9
Hôm sau cái ngày tìm thấy con mèo của Konohana, tôi vừa vào lớp thì cô ấy đã tiến lại gần.
"Chào buổi sáng," cô ấy nói, nên tôi cũng đáp lại, "Chào buổi sáng."
Tôi định đi vệ sinh ngay, nhưng còn nhanh hơn thế, một nữ sinh khác đã đến gần tôi.
"Hôm qua hai đứa bay về cùng nhau đúng không, đang hẹn hò hả?"
Tôi không biết tên cô bạn này. Là một bạn nữ cùng lớp, người hay gọi Konohana là "Takane-".
"Không, hoàn toàn không," tôi phủ nhận ngay tắp lự. Tôi nghĩ mình đã giữ được vẻ mặt lạnh tanh.
Tôi liếc nhìn sắc mặt Konohana. Bị bạn bè trêu, nhỡ cô ấy khóc thì tôi biết làm thế nào.
May mà Konohana lại bật cười.
"Phũ trong một nốt nhạc luôn."
Konohana dùng nắm đấm huých vào ngực tôi.
Ể, cô ấy thuộc kiểu người này à.
Rồi Konohana quay lại phía cô bạn,
"Là vì cậu ấy tìm được Mao giúp tớ đấy. Tớ nhận được điện thoại báo nó ở công viên, đang định đi đón thì lại bất ngờ gặp Aiwa-kun là người đã bắt được nó. Cái lúc cậu thấy là trên đường về thôi. Đã thấy thì sao không bắt chuyện luôn đi, lại còn cố tình nói vào lúc này."
"Vì trêu trong lớp thì có vẻ vui hơn."
Sở thích thật quái đản.
Nói cho chính xác thì, có vẻ cô bạn đó không phải thấy cảnh tôi và Konohana đi cùng nhau, mà là thấy lúc chúng tôi chào tạm biệt ở cổng công viên.
Có vẻ Konohana và cô bạn không chỉ nói chuyện con mèo nhà cô ấy đi lạc mà còn nhiều chuyện khác nữa.
"Nhưng mà Aiwa-kun cũng đã giúp Takane lúc cậu ấy bị gây sự mà, đúng không? Tình cảm không nảy nở chút nào à?"
Cô bạn hỏi Konohana một câu thừa thãi. Thôi đi. Nghe câu trả lời tôi sẽ đau lòng lắm.
"Không hề nhé," Konohana đáp.
"Phũ trong một nốt nhạc luôn à."
Tôi cũng đáp trả. Dù dĩ nhiên là tôi không thể huých tay vào ngực cô ấy được.
Bạn của Konohana nhìn tôi với vẻ mặt như thể rất ngạc nhiên.
"Gì chứ, cậu cũng là người nói chuyện được bình thường mà."
"Thì... đúng là vậy," tôi đáp.
"Tớ có bao giờ thấy cậu nói chuyện với ai đâu."
"Chắc là tình cờ thôi. Tôi với Konohana-san cũng có nói chuyện một chút lúc tìm mèo và cả lần trước ở công viên nữa."
Không đúng. Lần đầu ở công viên tôi chỉ lườm cô ấy thôi chứ có nói gì đâu. Chỉ có hôm qua thôi.
Đúng lúc đó, một cậu bạn có vẻ đã nghe lỏm được câu chuyện bỗng dưng chen vào.
"Làm gì có chuyện tình cờ đến hai lần như thế. Thật ra gã này là một tên bám đuôi đúng không?"
Tôi nhớ mang máng tên cậu ta là Sasa-gì-đó.
Trái ngược với tôi, cậu ta là một trong những người nổi bật nhất lớp.
À phải rồi, cậu ta đã đọc diễn văn đại diện tân sinh viên ở lễ khai giảng. Chắc là điểm thi đầu vào cao nhất.
Thế thì có lẽ cậu ta cũng là một trong những học sinh diện đặc cách giống tôi. Dù tôi không biết tổng cộng có bao nhiêu suất.
Tên Sasa-gì-đó và tôi có điểm chung là học sinh đặc cách, nhưng tôi không thể nào làm cái trò tự dưng nhảy vào chuyện của người khác như cậu ta được. Đúng là dân hướng ngoại có khác.
"Tôi lại thấy người nghe lỏm mới có tố chất bám đuôi hơn đấy," tôi phản pháo.
Tên Sasa-gì-đó tỏ vẻ bực bội. Nếu không thích bị nói như thế, sao lại cứ thích dìm người khác xuống để tỏ vẻ hơn người.
"Ahahahaha," Konohana bỗng cười phá lên.
"Aiwa-kun bám đuôi tớ á? Không có đâu, không có đâu. Vì Aiwa-kun còn chẳng biết tên tớ. Cậu ấy tưởng Takane là họ cơ. Nếu là kẻ bám đuôi thì ít nhất cũng phải tìm hiểu tên tuổi chứ, đúng không?"
"Thật luôn?"
"Đã một tháng rồi đấy."
Chắc ý cô ấy là từ lúc bắt đầu cuộc sống cấp ba ở lớp này.
Tên Sasa-gì-đó và bạn của Konohana đều chết sững.
"Tại tớ toàn thấy cậu gọi là Takane-," tôi đổ tội cho cô bạn của Konohana.
Cô bạn vỗ vai tên Sasa-gì-đó.
"Thế, tên cậu này là gì?"
Dĩ nhiên là tôi không biết. Chỉ còn cách nói đùa cho qua chuyện thôi.
"Tanaka Ichirou."
"Là Sasamoto!"
Suýt chết, tôi còn tưởng là Sasaki.
"Nhân tiện, còn tớ thì sao?"
Tôi xin thua.
"Mấy chuyện đó để sau, cho tôi chuồn vào nhà vệ sinh trước khi chuông reo đã."
Tôi chuồn khỏi lớp.
Đó là cuộc trò chuyện dài nhất của tôi với bạn cùng lớp kể từ ngày nhập học.
Hóa ra chỉ cần người khác bắt chuyện trước thì tôi cũng có thể đối đáp dăm ba câu bông đùa. Dù chẳng biết tên họ là gì.
Nhân tiện, bạn của Konohana tên là Tsuruse Ayumi.
Còn tên Sasa-gì-đó là Sasamoto Takahiro, sau này tôi mới tra ra.