Kidnapped Dragon

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

49 84

I’ll Take Nanase-san, Who Is Small And Adorable, Away From Her Cheating And Clueless Ex And Make Her Happy

(Đang ra)

I’ll Take Nanase-san, Who Is Small And Adorable, Away From Her Cheating And Clueless Ex And Make Her Happy

Karasuma Ei

Câu chuyện xoay quanh cuộc tình lãng mạng giữa cặp nhân vật chính và một chút sự trừng phạt dành cho kẻ phản bội.

11 18

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

Wataru Watari

Cả 2 ngoặc tay hứa 1 cách bẽn lẽn, rồi cái ngoặc tay đó dần trở thành cái nắm tay. Câu chuyện khép lại.

34 130

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

684 37451

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

32 371

Oda Nobuna no yabou

(Đang ra)

Oda Nobuna no yabou

Mikage Kasuga

Sagara Yoshiharu bỗng tỉnh dậy và thấy rằng mình đã quay ngược thời gian trở về thời Chiến quốc. Trong ngay phút đầu tiên, cậu ta đã suýt bị giết trên chiến trường.

73 1050

Web Novel - Chương 105: Ah, những kẻ ■■■■■■■ đến trễ, thực sự ■■■■■■■ (3)

“Ê, này, này. Bắt đầu rồi kìa.”

Trong phòng chờ tầng B3 của đấu trường Colosseo, đám học viên đang tụ tập trước màn hình hiển thị.

Đây là trận đấu giữa hai người đều đang có chuỗi thắng liên tiếp—14 trận đấu, 14 chiến thắng. Một kèo đinh mà người ta chỉ tổ chức tối đa một lần mỗi ngày. Cũng như trận hôm qua giữa Yong Taeha của gia tộc Yong và Sophia Vorkova, cả hai đều đang có chuỗi 13 trận thắng liên tiếp, nên đám học viên đang vô cùng háo hức mong chờ cuộc so tài hôm nay.

“Wow, là Ling Ling đấu với Yu Yeorum à? Thế thì căng đấy.”

“Cả hai đều nằm trong top 30 nhỉ?”

“Ừ, mà với điểm số của họ thì năm ngoái chắc đã vào top 20 hay thậm chí top 10 rồi.”

“Mày nghĩ ai sẽ thắng?”

“Nhìn cả hai đều bá đạo vãi.”

Từ lúc học kỳ bắt đầu đến nay đã hai tuần, những học viên máu chiến thường theo dõi các trận đấu của những người có điểm cao. Nếu lỡ mất trận trực tiếp, họ nhất định sẽ xem lại bản ghi hình.

Vậy nên, ai nấy đều dán mắt vào màn hình với vẻ phấn khích tột độ.

“Tao ủng hộ bên nào thắng luôn.”

“Ê, người Hàn thì cổ vũ người Hàn chứ.”

“Nhưng mẹ tao là người Trung.”

“Ờ…”

Một trong hai sẽ nâng chuỗi thắng lên 15, còn người kia thì bị cắt đứt mạch toàn thắng. Với hệ thống tính điểm, người thua sẽ bị trừ một lượng điểm tương đương hai trận thắng, nên đây là cú sốc lớn, dù mới chỉ đầu học kỳ.

Một học viên đeo kính tròn lên tiếng: “Thực ra có khi kết thúc sớm. Cả hai đều có lối đánh cực kỳ áp đảo, nên thay vì đấu sức bền…”

“Im đi.”

“Ờ, xin lỗi.”

Bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng. Nhưng khi màn hình bắt đầu đếm ngược, cả phòng lại náo loạn.

Ling Ling khoác lấy hai thanh kiếm theo kiểu chéo ngược, tạo thành hình chữ thập.

“Hở? Tư thế gì thế kia?”

“Ểh?”

Những học viên từng xem các trận của Ling Ling tỏ ra ngạc nhiên.

