마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 368

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1142

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 84

Translator: Silent Sleep

***

Giám mục Mayne bước từng bước lên cầu thang xoắn ốc dẫn xuống dưới lòng đất.

Không gian bên dưới ít nhất cao gấp bốn lần tòa tháp kiến trúc phía trên, đường kính khoảng hai mươi trượng, hoàn toàn đủ chỗ để xây dựng thêm một tòa thành dưới lòng đất. Trong động cũng không quá tối, từng cánh cửa sổ cao dài được thiết kế trên vách đá cao, ánh sáng theo đó chiếu vào, rọi lên những bức tường đá, tạo ra từng vệt sắc lạnh.

Càng đi xuống, ánh sáng phía trên càng mờ đi, cầu thang gần như hòa thành một thể với vách tường dựng đứng. Nhưng chính giữa đáy động lại xuất hiện những tia sáng xanh lam, càng đi xuống càng rõ ràng. Nên dù không đốt đuốc lên thì cũng không đến mức rơi vào tình trạng đến bàn tay cũng không thấy rõ.

Dưới chân cầu thang, một lối đi được nối liền vào bức tường đá, uốn khúc quanh một lỗ đen.

Cầu thang được làm từ đá hoa cương, mỗi bậc đều dày hơn ba ngón tay. Con đường đủ rộng để hai người cùng đi cạnh nhau. Một đầu của mỗi bậc đá dính chặt vào tường đá trong khi đầu kia lơ lửng trong không trung. Để không có ai bị trượt chân té xuống, rìa ngoài có dựng thêm một dãy cọc gỗ, nối với nhau bằng dây thừng.

Mayne không biết mình đã đi bao nhiêu bước. Thật sự nhiều quá, không đếm nổi nữa. Họ đã tốn rất nhiều công sức mới làm xong chiếc cầu thang này. Những người thợ phải treo mình trên vách đá với một sợi dây thừng quấn quanh bụng, cẩn thận đóng những bậc đá chặt vào vách đá. Mọi người đều rất cẩn thận vì mỗi lần trượt hoặc dây bị đất kết quả đều là rơi thẳng xuống đáy, đã có hơn ba trăm người phải bỏ mạng.

Nếu nhà thờ lớn trên mặt đất là biểu tượng cho tinh thần buất khuất của nhà thờ, pháo đài phía dưới này mới thật sự là căn cứ chính của nhà thờ Hermes.

Ở mép mỗi bậc thang đều khảm Mề Đay Trừng Phạt của Chúa. Mỗi một trăm bước, sẽ có một nhóm kị sĩ trừng giới canh gác, sẵn sàng đối mặt với những đợt tập kích của những kẻ xâm nhập trái phép. Dưới chân của tòa kiến trúc trên mặt đất, giáo hội đã chôn rất nhiều túi cát. Phòng trường hợp tất cả tuyến phòng thủ của thành Tân Thánh đều thất thủ. Sau khi những thành viên nòng cốt sơ tán xong, Giáo Hoàng sẽ khởi động bẫy và chôn vùi tất cả mọi thứ dưới một lớp cát bụi.

Dù không phải lần đầu tiên đến đây nhưng Mayne vẫn cảm thấy choáng váng. Nhiều lúc còn tưởng tượng ra cảnh mình trượt chân rơi xuống.

Đến lúc đặt chân đến mặt đất bằng phẳng, ông khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Dưới đáy động là một đài đá màu trắng, bề mặt nhẵn như gương. Khi đứng trên đó, Mayne thậm chí còn nhìn thấy ảnh phản chiếu của mình. Sau nhiều lần tỉ mỉ thiết kế, ánh sáng chiếu từ cửa động, sau nhiều lần phản chiếu, đều hội tụ tại đài đá này. Cũng vì lí do đó, nơi đay vẫn luôn sáng sủa dù không đốt một ngọn nến nào.

Đặt chân đến nơi này, ánh mặt trời cũng mất đi màu sắc ban đầu của nó. Ánh sáng phản chiếu qua lại trên vách đá, dần dần đổi thành màu xanh lam. Không gian trong động bị thứ ánh sáng xanh này chiếm lấy, trông vô cùng lạnh lẽo. Để ý kĩ, có thể nhìn thấy những hạt bụi nhảy múa trong không khí, giống như những vi sinh vật trong sách cổ.

Lợi dụng những cái hang có sẵn, nhà thờ cho người thông tất cả các động lại, sau đó mở rộng để xây dựng lên pháo đài Hermes. Nhưng nhờ có các lối đi mở rộng ra mọi hướng, không khí có thể tự do lưu chuyển, do đó không khí ở đáy động cũng không hề ngột ngạt.

