Translator: Silent Sleep
***
Rèm cửa được đóng lại, một ngọn lửa đang bùng cháy trong lò sưởi, duy trì nhiệt độ ấm áp trong phòng.
Tuy cùng trải qua ngày trưởng thành nhưng tình huống của Nana không giống với Anna, cô vẫn có ý thức. Để đảm bảo rằng cô bé sẽ không trở nên quá căng thẳng trước thời khắc quan trọng, mọi người chơi một số trò chơi đơn giản để đánh lạc hướng cô, để cô không ngủ thiếp đi.
Roland biểu diễn vài tiết mục ảo thuật với đồng xu, khiến mọi người vô cùng hứng thú. Đặc biệt là Nana, người luôn nhìn chằm chằm vào bàn tay của Roland. Nếu là bình thường, cô chắc chắn đã hét lên và bắt Roland dạy cô.
Những trò ảo thuật ở thời đại này vẫn chưa thông hành, bây giờ, cùng lắm chỉ là những màn trình diễn nhỏ, như những con rắn lắc lư theo tiếng sáo, người phun lửa, dùng ngực nghiền đá, hay mấy trò đại loại như thế. So với những màn đánh lừa thị giác bằng tốc độ và thủ thuật tay thì những trò kia chỉ ở mức độ nghiệp dư.
Sau đó, Tia Chớp bắt đầu kể về những chuyến hành trình trên biển, khi cô cùng cha cùng nhau đến những hòn đảo có cảnh sắc tuyệt đẹp. Về những xoáy nước lớn và những rạng san hô muôn màu, những cuộc săn cá mập và bạch tuột khổng lồ. Dù biết câu truyện có phần phóng đại nhưng mọi người vẫn chú tâm lắng nghe, thậm chí Roland còn đắm chìm vào chúng – trong trí tưởng tượng của cậu, những chiếc thuyền buồm được thay thế bằng những chiến tàu bọc thép vượt đại dương, mở ra con đường đến vùng đất mới.
Nhưng có một vấn đề, những cột mốc trong lịch sử của thế giới này khiến cậu khó hiểu. Theo những gì trong sách, sự kiện xưa nhất được ghi chép lại là vào khoảng 450 năm trước. Ngay cả trong đống tri thức tứ hoàng tử học được trong cung cũng không có đề cập đến nguyên nhân. Cũng có thể chủ nhân cũ của thân thể này không chăm chú nghe giảng. Nhưng ở Trấn Biên Lãnh không có loại tài liệu này, vậy nên nếu muốn biết, phương pháp duy nhất là chiếm được thành Trường Ca, thư viện ở đó chắc sẽ có nhiều ghi chép hơn.
Khi Tia Chớp kể hết những câu chuyện về cuộc phiêu lưu của mình, Roland không nhịn được ngáp một cái, cậu nhìn Nightingale, thấy cô lắc đầu, nghĩa là ma lực của Nana vẫn chưa có gì kì lạ. Không biết lúc nào kì thức tỉnh mới xảy ra, thật phiền toái, họ còn phải đợi bao lâu nữa? Roland thở dài, tự rót cho mình một cốc nước ấm rồi tiếp tục chờ đợi.
Nhưng dần dần, mọi người đều có cảm giác rằng có điều gì đó không ổn, như vậy cũng quá lâu rồi – Nana liên tục ngáp, cố gắng khiến mình tỉnh táo. Cả Nightingale cũng lo lắng, liên tục đặt tay lên trán Nana, quan sát từng chuyển động nhỏ bé nhất của dòng ma lực trong cơ thể cô ấy.
Roland muốn uống một ngụm nước nhưng cậu phát hiện ra cái li đã trống rỗng. Cậu chán nản đứng lên, đến gần ấm nước rót thêm cho mình một li. Lúc đi ngang qua cửa sổ, cậu hơi kéo tấm màn ra, muốn coi thử bên ngoài còn tuyết hay không. Rèm cửa dày nặng vừa hé ra, một tia sáng lập tức lọt vào căn phòng.
Roland ngạc nhiên khi phát hiện bầu trời vốn tối đen như mực hiện ra những tia sáng đục ngầu.
“Mọi người nhìn này!” Roland hét lên và kéo mở toàn bộ bức màn. Tất cả đều chạy ra cửa sổ để xem chuyện gì đã xảy ra. Khi họ phát hiện ra ánh mặt trời ảm đạm xuất hiện trên bầu trời, họ nhận ra rằng một ngày mới đã đến.
Điều này cũng có nghĩa là, Nana đã trải qua kì thức tỉnh an toàn.
*
Khi Roland trở về phòng, đã có hai người đợi sẵn. Nightingale và Wendy.
Trên khuôn mặt của hai người, cậu không hề nhìn thấy một chút mệt mỏi nào, chỉ có sự phấn khích.
“Cô có chắc rằng ‘kì’ của Nana là hôm nay – à không, tối qua không?” Roland lập tức hỏi.
“ Chắc chắn, thật ra lúc đó ma lực trong cơ thể của cô bé có hơi thay đổi, rất tinh tế. Nhưng tôi không ngờ đó là lúc ma lực cắn ngược” Nightinagle khẳng định “ Điện hạ, giả định của ngài đã trở thành sự thật! Chừng nào phù thủy chúng tôi có không ngừng giải phóng ma thuật, để nó phát triển, những gì chúng tôi phải chịu đựng càng giảm đi. Nếu có thể duy trì một lượng luyện tập nhất định mỗi ngày, tất cả các phù thủy sẽ có cơ hội rất lớn để sống sót qua ngày trưởng thành của họ!”
