I was reincarnated as a minor character in an erotic game, but I never expected to be doted on by the main heroines!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

43 4801

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

(Đang ra)

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

galaseomandeunbae (갈아서만든배)

Họ nói rằng tôi chỉ cần đi theo một người. Nhưng người đó hóa ra lại là người mạnh nhất thế giới.

1 1

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

(Đang ra)

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

bansukgoguma (반숙고구마)

"Đây không phải là cái kết tôi mong muốn!" Cuốn tiểu thuyết yêu thích của tôi đã được chuyển thể thành game trực tuyến. Thật như một giấc mơ thành hiện thực khi thấy những nhân vật yêu thích của mình

1 2

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

(Đang ra)

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

geulsseuneunbara (글쓰는바라)

"Im đi! Nhân danh công lý, tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu!!" . . . Này, chết tiệt! Ai đó cứu tôi với!!

1 0

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

171 4388

Tập 01 - Chương 49: Sự kiện này có xảy ra trong game đâu?! (8)

Ngày 24 tháng 6, thứ Sáu

Tôi tắt chuông báo thức đang kêu rồi chậm rãi ngồi dậy.

“Ha, hôm qua đúng là mệt hơn mình nghĩ…”

Sau vụ việc, cảnh sát đến quán ăn nhẹ và trong đó có cả Manabe-san.

Nhân tiện thì, người đàn ông đưa Hibiki đến (xem chương 18: Bị bắt) lại quen biết với Manabe-san.

Hóa ra là hồi trẻ, người đàn ông đó đã từng là thủ lĩnh một băng nhóm boi phố, và đã vài lần bị cảnh sát bắt giữ rồi, mà người phụ trách bắt khi ấy lại chính là Manabe-san.

Tôi không ngờ nhân vật cảnh sát đó trong nguyên tác lại chính là Manabe-san.

À, người đàn ông đó tên là Urushigawa Yasutomi, còn vợ bác ấy là Saori.

Dù sao thì sau vụ này, tôi đã hoàn thành việc "chinh phục" cả sáu nữ chính luôn… đúng không nhỉ?

Sao cứ như tôi mới là main chính thế nhỉ

CMM THẰNG CHÓ Hiroooooooooooooooooooooooooo!!!

Mày trốn ở đâu rồi ra đây cho taooooooooooooooooo!!!

Maa, thôi dù cốt truyện sau này có ra sao, thì tôi cũng sẵn sàng chấp nhận tất cả mọi thứ.

----

Giờ nghỉ trưa

Ohiro và Gouyama đến lớp 1-C.

“Sasao.”

“Sasao-san.”

Cả hai gọi tôi.

Rồi họ cúi đầu.

“Cảm ơn cậu!”

“Cảm ơn anh rất nhiều!!”

Các bạn cùng lớp dĩ nhiên là ngơ ngơ ngác ngác rồi.

Họ yêu cầu tôi giải thích, nên tôi kể lại toàn bộ sự việc đã diễn ra.

“Không chỉ xử lý cái tên côn đồ đó, mà còn giải quyết cả những rắc rối của người khác nữa… Rốt cuộc cậu tốt bụng đến mức nào vậy hả, Sasao-kun!?”

“Tớ tốt bụng đến thế thật à?”

“Chính cả cậu cũng không nhận ra luôn á hả!?”

“Ai nhìn vào cũng thấy cậu rất tốt bụng luôn mà!”

Câu này đáng lẽ ra phải nói với Hiro mới đúng chứ.

Nhưng câu chuyện chưa dừng lại ở đó.

“Này, tôi có một đề xuất.”

“Gì vậy?”

Gouyama nói ra một điều tôi không ngờ tới.

“Cậu cho Hibiki ở nhờ nhà của cậu được không?”

“… Hả?”

Cả lớp đồng thanh:

““Cái gì cơơơơơ?!?””

Ohiro ở nhà tôi á?

