마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 368

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1142

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 71

Translator: Silent Sleep

***

Sau khi chuẩn bị lò sưởi, Barov còn cẩn thận đốt một ít nến. Giá nến có dạng bốn nhánh, nhánh chính giữa cao nhất, ba nhánh xung quanh thấp hơn. Nến được đốt lên tạo thành dạng một ngọn núi nhỏ phát sáng.

Mùi nhựa thông ngập tràn trong căn phòng, hương gỗ mục pha chút ngọt ngào khiến người ta buồn ngủ. Nhưng Barov không thể yêu cầu gì thêm vì đây là Trấn Biên Lãnh, một vùng đất nghèo nằm sát ranh giới. Cứ nghĩ đến cảnh người dân phải đối mặt với kế sinh nhai mỗi ngày, Barov đã vô cùng thoả mãn với căn phòng rộng lớn của mình.

Vị trí của căn phòng không xa sân sau, đây cũng là chỗ của người quản lí tài chính trước đây. Nhưng khi vị lãnh chúa cũ rời khỏi nơi này, ông ta mang tất cả người của mình rời đi, nên hiện tại chỉ có mình Barov.

Thỉnh thoảng, ông nghe thấy âm thanh xào xạc trong lâu đài, tiếng gió hú đập lên cửa sổ, như hai thế giới tách biệt. Chiếc bàn gỗ trước mặt Barov chất đầy tư liệu và sách, bao quanh hai phía của chiếc bàn, tạo thành hình chữ ‘U’. Thường thì sẽ không ai khác ngoài Barov sử dụng cái bàn này, nên tài liệu được đặt phía trên đều là của ông. Nếu cần thiết, Barov sẽ gọi học đồ của mình tới và bàn công việc với họ ở một chiếc bàn khác.

Tối nay, nến trong phòng của Barov đã tắt ba lần. Trừ lúc thay nến, Barov gần như không ngừng múa bút trên đống tài liệu. Thời gian đối với ông rất quý báu. Lúc nào cũng có sẵn một chồng báo cáo cần ông giải quyết. Những đề xuất mới của Hoàng tử điện hạ cũng khiến lượng công việc tăng lên.

Mỗi ngày, thời gian làm việc trung bình của Barov tầm mười tiếng, nhưng ông không hề cảm thấy quá tải. Ngược lại, Barov cảm thấy khối lượng công việc này mới xứng với khả năng của ông, vậy nên Barov luôn tràn trề năng lượng.

Mọi việc nên như thế này. Không có ai lải nhải bên tai, học viên của ông đều là người có trách nhiệm, không ai làm phiền người khác và đặc biệt là không có kẻ nào gây rắc rối. Miễn là họ có thể thoả mãn những mệnh lệnh của hoàng tử Roland, cậu ta có thể tự vận hành thành phố này mà không cần sự trợ giúp từ bên ngoài.

Chỉ là những ý tưởng của hoàng tử thường không được bình thường cho lắm, Barov thở dài nuối tiếc. Ví dụ như, tất cả thư từ của Roland chỉ có hiệu lực pháp lí khi nó được niêm phong bởi con dấu riêng của cậu ta. Và cậu ta đã gửi một bức thư đến Trấn Lá Liễu, ngài ấy muốn tuyển thêm nhân viên hành chính và mua một chiếc thuyền. Và câu trả lời là: Với mức giá được đề ra, ngài không thể thuê được thuyền trưởng, người lái tàu và thủy thủ.

