy nghĩ mộ chút sau đó lắc đầu, “Nghe có vẻ kì quái. Thôi bỏ đi, em đi đây”
Thấy bóng dáng của cô gái nhỏ nhanh chóng bay đi, Roland quay lại nhìn Anna và Nightingale, hơi xấu hổ hỏi, “Hai người có thấy lạ không?”
“Có!” Cả hai cùng gật đầu.
Được rồi… thì ra mấy câu nói ấu trĩ trong truyện dù áp dụng vào trường hợp nào cũng vẫn ấu trĩ, “Cả hai người xuất phát đi, cẩn thận!”
“Điện hạ cũng cẩn trọng” Nightingale khom người với Roland sau đó cầm lấy tay Anna, khởi động ẩn thân.
Roland bắt chéo hai tay ra sau lưng, đứng thẳng lưng cảm nhận cơn gió thổi vào mặt, cố gắng bắt chước tư thế của một vị ‘BOSS”. Cậu biết có rất nhiều binh lính dưới kia đang lén quan sát mình. Bởi vì điều này, mặc dù đôi chân đã mỏi đến tê liệt, nhưng cậu vẫn đứng vững trên điểm cao nhất của bức tường, để mọi người đều có thể thấy rõ – chứng tỏ rằng Hoàng tử luôn đứng về phía họ. Tuy không trực tiếp tham gia trận đấu, nhưng vẫn có thể truyền cảm hứng cho họ.
Lần này, cường độ của các cuộc tấn công đã vượt quá tất cả các cuộc tấn công trước đó. Theo những gì Thiết Phủ nói, năm ngoái chỉ có hai con lai xuất hiện. Nhưng năm nay đã có bốn con xuất hiện ở khu vực lân cận Trấn Biên Lãnh rồi. Thời gian của các cuộc tấn công này cũng kéo dài một cách bất thường, ngay cả bây giờ, từng đàn quái thú kết thành từng nhóm mười mấy con, có nhóm còn đông hơn, không ngừng lao đến gần bức tường.
May mắn năng suất tăng cao, một trăm người của đội súng hỏa mai đều đã được trang bị vũ khí đầy đủ. Nếu không cũng không thể xử lí đám quái vật kia nhanh đến vậy. Nếu chỉ sử dụng cung tên, sợ rằng bọn họ sớm đã thất thủ.
Xét về lâu về dài, lợi thế của súng càng hiện rõ, không tốn nhiều sức lực nhưng vẫn có thể nhanh chóng kết thúc tính mạng kẻ địch.
Tất nhiên, một lượng lớn nhu cầu sử dụng thuốc súng cũng khiến Roland đau đầu, hơn hai mươi bao thuốc súng trong kho đã được vận chuyển đến đây, cung cấp cho đội súng hỏa mai sử dụng.
Bên phía Tia Chớp, cô bé đã bay đến trên đầu con thú lai. Móc ra mấy mẩu đá to bằng nắm tay trong túi sau đó ném lên đầu con quái vật. Đợt tấn công bất ngờ khiến con thú phải lùi lại một khoảng mới phát hiện kẻ đang tấn công mình đang bay lơ lửng trên không trung.
Để khiêu khích con quái vật, Tia Chớp cố gắng lượn lờ trước mặt nó, sau đó từ từ dụ nó đến giữa thành phố. Mặc dù các loài hỗn hợp có khả năng suy nghĩ, nhưng nhìn thấy cô bé phiền phức này cứ bay lảng vảng trước mặt nó, nó không cảm thấy bất kỳ mối đe dọa nào. Vì vậy, nó ngay lập tức bật lên, mở rộng đôi cánh ra, chỉ vài lần nhảy, nó nhanh chóng vượt qua hơn một trăm mét. Tia Chớp thấy con thú chuẩn bị vồ tới, lập tức bay cao lên, luôn giữ khoảng cách nhất định với con thú. Bằng cách này, sau bảy đến tám lần đổi hướng, cuối cùng cô đã có thể dụ nó đến trung tâm thị trấn, đó là địa điểm phục kích mà Nightingale và cô đã bàn bạc trước. Con thú lần trước có khứu giác vô cùng nhạy cảm, nó thậm chí có thể phát hiện sự tồn tại của Nightingale ngay cả khi cô đang ẩn thân. Cũng do lo lắng điều này, nên Tia Chớp phụ trách thu hút sự chú ý của con thú, để Anna và Nightinagle có thể chuẩn bị cho đòn tập kích bất ngờ của mình.
Mà việc quấy nhiễu của Tia Chớp nhanh chóng phát huy tác dụng. Con thú bị quay mòng mòng, tức đến nỗi phát điên. Nó cố há miệng thật rộng, muốn một phát cắn chết con ruồi phiền phức cứ vo ve trước mặt. Nhưng Tia Chớp cứ như không bị trọng lực ảnh hưởng, luôn giữ khoảng cách không gần không xa, lượn lên lượn xuống khiến nó phải liên tục nhảy theo.
