Mọi chuyện bắt đầu từ một buổi phỏng vấn với Guild Erfan trực thuộc Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Phóng viên: “Hiện tại, cậu đã có chuỗi 26 trận toàn thắng mà chưa để thua lần nào. Kể từ sau khi đánh bại học viên Yong Danbi hai ngày trước, đã có tin đồn cho rằng cậu có thể là học viên năm nhất mạnh nhất. Cậu nghĩ sao về chuyện đó?”
Zhou Luxun: “Đó không phải tin đồn.”
Một trong những ứng viên nặng ký cho chức vô địch—Zhou Luxun—mỉm cười đáp lại. Các học viên thuộc Guild Erfan đứng gần đó thoáng hoảng hốt.
Trong Lair, khi đứng trước giới truyền thông, việc tỏ ra khiêm tốn gần như đã trở thành một nét văn hóa phổ biến. Vậy mà Zhou Luxun, người luôn thể hiện thái độ khiêm nhường, lại bất ngờ bộc lộ sự tự tin không chút e dè giữa cuộc phỏng vấn.
Phóng viên: “Có đối thủ nào mà cậu nghĩ mình chắc chắn sẽ thắng không?”
Zhou Luxun: “Anh có thể hỏi ngược lại được không?”
Phóng viên: “À, tôi hiểu rồi. Vậy thì, có học viên nào mà cậu nghĩ mình khó có thể thắng không?”
Zhou Luxun: “Không có ai cả. Dòng tộc Yong của Hàn Quốc, Brzenk của Hoa Kỳ, RIL của Nga, và Tam đại gia tộc Nhật Bản… tôi đã xem hết video của họ rồi, mà thực sự là… chán phèo.”
Phóng viên: “Thấy cậu tự tin vậy cũng tốt đấy.”
Zhou Luxun: “Thành thật mà nói, tôi không nghĩ bất kỳ ai trong số họ có thể phá vỡ được ‘Stronghold’ của tôi.”
【Stronghold Proclamation】
Đó là một Phước lành đã gây xôn xao dư luận khi nó xuất hiện—hạng A- ngay tại thời điểm thức tỉnh. Lý do khiến Zhou Luxun được gọi là thiên tài vĩ đại nhất của Erfan, cũng chính là nhờ vào Phước lành độc nhất này, thứ duy nhất tồn tại trên thế giới và chỉ thuộc về cậu.
Trong không gian dị biệt được tạo ra bởi Phước lành ấy, kẻ địch bị tấn công liên tục còn Zhou Luxun thì tập trung hoàn toàn vào phòng thủ, từ từ dìm đối thủ xuống bùn lầy tuyệt vọng.
Zhou Luxun: “Yong Taeha á? Tôi tự tin đến mức không dính nổi một đòn từ hắn.”
Các học viên xung quanh lại liếc nhìn Zhou Luxun đầy lo lắng. Đằng sau họ là Giáo sư Ha Yoon đang kinh ngạc và người giám hộ từ Guild Erfan chỉ biết thở dài não nề.
Phóng viên: “Cậu có lời cuối nào muốn nhắn gửi không?”
Zhou Luxun lặng lẽ lấy ra một sợi chỉ đỏ… rồi búng một cái, sợi chỉ đứt đôi.
Buổi phỏng vấn kết thúc tại đó.
Sau khi giải tán, Giáo sư Ha Yoon lập tức triệu tập Zhou Luxun đến văn phòng và mắng té tát.
“Zhou Luxun! Em nghĩ em đang làm gì hả!? Thế giới đang dõi theo mà em lại ăn nói vô lễ như thế sao!?”
“Thưa giáo sư. Em mệt mỏi vì phải giả vờ rồi.”
“Gì cơ?”
“Em cũng muốn được nói những gì mình nghĩ.”
Dù cau mày nhưng Ha Yoon vẫn cố gắng thuyết phục cậu một cách bình tĩnh. Thế nhưng, Zhou Luxun thì nhất quyết không nhượng bộ. Cô chỉ còn biết thở dài.
Từ khi Zhou Luxun nói chữ “cũng”, Ha Yoon đã lập tức hiểu ra người khiến cậu thay đổi là ai.
【Official Sophia_RIL】ты под наркотой? (Cậu chơi thuốc à?)
Ngay sau buổi phỏng vấn, các học viên bị Zhou Luxun chỉ trích là “chán phèo” bắt đầu đăng bài phản pháo.
