I was reincarnated as a minor character in an erotic game, but I never expected to be doted on by the main heroines!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

43 4801

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

(Đang ra)

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

galaseomandeunbae (갈아서만든배)

Họ nói rằng tôi chỉ cần đi theo một người. Nhưng người đó hóa ra lại là người mạnh nhất thế giới.

1 1

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

(Đang ra)

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

bansukgoguma (반숙고구마)

"Đây không phải là cái kết tôi mong muốn!" Cuốn tiểu thuyết yêu thích của tôi đã được chuyển thể thành game trực tuyến. Thật như một giấc mơ thành hiện thực khi thấy những nhân vật yêu thích của mình

1 2

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

(Đang ra)

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

geulsseuneunbara (글쓰는바라)

"Im đi! Nhân danh công lý, tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu!!" . . . Này, chết tiệt! Ai đó cứu tôi với!!

1 0

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

171 4388

Tập 01 - Chương 43: Chúng tôi đã hợp tác với nhau

Đây là lần đầu tiên tôi bước vào phòng hội học sinh.

Ngồi trên ghế chủ tịch với dáng vẻ đầy uy nghiêm là Kori.

“Hiếm khi Sasao-kun lại chủ động muốn nói chuyện với tớ cơ đấy.”

“Không hẳn là tớ đâu, mà là chuyện liên quan đến Gouyama…”

Kori nhìn vẻ mặt u ám của Gouyama, như thể đã đoán ra cậu ấy đang bị cuốn vào một chuyện gì đó.

“Gouyama, cậu có thể kể chi tiết chuyện gì đã xảy ra không?”

“… Được rồi, tớ sẽ kể…”

----

Đầu tiên, Gouyama và Oohiro là anh em họ.

Tất nhiên, đây là thiết lập đúng như trong nguyên tác luôn.

Nhưng Kori vẫn lộ vẻ mặt ngạc nhiên.

Nhân tiện, các bạn có nhớ route của Asuka, nơi Hiyama thường xuất hiện không?

Asuka-senpai và Hiyama cũng là chị em họ đấy.

Từ trước đến nay, Gouyama luôn lo lắng về tình hình gia đình của Oohiro.

Cậu ấy bắt đầu nghi ngờ rằng Oohiro có thể đang bị bố mẹ ngược đãi.

Lần đầu tiên cậu ấy cảm thấy bất thường như vậy là vào mùa hè năm ngoái, khi cậu gặp Oohiro.

Dù là mùa hè nhưng cô lại mặc áo dài tay, khiến Gouyama không khỏi nghi ngờ.

Trong lúc bố mẹ Oohiro không có nhà, Gouyama đã trực tiếp hỏi cô ấy.

Nhưng câu trả lời lại nằm ngoài dự đoán của cậu.

“Gia đình tớ… bị ép phải gánh nợ trái phép…”

Nghĩa là bố mẹ của Oohiro bị ai đó tự ý đưa vào danh sách bảo lãnh cho những khoản vay.

“Ai đã làm chuyện đó vậy cậu biết không?”

“Atsushi-san, chú của tớ…”

Nghe cái tên đó, Gouyama rùng mình.

Bố của Oohiro là con út trong ba anh em.

Bố của Gouyama là anh cả.

Còn Atsushi là người con thứ hai, thì độc thân.

Hơn nữa là từ khi trưởng thành, Atsushi đã gây ra một khoản nợ khổng lồ vì cờ bạc, hắn ta đúng là một kẻ chẳng ra gì cả.

Và những người mà hắn ta cầu cứu cũng chẳng phải dạng vừa.

Đó là đám cho vay nặng lãi.

Những giao dịch bất hợp pháp do đám người "có chữ Y" đó điều hành, với lãi suất lên đến 25% mỗi 10 ngày, tính theo lãi kép.

Vì gần như không trả được đồng nào, nên khoản nợ của Atsushi giờ đã phình to lên hàng chục tỷ yên.

Một con số mà hắn ta có làm cả đời cũng không thể trả nổi.

Điều tồi tệ nhất là, để có thể trốn chạy bất cứ lúc nào thì Atsushi đã tự ý đưa bố của Oohiro tức người em út, làm người bảo lãnh.

Vậy vấn đề ở đây - tại sao lại là người em út?

Vì bố của Gouyama là một con người rất cứng rắn, không bao giờ dính líu đến những giao dịch mờ ám như vậy.

Trong khi đó, bố của Oohiro có tính cách hiền lành, nên ông bị Atsushi nhắm đến.

Cho đến giờ thì Atsushi vẫn bặt vô âm tín, không ai biết hắn đang ở đâu cả.

Trong khi đó, số tiền phải trả mỗi tháng cứ dần tăng lên, khiến gia đình của Oohiro chỉ đủ sống ở mức tối thiểu, thậm chí là không có tiền mua quần áo mới.

“Cậu đã báo cảnh sát chưa?”

“Tớ định báo rồi, nhưng có vẻ gia đình tớ đang bị theo dõi. Chỉ cần bước ra ngoài là bọn chúng sẽ bám theo luôn.”

“Vậy tức là, lúc đó cũng…?”

“Ừ, tớ nghĩ giữa khuya thì có thể thoát được, nhưng tớ đã quá ngây thơ…”

Gouyama lộ vẻ mặt tiếc nuối, như muốn đập chân xuống đất.

Kori hỏi:

“Thế tại sao cậu không đến thẳng đồn cảnh sát?”

Đúng vậy, đó cũng là điều khiến tôi thắc mắc nhất.

“Tớ có đến rồi. Nhưng vì là học sinh trung học, họ không tin và bảo tớ không thể bị cuốn vào những chuyện như vậy được, và đuổi tớ về…”

“Vậy nên cậu nghĩ khu phố sầm uất vào ban đêm sẽ có nhiều cảnh sát tuần tra, và cậu có thể dễ được giúp hơn, đúng không?”

“Đúng thế… Nhưng không ngờ là, trước khi gặp cảnh sát thì tớ đã bị bọn chúng phát hiện…”

Gouyama trông đầy hối hận.

Kori quay sang tôi:

“Sasao-kun này, cậu có cách giải quyết chuyện này không?”

Đến rồi.

Đây chính là điều tôi đã nói với Gouyama hôm qua.

----

“Tớ quen một người trong ngành cảnh sát. Tớ định nhờ người đó giúp đỡ.”

“Nhưng làm sao để một học sinh trung học như chúng ta thuyết phục được họ tin chúng ta chứ?”

“Đừng lo, tớ có cách mà.”

Tôi lấy một vật từ túi áo ngực ra.

“Máy ghi âm?”

“Đúng vậy. Cậu kể hết mọi chuyện cho tớ và Kori, tớ sẽ ghi âm lại. Khi cho họ nghe đoạn ghi âm này, chắc chắn họ sẽ không thể làm ngơ.”

“Đúng là một ý tưởng hay…”

----

“Máy ghi âm đó hoạt động ổn chứ?”

“Ừ, hoàn hảo.”

Tôi phát đoạn ghi âm cho cả hai nghe.

“Không có vấn đề gì.”

“Sasao này, tôi biết nói thế này hơi kỳ, nhưng… làm ơn, hãy cứu gia đình Oohiro!”

“Ừ, tôi sẽ cố.”

----

Main sắp lập công