마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 385

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1789

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 732

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8162

Chương 107

Translation: Silent Sleep

***

Sau bữa tối thường lệ, Roland lại quay về phòng làm việc của mình để sao chép những kiến thức toán học cơ bản trong đầu mình ra giấy.

Trí nhớ của cậu không phải thuộc loại trâu bò như Scroll, đọc một lần liền không bao giờ quên. Thật ra trí nhớ của cậu đã suy giảm rất nhiều theo thời gian. Do tính chất công việc trước đây thường xuyên sử dụng toán học và vật lí nên cậu còn nhớ vài thứ. Chứ mớ lý thuyết lịch sử, địa lí, sinh học, hóa học,… đã sớm trả lại cho thầy cô cả rồi. Vì vậy không cần biết kiến thức đó có hữu dụng hay không, cứ nhanh chóng viết xuống đã, lưu lại càng nhiều kiến thức càng tốt.

Viết xong tờ nào, Roland lập tức đưa tờ đó cho Scroll đọc qua một lần. Chỉ cần tất cả nội dung được cô ấy đọc qua, tương đương với việc vĩnh viễn lưu trữ. Tiếc là Scroll chỉ có thể nhớ những thứ ấy nhưng vẫn chưa hiểu được nội dung. Vì vậy Roland phải thường xuyên dành thời gian ra để giảng lại bài cho cô.

Liên quan đến công việc giảng dạy cho người khác, Roland cảm thấy việc này khá thú vì và cậu thích nó. Đặc biệt là lúc cậu nhìn thấy biểu cảm bối rối trên gương mặt của Scroll. Sau khi cậu giải thích xong thì cô ấy lại trưng ra bộ dạng giác ngộ khiến cậu cảm thấy lòng hư vinh của mình được thỏa mãn.

Tuy nhiên Roland biết rằng, khả năng học tập của cô ấy cũng vô cùng mạnh. Tuy Scroll đã gần bốn mươi nhưng ma lực khiến cho quá trình lão hóa chậm lại. Gương mặt của cô ấy vẫn căng mịn, hai má hây hây đỏ, mái tóc được buộc gọn, vén ra phía sau ót, khiến cô càng thêm trưởng thành. Nếp nhăn mờ nhạt ở phần đuôi mắt không hề ảnh hưởng đến sắc đẹp của cô mà ngược lại còn khiến cô có vẻ trải đời, ổn trọng. Đặt trong góc độ điện ảnh mà nói, hình tượng của Scroll vô cùng phù hợp với nhân vật giáo viên thanh lịch, toàn năng. Thế mà hiện tại, vị giáo viên ấy đang trưng ra biểu cảm ngốc nghếch trước mặt mình, cảm giác tương phản này khá là thú vị.

Roland viết, trong lòng cũng tự hỏi mình. Ma lực của thế giới này rốt cuộc là gì vậy?

Ma lực tồn tại ở khắp mọi nơi, ch dù là Sườn Núi Bắc hay dãy núi Bất Khả Xâm Phạm, từ Bãi Hoang phía Tây đến quận Gió Biển ở phía Nam, phù thủy luôn có thể sử dụng năng lực của mình. Nếu so sánh ma lực là một loại điện, vậy có thể xem phù thủy như những dụng cụ điện có công năng khác nhau. Nhưng rõ ràng ma lực có phần ưu việt hơn điện, nó giống như hình thái ‘bổn nguyên’* của các loại năng lượng.

*Bổn nguyên: ban đầu, sơ khai

Ví dụ như Wendy từng nói, Cara có thể triệu hồi bốn loại rắn ma thuật khác nhau: Tử vong, thống khổ, hóa đá và hư vô. Mỗi loại đều mang một chất độc có công dụng khác biệt. Hoặc như Nightingale, sau khi triển khai kết giới sương mù thì có khả năng bóp méo không gian, xuyên qua vật chất. Khả năng của phù thủy thiên biến vạn hóa, ngoại trừ sức mạnh bổn nguyên, Roland thực sự khôn tìm thấy từ nào thích hợp hơn.

Nếu phải định nghĩa ‘bổn nguyên’, phải xét về thời kì vũ trụ xuất hiện và hình thành lên vật chất. Ở thế giới cũ của cậu, Einstein đã khẳng định vũ trụ được cấu tạo dựa trên bốn loại nguyên tố chính, đặt ra thuyết thống nhất. Nói cách khác, ông ấy đã thành công tìm ra nguồn gốc của vũ trụ. Nhưng cái quy tắc ấy liệu có thể áp dụng cho nơi này?

Càng nghĩ, Roland càng nghi hoặc, nếu bây giờ cậu có thể quay lại thế giới cũ, liệu thứ năng lực này vẫn tồn tại hay không? Có lẽ, nhưng ở đó không có phù thủy sở hữu loại năng lực này, vậy nên mọi người mới không biết đến sự tồn tại của nó?

Dù lí do là gì, bây giờ Roland cũng chỉ có thể đưa ra một số phỏng đoán mà thôi. Với trình độ kĩ thuật hiện tại, cậu không cách nào phân tích chuyên sâu loại năng lực này được.

Nói đi nói lại, cách mạng công nghiệp, thúc đẩy văn minh tiến bộ vẫn là nhiệm vụ chủ yếu.

Có lẽ một ngày nào đó, không chỉ phù thủy, mà người thường cũng có thể sử dụng thứ sức mạnh này – giống như một loại năng lượng có nhiều công dụng khác nhau. Chỉ cần nghĩ đến cảnh đó, Roland liền cảm thấy phấn khích.