“Trong toàn bộ Vương quốc Tro Thành, chỉ trong lãnh thổ của ngài, chúng tôi mới có thể sử dụng năng lực, theo một nghĩa nào đó, Trấn Biên Lãnh sẽ trở thành Núi Thánh của những phù thủy!” Wendy tiếp lời, “Tôi hi vọng ngài có thể nhanh chóng lan truyền tin tức này để những chị em của chúng tôi biết và chạy đến đây. Tôi nghĩ bọn họ rất sẵn lòng giúp đỡ ngài”
“Đó là những gì mà ta luôn nghĩ đến” Roland gật đầu. “Vào cuối tháng của Quỷ, những dân ở đây và phù thủy sẽ ít nhiều hiểu thêm về đối phương. Đến lúc đó, ta sẽ sắp xếp người lan truyền tin tức này – nhưng chỉ dưới dạng tin đồn. Cô phải hiểu rằng ta không thể công khai mời chào phù thủy đến lãnh thổ của mình, nếu không cả đất nước này sẽ sôi trào mất.” Hơi dừng lại một chút, cậu tiếp tục “ Ta chỉ có thể làm điều này khi Nhà Thờ không còn, hoặc là ta chiếm được vương vị”
“Có vẻ như sự lựa chọn thông mình nhất là giúp ngài lên ngôi”, Wendy nói và sau đó không chút do dự, cô ấy quỳ xuống, đọc lời thề trung thành. Roland có thể nhận ra lễ nghi của Wendy có chỗ thiếu hụt, hành động của cô giống như chỉ vừa học xong. Nhưng cậu không quan tâm đến những chi tiết này, chấp nhận lời thề của cô giống như những gì đã làm với Nightingale.
Sau khi được Roland bảo đứng lên, Wendy quay sang hỏi Nightingale hỏi “Thế nào?”
Nightingale bĩu môi “Miễn cưỡng đạt”
Roland bất lực lắc đầu, “Hai người nên đi ngủ đi, hai người đã không chợp mắt cả đêm rồi”
“Điện hạ, tôi có một yêu cầu” Wendy ngắt lời cậu, lại quỳ xuống một lần nữa.
“Cứ nói đi” Nụ cười được thay thế bằng biểu tình nghiêm túc, hành động của Wendy chứng tỏ cô ấy có một vấn đề quan trọng cần thảo luận.
Không ngờ Wendy nói “Tôi muốn quay lại Hiệp Hội Phù Thủy”
“Wendy!” Nightingale la lên, trừng mắt nhìn chằm chằm vào cô, nhưng ánh mắt của Wendy vô cùng kiên định.
“Tôi không biết liệu họ có thể tìm thấy Núi Thánh hay không, có thể có, mà cũng có thể không. Tôi xin ngài cho phép tôi quay lại Ngọn Núi Bất Khả Xâm Phạm sau khi tháng của quỷ kết thúc. Nếu Cara không tìm thấy Núi Thánh, có lẽ sẽ quay về đó”
“Điều này quá nguy hiểm” Roland nhíu mày “Vị đạo sư kia của hai người sợ rằng sẽ không để ý đến tình nghĩa mà ra tay với cô”
“Nếu cô ấy thật sự muốn giết tôi, tôi đã chết từ lâu rồi” Wendy nói “Cô ấy đã triệu hồi con rắn ‘thống khổ’ chứ không phải ‘tử vong’. Tôi không biết có bao nhiêu người sẽ quay lại với tôi, hay thậm chí chỉ có mình tôi quay lại, nhưng ít nhất tôi có thể gửi thông điệp quan trọng này cho các chị em. Chỉ cần họ sử dụng năng lực của mình mỗi ngày, họ sẽ không phải chịu đựng những cơn đau khủng khiếp đó nữa” Nói đến đây, giọng nói của cô trở nên rất dịu dàng, “ Điện hạ, tôi đã thề nếu ngài vẫn đối xử tốt với chúng tôi, tính mạng này sẽ là của ngài, nên tôi sẽ không dễ dàng đánh mất nó đâu. Tôi có thể tự bảo vệ bản thân. Xin ngài hãy cho phép tôi đi”
Roland im lặng, cân nhắc đến vấn đề an toàn, mình phải từ chối yêu cầu của cô ấy. Nhưng nếu mình đồng ý – cô ấy vừa có thể cứu thêm nhiều phù thủy khác, lại càng thêm trung thành với mình, sẵn sàng nghe theo mệnh lệnh, bất chấp rủi ro. Nhưng nếu bị tự chối, có lẽ cô ấy vẫn nghe nghe lệnh, nhưng sẽ mất đi động lực, thậm chí còn mang trong lòng một vết thương không thể xóa mờ.
“Ta có thể cho phép cô đi” Cuối cùng Roland gật đầu “Nhưng cô vẫn sẽ phải chờ thêm hai tháng cho đến hết tháng của quỷ. Cô không được đi một mình, Tia Chớp sẽ đi cùng. Ta sẽ đưa cho cô súng để tự vệ, và cả… Mề Đay Trừng Phạt của Chúa. Tia Chớp có thể ở phía xa chông trừng nhưng khi cô nói chuyện với Cara, hòn đá sẽ đảm bảo những người khác không thể làm hại cô”
“Điện hạ, xin cho tôi đi cùng chị ấy!” Nightingale cầu xin.
“Không được Veronica. Sự an toàn của Hoàng tử quan trọng hơn chị rất nhiều, ngài ấy là niềm hy vọng của tất cả chúng ta” Wendy không đồng ý lắc đầu và cười, “Em phải chăm sóc cho ngài ấy thật tốt”
—
Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!