마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 368

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1142

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 85

Translator: Silent Sleep

***

Phải mất một lúc sau ông lão mới phản ứng, từ từ nhấc chăn lên, ném nó lên đầu giường và nhìn về hướng của Tổng Giám mục.

Ông mở miệng hỏi, “Nếu ông cũng giống như ta, bị giam cầm trong cái lồng giam chết tiệt này, ông còn tâm trạng để ăn không?” Âm thanh nghèn nghẹn rất khó nghe, giống như có thứ gì đó chặn ngang cổ. “Nửa năm, ta bị nhốt trong này đã sáu tháng rồi, tin tức bên ngoài thế nào cũng chả rõ…Vậy những hoàng nhi của ta có hành động gì mới không?”

Khi đến gần, Mayne nhìn thấynhững vết khắc trên tường. Lão già này sử dụng phương pháp này để tính ngày?

Chuyển một cái ghế đến trước mặt nhà vua, Mayne bình tĩnh ngồi xuống hỏi ngược lại, “Sao ông lại quan tâm đến những việc sẽ khiến mình khó chịu thế?”

“…” Nhà vua im lặng một lúc, sau đó trả lời, “Dù sao thì ông cũng sẽ giết ta thôi, ta nói đúng không?”

Mayne không hề phủ nhận “Đúng vậy”

“Nếu đã chuẩn bị trở thành người chết, còn quan tâm chi đến thoải mái hay khó chịu, ta muốn biết tình hình của bọn chúng!” Nói dứt câu, giọng nói của Wimbledon gần như đã biến thành tiếng gầm gừ.

Mình đang mong đợi điều gì vậy? Mayne thầm nghĩ, dù sao thì, với tư cách là một vị vua, Wimbledon vẫn bảo trì tinh thần và phong thái độc tài của một nhà cầm quyền. Khi nhà vua bị bắt cóc và được thay thế bởi một con rối mà nhà thờ sắp xếp, trên đường bị áp giải đến Hermes, ông ta đã nhiều lần cố gắng để thoát ra. Sau khi bị giam, ông ta cũng không hề điên cuồng gào thét, chỉ bình tĩnh thương lượng để được thả ra. Nếu không phải vì kế hoạch, Mayne cũng không muốn lãng phí một người như thế này. Chỉ có thể trách ông ta chọn sai phe rồi.

Dù sao mình cũng đã đến đây, có lẽ nên nói với ông ta vài thứ, tổng giám mục cân nhắc, dù sao chỉ cần ông vừa hạ mệnh lệnh, tên thẩm phán ngoài kia sẽ lập tức xông vào, kết thúc tính mạng của Wimbledon.

Vậy nên Mayne chậm rãi nói, “Con trai lớn nhất của ông, Gerald đã chết. Cậu ta bị xử chém, người định tội là con trai thứ hai của ông, Timothy. Tội danh phản quốc. Tam công chúa Garcia tuyên bố bờ nam biên giới tách riêng ra lập nên một quốc gia độc lập. Bản thân cô ấy tự phong mình là nữ vương của Cảng Nước Trong. Chiến tranh sẽ bắt đầu sớm thôi. Còn tứ hoàng tử và ngũ công chúa thì tôi không rõ lắm. Nhưng đều còn sống”

“Ông nói cái gì? Mưu phản? Tách riêng độc lập? Rốt cuộc các người đã làm gì?” Vua Wimbledon nổi điên.

“Chúng tôi để họ đấu với nhau để quyết định xem ai sẽ trở thành vị vua tiếp theo” Mayne vô cùng thoái mái đáp, “Gửi những người thừa kế đến những vùng đất khác nhau trên khắp đất nước, tuyên bố rằng lãnh thổ của ai phát triển nhất, người đó sẽ trở thành vị vua tiếp theo”

Nghe điều này, Wimbledon đau đớn nhắm mắt lại. Sau một lúc lâu, cuối cùng ông thì thầm, “Tại sao các người lại làm những việc này, lợi dụng ngày cầu nguyện, đưa ta đến một căn phòng không có người, rồi lại đổi quần áo… còn lấy đi Mề Đay của ta. Sau đó lại dùng sức mạnh của phù thủy biến người khác thành ta. Như vậy là các người đã có thể dần dần khống chế vương quốc trong tay rồi, tại sao còn cần đưa ra mệnh lệnh tranh giành ngôi vị?! Khụ khụ..” Càng tức giận, Wimbledon còng lưng, kịch liệt ho khan, cả cơ thể đều run rẩy. “Làm sao ta có thể ban ra một mệnh lệnh có thể khiến con của ta chém giết lẫn nhau được!”

Mayne tiếp tục công kích vị vua trước mặt, “Có lẽ ông thì không, nhưng con của ông thì chưa chắc. Chúng sẽ lớn lên, trưởng thành và có những suy nghĩ riêng. Ví dụ như cô con gái thứ ba của ông, Garcia. Cô ta đã bắt đầu chiếm lấy quyền kiểm soát

cảng Nước Trong từ năm năm trước, vì vậy ngay cả khi không có trận chiến ngai vàng, sau khi ông băng hà, ông có nghĩ rằng cô ấy sẽ đứng nhìn Gerald lên ngôi không? Nhưng lí do quan trọng nhất là nhà thờ không thể đợi nổi nữa, có lẽ ông cũng để ý, năng lực của phù thủy cũng có giới hạn.”