Ding–

Chuông vừa vang lên, Ling Ling đã đâm thẳng hai thanh kiếm xuống đất và đạp mạnh để bứt tốc.

Như thể đang dùng gậy trượt tuyết, cô bé nhỏ nhắn lao vút về phía trước như một con bọ chét bật nhảy.

“Uwah!”

Cả phòng bùng nổ khi Ling Ling rút ngắn khoảng cách 15 mét chỉ trong tích tắc, vung hai thanh kiếm như một chiếc máy xay thịt.

Khó mà theo kịp bằng mắt thường, nhưng có vẻ Yeorum đã kịp đỡ đòn. Một âm thanh nổ khủng khiếp vang lên từ va chạm của hai thanh kiếm gỗ, bụi mù tung lên trong sân đấu hẹp như hẻm phố.

“Guwaaaa!”

“Quái quỷ gì vậy! Điên thật!”

Dựa vào chuyển động cơ thể và vai, người ta đoán được tay họ đang vung, nhưng từ khuỷu tay trở xuống thì mờ nhòe, kiếm thậm chí còn không nhìn thấy.

Tốc độ của hai người như thể ở một nhịp thời gian khác hoàn toàn với những khán giả đang xem.

Sau khi đỡ đòn, Yeorum đạp đất và phóng tới. Đó là một cú đâm uy lực khiến Ling Ling phải bắt chéo kiếm để đỡ, nhưng sức mạnh từ đòn tấn công lẫn Mana của Yeorum vẫn xuyên phá và thổi tung bức tường phía sau.

Cú chém tiếp theo nhắm thẳng đầu Ling Ling. Cô cố đỡ bằng một thanh kiếm, nhưng lực không đủ. Một tiếng nổ vang lên, kiếm gãy, đầu cô bị đánh trúng trực diện. Dù có rào chắn hỗ trợ, vẫn có máu trào ra từ trán và cột HP tụt mạnh.

Mặc cho thế, Ling Ling vẫn dùng thanh kiếm còn lại đâm vào bụng dưới của Yeorum. Nhưng Yeorum, người được Yu Jitae huấn luyện cách kiểm soát Mana tinh vi, đã kịp bảo vệ phần bụng bằng Mana.

Ling Ling bị đánh văng cả chục mét nhưng lập tức bật dậy. Không bỏ lỡ, cô lại lao tới như tên bắn, lưỡi kiếm nay đã bốc lửa.

Đó là chiêu sở trường: 【 Hỏa kiếm - Flame Sword (B+) 】. Hai thanh kiếm rực cháy bổ xuống như nanh của mãnh thú.

Kwaang!

Một cột lửa bùng lên, che khuất cả hai người.

“Ơi, ơi! Gì vậy! Trời ơi!”

“Uwaaaah!”

Màn hình chấn động vì cảnh tượng nghẹt thở.

Bốp! Một cơ thể bị hất văng ra ngoài, cháy đen như than, rơi bịch xuống đất. Ling Ling đứng dậy với nụ cười ngoác miệng, răng nhuộm đỏ thẫm như thể vừa bị đánh trúng vào miệng.

Chẳng bao lâu, Yeorum bước ra khỏi đám lửa, mặt không giấu nổi vẻ ghê tởm.

“Cái con điên này. Mày dám cắn tai tao hả?!”

“Kuuuuhh!”

“Chửi rồi! Cô ấy chửi rồi kìa!”

“Yu Yeorum nổi điên rồi!”

Nắm đấm trái của Yeorum đầy máu. Có lẽ đã ăn một đòn, máu chảy từ mũi cô.

Cô giơ tay lau máu bằng mu bàn tay, ánh mắt hừng hực lửa giận, ngay cả qua màn hình cũng cảm nhận được.

Ling Ling lại lao đến. Cô vung kiếm như thể đang chiến đấu sinh tử. Nhưng ngay lập tức, một cánh tay bị bẻ gãy theo góc độ không tự nhiên, bị kiếm của Yeorum nghiền nát.

