Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shurabara (tập EXTRA)

(Hoàn thành)

Shurabara (tập EXTRA)

Kishi Haiya

Học sinh cao trung năm 2 - lớp 3, Kazuhiro được mọi người mệnh danh là một người tốt bụng. Đó là do cậu đã giúp thành công 13 cặp, hay nói đúng hơn là 26 con người thoát khỏi kiếp F.

9 36

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

(Đang ra)

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

Sau Trận chiến giành Priestella , vô số nạn nhân đã bị bỏ lại bởi các Tổng giám mục Tội lỗi của Dục vọng và Ham ăn. Trên hết, Anastasia Hoshin , người đã hoán đổi vị trí với linh hồn nhân tạo Eridna c

30 130

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

(Đang ra)

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

Sou Hazuki

Và cứ thế, bức màn của sử thi dark fantasy về một cô gái trẻ được người ta thầm thì gọi tên với sự khiếp sợ "Quỷ Bạc" đã chính thức mở ra!

27 147

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

460 12706

Hiền Giả Tự Xưng Là Đồ Đệ Hiền Giả Tại Dị Giới

(Đang ra)

Hiền Giả Tự Xưng Là Đồ Đệ Hiền Giả Tại Dị Giới

Ryuusen Hirosugu

Một ngày nọ khi anh tình cờ sáng tạo nhân vật khác giới dựa trên hình tượng của Danbulf, Kagami bất chợt ngủ thiếp đi mà quên hủy bỏ nhân vật ấy. Khi tỉnh dậy, anh phát hiện mình đã bị hút vào thế giớ

11 52

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

343 10385

Quyển 6 - Lời Mở Đầu

embed0007.jpg

“Nghe nói, vào lễ tốt nghiệp, người ta thường tặng chiếc cúc áo thứ hai cho người mình yêu, bởi vì đó là chiếc cúc gần trái tim nhất.”

Gương mặt ửng hồng e ấp của Runa khi nói câu ấy vẫn hiện rõ mồn một trong tâm trí tôi, như thể mới chỉ là chuyện của hôm qua.

“Vậy thì… của tớ là cái này nhé.”

Cô ấy mỉm cười ngượng nghịu, trao cho tôi một vật.

Chiếc nơ buộc đồng phục.

Từ ngày hôm đó đến giờ, nó vẫn luôn được tôi cất giữ cẩn thận trong ngăn kéo bàn học.

“Chưa giặt nhiều đâu, lỡ có mùi lạ thì mắc cỡ chết! Tớ xịt nước hoa vào đây nhé!”

Cô ấy cười tươi để che giấu sự ngượng ngùng, rồi xịt liên tục mấy nhát nước hoa lên chiếc nơ vừa tháo ra. Cảnh tượng ấy chính là ký ức cuối cùng của tôi về Runa trong bộ đồng phục học sinh.

Mùi hương hoa cỏ hay trái cây gì đó đã thấm đẫm đến mức ngào ngạt, giờ đây, khi tôi mở ngăn kéo, vẫn còn thoang thoảng đâu đây.

Mỗi khi hít hà mùi hương ấy, tôi lại nhớ về.

Nhớ về những tháng ngày non nớt đến vô vọng, chát đắng.

Những ngày mà tôi từng khao khát những điều mãi không thể chạm tới dù có cố vươn mình, và cứ thế đưa tay về phía bầu trời một cách đầy nỗ lực.

“... Cậu cũng cho tớ một cái nhé?”

Runa ngước mắt nhìn tôi. Khi tôi gật đầu, cô ấy đưa tay chạm vào cà vạt của tôi…

“... Sao thấy giống như là vợ vậy nhỉ?”

Tôi thấy hơi nhột, Runa mỉm cười.

“Cởi cà vạt ra ấy hả? Chứ không phải lúc thắt vào à?”

“Eh? Ý tớ là… lúc cậu đi làm về ấy, tớ muốn thử xem sao, không được hả?”

“Tớ vui lắm, nhưng mà… có khi lại khiến tớ nổi hứng mất.”

Nghe tôi nói vậy, má Runa chợt ửng hồng.

“Ôi… đồ biến thái.”

Cô ấy khẽ đẩy ngực tôi, khẽ làu bàu như thể đang cố kìm nén sự xấu hổ.

Hơi ấm từ bàn tay ấy, như xuyên qua lớp áo, xuyên qua da thịt, cứ thế chạm thẳng vào tim tôi.

Trái tim tôi, đến bây giờ vẫn cứ thế bị Runa chiếm trọn, không sao thoát ra được.

Mặc dù, từ ngày ấy đến giờ, đã gần hai năm trôi qua rồi.

embed0008-HD.jpg