【Official / Family Brzenk】“Chúng tôi vô cùng không hài lòng với phát biểu của một học viên trẻ người non dạ. Nhưng cậu ta cứ việc tận hưởng ba tháng nữa đi. Kết quả sẽ cho thấy tất cả. ☺”
【Official Yong Taeha_Yong】“Ngồi đó mà làm màu, rồi sẽ ăn đập thôi lol.”
【Official ?Yong Danbi_SweetRain_?】“Có người bỏ manners xuống cống rồi đó haha. Không nói ai đâu nha. 凸”
【Official Kimura(木村)】“Không lời nào diễn tả được độ bực tức của tôi! ୧(`Д´)૭”
Những phản ứng ấy nhanh chóng lan khắp các diễn đàn mạng, bài báo và nền tảng truyền thông. Người xem bắt đầu bàn tán sôi nổi về màn ngông cuồng của Zhou Luxun, cũng như sự phẫn nộ từ những kẻ bị cậu đụng chạm.
– Cắt sợi chỉ đỏ kiểu đó là ám chỉ gì với Yu Yeorum à?
– Nhớ bả từng tuyên bố sẽ vặn cổ bọn họ không? Haha. Zhou Luxun chắc tức lắm rồi.
– Chắc vậy… mà hình như chỉ đó là tơ tằm, giống tóc của Yu Yeorum luôn mà
– Nhà Yu nói gì chưa?
– Không có tài khoản SNS.
Ba ngày trôi qua, phía Yu Yeorum vẫn hoàn toàn im lặng.
– Cái gì vậy? Tính nhịn luôn hả lol.
– Không phản hồi gì hết làm tui thấy tức á.
– Nó cắt chỉ đỏ rồi còn đốt luôn đó! Không lẽ không có chút lòng tự trọng nào à…
Từng là người luôn lên tiếng khi bị công kích, vậy mà giờ đây Yu Yeorum lại bất ngờ im lặng khi bị người khác chỉ trích. Những người yêu mến tính cách thẳng thắn của cô thì thất vọng, còn những ai ghét cô thì được dịp chỉ trích là “nhát gan”.
Nhưng ba ngày sau, tất cả bị đảo lộn chỉ bởi một video.
【TIN NÓNG!!!】Yu Yeorum vs Zhang Xueyan cuối cùng cũng tới rồi;;;!
Zhang Xueyan—ứng viên ranker của Guild Erfan.
Cô nổi tiếng với kiếm pháp nhẹ nhàng, dùng dòng mana kỳ lạ để điều hướng đòn tấn công của đối thủ và tìm sơ hở. Là kiểu chiến đấu thủ hoà, làm chủ nhịp độ, cực kỳ khó đối phó, đặc biệt là với những đối thủ thiên về tấn công như Yeorum.
Thế nhưng cô chỉ trụ được chưa đầy năm giây.
– Gì vậy? Cái gì đang xảy ra thế?
– Sao cô ấy không né nổi cú nào hết?? Wtf? Chỉ biết ăn đòn à.
– Hai người này khác đẳng cấp luôn. Yu Yeorum từ bao giờ mạnh cỡ đó?
Yeorum đã sử dụng 【 Mạch động 】 từ trái tim rồng để làm chao đảo mana xung quanh theo [Karl-Gullakwa võ thuật khởi thế], phá tan hoàn toàn dòng chảy mana mà Zhang Xueyan tạo ra.
Cô ta hoàn toàn không phải đối thủ của Yeorum.
Thật ra cũng dễ hiểu. Dù không ai biết, nhưng khi đánh với Ling Ling, Yeorum vẫn còn giữ lại tới 70% sức mạnh… cho tới khi nổi giận thật sự.
Nhưng khi kết quả trận đấu đã rõ ràng, Yeorum lại bắt đầu có biểu hiện kỳ lạ.
– ???
– ??
Thanh HP của Zhang Xueyan gần như đã cạn sạch, chỉ cần một cú chạm là kết thúc, vậy mà Yeorum lại không hạ đòn cuối cùng. Cô cúi xuống, đặt hai tay lên trán đối thủ rồi đột ngột cúi môi xuống…
– Gì zạ? Wtf?
– ?? Cô ấy đang làm gì vậy?
…và hôn lên trán cô ta bằng một tiếng chu to rõ.
Dĩ nhiên, môi cô không thực sự chạm vào vì được ngăn bởi rào chắn của [Tượng Đài Cạnh Tranh], nhưng âm thanh thì vang vọng khắp đấu trường.