“Uaaak…!”

“Uwah, cái quái gì thế!”

Nhưng Ling Ling không chịu dừng. Con thú nhỏ thả kiếm, dùng cánh tay gãy túm lấy tóc Yeorum.

Bốp!

Một cú húc đầu khiến Yeorum ngã lăn. Ling Ling lao lên cưỡi lên người đối thủ, hai tay đè ngực Yeorum, nhe răng nanh.

Yeorum bị cắn vào khuỷu tay, máu trào ra qua lớp rào chắn. Ling Ling điên cuồng xé lớp giáp ngực đối thủ, móng tay gãy nát, máu chảy ròng ròng nhưng cô không dừng lại.

Cô không quan tâm đến cách thức. Chỉ cần chiến thắng.

Ban đầu, Yeorum sửng sốt.

“Mày định làm cái quái gì vậy…?”

Ling Ling nhếch mép cười:

“Con khốn này! Muốn chết hả!!”

Yeorum hoàn toàn bốc hỏa.

Cô tăng 【 Mạch động – Pulsation 】 lên mức tối đa.

RẦM! Một cú đấm đập thẳng vào mặt khiến cằm Ling Ling vặn qua một bên. Tay Ling Ling còn đang cố siết cổ thì Yeorum cắn răng chịu đựng, túm tóc đối thủ và… giã thẳng mặt cô ta bằng nắm đấm.

Máu mũi vọt ra, môi rách tươm.

Ling Ling hoảng hốt lùi lại, và đó là sai lầm. Kiếm pháp [Karl-Gullakwa Võ thuật khởi thế] được tung ra.

Kiếm của Yeorum rực ánh đỏ, bay theo một quỹ đạo không tưởng.

Ling Ling cố dùng tay và thanh kiếm gỗ nhặt được để đỡ, nhưng lần này, cả tay lẫn kiếm đều bị nghiền nát. Cô bị đánh văng qua tường, xuyên qua một toà nhà, rồi đập vào hàng rào phía bên kia.

Camera lập tức xoay chuyển để bắt trọn cảnh cả hai.

Nhưng HP của Ling Ling đã về 0. Cô tan thành từng mảnh ánh sáng.

Yeorum, vẫn chưa nguôi giận, bước đến chỗ Ling Ling từng nằm và gào lên giận dữ vào khoảng không.

[Chiến thắng: Yu Yeorum.]

[Thời gian giao đấu: 3 phút 15 giây.]

[Điểm nhận được: 10]

“…”

“…”

Trận đấu điên rồ, khốc liệt. Hai học viên như hóa thú—cảnh tượng khiến một người phải bụm miệng vì xúc động. Và anh ta không phải người duy nhất nổi da gà.

Bằng chứng là cả phòng chờ chìm trong im lặng suốt một thời gian dài.

------------------------------------------

“Cái con khốn đó! Tao giết nó bây giờ!!”

Yeorum gào lên khi được triệu hồi trở lại thế giới thực.

Tạo vật cấp 4, [Tượng Đài Cạnh Tranh], đã chữa lành gần như hoàn toàn cho các học viên sau trận đấu. Nhờ thế, cơ thể Yeorum đã hồi phục và mọi vết thương gần như biến mất.

“Bình tĩnh lại đi, Yu Yeorum.”

“Anh thấy rồi đấy! Thấy hết rồi còn gì! Con điên đó, biết thua rồi mà còn định xé quần áo tôi!!”

Cô không còn vũ khí trong tay sau trận đấu. Vẫn bừng bừng lửa giận, Yeorum đảo mắt quanh phòng, vớ lấy bình cứu hỏa, đá tung cửa và bước ra với dáng vẻ như sắp giết người thật.

Anh có thể hiểu cả hai. Chủng tộc Hồng long luôn coi trọng chiến đấu và danh dự, nhưng trong giới Siêu nhân, không thiếu kẻ đầu óc có vấn đề như Ling Ling.

