마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 368

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1142

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 105

Translator: Silent Sleep

***

Âm Vang đang ngồi vắt vẻo trên mái của đỉnh tháp canh, từ vị trí này, cô có thể quan sát cả thị trấn.

Cô đã nhờ Tia Chớp cõng cô lên đây, nhưng cô phải chờ ở đây đến lúc mặt trời lặn, khi cô gái nhỏ kia quay lại và đưa cô xuống. Bây giờ, có lẽ Tia Chớp đang bay đến thành Trường Ca.

Thời tiết hôm nay rất tốt, mặt trời phát ra những tia nắng tươi sáng, dòng sông phía xa giống như một dải lụa phát quang, chậm rãi xuôi về hướng tây, chia lá xanh và tuyết trắng ra hai bên. Thoải mái duỗi thân trong ánh mặt trời, cô cảm thấy cả thân thể được cảm giác mềm mại ấm áp vây quanh, không giống với ánh nắng gay gắt ở phía cực nam, tia nắng chói chang thường khiến da cô bỏng rát.

Cả cơn gió cũng không giống, cô thầm nghĩ, cho đến bây giờ, cô đã cảm nhận được sáu loại gió khác nhau. Cơn gió mang theo vị mặn của biển ở Cảng Nước Trong, cơn gió nóng ẩm ở kinh đô, cơn gió lạnh khi băng qua dãy núi Bất Khả Xâm Phạm. Và ở Trấn Biên Lãnh, cơn gió nhè nhẹ thoang thoảng hương vị đất trời. Dù là lúc nào, gió ở đây vẫn luôn tinh khiết như thế. Ở thánh Cát Sắt, một là thời tiết nóng đến mức đứng gió, hai là bão cát. Lốc xoáy như con quái vật màu đen khổng lồ, lẫn với sỏi và cát. Mỗi khi gió nổi lên, mọi người đều phải trốn vào nhà hoặc một nơi nào đó. Kẻ dám đứng ra đón gió chỉ có một kết cục, chết.

Âm Vang nhớ lại, cô đã rời khỏi đó hơn bốn năm. Tộc của cô, Osha, đã thua trận trong một cuộc chiến tranh giành quyền lực. Cha cô đã bị kẻ thù giết chết sau khi ông đầu hàng. Âm Vang đã chứng kiến tất cả, lúc đó cô chỉ muốn lao vào giết chết gã khốn nạn kia, nhưng lại bị tấn công một phát từ phía sau.

Cô không biết sau bốn năm, rốt cuộc trong tộc còn bao nhiêu người sống sót.

Trước khi cô bị bán đến Cảng Nước Trong làm nô lệ, cô nghe nói tộc Osha đã vi phạm quy tắc trong cuộc quyết đấu thiêng liêng, bị ba vị ruồng bỏ. Họ bị đày đến Mũi Vô Tận và không được phép quay lại thành Cát Sắt.

Nhưng cô biết đây là âm mưu của tộc Tibia, họ đã lén bôi dầu lên roi, chỉ cần đốt lên, dù đổ bao nhiêu nước cũng khó lòng dập được lửa. Chính mánh khóe này đã khiến anh trai của cô – chiến binh dũng mãnh nhất tộc bị thiêu sống, cả đội ngũ hỗn loạn.

Ở Mũi Vô Tận, ngoại trừ cát vàng nóng bỏng, còn có ngọn lửa bất diệt của đất mẹ. Tộc nhân của cô đều đã bị đốt thành xương trắng, số phận của cô sau khi trở thành nô lệ càng đau khổ hơn.

Khi Echo thức tỉnh sức mạnh của mình – cô lập tức hiểu rằng mình đã trở thành một phù thủy. Tất nhiên cô lập tức nghĩ đến việc trả thù nhưng năng lực của cô quá vô dụng, cô chỉ có thể bắt chước âm thanh. Cho dù cô có đau khổ cầu xin các vị thần, bọn họ không bao giờ nghe thấy lời cầu nguyện của cô.

