마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 367

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 716

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 252

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1652

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 667

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 7456

Chương 76

Translator: Silent Sleep

***

“Các chị em , đó là núi Thánh! Chúng ta đã tìm thấy nó!”

Cara hét lên để cả thế giới biết cô đang hạnh phúc cỡ nào. Một đám phù thủy ngơ ngẫn đứng tại chỗ, bị chấn độn bởi cảnh tượng trước mắt. Nhưng rất nhanh liền có người nhảy lên và bắt đầu khóc trong niềm vui sướng.

Tuy nhiên, Scarlett cau mày sau khi nhìn vào thành phố và lẩm bẩm, “Đây có thực sự là Núi Thánh không?”

Nghe thấy điều này, Diệp Tử nghiêng người về phía Scarlett và thì thầm, “Tại sao chị lại nói vậy? Có gì không ổn à?” Thật ra trong lòng cô cũng có câu hỏi tương tự. Xét cho cùng, thành phố trên bầu trời này trông không giống như những gì được mô tả trong Sách Thánh, tòa lâu đài được xây từ vàng, lộng lẫy và hùng vĩ. Thành phố này với các ngọn tháp của nó trông rất tráng lệ, nhưng nó được xây dựng hoàn toàn bằng những mảng đá màu đen và xám, trông thật ảm đạm. Ngoài ra còn có một màn sương mù bao quanh thành phố, nó có màu đỏ, nhìn cứ như những đám mây máu trôi lững lờ.

“Có gì đó… chen chúc trong những cái lỗ trông giống cửa sổ kia, chị không nhìn thấy rõ nhưng chúng chắc chắn không phải là những vị thần” Scarlett khô khóc nói

Diệp Tử cảm thấy lông tóc dựng đứng hết cả lên. Trong Hiệp Hội, Scarlett là người có tầm nhìn tốt nhất. Vì vậy, nghe cô ấy nói thế, Diệp Tử cảm thấy khó chịu. Thật không may, Tia Chớp đã rời đi với Nightingale. Nếu không, cô có thể đã bay lại gần thành phố và xem xét.

“Mọi người, Núi Thánh đang đợi chúng ta” Cara hưng phấn chỉ tay lên bầu trời “Chỉ cần cố gắng thêm chút nữa, chúng ta sẽ nhanh chóng được tự do mãi mãi”

Sau đó, Cara thúc giục Thạch Nữ cõng cô tiến lên phía trước. Diệp Tử không tình nguyện nhưng cúi cùng cô vẫn đi theo. Sau sự kiện hai tuần trước, mọi người đều biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu ai đó không đồng ý với Cara. Cô sợ ở thời điểm này, không có gì có thể ngăn cô ấy tiến về phía trước!

Tốc độ của đoàn người nhanh chóng tăng lên. Sau khi xuống chân núi, tuyết ngừng rơi và nhiệt độ bắt đầu nóng lên. Đây là vùng đất cấm huyền thoại, vùng đất mà trước đây chưa có con người nào đặt chân đến. Nhưng giờ đây, họ đã đến được đây. Nếu Tia Chớp thấy cảnh này, chắc cô bé cũng háo hức lắm.

Khi cô nhìn lại và thấy những ngọn núi cao chót vót sau lưng, cô không thể tin rằng họ đã vượt qua rào cản này. Diệp Tử đoán rằng vì có dãy núi Bất Khả Xâm Phạm nên lũ ác thú không thể tràn vào bên trong. Có phải chúng thường xuyên xuất hiện ở biên giới Bắc vì ở đó không có dãy núi nào có thể ngăn chặn chúng không?

Dù là có thực sự tìm được Núi Thánh hay không, miễn không cần phải lang bạt khắp nơi là được. Nói thật thì, khi Nightingale trở lại trại và kể cho mọi người về cuộc sống của cô ấy ở Trấn Biên Lãnh, Diệp Tử đã động lòng. Khi Wendy hỏi có ai muốn đi theo Nightingale hay không, cô rất muốn bước ra. Nhưng rốt cuộc thì bóng ma tâm lí quá lớn khiến cô không thể vượt qua chướng ngại trong tim.

Diệp Tử lắc đầu, không được phép nghĩ về quá khữ nữa, cần phải tập trung đuổi kịp mọi người, nếu không thôi sẽ bị tụt lại trong vùng đất hoang này.

Nhưng mọi người nhanh chóng phát hiện điểm kì lạ, dù họ cố đi nhanh đến mức nào, khoảng cách với thành phố trên trời vẫn không được thu hẹp lại, giống như bọn họ chưa từng di chuyển.

“Đạo sư, xin hãy nghỉ ngơi trước đã, mọi người đều kiệt sức rồi” Đi được khoảng một tiếng đồng hồ, Cara đã phải đổi người cõng rất nhiều lần. Thạch Nữ là người cõng cô lâu nhất, khẽ kiến nghị.

“Không chúng ta không thể dừng lại lúc này” Cara thẳng thừng từ chối lời đề nghị của Thạch Nữ, “Đây là thử thách mà chúa dành cho chúng ta, nếu chúng ta không kiên trì, chúng ta sẽ không bao giờ đến được Núi Thánh. Không được dừng lại! Phải đi tiếp, cho đến khi nào cổng của Núi Thánh xuất hiện trước mặt chúng ta!”