– Tự dưng làm thế là sao?
– Gì vậy trời?
– Hai người này có mối quan hệ gì không thế…?
Sau đó, Yeorum lấy máu viết chữ “ZL” lên má Zhang Xueyan… rồi vung tay đánh bay phần HP còn lại.
Zhang Xueyan hóa thành ánh sáng.
Yeorum bật cười khoái chí, quay về phía máy quay—giơ cả hai ngón giữa lên trời.
– Wtf lololol. Giờ thì hiểu rồi.
– Cô ta đang gửi lời nhắn đến Zhou Luxun đó hahahaha.
– Chuẩn bài kekekekek.
– Thật sự điên rồ luôn
– Hơi quá đáng rồi đó chứ.
– Tính cách đúng kiểu… haiz.
Video kết thúc.
…Và vì chuyện đó, Yu Jitae bị triệu tập bởi Phòng Giáo dục.
Khi bước vào phòng họp, đã có khoảng sáu giám hộ và nhân viên đang đợi sẵn. Ai nấy đều giữ vẻ nghiêm nghị, nhưng ánh mắt thì lộ rõ sự tò mò khó giấu.
Một người giám hộ đến từ Guild Erfan—‘Lyun’—nổi giận khi thấy Yu Jitae.
“Làm sao lại có học viên được giáo dục lệch lạc tới mức sỉ nhục đối thủ trong lúc giao đấu như vậy hả!?”
Yu Jitae không đáp.
Thực ra, ngay sau buổi phỏng vấn ngang ngược của Zhou Luxun, Yeorum đã hỏi anh:
“Em có thể tẩn và trêu tụi Erfan nếu gặp không?”
…và anh đã đồng ý. Vì Yeorum vốn thấy hạnh phúc khi được sống thẳng thắn với cảm xúc.
“Trả lời đi, Giám hộ Yu Jitae!”
“…”
“Thôi nào, Lyun. Bình tĩnh lại đi. Trước hết, mục đích của cuộc họp hôm nay là để quyết định hình phạt và cách xử lý đối với học viên Yeorum.”
Cuộc họp tiếp tục với một thành viên trong ban tổ chức thao thao bất tuyệt, còn Lyun thì vẫn nổi giận đùng đùng.
Yu Jitae chỉ lặng lẽ lắng nghe từ đầu đến cuối.
Anh không mấy bận tâm đến lời lẽ xúc phạm của Yeorum. Miễn là cô thấy vui, thì chuyện người khác thế nào cũng chẳng quan trọng.
Tuy nhiên, nếu hành động của cô vượt khỏi khuôn khổ xã hội, thì cô cần phải chịu trách nhiệm. Yeorum đã lăng mạ người khác dù không cần thiết, nên nếu chuyện đó gây rắc rối, cô nên gánh lấy hậu quả.
Vì vậy, chỉ cần hình phạt hợp lý, anh sẵn sàng chấp nhận.
Nhưng bất ngờ thay, lại có người đứng ra làm chứng bảo vệ Yeorum.
“Cho tôi nói vài lời được chứ?”
“À, Giám hộ Yong Chuljun. Xin mời.”
“Tôi nghĩ nếu đưa ra hình phạt thì có phần hơi quá.”
Người này đến từ gia tộc Yong, đóng vai trò người giám hộ.
“Tôi đồng ý rằng học viên Yeorum đã hơi quá đà, nhưng chúng ta cũng nên tuân theo đúng quy định.”
“Xin lỗi nhé, Giám hộ Yong Chuljun! Mục 2 trong quy định ghi rõ là cấm chửi tục và ngôn từ bạo lực cơ mà!?”
“Vậy cô ấy có thật sự chửi bậy hay dùng ngôn từ bạo lực không? Theo tôi thấy thì Yeorum chỉ đáp trả lại những gì học viên Zhou Luxun nói với cô ấy thôi.”
“Nếu cô ta muốn đáp trả thì sao không nhắm thẳng vào Zhou Luxun, mà lại trút lên học viên Zhang Xueyan!?”
“Ờ thì… trách nhiệm tập thể chăng.”
“Khốn thật. Chẳng phải ông bênh vực cô ta chỉ vì cả hai đều là người Hàn à?”
“Xin giữ mồm giữ miệng. Ba mẹ tôi là người Trung Quốc.” — Yong Chuljun trả lời thản nhiên.
