Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Ladies vs Butlers!

(Đang ra)

Ladies vs Butlers!

Kohduki Tsukasa

Akiharu Hino mất cha mẹ và được gia đình chú nhận nuôi. Cậu vào học tại trường nội trú Hakureiryō vì không muốn làm gánh nặng cho người thân.

65 778

Shurabara (tập EXTRA)

(Đang ra)

Shurabara (tập EXTRA)

Kishi Haiya

Học sinh cao trung năm 2 - lớp 3, Kazuhiro được mọi người mệnh danh là một người tốt bụng. Đó là do cậu đã giúp thành công 13 cặp, hay nói đúng hơn là 26 con người thoát khỏi kiếp F.

9 21

Kamen Rider Ghost ~ Ký Ức Về Tương Lai

(Hoàn thành)

Kamen Rider Ghost ~ Ký Ức Về Tương Lai

Takuro Fukuda

Tác phẩm này là một câu chuyện hoàn toàn mới do biên kịch chính của series, Fukuda Takuro, chấp bút. Đây là phần bổ sung cho series truyền hình và phim điện ảnh, đồng thời là hậu truyện của bản điện ả

7 12

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

(Đang ra)

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

Sau Trận chiến giành Priestella , vô số nạn nhân đã bị bỏ lại bởi các Tổng giám mục Tội lỗi của Dục vọng và Ham ăn. Trên hết, Anastasia Hoshin , người đã hoán đổi vị trí với linh hồn nhân tạo Eridna c

32 106

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

5 20

Tập 02 - Chương 7 Hội Nghị Gia Đình Narumi

Bốn người chúng tôi mở một cuộc họp gia đình ngay tại phòng khách, quây quần quanh chiếc bàn thấp mà mùa đông vẫn thường được dùng làm bàn sưởi kotatsu.

Tiếp theo đây, tôi sẽ kể cho mọi người nghe về kiến thức game của mình, nhưng trước hết, tôi giải thích về hành trình của hai anh em đã. Vì vậy, tôi bắt đầu từ chuyện chúng tôi đã kéo level cho Kano và làm cách nào để lên được đến tận tầng mười.

"Vậy là con đã chuyển job thật rồi à..." mẹ tôi nói.

"Con nói cả triệu lần rồi, đúng thế!" Kano gắt lại, hai má con bé phồng lên như một chú hamster ngậm đầy hạt.

Bố tôi đặt tờ báo xuống bàn rồi ngước lên, vẻ mặt đầy kinh ngạc. Ông hỏi: "Nhưng làm sao hai đứa lên level nhanh thế được?"

Vì mẹ tôi làm việc thời vụ ở Hội Mạo hiểm giả và chuyên xử lý các dữ liệu thống kê, bà biết rằng ngay cả những mạo hiểm giả xuất sắc nhất cũng phải mất ít nhất ba năm mới đạt được level 19. Khung thời gian đó xem ra là hợp lý với những ai không có kiến thức game hay không thể tiếp cận các cánh cổng, lại còn phải chia sẻ điểm kinh nghiệm cho cả một party đông người. Thậm chí họ còn phải chiến đấu với những con quái vật mà mình nắm chắc phần thắng. Để làm được điều đó, các mạo hiểm giả cần có đủ tiền bạc, thời gian, và những người đồng đội đáng tin cậy.

Kiến thức về game có thể giúp rút ngắn quá trình đó xuống còn vài tháng, nhưng Kano đã đạt đến level 19 chỉ trong vỏn vẹn vài ngày. Tốc độ đó gần như là bất khả thi ngay cả trong game, nói chi đến thế giới thực.

Tôi giải thích kỳ tích tưởng chừng không thể này cho bố mẹ nghe, bao gồm tất cả những gì chúng tôi đã trải qua. Kano đã lên được level 7 nhờ power leveling, và chúng tôi đã hy vọng sẽ đạt được level 9 hoặc 10 bằng cách săn golem ở tầng bảy. Một nhóm côn đồ đã tấn công Kano, để rồi chúng tôi phải đối đầu với một kẻ địch hùng mạnh. Sau một trận chiến cam go, chúng tôi đã đạt level 19, và tôi thì sụt cả đống cân.