Thấy mình không thể thuyết phục Cara, Thạch Nữ đành im lặng cố gắng đi tiếp.

Nhưng tình huống bất ngờ đã xảy ra, trong lúc di chuyển, mọi người gặp phải ba con ác quỷ chặn đường. Thậm chí còn có chủng lai xuất hiện, dây leo của Diệp Tử không thể trói nó quá lâu khiến một người đứng gần đó không kịp đề phòng bị con quái vật cào một phát, trên cổ lập tức xuất hiện vết thương, máu chảy đầm đìa.

Sau khi giải quyết xong đám quái vật, đoàn người phát hiện trời bắt đầu tối dần. Tòa thành vẫn nằm ở phía chân trời xa, chỉ là đường nét trở nên mơ hồ, không còn rõ ràng như trước.

Theo kinh nghiệm trước đây, họ cần tìm một nơi phù hợp để cắm trại. Nhưng ở vùng đất hoang này, địa hình hoàn toán khác so với khi ở trong núi. Khi nhìn xung quanh, tất cả những gì họ có thể thấy là những đồng bằng bằng phẳng, không có đến một nơi an toàn duy nhất nơi họ có thể nghỉ qua đêm.

“Đạo sư, em nghĩ chúng ta nên lui về chân núi trước đã! Hãy để Scarlet dẫn đầu, chúng ta có thể trở về nơi đó trước khi đêm về.” Một phù thủy khẩn cầu

“Không thể nào!” Cara hét lên, “ Chúng ta đã dành cả buổi chiều không hề ngửng nghỉ để đi được đến đây. Tất cả mọi người đều đã kiệt sức rồi, chúng ta không thể về đến chân núi kịp lúc đâu. Mọi người, chỉ có thể tiếp tục tiến lên thôi. Khi đã đến Núi Thánh, chúng ta có thể nghỉ ngơi”

“Vậy chúng ta phải làm gì với Sherry đây?” Một phù thủy hỏi chỉ tay xuống đất, Sherry đang nằm đó không có dấu hiệu của sự sống.

“Chúng ta không có thời gian để chôn cất cô ấy” Cara lắc đầu “Để cô ấy ở đây đi, đất mẹ sẽ thay chúng ta đưa tiễn cô ấy”

Diệp Tử buồn bã nhắm mắt lại, lại một người chị em khác phải chết, nếu mình mạnh hơn một chút, cô ấy sẽ không phải chết ở vùng đất hoang vắng này, đến cả một bia mộ tử tế cũng không có.

Nhiều người do dự không biết có nên đi tiếp hay không, Thạch Nữ đột nhiên la lên “Nhìn lên trời kìa, thành phố biến mất rồi!”

Diệp Tử lập tức mở mắt nhìn lên bầu trời đêm ẩn sau bức tường mây. Thành phố đã biến mất, như thể nó chưa từng tồn tại.

Mọi người đều chôn trân tại chỗ, không khí áp lực đè nặng lên họ.

Lúc mặt trời chưa lặn, thành phố không hề biến mất.

Diệp Tử cảm thấy như tiếng sét đánh ngang tai, cô nhớ đến những câu chuyện kể về những nhà thám hiểm, về những cảnh đẹp tuyệt vời được nhìn thấy trên bầu trời ngoài biển khơi. Toàn thân cô run rẩy, chỉ có thể thản thốt “Chúng ta bị lừa…” Sau đó nhanh chóng la lớn “Chúng ta bị lừa rồi! Đó không phải Núi Thánh! Thứ chúng ta thấy chỉ là ảo ảnh!”

“Ảo ảnh?” Cara quay ngoắt người lại, khuôn mặt nhăn nhó chứa sát ý khủng bổ, “Đó là thứ gì?”

“Đó là điều mà Tia Chớp thường nhắc đến trong các câu chuyện của cô ấy. Một hiện tượng thường gặp trên biển, nhưng cũng có thể thấy trên đất liền, chỉ là hiếm hơn nhiều. Thứ chúng ta thấy chỉ là ảnh phản chiếu, thành phố thật ra không hề ở trước mắt chúng ta, mà là ở rất xa”

“Nghĩa là nó thật sự tồn tại đúng không?” Cara cố gắng giữ chút hi vọng cuối cùng

“Điều này…” Diệp Tử do dự “Em cũng không biết..”

Đúng lúc đó, Scarlett đột nhiên hô to, “Cẩn thận, có gì đó đang đến” khuôn mặt nhanh chóng bị lấp đầy bởi biểu cảm sợ hãi, nhìn chằm chằm về phái sườn trái.

“Quái vật à?” Truy Phong bày ra tư thế sẵn sàng, “Bao nhiêu con?”

“Không…” Scarlett lùi lại hai bước, hoang mang, “ Tôi cũng không biết chúng là cái gì…”

Scarlett vừa dứt lời, một cái bóng đột nhiên xuất hiện từ xa và trực tiếp tấn công Scarlett với tốc độ cực nhanh. Mặc dù Scarlett đã có thể nhìn thấy nó đang lao đến trong bóng tối, nhưng cô vẫn không thể tránh được. Nó quá nhanh

Gần như trong chớp mắt, nó đã đâm vào vai Scarlett kéo theo thân thể Scarlett bay ra xa, đâm vào những người đứng phía sau. Khi nó dừng lại, mọi người rốt cuộc cũng thấy được đó là cái gì.

Một thanh chiến thương!

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!