Bài phỏng vấn của Zhou Luxun đã thổi bùng làn sóng phẫn nộ trong giới học viên, nên các giám hộ đến từ gia tộc Nhật Bản và tổ chức RIL của Nga đều đứng về phía Yeorum.
Kết quả, hình phạt bị hủy bỏ.
“…”
Tuy nhiên, Yu Jitae lại chẳng lấy gì làm vui vẻ.
Giám hộ không phải tổ chức từ thiện hay nhà tài trợ. Họ không giúp ai nếu không có lợi cho bản thân. Đa phần những siêu nhân kỳ cựu đều là lính lão làng, và lính thì mê con số chẳng kém gì thương nhân.
Với ánh mắt của một “kẻ hồi quy”, anh nhìn thấu rõ điều họ đang nhắm đến.
Hôm sau, khi Yu Jitae đang đi cùng Yeorum, Yong Chuljun xuất hiện trong phòng học cùng với Yong Taeha và Yong Danbi.
“Ể?”
“Hự…”
Ba người nhà Yong vốn là những cái tên có tiếng ngay cả trong Lair, nên sự xuất hiện của họ khiến các học viên trong lớp quay lại ngó nghiêng.
“Chào anh. Đây có lẽ là lần đầu chúng ta nói chuyện. Tôi là Yong Chuljun.”
“Tôi là Yu Jitae.”
Yeorum liếc Yu Jitae với vẻ mặt: “Nhóm này là sao vậy?”, nhưng anh chỉ khẽ lắc đầu.
“Học viên Yeorum. Rất vui được gặp.”
“…?”
“Này hai người, chào hỏi đi chứ.”
Yong Taeha và Yong Danbi cũng chào nhẹ nhàng, dù không giấu nổi sự gượng gạo.
“Một người bận rộn như cậu tới tận đây có việc gì sao?”
“À vâng. Tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề. Nếu các vị vẫn chưa quyết định xong đội hình bốn người cho đợt raid sắp tới, tôi muốn mời Học viên Yeorum tham gia nhóm của gia tộc Yong.”
Lời mời này liên quan đến nhiệm vụ vừa được đăng tải hôm qua — cuộc raid tại khe nứt hạng B+ dưới lòng đất.
Tối đa 100 học viên được phép tham gia. Chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày raid, các học viên phải lập tổ đội tối thiểu 4 người và đăng ký lại.
Theo anh được biết, tất cả học viên đang tranh hạng top đều đã ghi danh. Giờ thì đất lành chim đậu, vấn đề chỉ còn là tranh được bao nhiêu “đất” mà thôi.
Và đó là lý do vì sao bên kia muốn bắt tay hợp tác, tuy nhiên—
“Đã có bản đề án raid bằng văn bản chưa?”
Một điều gì đó đang khiến Yu Jitae cảm thấy không yên.
“Chưa đâu. Bọn tôi định soạn đề án sau khi chốt thành viên.”
“Tôi muốn biết sơ qua định hướng của các anh.”
“Như mọi khi thôi, chúng tôi sẽ nhắm đến hiệu quả tối đa — trong thời gian ngắn nhất, tiêu diệt nhiều nhất, phần thưởng lớn nhất. Tất cả điều đó, chúng tôi có thể đảm bảo cho học viên Yeorum.”
“Nếu tôi nhớ không lầm thì điểm được tính theo đóng góp cá nhân. Vậy vai trò của từng người sẽ được phân chia ra sao?”
“Có lẽ sẽ là hai người tiền tuyến, một điều phối và một xạ thủ – nếu học viên Yeorum gia nhập. Người ra tuyến đầu sẽ là Taeha, nên Yeorum không cần lo gì về sự an toàn.”
Tới đây thì lời lẽ vẫn nghe như đang lo cho Yeorum, nhưng điều Yu Jitae quan tâm là đề án vẫn chưa được viết ra.
“Chúng tôi sẽ xem xét tích cực nếu cả bốn người cùng hành động và có đề án cụ thể.”
Trước câu nói đó, mắt Yong Chuljun khẽ giật nhẹ. Đúng như anh dự đoán, một gia tộc đặt nặng điểm số và thành tích như vậy, sẽ không bao giờ chìa tay ra nếu không toan tính.
“Như anh biết đó, Giám hộ Yu Jitae, raid đâu phải lúc nào cũng như dự tính ban đầu. Có lúc thành viên phải tách ra hành động, chuyện đó giờ chưa thể xác định được.”