Đồng thời và từ một hướng khác, Nightingale cũng đến quảng trường trung tâm của thị trấn – trong lúc ẩn thân , cô có thể đi xuyên qua mọi thứ nên tốc độ của cô không hề thua kém Tia Chớp. Vì Anna chỉ có thể khống chế lửa trong khoảng cách mười bước (5m), cô cần phải tiếp cận loài lai. Nightngale mang cô tiến lại gần từ đằng sau, nhẹ nhàng hết mức để con thú không phát hiện.
Khi họ phải đối mặt với các chủng lai lần đầu tiên, phần này rắc rối nhất. Nhưng gặp lại lần thứ hai, cả Anna và Nightinagle đều thành thạo những gì nên làm. Cách Anna chiến đấu chính là, khi còn cách con quái vạt khoảng 30 bước, cô sẽ tăng tốc tối đa lao về phía trước. Khi cô còn cách con quái vật khoảng một bước, đón tiếp cô chính là cái đuôi của nó lao thẳng đến trước mặt.
“Chình là lúc này” Nightingale la lên
Khung cảnh xung quanh Anna nhanh chóng mờ đi, cô lại nhớ đến cái sân nhỏ mỗi ngày luyện tập. Ngọn lửa xanh biếc thấp thoáng xuất hiện trên đầu ngón tay, sau đó nhanh chóng bùng lên, bao phủ lấy con quái vật.
Đối mặt với ngọn lửa này, Nightingale phải vội vã rút lui, thậm chí chỉ có chút nhiệt độ tỏa ra đã đủ để khiến cô cảm thấy như mình đang bị đốt cháy.
Bao quanh bởi chiếc lồng lửa có thể làm tan chảy cả sắt thép, con quái vật không có thời gian để vật lộn, gần như ngay lập tức, nó bị đốt thành một quả cầu lửa, rơi xuống đất.
“Xem ra các cô ấy đã giải quyết xong con quái vật rồi” Wendy nhìn thấy ngọn lửa màu xanh cháy rực, không khỏi bĩu môi, “Vậy coi như mình không có phần để thể hiện rồi…”
“Nếu có thể, ta không muốn để các cô phải lên chiến trường” Roland nói, sóng lưng vẫn thẳng tắp, cố gắng khiến cho giọng điệu của mình không quá nghiêm túc. Nói như thế nhưng cậu vẫn biết rằng, nếu không có sự giúp đỡ của các phù thủy để bảo vệ thị trấn, chủng hỗn hợp sẽ nhảy vào khiến dân quân một lần nữa rơi vào hỗn loạn.
Nhưng hôm nay, ngay cả Nana cũng đến tường,túc trực chữa trị cho những binh lính bị thương. Bố cô luôn ở bên cạnh, bảo vệ cô. Hôm nay cũng là ngày đầu tiên Roland công khai để phù thủy xuất hiện trước mặt các dân quân, kết quả khiến anh vô cùng hài lòng. Ban đầu, Nana được xem như một thiên thần giáng thế, nhưng sau khi Anna và Nightingale phối hợp giết chết con thú lai, đám đông bắt đầu reo hò ầm ĩ.
Tất nhiên, cậu biết rõ rằng không phải ai cũng chấp nhận phù thủy, nhưng tình huống như thế với dân quân là rất hiếm. Nhưng sau khi họ được dân quân chấp nhận hoàn toàn, cậu sẽ tiếp tục cố gắng để họ được cả thị trấn này chấp nhận.
Đột nhiên, âm thanh của tiếng súng bắt đầu giảm dần, và Roland nhận thấy rằng những con quỷ bắt đầu di tản khỏi bức tường. Cuối cùng chúng cũng chịu rút lui rồi? Cậu không thể tin vào mắt mình. Nhưng ngay lúc này, một chùm ánh sáng xuyên qua những đám mây dày, chiếu thẳng xuống mặt đất, sau đó những chùm sáng thứ hai, thứ ba xuất hiện… Rất nhanh, hàng ngàn tia sáng chiếu xuyên qua tầng may, hợp lại thành một vùng thoáng đãng, một khoảng trời sáng hẳn lên.
“Ngày mà mặt trời một lần nữa xuất hiện trên bầu trời, chính là ngày chấm dứt tháng quỷ ám”
Tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, đờ ra một lúc, sau đó có người dẫn đầu, tiếng hoan hô như một cơn thủy triều, quét ra toàn bộ Trấn Biên Lãnh. Dần dần, người dân trong thị trấn ra khỏi nhà, vui vẻ chúc mừng. Có người đón ánh nắng mặt trời đã lâu không thấy, kỷ niệm sự sống sót của họ trong mùa đông, có người thầm cảm ơn Hoàng tử.
Cuối cùng, tất cả những tiếng reo hò hòa thành một thể, vang dội khắp cả thị trấn nhỏ nơi biên giới!
—-
Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!