마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 385

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1786

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 731

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8150

Chương 100

Translator: Silent Sleep & Vinh Vinamilk

***

Đúng như lời của Wendy, sáng hôm sau, vừa ăn sáng xong, một nữ hầu đã đến và đưa họ đến văn phòng của Roland. Cậu đưa cho họ bản hợp đồng. Vì có nhiều người không biết chữ nên Scroll đọc nội dung trên giấy cho họ nghe. Sau khi xem xét, mọi người ấn dấu tay của mình vào để xác nhận.

Roland biết sẽ có nhiều người không hiểu hết nội dung được ghi trong bản hợp đồng nhưng cũng không quan trọng, chung quy sau này họ cũng sẽ hiểu thôi. Thật ra cậu cũng biết, dù đây có là khế ước bán thân, bọn họ cũng sẽ chấp nhận. Nhưng cậu sẽ không vì những món hời nho nhỏ trước mặt mà phá đi quy tắc của mình. Nếu đã quyết định đi con đường này, cậu phải nhìn xa một chút. Những việc cậu cần làm, là từng bước từng bước, đặt vững nền móng cho tương lai. Đây là một khoản đầu tư dài hạn, đôi bên cùng có lợi.

Sau khi chuyện hợp đồng xong xuôi, Roland đưa những bản kế hoạch huấn luyện mình đã viết hôm qua cho các phù thủy, dặn dò kĩ mỗi người cần phải làm gì. Sau đó cậu lại bảo Diệp Tử, Scroll và Soraya lưu lại.

Cửa vừa đóng lại, Nightingale cúi người chào theo nghi thức hoàng gia, khiên mọi người trừng mắt nhìn cô.

“Cả đêm qua ta đã nghĩ về những việc Wendy kể”, Roland kéo rèm cửa ra, để ánh sáng chiếu vào, “Cô ấy kể mọi người đã gặp phải một đám quái vật vô cùng đáng sợ và chỉ có bảy người sống sót. Ngay cả người dẫn đầu của Hiệp Hội, Cara, cũng không thoát khỏi. Nên giờ ta muốn biết thứ mà mọi người đụng trúng rốt cuộc là gì? Loài lai?”

Diệp Tử mở miệng đầu tiên, “Chúng không giống quái vật thông thường, chúng là những con quỷ bước ra từ cổng địa ngục, còn có thể sử dụng ma thuật, giống…” Cô ấy hơi do dự, “Giống như phù thủy chúng tôi”

“Ma quỷ?” Đầu lông mày của Roland nhíu chặt, quay sang nhìn Soyara, “Lúc đó cô có mặt ở đó không?”

Cô ấy gật đầu.

“Có thể vẽ lại cho ta xem không?” Roland lập tức đưa giấy tới.

Soyara nhận lấy, trong đầu hiện lên cảnh tượng đẫm máu hôm đó, chầm chậm đi đến cạnh bàn.

Ma lực dao động, một cây bút lông ngỗng huyền ảo xuất hiện trong tay cô, múa như bay trên giấy. Một bức tranh sống động như thật nhanh chóng thành hình nhưng mắt của Soyara vẫn nhắm chặt.

Roland tới gần, phát hiện bức tranh vô cùng chân thật, – không, có lẽ thứ này đã vượt khỏi phạm vi hội họa rồi, nó trông y hệt một bức ảnh được chụp lại. Năng lực của Soyara quả nhiên chẳng khác nào một chiếc máy ảnh, tái hiện vô cùng chân thật những cảnh tượng từ góc nhìn thứ nhất.

Khi cô vẽ xong, trán đã phủ đầy mồ hôi, nhớ lại cơn ác mộng đó, lòng cô cũng rất khó chịu.

Nightingale cũng nhanh chân đi tới, nhìn vào bức tranh và hỏi, “Đây là đám ác ma mọi người gặp phải à?”

“Đúng vậy” Diệp Tử chỉ vào thân hình to lớn ở gần hơn, “Con quỷ này đeo một chiếc bao tay kim loại, có thể phóng điện để tấn công, con còn lại có sức mạnh cơ bắp vô cùng kinh khủng. Nó cầm một cây giáo, lúc phóng, giáo bay nhanh và mạnh gấp mười lần mũi tên bắn bằng cung. Hơn nửa số chị em đã chết trong tay tên này. Nhưng chúng không thể liên tục sử dụng khả năng đặc biệt này, tôi có thể giết chết bọn chúng cũng nhờ cơ hội này.”

“Một mình cô có thể giết chúng?” Roland hỏi

“Ban đầu rắn ma thuật của Cara đã cắn rách da của gã găng tay sắt, sau đó có sương mù đỏ bay ra, tự giết chết nó. Tôi chỉ dùng biện pháp tương tự để giết tên còn lại.”

Nghe có vẻ giống bình đựng khí oxi, nhưng giữa nơi hoang vu hẻo lánh sao lại xuất hiện thứ đó? Roland cảm thấy vô cùng mờ mịt. Nếu so sánh với người ngoài hành tinh, hình như cũng không hợp lí. Nhìn trang phục mà chúng mặc, có vẻ giống những mảnh da động vật ghép lại với nhau. Điều này có nghĩa là hai tên này đến từ một nền văn minh kém phát triển.

Cho dù là dùng công nghệ kĩ thuật hay ma thuật, chỉ cần nghĩ đến việc bọn họ có thể di chuyển đến hành tinh khác đã là một phép màu – con người còn chưa có khả năng đó đâu.