Tức là… sống chung!?

“Khoan đã, tại sao chứ!?”

“Chuyện là thế này…”

“Ừm, để tớ nói…”

Họ kể rằng Ohiro đã phải chịu tổn thương tinh thần nặng nề vì Atsushi, đến mức biến thành sang chấn tâm lý. Dù sống trong căn hộ tồi tàn, cô ấy cũng không thể tập trung học hành được.

“Nhưng vấn đề đã giải quyết hết rồi, không phải sẽ ổn thôi sao?”

“Ba mẹ em bảo họ đang tìm một căn nhà khác tốt hơn, và sẽ sớm hủy hợp đồng thuê căn hộ hiện tại.”

“Dù vậy, em không thể nhờ ông bà hay họ hàng sao?”

“Sasao này, mọi chuyện không đơn giản thế đâu.”

Theo Gouyama, ông bà và họ hàng của gia đình Ohiro lẫn Gouyama đều sống ở một thị trấn rất xa. Nếu muốn ở lại học tại trường, Ohiro phải tự mình xoay xở, còn nếu ở nhờ họ hàng thì rất có thể cô ấy phải chuyển trường.

Trong trường hợp đó thì Ohiro lại muốn ở lại trường này, nhưng cô ấy cũng không yên tâm khi dựa vào họ hàng, nên mới đề xuất ở nhờ nhà tôi.

“Hibiki này, em ổn với chuyện này chứ?”

Tôi hỏi thẳng.

“Em không chỉ ổn, mà còn rất muốn cơ! Ba mẹ em cũng đã đồng ý rồi!”

Cả ba mẹ cô ấy cũng đồng ý hết luôn sao…?

“Sasao-san, anh sống một mình và còn đi làm thêm nữa, chắc hẳn không dễ dàng gì đâu nhỉ. Anh thấy sao?”

“Nhưng mà…”

“Nếu là để trả ơn, em cũng muốn được làm gì đó để giúp anh!”

Cổ nói là muốn "trả ơn", tôi đúng là không nỡ từ chối cô ấy thật, đây đúng là cái tật xấu của tôi.

“Thôi được rồi, em ở nhà anh cho đến khi tìm được nhà mới cũng được.”

“Thật sao!? Cảm ơn anh nhiều lắm!!”

Nhưng đúng lúc đó, một tình huống bất ngờ xảy ra.

“Khoan đã! Nếu vậy, tớ cũng muốn ở chung nữa!” (cai dit)

Người lên tiếng là Akasaka.

“Cậu đang ở cùng ba mẹ, đúng không? Cậu đòi vậy để làm gì chứ?”

“Tớ sẽ thuyết phục ba mẹ, cậu cứ yên tâm đi!”

“Không, không có lí do gì để tớ yên tâm cả!”

“Nếu có tận hai cô gái trong nhà, tớ sợ cậu sẽ… vượt rào mất…”

Akasaka đỏ mặt, lí nhí nói.

“Không, làm gì có chuyện đó chứ…”

“Ơ? Sasao-san, anh không muốn vượt rào với em sao?”

Này này này!

Ohiro, em nghiêm túc đấy à!?

Tình tiết này làm gì có trong nguyên tác đâu!

“Em hiểu ý nghĩa của câu đó không mà dám nói vậy hả!?”

Dĩ nhiên là Akasaka sẽ phản đối ngay.

“Em hiểu chứ! Thậm chí, em còn nghĩ anh ấy là người xứng đáng để em trao lần đầu luôn!”

Cả lớp vang lên những tiếng hét kinh ngạc.

Tình cảm của Ohiro ấy, nó thẳng thắn quá làm tôi khá lúng túng…

Tiếp theo sẽ thế nào đây, liệu có ổn không?

Tôi lại bắt đầu thấy lo rồi đây…

---- 

Trán: thằng 12 hộp sữa thằng ko có hộp nào... mà rốt cuộc ai mới là main đây?