Koibito Ijou no Koto wo, Kanojo Janai Kimi to

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

111 2559

Bứt Phá Với Đại Ma Vương

(Đang ra)

Bứt Phá Với Đại Ma Vương

Anikki Burazza

Và rồi, trong những ngày sắp tới—bậc cha mẹ anh hùng, những vị anh hùng năm xưa, mối tình đầu, nàng công chúa thanh mai trúc mã, những thiên tài của thời đại, và cả thế giới—tất cả sẽ phải run rẩy.

109 972

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

196 2754

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

153 1970

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

116 1452

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

157 2014

Tập 01 (Đã hoàn thành) - Chương 14: Sông Meguro

"Không, cái vụ từng là V-Tuber thì chắc chắn là xạo đó."

"Biết đâu được~? Tại vì chỉ dễ thương quá mà, cảm ơn nhaa~♪~"

"Thật chứ… tui còn muốn hỏi Yamada vụ này cho rõ luôn đây."

Tôi và Ito vừa rời khỏi quán shisha thì ra ngồi ở băng ghế bên bờ sông Meguro, tay cầm lon bia.

Có vẻ như Ito vẫn muốn đắm mình trong dư âm sau khi gặp Lily-san, nên cô ấy nói muốn uống thêm chút nữa. Vậy là tụi tôi đi ngang qua luôn ga Gohanda mà không ghé vào đâu. Tiền thì không dư dả để vào quán rượu nào, nên đành ghé cửa hàng tiện lợi mua vài lon bia rồi ra bờ sông làm một bữa chill lặng lẽ.

Làm vậy chắc cũng không hay ho gì, nhưng tụi tôi chỉ ngồi yên uống nhẹ rồi dọn rác sạch sẽ mang về, mong ai có thấy cũng cho qua. Hơn nữa, ánh trăng đêm nay đẹp thật – nhìn xuống tụi tôi như thể cũng đồng lõa với nhau, nên chắc không có gì gọi là tội lỗi cả.

Đêm tháng Bảy, mới vừa dứt mưa đầu mùa nên không khí vẫn còn oi ả, chỉ cần ngồi không cũng đã thấy lấm tấm mồ hôi rồi. Chính vì thế mà lon bia mát lạnh mới thấm vào người dễ chịu đến vậy. Ito hình như uống tới mấy ly rồi, đang lắc lư vui vẻ trong men say.

"Tụi mình hư quá ha."

"Thật luôn đó. Nhưng cái cảm giác tội lỗi nhẹ nhẹ này… nó cuốn nha~"

"Mà nè, lát nữa Ito có về nhà nổi không đó?"

Nhà tôi chỉ cách đây mười lăm phút đi bộ, còn Ito thì phải bắt tàu mới về được. Tôi có chút lo vì cổ đang say như vậy, thì thấy Ito áp lon bia lên má rồi cười toe toét nói:

"Cho tui ngủ ké nhaa~♪"

Ra là tính trước rồi.

"À mà nè, vừa nãy lúc về á, Fuyu-kun với Lily-san có thì thào gì đó riêng tư đúng hông?"

"À…"

Bị Ito chọt má, tôi bỗng nhớ lại cuộc trò chuyện đó.

Khi tính tiền, Lily-san vừa đưa tiền thối vừa cầm lấy tay tôi. Sau khi chắc chắn rằng Ito đang đứng cách đó một đoạn, chị ấy mới ghé tai tôi nói nhỏ:

"Chỉ có một cách nhanh nhất để kéo cổ ra khỏi thế giới hư cấu này thôi, muốn biết không?"

"Hở?"

Cách mà chị ấy gợi ý, đúng nghĩa là chiêu chơi không đẹp.

"Ngủ với cổ đi. Làm sao cho có con."

"Ớ…"

Lily-san nở nụ cười kiểu nửa đùa nửa thật. Tôi cũng chỉ biết cười trừ, không phân biệt nổi là nghiêm túc hay chỉ là trêu.

Chắc là Ito có thấy cái cảnh đó rồi.

"Hai người nói chuyện gì vậy hả~?"

"Chẳng có gì đâu, chị ấy hỏi tui thấy shisha sao thôi mà."

"Thật hông đó~? Nghe đáng ngờ lắm à nha~"

"Cái gì mà đáng ngờ?"

