I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

204 3876

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

(Đang ra)

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Thư Ngữ Ăn Đất (吃土的书语)

Cái chức Ma Pháp Thiếu Nữ này, ông đây không làm nữa!

128 0

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

huigwihantedibeeo (희귀한테디베어)

Tóm lại, đây là một câu chuyện hài hước đầy sự hiểu lầm về một nhân vật 'hỏng bét' giả mạo.

1 0

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

(Hoàn thành)

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

EunMilhi (은밀히)

Nhưng bây giờ... không còn nữa.

252 0

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

(Đang ra)

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

红烧油焖虾 (Hồng Thiêu Du Môn Hà)

Mỗi cuộc hành trình trong Bách Thế Thư không chỉ là một trải nghiệm, mà còn mang đến cho hắn cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để nhận được sức mạnh và phần thưởng. Đây chính là tia hy vọng duy nhất giúp hắn

21 1

Vợ tôi là Hổ

(Đang ra)

Vợ tôi là Hổ

Kanel

“Người được trời định làm chồng ta, chính là cậu.”

1 1

Tập 03 LN - Chương 6.2 Tình yêu ngày nay thật hỗn loạn

Bầu không khí căng thẳng giữa Yorka và Asaki-san vẫn không có dấu hiệu dịu đi, vì thế buổi tụ tập hôm nay của Câu lạc bộ Sena đành phải giải tán.

Miyachi đi cùng Yorka, còn Sayu thì ở cạnh Asaki-san, chỉ còn lại tôi với Nanamura.

“Giờ sao? Về luôn chứ?”

“Đã toàn con trai rồi thì đi làm bát ramen đổi gió đi? Tớ đói quá.” Nghe gợi ý của Nanamura, chúng tôi rẽ sang quán ramen gần ga.

“Phải nói là, Hasekura-chan làm tớ bất ngờ thật đấy.” Nanamura vừa húp mì vừa nhớ lại cảnh tượng trong căn-tin trường.

“Đem Aria-san theo đúng là phản tác dụng.” Tôi vốn hy vọng chị ấy sẽ làm dịu chuyện đóng giả bạn trai, ai ngờ lại thành ra trái ngược.

“Sena, nếu cậu nghĩ vừa rồi dữ dội rồi thì nhầm to, sẽ còn nhiều chuyện khủng hơn nữa.”

“Thôi, tớ chẳng muốn trải nghiệm thêm cái kiểu dữ dội đó đâu.”

“Nói thật thì lần này cậu được cứu nhờ onee-san của Arisaka-chan đấy.”

Nanamura lặp lại ý giống hệt Aria-san.

“Sao lại thế?”

“Cậu thật sự không hiểu à?”

“Hmm.”

“Phí tiết lộ là một miếng thịt heo.”

“Đắt quá đấy.” Tôi gắp một miếng thịt bỏ vào tô Nanamura.

“Nói thẳng nhé, cái trò đóng giả bạn trai sớm muộn cũng gây hỗn loạn thôi. Mong mọi người chấp nhận trong yên bình thì hơi mơ mộng quá rồi.”

“Tớ biết, nhưng mà…”

“Sena, cậu là kiểu người đáng tin, tốt bụng. Cậu không thể làm ngơ khi có ai gặp rắc rối. Tớ hiểu sao cậu lại ga lăng vì onee-san nhà Arisaka, người đã từng giúp cậu trước đây, và cả Kanzaki-sensei, hiện giờ đang chăm lo cho cậu. Nếu ngày nào cũng phải dính với giáo viên chủ nhiệm, thì phải là được ở cùng một người xinh đẹp như Kanzaki-sensei chứ, đúng không?”

“Về điểm đó thì cậu vẫn chẳng thay đổi gì cả.”

“Đó là sự thật thôi. Ai cũng có thể bị thay thế. Một vận động viên bị chấn thương thì sẽ có người khác vào thay trong trận đấu. Bạn bè cũng thay đổi khi ta lên lớp. Giáo viên chủ nhiệm cũng vậy. Còn sau khi tốt nghiệp? Cậu chỉ giữ liên lạc với một vài người thôi. Tình yêu còn khắc nghiệt hơn nữa. Dù đã từng ngủ với nhau đi nữa, chia tay vẫn có thể diễn ra nhanh chóng và dễ dàng. Tìm được một người thật sự không thể thay thế là chuyện hiếm hoi.”