Đọc xong, Barov chết lặng, nếu không có những người này, ai sẽ là người lái thuyền? Chẳng lẽ nhờ người đưa thuyền tới rồi sau đó để những người đó di bộ về?. Và tại sao chúng ta cần mua một chiếc thuyền? Đây mới là điểm quan trọng nhất. Hiện tại, giao thương giữa Trấn Biên Lãnh và Trấn Lá Liễu đã ổn định. Ngay cả sau khi kết thúc mùa đông, nếu muốn mở rộng giao dịch, bọn họ chỉ cần thông báo và Trấn Lá Liễu sẽ tăng số lượng tàu. Thật không đáng để mua một chiếc thuyền, bến tàu của thị trấn chỉ cho phép thuyền đậu lại và dỡ hàng, nó không thể được đưa vào sử dụng hoặc bảo trì. Và nếu không có thủy thủ biết cách sữa chữa và bảo dưỡng tàu, con tàu ấy sẽ sớm hỏng hóc và họ lại phải quăng nó đi. Hoàng tử lại nghĩ đến thứ điên rồ gì vậy?

Yêu cầu thứ nhất còn có thể hiểu được.

Hiện tại, trong toà thị chính, hầu như không có ai rảnh rỗi. Barov đã phái thêm mười người để giám sát hoạt động mậu dịch, báo cáo thống kế và giải quyết vấn đề thu chi. Bản thân Barov chịu trách nhiệm mảng hành chính và tư pháp – việc này rõ ràng không khoa học chút nào. Vì hoàng tử muốn tách những bộ phận này ra, việc tăng thêm nhân viên là hoàn toàn cần thiết. Trong hoàn cảnh bình thường, trợ lý bộ trưởng không muốn nhả ra nhiều quyền hạn đến thế. Dù sao rất nhiều người đều muốn nắm trong tay càng nhiều quyền lực càng tốt. Barov muốn trở thành người giống thấy của mình, bộ trưởng tài chính của nước Tro Thành. Ông ấy có quyền lực tối cao trong vấn đề tài chính của đất nước và là cánh tay phải đắc lực của nhà

vua.

Nhưng hiện tại Trấn Biên Lãnh mới là quan trọng nhất, Barov luôn nhắc nhở chính mình. Dù Roland đã hứa hẹn sẽ cố gắng trong cuộc chiến tranh giành ngai vàng, nhưng vẫn còn một con đường dài để đi. Dù không rõ nguyên nhân là do đâu nhưng Tứ hoàng tử hiện tại có đủ tư cách để trở thành người thừa kế hoàng vị. So với trước đây, cậu ta đã hoàn toàn thay da đổi thịt. Barov từng nghĩ vị hoàng tử ngạo mạn chỉ biết ăn chơi đua đòi này không có khả năng trở thành vua.

Nhưng kể từ khi cậu ta đến Trấn Biên Lãnh, cậu ta đã khiến Barov ngạc nhiên hết lần này đến lần khác. Cho đến nay, Trấn Biên Lãnh đã có thể bảo vệ bản thân bằng lực lượng dân quân, điều này rất đáng khen ngợi. Càng không cần nhắc đến đống máy móc kì quái mà hoàng tử chế ra, người con trai này hoàn toàn xa lạ với vị hoàng tử trước đây. Cậu ta giống như một con quỷ thông minh biết làm mọi thứ.

Lúc này, ông nghe thấy tiếng gõ cửa, tạm dừng công việct trong tay, Barov trả lời, “Mời vào”

Cánh cửa được mở ra, người bước vào là đệ tử ưng ý của ông, Yarrow.

“Thưa thầy, chúng ta đã bắt được ‘một con chuột’.”

“Ồ? Hỏi ra cái gì không?”

“Cậu ta nói rằng ngài Timothy đã gửi cậu ta đến đây. Sau khi lục soát cơ thể, cảnh vệ tìm thấy bột xi măng, một ít tiền và một lá thư”. Yarrow bước lên và đưa Barov chiếc phong bì bọc da, “Về những thông tin khác, vẫn cần thẩm vấn thêm. Thưa thầy, chúng ta phải làm gì đây?”

“Giống như những lần trước, hãy viết tất cả câu trả lời xuống giấy và sau đó treo cổ tên gián điệp đó” Barov nói

“Vâng” Yarrow cúi người chào “Vậy học trò xin lui ra ngoài”

Khi cánh cửa được đóng lại, Barov cũng không tiếp tục làm việc. Ông lấy dao rọc phần nến niêm phong rồi sau đó lấy bức thư ra.