"Trong lúc tui đi nghe điện thoại, chắc hai người hôn nhau rồi chớ gì~?"

"Tui đâu có gan vậy."

"Cũng đúng ha."

"Đúng cái đầu bà á!"

Tụi tôi cứ tung hứng như vậy, cười khúc khích nhỏ nhẹ để không làm phiền người xung quanh. Như mọi lần thôi, thời gian trôi bên Ito luôn nhẹ nhàng, thoải mái.

Nhưng mà… kể từ sau khi Lily-san nói ra điều đó, tôi bắt đầu nghĩ ngợi.

Những lời trò chuyện bình thường này, biết đâu lại là điều quý giá và mong manh nhất.

Ở thời điểm hiện tại, cứ để mối quan hệ này tiếp tục trong hư cấu như thế này có lẽ vẫn dễ chịu, vẫn thoải mái, vẫn vừa vặn.

Thế nhưng nếu một ngày mất Ito, tôi chắc chắn sẽ hối tiếc.

Vậy thì để không phải hối hận, nếu từ bây giờ có thể từng chút từng chút bước tiếp, thì cũng đâu có gì sai.

Một ván bài “xếp bảy lá”, tôi đang âm thầm lật tiếp.

"Nè Ito."

"Hửm~?"

"Giờ Ito có đang làm cái công việc mà ngày xưa mình từng mơ không?"

"Hở?"

Câu hỏi bất ngờ khiến Ito bật ra tiếng kỳ lạ.

"Nghe chị Lily kể vụ từng là V-Tuber á, tự nhiên tui suy nghĩ nhiều chuyện… kiểu như, rốt cuộc 'đi làm' là cái gì vậy trời?"

"À ha, hiểu mà. Nhìn Lily-san làm ở quán shisha mà thấy chị ấy vui vẻ ghê ha."

Ito hướng mắt về xa xăm, không rõ là đang suy nghĩ gì. Cô cứ vừa uống bia vừa ngước nhìn tòa nhà cao tầng bên sông Meguro mà thẩn thờ.

"Còn Fuyu-kun á, chắc là đang làm đúng công việc mơ ước rồi nhỉ?"

Câu trả lời lại là nói về tôi, không phải chính mình.

"Hồi đại học, Fuyu cứ nói hoài là muốn làm ở công ty game mà."

"Ừm. Tui nghĩ là mình đang làm cái nghề mà hồi nhỏ từng mơ thật đó. Chỉ là lúc làm rồi mới thấy, mệt muốn xỉu."

"Được làm người tạo ra game là hạnh phúc lắm rồi đó~ biết đâu đó nha~"

Ito nói như chuyện của ai khác vậy, rồi cười kiểu như đang giễu chính mình.

"Thật ra... tui định không nói đâu... nhưng có lúc tui thấy ganh tị với Fuyu đó. Thấy Fuyu được làm việc mình thích, sướng ghê luôn á."

"Nói ra cũng được mà?"

"Nói sao được. Vì lúc nào Fuyu cũng trông mệt mỏi hết á."

Ra là vậy… lúc tôi vật vã quá thì cô ấy không nỡ nói.

"Nhất là hồi đi xin việc, thấy Fuyu chọn công ty vì đam mê trước tiên, tui lại càng ganh tị… tới lúc ganh không nổi nữa thì chuyển qua ghen luôn."

Và thế là tụi tôi chia tay. Cả hai đều hiểu, nhưng không ai nói ra.

Tôi quyết định rút lá bài mình vẫn giữ trong tay.

"Vậy chứ… ngày xưa Ito từng mơ làm nghề gì?"

"…………"

Ito im lặng, ngừng mọi cử động.

Chỉ còn nghe tiếng nước sông Meguro chảy, trong bóng tối, cô ấy cứ nhìn chăm chăm xuống như thể đang soi gương. Khuôn mặt nghiêng nghiêng kia trông dễ thương như búp bê, nhưng vì vậy lại càng khiến không khí trở nên rờn rợn kỳ lạ.

"Ngày xưa, tui muốn trở thành…"

Vẫn không nhìn tôi, Ito nhỏ giọng nói ra:

"Làm vợ đoá~~~~~!"

"Trời đất, muốn quạo thật luôn chớ! Bực mình ghê!"