Tôi muốn phản bác lại khẳng định của Nanamura, nhưng sâu trong lòng tôi biết đó là thực tế.

“Còn về chị gái của Arisaka-chan, chị ấy đã hướng cơn giận của Arisaka-chan lệch khỏi cậu. Vụ bạn trai giả mạo đó lẽ ra đã có thể biến thành một cuộc cãi vã lớn. Hasekura-chan tội nghiệp lại bị vạ lây.”

“Nhưng chuyện đó đâu có giải quyết được gì, đúng không? Và còn tình cảm của Asaki-san nữa…”

“Sena, chọn một người đồng nghĩa với không chọn người khác.” Nanamura nhìn thẳng vào mắt tôi khi nói. “Ai là người quan trọng nhất với cậu? Đừng nhầm lẫn chuyện đó. Cứ day dứt với người mà cậu đã từ chối thì chẳng phải là tốt bụng gì đâu, chỉ là cảm xúc cá nhân thôi. Cậu cũng chẳng thể làm gì hơn. Nếu cứ thay đổi ưu tiên liên tục, cuối cùng cậu sẽ mất đi người quan trọng nhất.”

“Tớ biết. Yorka là ưu tiên của tớ. Điều đó sẽ không bao giờ thay đổi.”

Nanamura có vẻ hài lòng với câu trả lời của tôi. Cậu ta nở một nụ cười tươi và nuốt chửng miếng thịt heo của tôi chỉ trong một miếng. “Tớ không hề nghi ngờ sự chân thành của cậu dành cho Arisaka-chan. Nếu có gì để nói thì chính sự tự nhận thức đó và việc cậu quan tâm đến người khác mới khiến cậu trở thành một kẻ phiền phức.”

“Xin lỗi vì quá tốt bụng.”

“Sena, so với một thằng con trai bình thường, cậu lại có lý tưởng quá cao. Vì thế cậu mới dính toàn rắc rối không cần thiết.”

“Tớ biết, nhưng mà…”

“Tớ nói điều này với tư cách là người từng được cậu giúp năm ngoái: đừng để bị nghiền nát giữa hai thế lực. Arisaka-chan sẽ khóc đấy.”

“Không phải như vậy. Chính Yorka mới là người bị kẹt ở giữa. Nếu Aria-san nhúng tay vào, thì mọi việc sẽ chẳng suôn sẻ đâu. Ở đây còn có nhiều cảm xúc phức tạp đan xen nữa.”

Là người ngoài, nếu mối quan hệ sụp đổ, tôi chẳng còn cách nào ngoài giữ khoảng cách. Không, tôi có thể rời đi.

Nhưng lần này, với Yorka thì khác.

Trong kịch bản tệ nhất, kể cả khi trong lòng cô ấy có bất hòa hay bất mãn, thì cô ấy vẫn phải tiếp tục ở gần Aria-san.

“Cậu đã biết rõ tất cả những điều đó, vậy mà cậu vẫn còn…”

“Tớ thực sự lo là Yorka sẽ bỏ tớ mất.”

“…Cậu vẫn còn ngái ngủ hay sao vậy?” Nanamura nhìn tôi đầy nghi ngờ. “Thôi, chắc tớ trêu cậu đủ rồi. Xin lỗi nhé. Thật ra thì bây giờ chẳng còn ai trong lớp coi hai cậu là cặp đôi không hợp nhau nữa đâu. Ai cũng nhận ra qua cách Arisaka-chan cư xử trong lớp là cô ấy nghiêm túc. Cậu không phải là món phụ kiện đi theo Arisaka-chan — cô ấy là bạn gái của cậu đấy.”

“Cậu tốt thật đấy, Nanamura.”

“Tớ lúc nào chả là thằng đáng tin cậy nhất?” Những lời trấn an của cậu ta cuốn bay đi mọi do dự trong lòng tôi. “Tặng cậu thêm một điều nữa. Tớ sẽ nói cho Sena nghe vũ khí tối thượng của cậu. Con át chủ bài, gọi là thế cũng được.”

“Tớ có một thứ như vậy à?”

“Có chứ.”

“Là gì vậy?”

“Chỉ có cậu mới có thể khiến Arisaka-chan bộc lộ cảm xúc thật của mình.”

Tôi chợt thấy một luồng biết ơn dâng tràn trước sự ủng hộ của cậu bạn.