Translator: Silent Sleep
***
Cara nghe thấy tiếng thở dốc vang lên đều đặn.
“Một người khác đến thay đi” Cara nói to “Diệp Tử, em đến cõng đi”
Việc đi bộ băng qua Ngọn Núi Bất Khả Xâm Phạm đặc biệt khó khăn. Mỗi ngày, bốn mươi hai phù thủy phải tìm một nơi thích hợp để cắm trại, hồi thể lực và chống chọi với thời tiết giá rét.
“Vâng đạo sư” phù thủy trước mặt Cara trả lời, ngồi xổm xuống. Cara triệu hồi những con rắn ma thuật rồi điều khiển nó quấn lên tay Diệp Tử. Sau đó, cô dùng chúng để kéo mình lên, đứng vững lại. Khi con rắn chạm vào cơ thể Diệp Tử, Cara nhận thấy Diệp Tử hơi run lên.
Nightingale chết tiệt, Cara cay đắng nghĩ, nếu ả ta không liên tục từ chối lời đề nghị của cô, cô đã để ả quay trở lại hàng ngũ của Hiệp Hội. Bây giờ là thời điểm quan trọng, cô không dám mạo hiểm mang theo một quả bom không biết bao giờ sẽ phát nổ.
Và kết quả là gì? Kẻ phản bội chết tiệt kia không chút do dự nắm lấy cơ hội để trốn thoát, ả ta thậm chí còn cố gắng đâm chết cô!
Đây là những gì xảy ra khi cô quá tốt bụng! Cara nổi cơn thịnh nộ, đòn tấn công của Nightingale đã trực tiếp đâm vào xương sống của cô. Mặc dù Diệp Tử có khả năng tăng cường dược hiệu của thuốc trị thương, nhưng Cara vẫn bị tê liệt nửa thân dưới.
Đợi đến khi cô đến Núi Thánh! Cô sẽ có được sức mạnh để tập trung thêm nhiều phù thủy khác, và với sự giúp đỡ của họ, một ngày nào đó cô sẽ cắt ả ra thành hàng ngàn mảnh!
Trong lúc tức giận, Cara đột nhiên nghe thấy một giọng nói “Đạo sư, phía trước có quái vật”
Giọng nói thuộc về Scarlett, người chịu trách nhiệm trinh sát. Với đôi mắt của mình, cô có thể nhìn xuyên qua mọi chướng ngại vật và ngay lập tức phát hiện ra bất kỳ cái bẫy nào trước mặt cô. Cô thậm chí còn có khả năng nhìn rõ các vật thể chuyển động nhanh, trong một lần giao tranh với Giáo Hội, cô đã chụp một mũi tên bằng tay không!
“Hãy đặt chị xuống ngay lập tức. Diệp Tử, em cũng sẽ đi hỗ trợ mọi người”
Diệp Tử gật đầu rồi cúi xuống và đặt Cara lên một hòn đá. Cảm giác khó chịu khi tuyết chạm vào cơ thể khiến Cara nhíu mày, cô ta không thể dọn sạch sẽ đống tuyết trước khi đặt mình xuống sao?
Nhưng cô không nói thành tiếng. Diệp Tử là một thành viên không thể thay thế trong đoàn. Trước đây, Wendy với tính khí tốt bụng, chịu trách nhiệm tuyển thêm thành viên mới cho Hiệp Hội, trong khi đó, Diệp Tử lại chịu trách nhiệm huấn luyện tinh thần và sự can đảm để đảm bảo rằng các phù thủy luôn tuân theo mệnh lệnh của Cara. Nếu không có cô ấy, hơn phân nửa mọi người đã phải bỏ mạng trong những cuộc săn lùng phù thủy.
Khi nghĩ về Wendy, Cara lại cảm thấy trái tim mình đau đớn. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng Wendy, người đã cùng cô xây dựng Hiệp Hội Phù Thủy, lại phản bội cô vì con ả Nightingale.
Dù Wendy đã thổi bay cô, cô vẫn không muốn giết Wendy. Con rắn cắn Wendy chỉ khiến cô ấy bị cơn đau đớn hành hạ, chứ không hề làm hại đến tính mạng của cô. Kế hoạch ban đầu vốn chỉ là muốn dạy cho Wendy một bài học, sau khi Wendy hồi tâm chuyển ý, cô sẽ giải độc cho cô ấy. Nhưng Nightingale đã sai lầm khi đưa Wendy đi, không có khả năng của Cara, chất độc không có thuốc giải và cuối cùng Wendy sẽ chết do quá đau đớn.
Chẳng lẽ, một người xuất thân từ nhà thờ đã được định sẵn không thể đi đến cùng với những phù thủy khác sao?
Cara không quan tâm đến một kẻ chạy trốn chạy khác, Tia Chớp. Cô ấy mới chỉ gia nhập Hiệp Hội Phù thủy và dường như chỉ có khả năng bay. Con bé luôn có những ý kiến đi ngược với mục đích của cô, thậm chí còn công khai phản bác Kinh Thánh. Cứ mỗi lần như vậy, Cara chỉ muốn ném con bé lắm mồm này vào trong đống tuyết rồi sau đó bóp cổ cho nó chết.
