마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 388

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 780

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 264

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1796

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 735

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8215

Chương 80

Translator: Valoran.

Một tuần sau khi chiếc thuyền bê tông được đưa vào phòng bảo dưỡng, ngày ra khơi cuối cùng cũng đã đến.

Mọi công nhân đều bị choáng ngợp trước mệnh lệnh của hoàng tử, đem thả cái bồn tắm khổng lồ mà họ đã cất công xây dựng này thẳng xuống dưới nước, khiến bọn họ không khỏi nghi ngờ thính giác của mình.

Tuy nhiên, đó đúng là mệnh lệnh từ Roland.

Cậu cho người tạm thời tháo gỡ nhà chứa và đào một con mương bên dưới chiếc thuyền để dẫn ra ngoài sông. Phần này phải được thực hiện cực kỳ kỹ càng bởi bê tông có tính đàn hồi rất thấp. Một vài vết nứt thì cũng chẳng hề gì, nhưng nếu mà nó va chạm mạnh thì rất có thể là sẽ đi nguyên cả con tàu.

Chiếc thuyền được đặt lên trên một vài khúc gỗ và được nối dây để điều khiến tốc độ trượt xuống mặt nước. Một khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, các công nhân từ từ thả lỏng sợi dây thừng dày bằng cổ tay đó, đảm bảo rằng nó luôn thẳng một đường. Họ đồng thanh vang lên những câu khẩu hiệu trong khi dần dần thả con tàu xuống trên đường ray bằng gỗ, tạo nên một âm thanh ma sát khủng khiếp.

May thay, mọi thứ đều ổn thỏa, và Roland có thể chứng kiến chiếc thuyền chậm rãi trườn về phía con sông. Con tàu chìm xuống hơn nửa mét dưới nước, chỉ còn để lộ hơn một mét bên trên. Toàn thể các công nhân đều bất ngờ khi thấy cái công trình đồ sộ bằng đá và sắt này, thay vì chìm hẳn xuống con sông cùng với một tiếng tõm to đùng, giờ lại đang trôi nổi trên mặt nước như thể nó là một chiếc lá vậy.

“Nhanh lên, lấy dây thừng rồi buộc nó lại quanh cái cọc!” Roland ra lệnh. Nếu chiếc thuyền mà không được buộc lại thì dòng chảy của con sông sẽ quấn nó đi xuống miền nam mất.

Dù Nightingale vẫn không hiện hình, cô không thể ngừng tự hỏi bản thân bằng một chất giọng đầy ngạc nhiên, “Tại sao con tàu đó lại nổi được?”

“Ừ thì… khá là đơn giản mà. Tỷ trọng của nó thấp hơn so với mặt nước, vậy nên nó sẽ nổi được thôi,” Roland giải thích rồi suy nghĩ một lát, cậu nói tiếp, “Sự thật là dù nó được xây bằng bê tông hay sắt đi nữa cũng chẳng quan trọng. Thực ra, chắc cô cũng biết là tàu thuyền bình thường thôi đã nặng hơn sắt đá rất nhiều rồi.”

Vì không nghe thấy giọng cô ấy nữa, Roland cho rằng Nightingale đang bận nghiên cứu những gì cậu nói. Kể cả Anna cũng không thể hiểu được khái niệm mà cậu vừa giải thích ngay được. Roland chỉ cười và tiếp tục chỉ đạo các công nhân làm việc tiếp.

Những công việc tiếp theo tốn rất nhiều thời gian, đặc biệt là lúc chờ xi măng trên boong tàu đông lại, và đến khi trời bắt đầu đổ tuyết nặng, mọi công việc đều phải bị tạm ngừng. Chỉ khi lượng tuyết đạt đến mức tối thiểu, họ mới có thể quay lại làm việc được. Riêng việc xây dựng boong tàu là tốn nhiều thời gian nhất. Họ dùng rất nhiều ván gỗ và đặt những cọc nhỏ bên dưới để chống đỡ cho nó. Dù cái boong tàu này chiếm rất nhiều chỗ trống, nhưng xét theo mục đích sử dụng ban đầu của chiếc thuyền thì nhiêu đây cũng chẳng hề gì.