Tên thứ tư rồi… Barov đếm .

Trước cả khi Tháng của Quỷ bắt đầu, Roland Wimbledon đã triệu tập ông để thảo luận về vấn đề này.

Hoàng tử của ông tin rằng khi bột xi măng, thuốc súng và phù thủy bị phát hiện, những tên gián điệp ẩn núp trong thành phố sẽ không thể đợi được để báo cáo tin tức này cho chủ nhân, đây sẽ là thời điểm tốt nhất để ‘bắt chuột’.

Barov cảm thấy hoàng tử nói không sai nhưng điều này không dễ thực hiện. Hiện tại Trấn Biên Lãnh có hơn hai ngàn dân cư, họ không thể kiểm soát tất cả mọi người được. Đơn giản là không có đủ người và người của họ cũng không am hiểu về vấn đề này.

Nhưng hoàng tử dường như không tán đồn quan điểm của ông và nói, “Tại sao chúng ta phải cần nhiều người nhưthế? Mỗi người dân ở Trấn Biên Lãnh đều có thể trở thành đôi mắt của chúng ta.”

Barov không thể tin rằng Hoàng tử lại làm theo những gì mà ngài ấy nói và để đám người ngu ngốc ngoài kia tham gia bắt ‘chuột’. Thật vô lí!

Nhưng sự thật cho thấy rằng ông đã sai.

Khi Roland ra lệnh điều tra dân số lần đầu tiên sau khi mùa đông bắt đầu, ngài ấy đã đưa ra những mệnh lệnh đặc biệt cho những người sống ở đây 5 năm hoặc lâu hơn: Thành Trường Ca đang có âm mưu phá hoại Trấn Biên Lãnh khi họ cố tình đốt rụi lương thực tiếp tế cho chúng ta, nhưng mọi việc chưa dừng ở đó. Lũ gián điệp của bọn chúng vẫn đang rình rập xung quanh. Hầu hết chúng sẽ mạo danh bà con của những người trong trấn hay những con buôn không kịp di tán, luôn tìm kiếm cơ hội để làm hại Trấn Biên Lãnh. Vì vậy, nếu bất cứ ai nhìn thấy nhân vật khả nghi, họ phải báo cáo ngay cho Tòa thị chính. Sau khi thân phận của tên gián điệp được xác minh, người báo cáo sẽ nhận được phần thưởng là 25 bạc hoàng gia.

Kết quả của mệnh lệnh này cho thấy nó có hiệu quả phi thường.

Đương nhiên, lúc đầu, họ đã nhận được một số thông tin sai lệch, nhưng không lâu sau họ đã tìm thấy và bắt được con chuột đầu tiên.

Barov nhớ rằng Roland đã nói điều đáng xấu hổ này một cách tự hào.

Ngài ấy đã nói gì nhỉ? Ông suy nghĩ một lúc, … “Dùng lực lượng đông đảo nhân dân để nhấn chìm kế hoạch của kẻ thù.”

Một câu nói quái lạ. Bộ trưởng bộ tài chính lắc đầu và nhìn lá thư trên tay.

Người mệnh danh là ‘chuột chũi’ nhiều lần nhấn mạnh rằng có nhiều bằng chứng khác nhau cho thấy tứ hoàng tử, Roland Wimbledon, đã bị thay thế bởi ma quỷ, và Barov có thể cảm thấy sự sợ hãi trong từng dòng chữ. Nghĩ đến cách hoàng tử dùng người, Barov không khỏi đồng cảm sâu sắc với người này. Ông hít một hơi thật dài, đem tờ giấy lại gần ngọn nến, lửa bám lên và nhanh chóng đốt trụi bức thư.

Ngài ấy không sợ chiếc Mề Đay Trừng Phạt của Chúa, điều này chứng tỏ ngài ấy không bị ma quỷ khống chế. Barov nghĩ.

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!