Khi Mayne bước qua cánh cửa vào khu vực chính của lâu đài, ông bất ngờ bị bao vây bởi một lực lượng phòng thủ mạnh mẽ. Ở mỗi lối vào sẽ có một đội ngũ gồm năm thẩm phán canh gác – các thẩm phán là những người lính trung thành nhất với Giáo hội, một khi họ nhận công việc này, họ sẽ mãi mãi sống dưới mặt đất, không bao giờ có thể trở lại thế giới ngoài kia nữa.

Thực tế, chỉ có ông và Giáo Hoàng mới có thể ra vào pháo đài này, thậm chí hai tổng giám mục Heather và Tayfun cũng không đủ thẩm quyền.

Nhưng Mayne cũng không rõ lắm về những lối đi. Ngoài lối đi chính ở phía Nam, còn rất nhiều lối phụ thông với nơi này, trong mỗi lối phụ, lại phân thành nhiều nhánh nhỏ. Giáo hội chỉ sử dụng một vài lối, còn lại đều bị niêm phong.

Ông đã nghe nói rằng trong quá trình xây dựng lâu đài, một số thợ hồ đã đi lạc vào những lối không được đánh dấu an toàn, và họ mất tích, không bao giờ quay lại nữa.

Lối đi chính thông thẳng xuống lòng đất, dài khoảng 100 mét. Mayne lại đi qua một trạm giám sát. Ông biết những trạm này có những nhiệm vụ khác nhau. Khu vực bên ngoài là nơi binh lính sinh sống. Khu thứ hai được sử dụng làm kho lưu trữ, để cất giữ các loại nhạc cụ và những tài liệu cổ. Phần thứ ba là khu vực nhà tù, nơi các tù nhân được giam giữ, người đã bước vào sẽ không bao giờ có cơ hội nhìn thấy ánh sáng được nữa… dù là vô tội.

Sau khi băng qua trạm kiểm soát thứ ba, Mayne dừng chân. Phía trước chính là khu vực bí mật nhất pháo đài. Tất cả các tài liệu nghiên cứu và phát minh của Giáo hội đều được cất ở đây, không có sự cho phép của Giáo hoàng, không ai được phép tiến vào. Ba năm trước, khi ông vừa trở thành Tổng giám mục, ông đã có cơ hội đặt chân vào đây.

Đi được một đoạn, Mayne rẽ trái.

Lại thêm một lúc, cuối con đường xuất hiện một cánh cửa. Vừa thấy tổng giám mục, kị sĩ và thẩm phán đều đặt tay lên ngực, cung kính chào, “Tổng giám mục đại nhân!”

Mayne gật đầu, ra lệnh cho lính gác, “Mở cửa”

Đằng sau cánh cửa là một hành lang dài, những ngọn đuốc đang cháy trên tường, giống như những đốm lửa nhỏ trong bóng tối vô tận, dọc theo con đường không thấy điểm kết thúc. Hai bên lối đi có rất nhiều cánh cửa gỗ, trên mỗi cửa lại đánh một con số tương ứng.

Một thẩm phán đi theo Mayne, giơ cao ngọn đuốc, chiếu sáng một vùng không gian. Trong lúc đi, Mayne quan sát những con số được đánh dấu phía trên. Cuối cùng dựng lại ở phòng số 35, móc chìa khóa trong túi ra, nhẹ nhàng mở ra. Do không gian xung quanh vô cùng tĩnh mịch nên tiếng mở khóa trở nên đặc biệt chói tai. Như một tín hiệu, những tiếng la hét lập tức vang lên, có đàn ông, cũng có cả phụ nữ. “Cứu tôi với!” “Làm ơn cứu tôi!” “Thả tôi ra” “Mau giết tôi đi!”…

Nhưng Mayne không bị lay chuyển bởi những tiếng khóc. Ông ra lệnh cho người thẩm phán đứng canh bên ngoài và bước vào phòng, đóng cửa lại , để lại âm thanh gào thét hỗn loạn bên ngoài.

Một ông già ngồi sau song sắt – thực ra tính theo tuổi thì cũng không đến mức quá già, nhưng mái tóc của người này đã hoàn toàn trắng xóa, khuôn mặt đầy vết nhăn. Chòm râu đã dài gần nhủ phủ kín cổ của ông ta, hình như đã từ lâu không được cắt tỉa. Không được tiếp xúc với ánh mặt trời trong một khoảng thời gian dài, sắc mặt của ông ta tái nhợt, tay chân teo lại như mấy cây tre.

Manye nhìn thoáng qua đĩa thức ăn chưa được đụng đến, khẽ thở dài, “Ông không nên bạc đãi bản thân, nhà thờ không thiếu thức ăn. Bữa ăn của ông không hề thua kém chuẩn mực của đức vua đâu, chỉ là không có rượu thôi. Ngay cả cá cũng là mặt hàng tốt nhất nhập trực tiếp từ Cảng Nước Trong về. À mà hẳn là ông đã quen với hương vị của nó mà nhỉ? Hoàng đế Wimbledon.”

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!