Imperfect Girl

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

286 1264

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

へぶん99

Tuy nhiên, hình như phe tôi chỉ toàn một lũ điên, sẵn sàng làm bất cứ điều gì để giành chiến thắng.

22 52

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

(Tạm ngưng)

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

东海神宫龙中杰 (Đông Hải Thần Cung Long Trung Kiệt)

Một câu chuyện đầy nghịch lý, hài hước và ngọt ngào, nơi thế giới xoay ngược, chính tà lẫn lộn,và tình cảm khởi nguồn từ những điều… chẳng ai ngờ tới.

30 108

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

43 375

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

52 7068

Oneshot - 2

Vì không muốn bị gắn mác là ngạo mạn sau khi tuyên bố một cách trơ trẽn rằng, “Tôi dự định sống thêm 50 năm nữa,” nên tôi muốn đính chính lại rằng tôi sẽ không dành ra 50 năm đó để kiếm sống bằng nghề viết tiểu thuyết.

Tuy nhiên, đừng hiểu lầm rằng tôi đang nói một cách lãng mạn kiểu như thế giới đó quá nhẹ nhàng đối với tôi. Sự thật là, trên thế giới này chẳng có cái gì là nhẹ nhàng hết. Dù có là một nhà phát minh, một thợ thủ công, một vận động viên, hay làm trong giới giải trí, ai cũng sẽ nói công việc của mình là nặng nhọc nhất. Nhận thức của tôi nhạy bén hơn họ, nên tôi có thể tự tin mà nói rằng mọi cảm giác về sự đặc biệt đều chỉ là ảo mộng hão huyền. Nghề nào cũng khó nhọc như nhau thôi. Ừ thì cũng tồn tại khác biệt về trọng trách, mức độ đóng góp cho xã hội, hay lương bổng, nhưng ai nấy đều phải cày bục mặt mỗi ngày. Người ta nói tất cả mọi nghề đều cao quý như nhau không phải nói vui thôi đâu, sự thật cả đấy. Những ai đi làm đều hiểu rõ điều này, bởi vì sau tất cả, dù bạn có làm gì, thì bạn vẫn chỉ là một người bị lợi dụng bởi người khác.

 Vẫn phải đính chính rằng triết lý đó không áp dụng cho mấy công việc mang tính chất bóc lột, vô nhân tính.

Thế giới tiểu thuyết mà tôi đã dành trọn (nếu nói cống hiến thì hơi quá) những năm tháng đôi mươi của đời mình cũng kinh qua những khó khăn và vất vả như bao ngành nghề khác, một chuyện hoàn toàn bình thường. Việc tiếp tục sống trong cái thế giới bình thường đó thêm 50 năm nữa có lẽ là hơi quá sức đối với tôi, và là thứ tôi sẽ từ chối ngay khi được nhắc tới.

Sống như thế chẳng khác cái chết là bao.

Nói vậy thì mọi người sẽ đóng khung cho tôi là một kẻ hèn nhát vô đạo đức mất, nhưng tôi không thể mạo hiểm cuộc sống của mình vào cái công việc sáng tạo đó được. Tôi muốn sống thêm 50 năm nữa, Nếu tôi đạt được mục tiêu đó thì việc bị gọi là kẻ hèn nhất thiếu quyết đoán đối với tôi chẳng khác nào một lời khen.

Nhiều người sẽ e ngại trong việc nói ra những gì mà tôi sắp nói vì sợ bị hiểu nhầm, nhưng tiền đề của công việc sáng tạo là tài năng. Ranh giới giữa một tay mơ và chuyên gia là sự biến đổi không ngừng của kỹ năng từ đáng khen sang mức trung bình. Rất là bực mình và nhụt chí khi cứ liên tiếp đâm sầm vào cùng một bức tường từ lúc còn là một học sinh tiểu học cho đến khi trưởng thành. Tôi đã thấy vô số những tân binh với tài năng vượt xa tôi phải bỏ cuộc vì không chịu nổi áp lực… Được rồi, cái đó là do tôi bịa ra đấy. Tất cả những gì tôi vừa nói. Một hành động trơ trẽn nhằm đánh bóng nền công nghiệp tiểu thuyết và tạo cho tôi một sự đặc biệt giả tạo. Không có bất kỳ một ranh giới nào giữa một tay mơ và chuyên gia. Tôi không muốn phải dùng đến những câu nói sáo rỗng mà bất kỳ một tác giả "ghế bành" nào cũng có thể buông ra.

Theo kinh nghiệm của mình, dù cho chẳng có mấy cái đáng giá, thì tôi chưa bao giờ thấy một tiểu thuyết gia nào nổi lên dựa hoàn toàn vào thực lực của bản thân trong suốt mười năm qua cả. Kinh nghiệm, nỗ lực, quyết tâm, và may mắn mới là những yếu tố cấu thành nên thành công. Đó đều là những phẩm chất tuyệt vời tạo nên một tiểu thuyết gia.

Đương nhiên vẫn còn đó những con người tài năng, luôn là như vậy, nhưng tôi cho rằng kết cục của họ chỉ có một.

Vậy còn tôi thì sao?

Tôi sẽ thừa nhận luôn, tôi là kiểu người muốn tin rằng bản thân là người có tài. Nhưng sự thật là tôi bình thường chẳng kém gì những nhà văn mà bạn thấy ngoài kia. Nhưng đồng thời, nếu không có những suy nghĩ đó thì tôi sẽ không thể bước tiếp được. Sự ảo tưởng rằng bản thân đặc biệt là thứ tạo nên một nhà văn—được rồi, có hơi thiếu công bằng khi quy chụp mọi nhà văn đều như thế, nhưng đó lại là trường hợp của bản thân tôi.

Việc tôi có thể kiếm sống bằng nghề viết tiểu thuyết suốt mười năm qua dường như là một sự kết hợp giữa tình cờ và định mệnh. Tôi đã làm việc chăm chỉ, nên tôi không thể phó mặc tất cả cho định mệnh và thời gian dù cho tôi có muốn đi chăng nữa, nhưng ngay cả tôi cũng không thể tiếp tục tuyên bố rằng thành công của mình hoàn toàn là nhờ vào sự chăm chỉ. Tôi nghĩ những lúc này thì cứ vừa phải là tốt nhất.

Trong lúc này, tôi sẽ tiếp tục làm những gì mà bản thân đã làm suốt mười năm qua. Tôi sẽ đi tiếp trên con đường cũ, với không một chút hiểu biết về việc nó sẽ dài đến đâu hay cuộc hành trình sẽ kéo dài đến bao giờ, cho đến khi tới được đích. Tuy nhiên, vẫn có khả năng tôi sẽ bỏ cuộc trong lúc đi và không đến được cái đích đó, và sẽ rất khó để nói rằng vẫn còn một con đường dẫn đến một công việc khác với một người mười năm qua chỉ viết truyện.