Tất nhiên cũng không thể loại trừ khả năng đây là khả năng đặc biệt của một chủng tộc nào đó. Roland nghĩ, thông tin quan trọng nhất bây giờ là đám ‘ác quỷ’ này không phải vô địch, chúng cũng có thể bị giết chết.

“Ngoài lũ ác quỷ, chúng tôi còn thấy một tòa thành lơ lững giữa trời” Diệp Tử nói thêm,”Nhưng dù chúng tôi cố gắng cỡ nào cũng không thể đến gần nó được. Tôi từng nghe Tia Chớp kể về hiện tượng này trong câu chuyện của em ấy, hình như gọi là ảo ảnh”

“Cô có thể phác họa thành phố không?” Roland nhìn Soraya và hỏi.

Cô gật đầu và triệu hồi cây bút lần nữa, sau đó bắt đầu vẽ ra thành phố trôi nổi trên trời như theo như Diệp Tử mô tả.

Roland cẩn thận quan sát bức tranh, nhưng cậu không thu được thông tin hữu ích nào từ cảnh tượng trong hình. Dù cho thành phố trong tranh có là ảo ảnh đi chăng nữa, thì đâu đó ngoài vùng hoang vu kia vẫn phải tồn tại bản thật. Phía trên thành phố là những đám mây đỏ thẫm, nhiều khả năng là thứ khí mà lũ Quỷ cần. Giả thuyết này có vẻ hợp lý hơn so với sinh vật ngoài hành tinh, suy cho cùng, vùng đất bao la nằm phía sau Dãy Núi Bất Khả Xâm Phạm vẫn còn là ẩn số, vì đã không có người nào lại gần trong một thời gian dài, thế nên một chủng tộc mới được phát hiện cũng không quá bất ngờ.

“Ta nghe được từ Nightingale và Wendy rằng Cara đã quyết định tìm kiếm Núi Thánh sau khi có được thông tin từ sách cổ,” Roland hỏi. “Scroll, cô cũng đã đọc rồi chứ?”

Scroll ngần ngại một thoáng rồi trả lời. “Cara không cho phép ai đọc quyển sách đó, nhưng… tôi đã thấy được chút ít, nội dung rất rối rắm… nhưng cũng rất phi thường.”

“Cô có thể tạo bản sao cho ta không?”

“Nội dung được viết trong sách không phải sự thật, thưa Điện Hạ. Việc Núi Thánh không tồn tại đã chứng minh điều đó.” Cô thở dài, nhưng vẫn giương tay phải ra, “Thần hi vọng người sẽ không bối rối khi chứng kiến.”

Đột nhiên một quyển sách tỏa ánh hoàng kim xuất hiện trong không khí. Nó mở ra và từng trang sách được lật với tốc độ không tưởng. Khi quyển sách đã hoàn chỉnh, nó rơi xuống ngay tay của Scroll. “Điện Hạ, thần hi vọng người là cá nhân duy nhất đọc được nó. Thần không muốn bất kì chị em nào khác trở thành Cara thứ hai.”

Roland nhận quyển sách từ Scroll và nói, “Ta hiểu.”

Khi những phù thủy khác rời khỏi văn phòng, Nightingale xuất hiện không một tiếng động và ngồi trên ghế dài. Cô đã cởi áo choàng ra như thường lệ, gác chân lên bàn và nhấm nháp cá khô đầy hạnh phúc.

“Cô không muốn đọc sao?” Roland cười và hỏi.

Nightingale hài hước đáp lại. “Tôi không hứng thú với những thứ mà Cara tôn thờ.”

Roland lắc đầu, ngồi lại bàn và cẩn thận giở sách ra. Những trang sách trong cứ như là bản gốc thật sự vậy.

Như Scroll đã nói, phần lớn nội dung là một đống hỗn độn. Chúng có vẻ như không được viết bằng ngôn ngữ thông thường, ít nhất thì phần ngữ pháp rất khác lạ.

Quyển sách đề cập đến trăng máu cũng như cổng đá khổng lồ, nhưng lại không hề có dấu vết nào về thành phố thánh. Thật ra, chỉ một số từ Roland có thể hiểu được, phần còn lại thì đành bó tay. Phần lớn nội dung trong sách rất phức tạp – và thế nên cậu kết luận: Kể cả có hiểu nghĩa từ đi chăng nữa, cậu cũng không chắc đã nắm rõ được ý nghĩa của quyển sách này. Có thể là do Scroll chỉ nhìn lướt qua chút ít, cũng có thể là do ban đầu nó vốn đã như vậy.

Rolland bỏ qua những đoạn văn tự dài dòng và đọc luôn phần kết. Nhưng dù thế thì quyển sách vẫn khá dày, nội dùng rất ít, phần lớn là giấy trắng. Nhưng khi lật đến trang cuối cùng, cậu đột nhiên trông thấy một đoạn văn có thể đọc được. Nét chữ rõ ràng lúc trước bỗng trở nên nguệch ngoạc, như thể được viết vội. Nhưng nội dung thì dễ hiểu và chứa nhiều thông tin quan trọng.

Câu đầu tiên, với nét chữ vẫn còn sắc sảo, là: “Chúng ta đã thất bại. Người thường không thể vượt qua Quỷ Dữ.”

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!