Tiếp theo, là đến phần chống ăn mòn. Các thợ mộc biết rõ nhất cách để làm việc này. Đầu tiên, họ bôi một lớp dầu bốc mùi lên trên boong tàu. Khi lớp dầu đã khô , họ lặp lại chu trình này nhưng với dầu đỏ thêm vài lần nữa cho đến khi toàn boong tàu được in đậm trong màu đỏ. Sau khi xây dựng xong phần boong tàu là đến giai đoạn lắp đặt những bộ phận bên trên của nó.

Với những bộ phận bên trên đó, chúng chỉ là một cái lán gỗ được đặt ngay giữa hai cột buồm, chỗ đó sau này sẽ được dùng để chứa đại pháo và đạn dược. Phòng khi trời mưa, cái lán cũng có thể được dùng làm chỗ trú cho các thủy thủ. Một khán đài đủ rộng cho một người đứng được đặt bên trên cái lán, rõ ràng chỗ đó là để dành cho Wendy. Miễn là còn đứng trên đó, thì phạm vi ảnh hưởng của năng lực của cô sẽ đủ để bao gọn cả con tàu.

Bánh lái ở phía cuối tàu thì được làm từ gang, và quá trình lắp đặt nó thì khá là rắc rối. Bánh lái phải đi qua một lỗ ngược từ bên dưới mặt nước, và lại phải xuất hiện lần nữa trên boong tàu, rồi lại được tròng lên thêm một vòng sắt nữa. Tay bánh lái là một tấm tam giác góc phải, với mặt dài được hàn lên trên bánh lái, còn mặt ngắn thì có thể tự do xoay trong rãnh của vòng sắt.

Người hàn nó lại thì dĩ nhiên là Anna rồi, cô cũng bất ngờ không kém trước việc cái bồn tắm bằng đá khổng lồ này lại có thể nổi trên mặt nước. Do đó, cô cũng hỏi cậu cùng một câu hỏi với Nightingale.

Roland lặp lại lời giải thích và nhìn Anna ngồi xuống suy ngẫm về những gì mình vừa nghe được.

Chà… Công cuộc phổ cập giáo dục vẫn còn là một con đường dài trước mắt.

*******************

Mặt khác, Van’er vẫn đang cố gắng quyết định là sẽ tham gia Đội Pháo Binh hay ở lại với Đội Súng Hỏa Mai.

Mọi thứ đều bắt đầu với cái mệnh lệnh từ ba ngày trước đó.

Ngài Hoàng tử quyết định sẽ cho chuyển đi một vài cá nhân xuất sắc từ quân đoàn thứ nhất và quân đoàn thứ hai để xây dựng một lực lượng tinh anh. Khi tên của Van’er được gọi, anh đã rất sung sướng. Nhưng khi Thiết Phủ hỏi anh liệu có muốn tham gia Đội Súng Hỏa Mai hay là Đội Pháo Binh, anh lại cảm thấy bối rối. Anh biết rõ súng hỏa mai là gì, nó cực kỳ hiệu quả trong việc chiến đấu với lũ quỷ thú, với sức công phá mạnh gấp nhiều lần một cái nỏ thông thường. Hiện tại, chỉ có Thiết Phủ, vị Đội trưởng Hiệp sĩ và một số những thợ săn lành nghề mới được quyền sử dụng thứ vũ khí đầy chết chóc này. Lẽ ra Van’er sẽ tham gia Đội Súng Hỏa Mai không chút do dự, nhưng thay vào đó, anh không thể cưỡng mình và hỏi, “Đại pháo là gì?”

Khi anh biết được đại pháo là một vũ khí còn to gấp mười lần một khẩu súng hỏa mai và sức mạnh của nó thì còn lớn khủng khiếp hơn cả một trăm khẩu hỏa mai cộng lại, anh rơi vào một tình thế khó xử.