Sinh hoạt ở Cảng Nước Trong được nửa năm, cô nhận ra rằng ba vị thần bảo hộ chỉ là một trò tự lừa gạt mà thôi. Dưới sự đốc thúc của Nhà Thờ, các cuộc truy lùng phù thủy diễn ra khắp nơi. Âm Vang đành phải từ bỏ hy vọng báo thù.

Lúc này đột nhiên một cột khói bốc lên từ phía xa. Cô nhìn sang bờ phía đông của sông Huyết Hồng, thấy những ngọn lửa xanh biếc lấp lóe trong những tán cây. Khói bốc lên do cây bị đốt cháy cùng với những tảng tuyết còn lại, tạo thành một vệt xám trên bầu trời.

Đó là ngọn lửa xanh của Anna.

Lần đầu tiên khi họ đến Trấn Biên Lãnh, Wendy đã kể cho những chị em về Anna và Nana . Khi Âm Vang nghe về khả năng của Anna, cô đã vô cùng ghen tị.

Anna có thể tự do điều khiển ngọn lửa, nhiệt độ của nó có thể nóng đến mức làm tan chảy cả sắt thép. Nếu cô có được khả năng này, tộc Tibia ở thành Cát Sắt không bao giờ có thể tổn thương được họ.

Âm Vang khẽ lắc đầu, những việc này đã không còn ý nghĩa nữa rồi, có lẽ mọi người đều đã chết cả rồi. Cô là người may mắn còn sống sót. Hoàng tử đã chấp nhận cô, cô nên cố gắng hoàn thành nhiệm vụ mà ngài giao cho.

Cô hắng giọng và bắt đầu ngân nga bài hát mà hoàng tử yêu cầu.

Đó là một giai khúc vui nhộn, Hoàng tử chỉ vừa hát một lần, cô đã nhớ toàn bộ.

Ca hát không phải thứ gì đó xa lạ với một nô lệ cao cấp như Âm Vang. Cô được dạy cho rất nhiều thứ, những điệu nhảy quyến rũ và kĩ năng tán tỉnh là những thứ cô phải thành thạo. Nhưng bản nhạc của Hoàng Tử hoàn toàn khác biệt, nhịp điệu trầm bổng, tràn ngập năng lượng. Đặc biệt hoàng tử còn yêu cầu cô mô phỏng tiếng sáo để đệm cho bản nhạc này. Từng nốt nhạc giống như một nhịp đập, ai nghe thấy đều có cảm giác muốn nhảy múa.

Chỗ khó là cô phải đồng thời phát ra âm thanh của nhiều loại nhạc cụ cùng một lúc, ngoài sáo, còn phải có nhịp trống và tiếng đàn. Ba loại âm thanh chồng chéo lên nhau cùng lúc phát ra, thử thách đối với Âm Vang không hề nhỏ. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng âm nhạc cũng có thể chơi theo cách này!

Ban đầu, cô gặp khó khăn khi giữ tiết tấu của nhịp trống mà không làm ảnh hưởng đến tiếng sáo. Nhưng sau khi Roland bày cô mẹo đếm nhịp bằng tay hoặc chân, cô đã dần dần dung hòa hai loại âm thanh này lại với nhau.

Sau vài ngày luyện tập, Âm Vang đã thành thạo khúc nhạc này.

Sau khi hát thử vài lần nữa, cô tự tin phối hợp với âm thanh của tiếng đàn.

Tiếng nhạc vang lên, Âm Vang đã thay đổi một chút giai điệu ban đầu – nếu như tiếng sáo vui vẻ tượng trung cho thân thể, tiếng trống sục sôi sẽ trở thành phần xương trụ, âm thanh tinh tang của tiếng đàn như hóa thành linh hồn của bản nhạc. Cô tăng nhịp, hết lần này đến lần khác, cuối cùng ba loại âm thanh cũng hoàn mĩ phối hợp lại với nhau, âm thanh ngày càng vang vọng, cuối cùng hóa thàn tiếng hát trong trẻo bay đi –

*

“Chỉ số tấn công của tôi mạnh hơn, nên tôi thắng”

Roland đặt lá bài cuối cùng xuống mặt bàn. Soraya đứng đối diện đang che miệng, bừng tỉnh hô lên.

