마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 368

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1142

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 72

Translator: Slilent Sleep

***

Timothy Wimbledon ngồi trên ngai vàng, chà xát vương trượng trong tay, nhìn vào các đại thần trong điện.

Đây mới là điều mà anh muốn, Timothy nghĩ, anh nhất định không quay về Valencia, ngồi coi đám thương nhân ích kỉ vì lợi ích của bản thân mà suốt ngày đối chọi với nhau.

Anh cầm chặt lại cây quyền trượng trong tay, dọng một phát xuống nền, âm thanh vang khắp phòng hội nghị. Khi mọi ánh mắt tập trung vào anh, anh gật đầu và ra lệnh, “Bắt đầu đi”

“Bệ hạ, thần có một điều quan trọng cần bẩm báo”. Người đầu tiên bước lên là Hiệp sĩ Weimar, được mệnh danh là ‘Ngài tim sắt’, người chịu trách nhiệm về vấn đề an ninh trong kinh đô.

“Nói”

“Chúng ta có thể tạm dừng những chuyến săn lùng phù thủy không? Thưa bệ hạ, dạo gần đây những cuộc tập kích này gây ra nhiều tiếng vang không tốt! Thần nghe nói rằng ngày hôm qua, một số người phụ nữ đã bị lôi ra khỏi nhà, bị bắt đi và sau đó giam vào ngục tối. Có một người còn chết ngay trong ngục! Nhưng sau đó lại phát hiện ra rằng không có ai trong số họ là phù thủy cả! Dân chúng vô cùng hoàng loạn. Nếu cứ để tình trạng này tiếp diễn, thần sợ sẽ có một lượng lớn dân chúng phẫn nộ bỏ đi.”

Timothy cau mày, anh là người đã ra lệnh săn phù thủy. Anh vẫn đang điều tra về cái chết của phụ hoàng, anh không tin rằng phụ hoàng lại tự sát. Nụ cười kì quái trên khuôn mặt của ông ấy trước lúc chết có điểm đáng ngờ. Phụ hoàng luôn đeo một chiếc Mề Đay Trừng Phạt có chất lượng tốt nhất, và phía nhà thờ cũng đã xác nhận viên đá không hề xảy ra vấn đề gì. Nhưng điều này không thể chứng minh rằng không có phù thủy nhúng tay vào.

Dù điều này nghe có vẻ nghịch lí, nhưng ngay từ đầu, sự tồn tại của phù thủy đã là một nghịch lí rồi.

Anh ta nhìn về phía Langley, người chịu trách nhiệm về các cuộc truy bắt. Người đó lập tức đứng dậy và nói, “Bệ hạ, đó chỉ là một tai nạn, và thần đã nghiêm phạt những người có liên quan,” anh ta bắt đầu bẻ ngón tay, “Trưởng ngục, cai ngục, và lính canh đều bị phạt hai mươi lăm đồng bạc hoàng gia.”

“Một người phụ nữ đã chết và ba người bị tra tấn cực kỳ dã man, và ngài nghĩ rằng chỉ phạt một ít tiền là đủ để bồi thường?” Ngài Wemar nói với giọng lạnh lùng “Ai cho ngài quyền phán xét họ? Thủ tướng Vic hay bộ trưởng bộ tư pháp , ngài Pardo?”

“Bệ hạ! Đây là thời điểm nhạy cảm, nên thần không dám chậm trễ!” Langley tỏ ra vô tội, quỳ xuống “Bỏ qua một số thất bại nhỏ, cuộc tập kích đã đạt được thành công lớn. Bọn thần đã bắt được ít nhất mười lăm phù thủy đang ẩn náu ở kinh đô và bây giờ họ đang bị tra tấn, chẳng mấy chốc chúng ta sẽ biết được liệu cái chết của tiên hoàng – không ý thần là liệu bọn họ có âm mưu gì hay không”

Timothy lườm anh ta, đồ ngu, anh ta gần như đã nói với mọi người ý định thực sự của anh. Có lẽ nhiều người ở đây nghĩ rằng cậu là người giết vị vua quá cố nhưng ở bên ngoài, đại hoàng tử Gerald mới là kẻ mưu sát đức vau, đây là điểm không thể thay đổi.