Liệu có nên ngăn cô lại hay không?

Thực lòng, kẻ hồi quy không tìm thấy lý do gì chính đáng để cản cô. Có khi nổi giận xả xong lại thấy dễ chịu hơn cũng nên.

Nhưng đây là Colosseo. Có quá nhiều ánh mắt đang dõi theo.

Một cánh tay rắn như thép chặn ngang người Yeorum khi cô sắp bước ra hành lang.

“Bỏ ra. Đừng cản em. Em nghiêm túc đấy!”

Yeorum gào lên như phát điên, giơ móng định cào cánh tay Yu Jitae. Nhưng tất nhiên, không có máu chảy ra—chỉ có móng tay cô là rách toạc.

Không còn cách nào khác.

【 Thủ đao kích – Knifehand Strike (D) 】

----------------------------------------

“…”

Tối hôm đó, Yeorum ngồi thụp xuống một góc và hút thuốc, sau khi đã để bản thân “nguội” đi.

“…”

Cô không nổi giận vì anh đã ngăn mình lại. Khi đã quyết định tuân thủ hệ thống của học viện, cô biết rõ hành động của mình có thể dẫn đến kết cục ra sao.

“…”

Về đến ký túc xá, Yeorum rúc vào trong phòng, suốt cả ngày hôm đó chỉ im lặng nghiền ngẫm những chuyện đã xảy ra. Đây không phải lần đầu, cũng chẳng phải lần thứ hai cô làm vậy, nên kẻ hồi quy đã phần nào đoán được rằng khi Yeorum cần một mình và tỏ ra hờn dỗi, tức là cô đang cần thời gian để nguôi ngoai.

Quả thực, chuyện xảy ra hôm qua cũng không có gì đáng để tức giận. Chỉ là cuộc đấu đã đi xa hơn mức cần thiết, và cơn giận kia cũng chỉ là cảm xúc bộc phát nhất thời.

Cô chỉ cần chút thời gian để dằn lại những cảm xúc đang cuộn trào trong lòng—như cái cách cô đang làm lúc này.

Đúng như anh dự đoán, sáng hôm sau Yeorum bước ra khỏi phòng, tay gãi bụng dưới lớp áo sơ mi, trông như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.

“Đỡ hơn chút chưa?”

“…Ừm. Ăn sáng hả?”

Yeorum nhanh tay phết phô mai kem lên lát bánh mì rồi cho ngay vào miệng. Trong lúc đó, Yu Jitae bắt đầu kể lại chuyện xảy ra hôm qua.

“Em đánh khá lắm.”

“…Ừ. Em thắng, thế là đủ rồi.”

“Ừ.”

“Còn anh thì sao?”

“Hả?”

“Anh thấy tiếc chứ gì? Hôm qua lúc nhìn em đấu đó. Vì em không thực sự dùng mấy thứ đã học.”

Anh không đáp lại. Vì đúng là vậy—trận hôm qua của cô thật sự rất lộn xộn.

Yeorum nhếch môi cười.

“Anh biết hông~ Con nhỏ đó cứ như con thú hoang ấy. Em bất ngờ quá nên bị kéo theo nhịp của nó luôn.”

“Thôi đi. Mọi chuyện qua rồi, không cần kể lại nữa.”

Nghe vậy, cô nhún vai, chu môi ra vẻ giận dỗi, rồi tiếp tục gặm bánh mì. Không khí lại trở nên im lặng, nên Yu Jitae là người phá tan nó trước.

“Trang cộng đồng của Lair đang náo loạn luôn. Nhiều người xem video lắm.”

“À, cái đoạn quay trận đấu á?”

“Ừ.”

“Nhiêu người coi?”

“Năm nghìn hai trăm lượt.”

“Chết mẹ.”

Tức là gần phân nửa lứa học viên năm nhất đã xem đoạn đó rồi. “Chắc tụi nó thấy em phát điên luôn rồi” cô bật cười.