“Thêm một ván nữa” Cô chủ động tráo bài, “Lần này để tôi chọn mười lá bài của ngài”

“Đợi đã” Roland ho nhẹ, “Đã muộn rồi, tôi vẫn còn nhiều việc phải giải quyết, sao cô không rủ người khác chơi nhỉ?”

Sau khi đã hoàn thành bộ bài đầu tiên, công việc tiếp theo là sao chép lại thành những bộ khác nhau. Đã có mẫu sẵn, tốc độ vẽ của Soraya tương đương với máy in. Vài bộ bài khác nhanh chóng hoàn thành.

Tự nhiên Soraya cũng trở thành đối thủ đầu tiên của Roland.

Sau khi giải thích luật chơi cho cô, ván bài đầu tiên ở thế giới này bắt đầu. Trong suốt lúc chơi, cậu phát hiện khả năng tiếp thu của phù thủy cao hơn so với người bình thường. Soraya nhanh chóng nắm được luật chơi. Chơi được vài ván, Roland vẫn luôn thắng, nhưng đó là do bộ bài của cậu có chỉ số tốt. Hiện tại đối phương muốn đổi bài khiến cậu xấu hổ từ chối.

“Được thôi” Soyara cũng không dây dưa, cô ấy lập tức cầm bộ bài chạy ra ngoài. Lúc này giai điệu vui vẻ vọng vào. Nghe thấy nó, Soraya hơi ngừng lại, chạy đến cạnh cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, “Đó là tiếng của Âm Vang sao?”

“Chà, có vẻ như cô ấy đã hoàn toàn làm chủ được nó” Roland dựa lưng vào ghế, thưởng thức thứ âm nhạc quen thuộc.

Quân đoàn thứ nhất của Trấn Biên Lãnh sẽ sớm bước vào giai đoạn đầu tiên của quá trình diễn tập toàn diện. Khác với việc tập bắn trên tường thành, toàn quân sẽ được huấn luyện dã chiến. Trong lúc tiến quân, yêu cầu đồng thời bảo trì đội hình chỉnh tề – luôn tạo thành một đường thẳng và sẵn sàng nổ súng.

Để thống nhất tốc độ hành quân của tất cả binh lính phải dựa vào nhịp trống và khẩu hiệu. Nhưng bây giờ Âm Vang đã có thể phối hợp nhiều loại âm thanh cùng một lúc. Bây giờ cậu có học theo quân đội Anh, trực tiếp dùng một bài hát để hành quân.

So với những nhịp trống đơn điệu, bài hát diễu hành không chỉ kiểm soát tốc độ hành quân, mà còn có hiệu quả nâng cao tinh thần. Ca khúc diễu hành nổi tiếng nhất là ‘Ca khúc ném bom’ nhưng Roland không nhớ tên, chỉ nhớ giai điệu.

Nhưng điều này không gây ra ảnh hưởng gì, có sẵn giai điệu, Roland chỉ cần chế thêm lời cho phù hợp với quân đội của mình.

Trong suốt giai đoạn kháng chiến chống giặc, ca khúc này vang vọng khắp mọi nẻo đường, từ bắc vào nam. Gần như mỗi người đều quen thuộc với nó, bài hát này thật sự rất nổi tiếng.

Khi Soyara quay đầu nhìn về phía hoàng tử, cô nghe thấy cậu đang khẽ ngân nga theo bài hát. Roland hát bằng một thứ ngôn ngữ mà cô chưa bao giờ nghe trước đây. Nhưng giai điệu và lời bài hát vô cùng đồng điệu.

“Chúng ta đều là những tay súng thiện xạ”

“Mỗi viên đạn găm vào tim kẻ thù”

“Chiến trường là phi trường để chúng ta bay nhảy”

“Không sợ núi cao hay sông sâu biển lớn”

“Rừng thiêng nước độc”

“Các đồng chí dựng lều, đóng trại”

“Sơn nguyên chót vót”

“Có vô số anh em của chúng ta”

“…”