Vài ngày sau khi biết được chị gái của Yorka chính là Aria-san.
Trong lớp học 2-A, vào tiết sinh hoạt chủ nhiệm, các thông báo như thường lệ được đưa ra.
Kanzaki Shizuru-sensei — cô giáo xinh đẹp với giọng nói vừa êm dịu vừa chuyên nghiệp — vẫn như mọi khi truyền đạt thông tin một cách gọn gàng và hiệu quả.
Dù toát lên vẻ trí thức, có chút lạnh lùng, nhưng cô luôn quan sát tỉ mỉ từng học sinh. Những bạn nào lặng lẽ gặp khó khăn, cô đều kịp thời để mắt tới và hỗ trợ chu đáo. Chính vì thế, mức độ được yêu mến của cô trong lớp thì khỏi phải bàn.
“Chúng ta sắp bước vào kỳ thi cuối kỳ. Ai không muốn phải dành kỳ nghỉ hè trong lớp bổ túc thì nên chuẩn bị kỹ càng từ bây giờ,” cô vẫn điềm tĩnh căn dặn như thường lệ.
Nhưng… có thể là do tôi nghĩ nhiều, hôm nay Kanzaki-sensei dường như hơi sa sút. Trên gương mặt vốn luôn thản nhiên của cô thoáng hiện vẻ mệt mỏi. Với một người lúc nào cũng chỉn chu không kẽ hở như cô, điều đó quả thật khác lạ.
“…..”
“Thông báo đến đây là hết. Lớp trưởng, em điều hành nốt đi.”
“…..”
“Sena-san?”
Cô gọi tên tôi, ánh mắt chúng tôi chạm nhau.
“Giờ sinh hoạt kết thúc rồi. Em cho lớp giải tán đi. Hay là em còn muốn hỏi gì nữa?”
Trong lớp có tiếng cười rúc rích.
Từ sau khi tôi công khai chuyện hẹn hò với Yorka, hễ tôi hơi lơ đễnh một chút là cô giáo lại buông lời trêu chọc đầy vẻ tỉnh rụi.
“Vậy thì, em muốn xin luôn đáp án đề thi cuối kỳ.”
Tôi bắn trả ngay, và lớp học lập tức náo nhiệt.
“Hay đấy!”
“Thế thì khỏi cần học thêm cả đêm nữa!”
“Lớp trưởng ngầu quá!”
“Đừng nói nhảm. Học đi thì hơn. Cả lớp cũng vậy, lo mà học cho đàng hoàng. Sang năm thi đại học rồi, hè này không còn nhiều thời gian để chơi đâu. Vậy nên hãy tận dụng mùa hè năm hai này thật ý nghĩa, dù là để học hay để vui chơi. …Nhưng làm gì cũng đừng quá vội vã.”
Kanzaki-sensei khép lại buổi sinh hoạt bằng một giọng nói lạ lẫm, có phần tha thiết hơn thường ngày, khiến cả lớp đồng thanh đáp “Vâng ạ!”.
“Nếu có thắc mắc gì, lát nữa tôi sẽ giải đáp. Vậy thôi,” cô kết thúc.
Tôi tuyên bố cho lớp giải tán, và thế là tiết học chấm dứt.
“Tớ thấy cậu vừa ngẩn người. Có chuyện gì thế?” Yorka trong bộ đồng phục mùa hè tiến lại gần bàn tôi.
Cậu ấy mặc áo sơ mi trắng với áo ghi-lê trường khoác bên ngoài, váy xếp ly gọn gàng, đôi tất dài tới gối mặc kệ thời tiết oi ả. Chiếc ruy băng nơi cổ cũng được buộc ngay ngắn. Ngay cả khi diện đồ nhẹ nhàng hơn, tính cẩn thận, tỉ mỉ của Yorka vẫn hiện rõ.
“Tớ chỉ đang nghĩ kỳ thi cuối kỳ cũng chẳng còn bao lâu nữa.”
Tôi liếc về phía bục giảng, nơi một nhóm học sinh đã vây quanh Kanzaki-sensei để hỏi thêm. Nhưng hôm nay có gì đó khác lạ ở cô, trên gương mặt vốn điềm tĩnh kia như phủ một lớp bóng tối.
“Kisumi, cậu định nhìn chằm chằm cô giáo đến bao giờ?”
“Cậu không thấy cô ấy có gì lạ sao?”
“Có lẽ cô không khỏe thôi.”
Yorka chẳng mấy quan tâm, liền nắm tay tôi kéo ra khỏi lớp.
Như thường lệ, Yorka vẫn giữ thái độ khắt khe với Kanzaki-sensei.