“Chết tiệt, Giáo hội sẽ nhận được gì từ cuộc chiến giữa lũ trẻ? Giáo hội cũng sẽ chìm vào biển lửa, nhiều tín đồ sẽ bị giết trong chiến tranh, và vương quốc sẽ trở thành một mớ hỗn độn… “ nói đến đây, Wimbledon đột nhiên nghĩ đến gì đó, ngạc nhiên trừng to mắt, “Chẳng lẽ các người muốn-” Một trận ho kịch liệt cắt ngang những điều ông ta muốn nói. Cuối cùng khi ông có thể nói trở lại, giọng nói của ông trở nên mỏng vô lực, như thể cơn ho vừa rồi đã tiêu tốn hết năng lượng còn lại của ông, “Giáo hội muốn tiêu diệt gia đình hoàng gia!”

“Chính xác, nhưng chính xác hơn là quyền lực của hoàng gia” Mayen không thể không ca ngợi nhà vua trong lòng, ông ta thật sự rất nhạy bén. Sáu tháng trong ngục tối tăm, không đánh mất ý chí đã được xem như rất kiên định, nhưng ông ta thậm chí còn giữ được sự thông minh nhạy bén của mình. Những người có thể làm điều này chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

“Chế độ quân chủ sẽ là một hòn đá ngáng chân Giáo Hội, dù có bị suy yếu, vĩnh viễn giống như cỏ dại, gặp thời lại vươn lên. Nên chỉ khi hoàn toàn trừ khử nó, nhà thờ mới ‘chân chính’ nắm trong tay vương quốc này”

“…” Wibledon đột nhiên cảm thấy mình già đi rất nhiều, không chỉ dáng vẻ bên ngoài, ánh sáng trong mắt của ông cũng dần yếu đi.

“Tro Thành là vương quốc lớn nhất trên mảnh lục địa này, cũng là nơi có nhiều binh lính nhất, vì vậy, nếu phải đối đầu trực tiếp, nhà thờ sẽ rơi vào thế yếu. Bọn tôi đã lên kế hoạch này từ rất lâu rồi. Trong cuộc nội chiến, vương quốc sẽ tổn thất rất nhiều binh lính và cả lính đánh thuê, sau đó chỉ cần đợi từ hai đến ba năm, Đoàn kị sĩ trừng giới của bọn ta sẽ có thể dễ dàng chiếm lấy toàn bộ lãnh thổ của Tro Thành. Nhưng ông không cần phải buồn, Tro Thành không phải là nơi duy nhất phải khuất phục nhà thờ. Ba vương quốc khác đều phải đối mặt với tình huống tương tự. Sớm thôi, đại lục này sẽ không còn tồn tại bốn quốc gia nữa. Thay vì ‘Tim Sói’, ‘Vĩnh Đông’, ‘Bình Minh’ và cả ‘Tro Thành’, sẽ chỉ còn một thế lực tối cao, Nhà thờ, cai trị tất cả các quốc gia.”

Wimbledon hoàn toàn im lặng, người đàn ông đã từng dùng vũ lực thô bạo để giành lấy vương vị từ tay anh em của mình hiện giờ giống như mất hết ham muốn sống sót. Tuy Mayne cảm thấy ông ta đáng thương nhưng ông không hề hối hận. Vì kế hoạch này, nhà thờ cũng phải bỏ ra rất nhiều – rất nhiều tín đồ tài năng sẵn sàng hi sinh, phấn đấu hết mình, không màng đến nguy hiểm.

Ví dụ như người thay thế Wimbledon Đệ Tam, ông ấy là một thẩm phán vô cùng trung thành, vốn định tham gia vào đoàn kị sĩ nhưng rốt cuộc lại chấp nhận để phù thủy thay đổi bộ dạng của mình, giả dạng đức vua rồi sau đó hi sinh trong cung. Trước khi thực hiện nhiệm vụ, người đó có khắc tên mình lên trên tượng đài Nhà thờ Hermes, nhưng bây giờ Giáo hội chỉ có thể chôn vùi cái tên đó mãi mãi.

Khi Mayne thấy Wimbledon không muốn nói thêm điều gì nữa, ông lấy một bình sứ nhỏ ra khỏi túi và đưa cho ông ta uống.

Khi Wimbledon nhận lấy và uống thứ thuốc trong bình, ông ta đã nói những lời trăn trối, “Nguyền rủa…”

“Ừ?” Mayne hỏi, chờ Wimbledon nói tiếp.

“Ta nguyền rủa ông… Ta ở dưới địa ngục, chờ ông xuống” Giọng Wimbledon trở nên nhỏ dần, đến cuối cùng, Mayne thậm chí không thể nghe thấy dù đã cố gắng tập trung.

“Tiếc là không có địa ngục nào cả. Ngay cả khi có một cái, đó không phải là nơi tôi thuộc về. Tất cả mọi thứ nhà thờ đang làm là vì tương lai của loài người. Chỉ khi thống nhất bốn vương quốc, chúng ta mới có đủ sức mạnh để đối đầu với kẻ thù thực sự, nếu không thì…” Mayne dừng lại khi thấy bàn tay của Wimbledon hoàn toàn rũ xuống, dầu ngẹo sang một bên, không còn hô hấp.

Đây là sự kết thúc của một vị vua, nhưng với bọn họ chỉ mới là điểm bắt đầu.

Mayne cất lọ thuốc, sao đó mở cửa ra và trở về theo lối cũ, giống như nơi chưa từng xảy ra chuyện gì. Ông bảo những người đứng canh giải quyết hậu quả rồi sau đó rời khỏi pháo đài, không hề quay đầu.

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!