“Điện hạ?” Scroll phát hiện hoàng tử đang thất thần, không nhịn được nhắc nhở.

“À” Roland trả lời, tạm dẹp mấy cái suy tưởng của mình sang một mình, hơi xấu hổ họ nhẹ hai tiếng. Cậu nhìn thoáng qua ngọn nến sắp bị đốt hết, “Hôm nay chỉ học đến đây thôi, ngày mai lại tiếp tục”

“Vâng” Scroll cúi đầu chào Roland, lúc bước ra ngoài đột nhiên dừng lại một chút.

Roland không nghe thấy tiếng khép cửa, ngạc nhiên ngẩng đầu lên. Thấy Scroll đang lưỡng lự, cậu liền chủ động hỏi, “Cô còn việc gì sao?”

“Thưa điện hạ…” Sroll xoắn xuýt một lúc lâu, sau đó quyết tâm nói, “Tôi có một câu hỏi”

“Cứ hỏi đi đừng ngại” Roland đặt cây bút lông ngỗng trong tay xuống, nhấc tách trà lên uống một ngụm. Những phù thủy này chỗ nào cũng tốt, chỉ có một vấn đề là không có lòng tự tin. Họ giống như lũ thỏ nhát gan, chỉ cần gió thổi cỏ lay liền bị dọa đến mức núp về hang, một lúc lâu khôn dám chạy ra ngoài.

Roland nghĩ chắc Scroll lại hỏi mấy vấn đề quen thuộc như là sao cậu lại thu nhận bọn họ, cậu không sợ bị Nhà Thờ trả thù sao đại loại thế. Nightingale và Wendy đã đã hỏi cậu nhiều đến mức cậu không thèm đếm nữa. Nhưng đối phương là Scroll, cậu vẫn sẵn lòng nghiêm túc trả lời lại một lần nữa, để cho cô ấy cảm nhận được, cậu thật sự đối đãi với phù thủy rất chân thành.

“Ngài … có thể cưới một phù thủy không?”

“Phụt!” Roland suýt nữa phun hết nước trong miệng ra ngoài, kinh ngạc quay sang nhìn Scroll, “Sao tự nhiên cô lại hỏi vấn đề này?”

“Tôi…” Scroll khó khăn ậm ờ, cuối cùng lại không nói gì cả.

Cưới một phù thủy ư? Khi nghe câu hỏi này, người đầu tiên mà Roland nghĩ đến là Anna. Kể từ lần đầu tiên cậu gặp cô ở nhà lao, đôi mắt xanh phẳng lặng như mặt hồ kia đã để lại ấn tượng sâu sắc. Trước khi thức tỉnh, phù thủy cũng chỉ là những cô gái bình thường mà thôi, có được năng lực, bọn họ càng xuất chúng hơn người khác. Không chỉ về ngoại hình mà còn cả năng lực, đều hơn xa người thường. Nếu đặt trong xã hội hiện đại, bọn họ chắc chắn sẽ là trung tâm của vạn ánh nhìn ngưỡng mộ. Vậy còn lí do gì để do dự đâu? Đã như vậy thì –

Roland nhìn Scroll, mỉm cười đáp lại, “Tại sao lại không chứ?”

*

Wendy nắn bóp bả vai đau nhức, quay lại căn phòng của mình. Bộ ngực sung mãn quá mức cũng đem lại cho cô rất nhiều rắc rối. Như lúc cô đứng trên cái chòi nhỏ trên con thuyền Trấn Nhỏ. Cô vừa phải tập trung điều khiển gió, còn phải chú ý trước sau để giữ thăng bằng.

Có kinh nghiệm từ lần thử nghiệm đầu tiên, Trấn Nhỏ đã được cải tiến nhiều chỗ. Ví dụ như họ dựng thêm một cái bạt nhỏ ở chỗ cô đứng để giúp cô che nắng, cản mưa cản gió. Thân tàu hiện tại được buộc vỏ cây che ở bên ngoài, để có thể giảm lực va chạm mỗi khi cập bến. Ở hai bên mạng thuyền có thêm hai cái cọc ngắn để thuận tiện cột dây thừng cố định lại thuyền.

Hơn một tháng luyện tập chăm chỉ, khả năng điều khiển gió của Wendy đã tiến bộ rất nhiều. Bây giờ ngoài việc duy trì tốc độ ổn định cho thuyền, cô còn có thể điều khiển gió mạnh hay nhẹ. Cô thậm chỉ có thể tận dụng gió tự nhiên để giảm bớt sự tiêu hao ma lực của mình, kéo dài thời gian điều khiển thuyền.

Nightingale đã về trước đó, cô vừa tắm xong, trên người vẫn đang khoác một chiếc áo choàng tắm ngồi đợi Wendy về.

Khi Wendy nhìn cô, phát hiện Nightingale có gì đó rất lạ, dường như cô ấy cứ cười suốt.

“Có chuyện gì vui à?” Wendy nhịn không được hỏi. Nhưng đối phương không nói gì mà chỉ lắc đầu, ý cười trên miệng càng sâu hơn.

Wendy bĩu môi, từ cái đêm họ nói chuyện kia, tâm trạng của Nightingale dường như không tốt lắm. Sau khi cái trò bài kia xuất hiện, cảm xúc của cô ấy có vẻ tốt lên một chút. Hôm nay lại có chuyện gì mà cười tươi như hoa thế này? Bóng ma sát thủ của thành phố Bạc đi đâu mất rồi?

Mà thôi, Wendy cởi quần áo ra, bước vào thùng gỗ đựng nước nóng, có lẽ hôm nay chơi bài cô ấy đã thắng lớn.