Vào lúc hai con quái vật xuất hiện trong tầm nhìn của tất cả mọi người, tất cả phù thủy đều đã sẵn sàng giao chiến. Những ai không có khả năng chiến đấu thì đứng ở phía sau, để những người khác có thể bảo vệ họ an toàn. Diệp Tử là người đầu tiên có hành động, cô nhắm vào gốc cỏ dưới chân một con quái vật. Lập tức dây leo phá tuyết vươn lên, quấn chặt lấy con thú. Một phù thủy khác có khả năng điều khiển không khí, nhanh chóng hút hết dưỡng khí trong phạm vi xung quanh quái vật. Hai con quái vật sớm rơi vào tình trạng ngạt thở. Chúng sùi bọt mép và bắt đầu co giật rồi cuối cùng là ngã rầm xuống đất.
Đây là sức mạnh mà Cara đã tìm kiếm. Một người thường gặp tình trạng này, sợ là khó bảo toàn tính mạng, nhưng ngược lại, phù thủy có thể dễ dàng giết chết lũ ác thú này. Rõ ràng, phù thủy mới là con cưng của chúa, nếu không phải thứ đá Mề Đay của chúa – à không phải là đá địa ngục mới đúng. Nếu thứ đá tà thuật kia không tồn tại, thì làm sao bọn Giáo Hội có thể đè lên đầu phù thủy?
“Đạo sư, chúng ta đi tiếp thôi” Diệp Tử trở lại bên người Cara và nói
“Để người khác cõng chị đi” Cara thở dài “Em đã mất sức sau cuộc chiến rồi”
Sau trận chiến, họ tiếp tục đi dọc theo con đường. Vào buổi trưa, những người chịu trách nhiệm tìm khu cắm trại đã phát hiện ra một nơi có ít tuyết. Mọi người quyết định dừng lại để nghỉ ngơi.
Thạch nữ, một phù thủy có năng lực điều khiển đất đá bắt đầu công việc của mình, cô đi chuyển những hòn đá và dựng lên một bức tường chắn gió, đồng thời cũng di chuyển đống tuyết đi chỗ khác. Mặt đất nhanh chóng trở nên khô ráo và bằng phẳng. Các phù thủy khác lần lượt bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình, như đốt lửa và nấu cháo. Họ bỏ một ít tuyết vào nồi rồi sau đó thêm thảo dược, mùi hương thanh mát lan tỏa.
“Mọi người hãy đưa huy hiệu của mình cho em” Một cô bé với mái tóc đỏ hiếm gặp nói. Năng lực của cô bé có liên quan đến nhiệt độ nên mái tóc này vô cùng phù hợp. Cô bé có thể khiển những vật mình chạm vào nóng lên, nên mỗi khi dừng lại, họ lại đưa huy hiệu cho cô, để cô làm ấm chúng lên. Tên của cô bé là Hồng Tiêu.
Mặc dù khả năng của cô ấy có vẻ không có ích, nhưng sự thật là, cô bé đã giúp đỡ rất nhiều cho Hiệp Hội. Đặc biệt là khi đi qua Ngọn Núi Bất Khả Xân Phạm, mọi người đều rất lạnh. Trời còn có tuyết rơi, nếu không có cách duy trì thân nhiệt, mọi người đều đã lạnh đến hôn mê.
Sau khi ăn xong cháo, các phù thủy thu dọn túi của mình và lại bắt đầu lên đường. Theo những gì Cara nói, cánh cổng địa ngục trong miệng lũ giáo hội, chính là lối vào của Núi Thánh. Nhà thờ cố tình đổi tên thành cổng Địa ngục để ngăn các phù thủy tìm ra Núi Thánh. Theo Sách cổ, họ cần phải vượt qua tổng cộng ba cổng đá, để đặt chân tới vùng đất thiêng. Thông thường lối vào nằm sâu trong lòng đất và chỉ vào những đêm trăng máu, chúng mới xuất hiện.
Họ đã rời khỏi nơi ẩn náu và lang thang trong núi được nửa tháng. Nhưng rất nhanh họ sẽ ra khỏi rừng và tiến nhập Bãi Hoang. Trong những ngày gần đây, những con quái vật quỷ xuất hiện ngày càng thường xuyên hơn.
“Nhanh nhìn, đó là cái gì?”, Bỗng dưng có ai đó hét lên kinh hoàng.
Cara ngạc nhiên nhìn theo hướng đó, lập tức choáng váng.
Một thành phố bay trên bầu trời!
Bầu trời vẫn xám xịt, và tuyết vẫn rơi xuống từ những tầng mây thấp. Nhưng trong những đám mây, có một thành phố ẩn hiện.
Thành phố có kiến trúc rất kì lạ, trông như những ngọn tháp đứng sát nhau. Ước chừng khoảng cách của những khung cửa sổ, những ngọn tháp này con đến hơn hàng trăm mét!
Đây không phải là thứ mà con người có thể xây dựng! Ngay cả kiến trúc đáng tự hào nhất của giáo hội, Nhà thờ Hermes, nơi họ gọi là Tháp Chọc Trời, chỉ cao 50 mét!
Nếu nó không được xây dựng bởi con người, thì chỉ có một câu trả lời: Thành phố này được xây dựng bởi bàn tay của Chúa!
Cara khó lòng kiềm nén sự hưng phấn, trong lòng gào thét – Cô đã tìm thấy Núi Thánh!
—
Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!