Có vẻ như, Ngài Hoàng tử trân trọng những người có khả năng sử dụng những loại vũ khí mạnh hơn. Vậy nên tham gia vào đội pháo binh có vẻ sẽ tốt hơn, tuy nhiên, lợi ích của việc tham gia vào đội súng hỏa mai là sẽ được mang một khẩu súng trong khi dạo bước khắp thị trấn, thu hút mọi cặp mắt của người dân, thứ từ lâu đã luôn là ước mơ của Van’er. Dù một khẩu đại pháo mạnh hơn cả chục lần một khẩu súng hỏa mai, nhưng đâu thể nào mang theo một vũ khí hạng nặng như thế khắp thị trấn được?

Đến ngày cuối cùng, anh đã quyết định tham gia Đội Pháo Binh. Yếu tố cuối cùng ảnh hưởng đến quyết định của anh chính là lương của một pháo binh, nó cao hơn là lương của đội súng hỏa mai năm xu bạc.

Sau đó, một chuỗi huấn luyện đầy nghiêm ngặt bắt đầu.

Để vận hành một khẩu đại pháo cần có năm người, và Jop, Vuốt Mèo, Nelson và Rodney được chỉ định vào đội của Van’er. Vì Van’er trước đó là phó đội trưởng của một Đội Binh Thương, giờ anh được bổ nhiệm làm đội trưởng của đội pháo binh này.

So với súng hỏa mai, thì khẩu đại pháo này còn rắc rối hơn cả chục lần! Trong suốt cả một tháng, Van’er đã bí mật quan sát cách Thiết Phủ sử dụng khẩu súng hỏa mai của mình, và anh chắc chắn rằng mình đã nhớ được chính xác cách vận hành của nó mà không chút sai sót. Còn về khẩu đại pháo, có hẳn một chuỗi những hành động phức tạp yêu cầu được tuân theo chỉ để chuyển đổi nó từ chế độ vận chuyển sang chế độ khai hỏa.

Chặn giá đỡ lại, tháo chốt ra, cài cái móc, đẩy xe kéo, đưa nó đến trước điểm bắn, đẩy chân chống xuống, tất cả các quy trình trên đều yêu cầu năm người phải hợp tác ăn ý với nhau. Ví dụ, khi một người cài móc, những người còn lại phải đưa xe kéo đến chỗ khẩu đại pháo ngay lập tức, biến nó từ một phương tiện bốn bánh thành một phương tiện hai bánh, để chân chống có thể chạm đất được. Trong suốt cả quá trình, sự phối hợp phải thật hoàn hảo nếu không thì sẽ rất khó để tách khẩu đại pháo nặng trĩu đó ra khỏi cái xe kéo.

Sau khi ổn định vị trí xong là đến phần nạp đạn, và sẵn sàng khai hỏa. Quá trình khai hỏa cũng khá giống với một khẩu súng hỏa mai, nhưng việc lau dọn sau khi bắn xong lại cần đến hai miếng giẻ khác nhau. Viên đạn cũng phải được gói lại đàng hoàng để có thể đưa vào khẩu đại pháo trực tiếp. Cách thức khai hỏa thì được dựa trên phương pháp đốt cháy thuốc súng. Sẽ khó để thể hiện sức mạnh của nó dưới trời mưa, Van’er nghĩ.

May thay, là một đội trưởng đội pháo binh, hầu hết thời gian anh chỉ đứng một bên và ra lệnh cho người khác, cũng tiết kiệm được rất nhiều năng lượng.

Trong ba ngày đầu tiên, bốn đội pháo binh mới được tuyển chọn chỉ có duy nhất một khẩu đại pháo để luyện tập. Vậy nên dưới sự hướng dẫn của Iron Axe, tất cả mọi đội đều phải trải qua cùng một quá trình, dừng xe kéo, dỡ khẩu đại pháo xuống, chuẩn bị để bắn, đưa khẩu pháo lên xe kéo rồi bắt đầu lại toàn bộ mọi thao tác. Những hoạt động đó lặp lại nhiều đến nỗi mà Van’er bắt đầu nghi hoặc, được lau dọn nhiều đến thế, liệu có khi nào khẩu pháo này còn sạch hơn mặt mình không?

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!