Anh ta nói nghe có vẻ thực tế và khiêm nhường, nhưng với Yu Jitae, đó chỉ là cái cớ rõ mười mươi. Dù anh còn vụng về trong quan hệ xã giao, nhưng chuyện lòng người trước lòng tham thì anh quá rành.
“Nếu ngay từ đầu mà kế hoạch đã thiên về hành động đơn lẻ thì sẽ rắc rối đấy.”
“Tôi hiểu anh lo gì, nhưng xin đảm bảo là chuyện đó sẽ không xảy ra.”
“Chừng nào các anh còn theo đuổi thời gian ngắn nhất, tiêu diệt nhiều nhất, phần thưởng lớn nhất, thì khả năng cao là vai trò sẽ bị cắt xén tùy mức độ cần thiết. Và nếu ở ngoài, lấy một người ra làm mồi nhử để kéo quái thì cũng chẳng phải chuyện lạ.”
Nghe đến đó, Yong Chuljun bật cười, lắc đầu đầy sảng khoái.
“Ha ha! Giá mà anh tin chúng tôi hơn chút nữa. Gia tộc Yong chúng tôi không đến nỗi lạnh lùng và tàn nhẫn vậy đâu.”
“Nếu vậy, cho tôi hỏi một câu.”
“Cứ tự nhiên.”
“Các anh có ý định dùng Yeorum làm vật tế không?”
Yu Jitae hỏi thẳng.
【 Cân bằng nhãn (SS) 】 Ấn chú của Công tước quỷ, cho phép phân biệt thiện ác, chân giả, được vẽ lên mắt Yu Jitae. Tùy vào suy nghĩ của đối phương, sự thật sẽ được phơi bày khi họ trả lời.
“…”
Yong Chuljun là thiên tài của gia tộc Yong, hiện xếp trong top ba chữ số toàn cầu. Nếu tập hợp 100 học viên hàng đầu Hàn Quốc thành một hàng, anh ta sẽ nằm ở nhóm sau.
Dù không nhìn thấy ấn chú, bản năng vẫn thì thầm rằng đây là câu hỏi tuyệt đối không nên trả lời, khiến anh ta lập tức ngậm miệng.
“Câu hỏi như vậy khiến tôi thấy hơi khó chịu. Tôi không hiểu vì sao anh lại nghĩ xấu về gia tộc Yong như vậy.”
“Tôi chỉ muốn nghe câu trả lời. Có hay không định dùng Yeorum làm vật tế?”
“…”
“Nếu không có thì cứ trả lời là không là được rồi.”
Giọt mồ hôi lạnh lăn dài trên trán Yong Chuljun. Một cảm giác kỳ lạ xâm chiếm lấy miệng anh ta — một cảm giác khiến anh không sao mở miệng nổi.
“Không không. Cái từ ‘vật tế’ nghe nặng nề quá. Tôi thật không hiểu sao anh lại nói chuyện thẳng thừng vậy. Hôm qua tôi vừa giúp anh mà? Tôi chỉ mong cả hai chúng ta cùng có lợi, như những người Hàn Quốc với nhau thôi.”
Anh ta cố gắng lấp liếm.
Yu Jitae im lặng một lúc. Anh thấy quá rõ ràng: người này đang định lợi dụng Yeorum, nhưng lại cố ra vẻ đạo mạo.
“Và... bị đối xử như tội phạm thì thật khó chịu.”
“Anh đến đây để chơi đùa à?”
“…Anh nói gì cơ?”
“Trả lời thẳng câu tôi hỏi đi. Đừng vòng vo tam quốc nữa.”
“…!”
Thái độ đột ngột thay đổi khiến Yong Chuljun nghẹn họng. Yong Taeha và Yong Danbi cũng giật mình, nhìn qua lại giữa hai người.
“Này, cách dùng từ của anh có hơi quá đáng đấy. Trẻ người non dạ thì cũng phải biết điều một chút chứ.”
Tuy lời nói có vẻ lớn tiếng, nhưng thực ra Yong Chuljun không hề tức giận. Chính xác thì — anh ta không thể giận nổi.
Không hiểu sao, cơn giận trong lòng anh ta cứ nguội dần đi. Dù là kẻ dám cãi cả gia chủ để đòi quyền lợi, nhưng giờ lại có cảm giác như có cây đinh đang đâm vào bụng.
“Tôi hỏi lần cuối. Các anh có định dùng em ấy làm vật tế không?”