"Trời ơi, gì mà dữ vậy~ làm vợ thì sao chớ? Ở nhà hoài cũng được còn gì~?"

"Xin lỗi liền đi nha, mấy cô nội trợ khắp xứ đang vất vả chăm con lo bếp núc nghe xong chắc phát tức đó!"

Ito vừa tu ừng ực lon bia vừa nói “Xin lỗi”

Một đêm hè, uống ngoài trời bên dòng sông. Dù không khí lúc ấy có nhẹ bẫng và mơ hồ đến đâu, tôi vẫn bị ranh giới rạch ròi kéo trở lại. Cứ như thể Ito đang nói: “Đừng hỏi thêm nữa”, rồi kéo tôi về với cõi hư cấu.

Nghĩ lại thì, tôi từng nói với Ito về những điều mình muốn làm, nhưng Ito chưa từng một lần nói cho tôi biết cậu ấy muốn làm gì.

Chắc hẳn Ito cũng có điều gì đó muốn làm.

Có lẽ… đến tận bây giờ vẫn vậy.

"Nhưng mà cái này vi phạm luật chơi rồi đấy nhé~ có nhìn nhận thực tại tí nào không hả~"

"À, đúng ha. Vậy thì tiền phạt là tiền phòng ở nhà tui luôn nhé."

"Wa~ chơi xấu ghê. Cái trò chơi xấu này ông học ở đâu vậy?"

Cuối cùng thì Ito vẫn cất lá bài ấy vào bộ bài. Có lẽ suốt đời này, lá bài đó sẽ không bao giờ được đặt xuống bàn.

Nhưng tôi biết. Chính lá bài đó mới là chiếc chìa khóa có thể khiến hiện thực tồi tệ mà Ito chán ghét này, trở nên tốt đẹp hơn một chút.

"Nào, về thôi. Nóng đến mức chịu không nổi nữa rồi."

"Ừ ha. Bia cũng nhạt toẹt hết trơn."

Nói rồi Ito ngửa lon bia lên, uống cạn đến giọt cuối cùng.

"Nào nào, thu gom lon rỗng đây~"

"Nhờ ông nhé~ Karankaraan~"

Chúng tôi cho hai lon bia rỗng vào túi nilon, cùng nhau uống chung chai trà mua sẵn. Buổi uống ngắm trăng trong đêm hè cũng khép lại.

Đêm nay, và cả cảm xúc này nữa, đang dần bị nhuộm màu hư ảo. Mà hư ảo thì sớm muộn gì cũng tan biến không để lại dấu vết nào.

Nhưng biết đâu đấy, tôi và Ito, một ngày nào đó sẽ có thể biến điều hư ảo ấy thành hiện thực.

Nếu là như thế, thì tôi nghĩ mình sẽ tiếp tục chơi trò xếp bài này như mọi khi, để sẵn sàng cho ngày đó.

Để có thể mang lại hạnh phúc cho Ito – người mà năm xưa tôi đã không thể làm cho hạnh phúc – dù tôi có là ai, có vai trò thế nào trong cuộc đời của Ito vào khoảnh khắc ấy đi chăng nữa.

Dù không phải là người yêu, thì tôi vẫn tin mình có thể khiến Ito hạnh phúc.

"Nè nè, giờ mình ghé Donki không?"

"Ồ, gì vậy, tự nhiên lại nói chuyện kiểu như tụi sáng nắng chiều mưa vậy."

"Tui muốn vào khu đồ người lớn trong Donki thử một lần xem sao~ Nếu thấy món nào hay ho thì tụi mình mua về thử đi."

"Ý bà là… thử luôn trong đêm nay ấy hả?"

"Ừm~ ai mà biết được chứ~?"

Aah, dù có hơi tức thật đấy… nhưng mà cái thế giới hư cấu này, nó cũng vui thật ấy chứ!

Nhân tiện, khi kể với Yamada chuyện tôi đã đi shisha bar, tôi thử hỏi cậu ta xem đã nghe được gì về quá khứ của Lily-san.

Hình như cậu ta nói rằng Lily-san là cựu nhân viên CIA từng ngăn chặn Thế chiến thứ ba ngay từ trong trứng nước. Vậy mà Yamada lại tin sái cổ mới ghê chứ.