“Rồi sao?”

“Sao là sao?”

“Có gì vui không ngoài cái đó?”

“Người ta đang chửi con nhỏ Trung Quốc đó dữ lắm.”

“Chửi gì vậy?”

Khi Yu Jitae lặng lẽ đưa cho cô xem các bài đăng và bình luận trong [Community Lair], Yeorum lại cười khẩy một lần nữa.

Và khi thấy một thông báo mới, ánh mắt cô sáng rỡ hẳn lên.

“Hô? Gì đây? Cô ta bị phạt à! Anh thấy chỗ này không, ‘Cấm đấu tự do 3 ngày do hành vi sai phạm và trừ 20 điểm’? Toang rồi nhỉ?”

Thông báo này lúc anh kiểm tra thì chưa có, chắc là ban giáo vụ vừa mới ra quyết định trừng phạt.

“Đáng đời mày, con ngu. Đã đánh thì đánh, sao còn ráng xé áo người ta làm gì.”

“…”

“Muốn coi dữ vậy hả? Ừ thì, ngực tôi cũng hơi bị nổi bật thiệt nha?”

Cô nói đùa một cách tự nhiên, phá lên cười sảng khoái mà chẳng chút giữ kẽ. Cái miệng đang nhai bánh mì cũng vì thế mà hoạt động nhanh hơn.

Thấy Yeorum vui vẻ thế này cũng không tệ.

“À, bên bộ phận truyền thông có gọi.”

“Họ nói gì?”

“Họ định tổ chức phỏng vấn mười người đứng đầu mục đấu tay đôi. Em thấy sao – có hứng không?”

“Không lắm.”

“Muốn anh từ chối giùm không?”

“Ừm…”

Vừa nhai bánh mì, cô vừa hỏi một cách thản nhiên:

“Mà cái con nhỏ lùn lùn đó có tới không?”

Cô đang nhắc đến Ling Ling.

“Anh nghĩ là có.”

“Thế thì tôi đi. Đương nhiên rồi.”

“…”

“Đừng hiểu lầm nha, em không định đánh nhau đâu. Giờ hết giận rồi, chỉ muốn... tán gẫu tí thôi.”

“…Biết rồi.”

“Nè, anh nghĩ em cứ nổi nóng suốt hả?”

Dù lời cô nói chẳng dễ tin chút nào, nhưng kẻ hồi quy cũng không tìm ra lý do gì để ngăn cản. Thế là hôm đó, anh dẫn Yeorum đến gặp bên truyền thông.

------------------------------------

Nhưng khi đến phòng chờ cho buổi phỏng vấn, Yeorum thoáng giật mình.

Cô bước vào sau khi đá văng cửa. Khi bao ánh mắt đổ dồn về phía mình, cô cười toe, chào lớn: “Chào các unni với oppa~?”

Cho đến đây thì vẫn ổn, vì rõ ràng cô chẳng suy nghĩ gì nhiều mà cứ thế làm theo thói quen. Cái lạ là bầu không khí trong phòng, và cả những người đã có mặt từ trước.

Cô nhìn kỹ lại, phát hiện có người đang túm cổ áo người khác.

Hơn nữa, mặt ai trong số đó cũng quen quen. Tất cả chín học viên đang có mặt ở đây đều là những cái tên nằm trong danh sách “đặc biệt lưu ý” mà Yu Jitae từng cung cấp—nói cách khác, toàn là ứng viên hàng đầu của khối năm nhất.

Dù đang cãi vã, bầu không khí căng thẳng ấy đã bị phá vỡ bởi sự xuất hiện đột ngột của Yeorum.

Một người thả tay khỏi cổ áo người kia, nhổ nước bọt xuống sàn, còn kẻ khác thì buông lời chửi thề.

“…Nhìn mấy người kìa.”

Dù có phần ngạc nhiên, Yeorum vẫn mỉm cười.

“Làm gì ở đây vậy?”