“Mười lăm phù thủy?” Ngài tim sắt cười khinh bỉ, “Chà, dường như vương đô đã trở thành hang ổ cho bọn phù thủy. Vài năm trước, Giáo hội đã mở một cuộc săn lùng phù thủy ở khu rừng phía đông kinh đô, nhưng họ chỉ có thể bắt được sáu ả phù thủy. Có vẻ như người của ngài còn mạnh hơn đám mục sư của giáo hội.”

“Ngài…!” Langley phẫn nộ định nói gì đó nhưng nhanh chóng bị Timothy chặn lại.

“Đủ rồi!” Nếu không phải anh ta có ích trong cuộc chiến tranh giành ngôi báu thì cậu sẽ không đề bạt tên ngốc này. Dù anh ta có muốn tranh công thì cũng đừng có đưa ra con số vô lí như vậy chứ! Sợ rằng mười lăm người phụ nữ này cũng sẽ nhận phải đãi ngộ như những người phụ nữ xui xẻo trước đó. Anh không muốn dính dáng đến Giáo hội, nhưng hiện tại anh không còn cách nào khác, đành phải ra lệnh, “ Đến Nhà thờ và thuê một linh mục, để anh ta xác nhận danh tính của mười lăm người phụ nữ này.Trong khoảng thời gian đó, không được phép tra tấn họ. Sau này mỗi khi bắt bất cứ người nào, đều phải có sự xác nhận của linh mục. Nếu để trẫm biết ai làm trái lệnh, trẫm sẽ băm người đó ra cho lũ cá ở con sông ngoài thành ăn!”

“Tuân lệnh bệ hạ” Langley vội vàng nhận lệnh “Thần lập tức đi làm”

Sau khi Langley rời khỏi, Timothy quay sang bộ trưởng tài chính, “Nếu phát hiện nhầm lẫn, hãy bồi thường cho họ ba đồng vàng, Liên quan đến người phụ nữ chết trong tù…” Anh hơi ngừng lại “bồi thường gấp đôi”

“Tuân lệnh” Bộ trưởng Tài chín gật đầu xác nhận.

“Bệ hạ thật nhân từ” Ngài Weimar tán thưởng.

“Người kế tiếp” Timothy chờ một lúc, nhưng không ai có vẻ muốn nói, “ Nếu không ai có vấn đề mới, trẫm sẽ bắt đầu hỏi” Anh nhìn Bộ trưởng Ngoại giao “Ngài Yoshua. Đã một tháng kể từ khi lệnh thu hồi được ban ra, nhưng không ai quay lại kinh đô. Ngài có gì để nói?”

Yoshua xuất thân từ gia tộc Flynn, giữ vị trí này đã hơn ba mươi năm. Ông ta có mái tóc hoa râm, khuôn mặt già nua, nhìn như người sắp chết. Ông hắng giọng, “Thưa bệ hạ, tam công chúa Garcia Wimbledon vẫn chưa trả lời. Còn tứ hoàng tử Roland Wimbledon đã trả lời. Bức thư nói rằng, khi người dân của ngài ấy an toàn vào cuối tháng của Quỷ, ngài ấy sẽ xem xét việc trở lại. Và… có chút vấn đề.”

“Còn vấn đề gì?” Timothy phẫn nộ

“Ngài ấy đã gửi thư cho Hoàng tử Timothy chứ không phải Đức Vua Timothy.”

Timothy cười nhạo, cậu ta vẫn ngu ngốc như trước, thật là một đứa em trai vô dụng. Anh nghĩ, nếu Roland dám quay lại đây, cậu ta chắc chắn phải nghe theo lệnh của mình. Anh sẽ cho cậu ta một cung điện tiện nghi, biến cậu ta thành một hoàng tử chỉ biết ăn chơi hưởng lạc. Nhưng nếu Roland không quay lại, anh sẽ không để cậu ta chết một cách dễ dàng. Giống như trên một bàn cờ, hành động của cậu ta sẽ quyết định số mệnh của chính cậu ta.

“Cứ để nó thế đi.” Timothy phất tay “Còn vị ngũ hoàng muội của trẫm thì sao?”

“Bệ hạ,.. ngũ công chúa… mất tích” Yoshua xấu hổ

Nghe câu trả lời này, Timothy bối rối hỏi “ Ý của ngài là gì khi nói ‘mất tích’?”

“Ngài ấy là người đầu tiên hứa sẽ quay trở lại, nhưng một tuần sau, công chúa biến mất khỏi cung điện, cùng với quản gia và hai cô hầu gái. Thần đã cho người tìm kiếm công chúa nhưng vẫn chưa có kết quả”

Hành động này có nghĩa là gì? Thật vô ích, đáng lẽ em ấy nên tin vào mình! Timothy cảm thấy trái tim mình đau đớn, anh đã đặt kỳ vọng cao vào cô em gái này, anh hy vọng rằng cô có thể trở thành trợ lý của anh. Cả hai lớn lên cùng nhau nên anh biết, Tilly là một người khéo léo, con bé còn thể hiện xuất sắc hơn anh. Trở ngại duy nhất của con bé là vì nó là con gái.

Ban đầu, khi Timothy thấy sự sắp xếp của phụ hoàng, anh đã biết ông ấy không muốn con bé bị cuốn vào vòng tranh đấu này. Ông đã cho nó quyền kiểm soát Thành phố Bạc, gần kinh đô, một nơi lí tưởng để kinh doanh nhưng không phù hợp để kiến tạo quân đội. Nhưng ai có thể đoán được rằng cô bé sẽ chạy trốn? Người thông minh như con bé tại sao lại làm ra hành động ngu ngốc này?

“Nếu con bé mất tích thì hãy bảo bị lãnh chúa trước đây lấy lại quyền quản lí Thành Phố Bạc. Tiếp tục tìm kiếm, trẫm không cho phép con cháu hoàng gia sống lẫn với dân thường” Anh nghiến răng, cố gắng bình tĩnh “Vậy thì cho đến hiện tại, chỉ có tam công chúa có thái độ chống đối?”

“Vâng thưa bệ hạ”

“Nếu nó đã cứng đầu như thế thì đừng trách trẫm sử dụng biện pháp mạnh” Timothy nói, nhìn sang thủ tướng Vic. Muốn khai chiến phải có sự đồng thuận của nhà vua và thủ tướng. Nhưng ông ta là trợ thủ trung thành của anh, việc này không thành vấn đề.

“Trẫm sẽ lệnh cho Công tước Ryan bảo vệ Biên giới phía Nam và buộc Garcia từ bỏ Cảng Nước Trong , sau đó cho người hộ tống nó về kinh đô.”

“Chắc chắn rồi” Hầu tước Vic trả lời, “Không nên trì hoãn việc này, xin hãy ra lệnh chuẩn bị khai chiến, để Bộ trưởng Bộ Ngoại giao có đầy đủ thời gian chuẩn bị”

Timothy hài lòng gật đầu. Lúc anh muốn ra lệnh cho thư ký soạn thảo chiến thư, âm thanh vội vàng vang lên ở bên ngoài. Sau đó là một trận ồn ào, cánh cửa được mở ra và một Hiệp sĩ mặc áo choàng sọc xanh sải bước vào phòng.

Timothy ngay lập tức nhận ra anh ta, anh ta là “Hiệp sĩ Gió lạnh” nổi tiếng, Naim Moor. Anh ta đi thẳng đến giữa phòng, quỳ xuống và nói, “Thưa bệ hạ, thần vừa nhận được tin từ biên giới phía nam” anh ta thở hổn hển và giọng nói rất lo lắng. “Công chúa Garcia Wimbledon, năm ngày trước đã đánh bại đội quân của công tước Ryan, chiếm lấy Ưng thành! Ngài ấy còn tự ý đăng cơ trở thành Nữ vương của Cảng Nước Trong, tất cả lãnh chúa phía Nam cũng tách ra và tuyên bố độc lập.”

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!