"Sao chúng nó dám động đến Kano cơ chứ!" bố tôi gầm lên. "Bố sẽ bắt chúng phải trả giá!"

Tôi chỉ mong bố bình tĩnh lại và đừng cố thực hiện lời đe dọa của mình. Lũ côn đồ tấn công Kano thuộc về một Assault Clan, và với level 4, ông sẽ chẳng có lấy một cơ hội nào.

"Thì ra đó là lý do con gầy đi," mẹ tôi nhận xét.

Trải qua một trận chiến khốc liệt là một lời giải thích hết sức kỳ quặc cho việc sụt cân đột ngột, dù tôi vẫn còn cả tạ mỡ để giảm. Dẫu vậy, bố mẹ tôi không thể nghi ngờ những gì tôi nói, bởi bằng chứng sống đang ngồi ngay trong phòng khách cùng họ. Tôi cảm thấy mẹ chỉ đơn giản là vui mừng vì tôi đã trở về lành lặn, cho dù lý do có kỳ lạ đến đâu. Bà thậm chí còn cố gắng vỗ béo tôi trở lại bằng một bữa ăn giàu calo, một việc mà tôi ước gì bà sẽ dừng lại.

"Và chúng đến từ Soleil à..." mẹ tôi nói. "Mẹ có nghe nói về chúng."

Qua công việc ở Hội, mẹ biết được Soleil là một clan mới thành lập chưa đầy một năm. Thủ lĩnh của nó khét tiếng là một kẻ chuyên gây rối, luôn làm mọi việc theo ý thích. Clan này liên tục nằm trong tầm ngắm của Hội vì thói gây sự với các clan khác.

Có vô số lý do khiến hai clan xung đột với nhau: tranh giành những tân binh triển vọng; các bí mật bị đe dọa khi thành viên đổi clan; hoặc quyền được đột kích những địa điểm béo bở nhất với những con quái vật xịn nhất. Lý do cuối cùng đặc biệt phổ biến khi liên quan đến việc chiếm đoạt hoặc đánh cắp các item hiếm, có thể xuất phát từ sự cạnh tranh thông thường hoặc đơn giản là lòng tự tôn muốn chứng tỏ mình là clan số một. Và trên hết, lý do lớn nhất chính là những khoản tiền khổng lồ được đặt cược.

Nhiều năm về trước, xung đột giữa các clan chỉ dừng lại ở những cuộc giao tranh nhỏ lẻ bên trong hầm ngục. Nhưng những năm gần đây, các clan đã lợi dụng những trường ma thuật nhân tạo để giải quyết ân oán bên ngoài, đôi khi gây ra những thiệt hại kinh hoàng về người và của. Cảnh sát thông thường không thể can thiệp vào các trận chiến giữa các clan, nên Hội Mạo hiểm giả đã phải đứng ra làm trung gian hòa giải. Đó là lý do mẹ tôi biết rất nhiều về các clan và cả cái tên Soleil.

"Bạn bè của mẹ ở Cục Phòng chống Tội phạm Mạo hiểm giả đang vò đầu bứt tai vì sự gia tăng bạo lực giữa các clan," mẹ kể. "Họ không có đủ nhân lực để xử lý."

Can thiệp vào mâu thuẫn giữa các clan thông thường đã đủ khó, việc hòa giải các Assault Clan còn đòi hỏi một bộ kỹ năng đặc biệt mà ngay cả Hội Mạo hiểm giả cũng khan hiếm. Mỗi khi các clan lớn lao vào đánh nhau, số ít người ở Hội đủ trình độ xử lý lại phải làm việc quần quật ngày đêm.

Tôi muốn trả thù Soleil, tôi nghĩ. Nhưng trước hết, tôi cần phải biết những kẻ chống lưng cho chúng sẵn sàng đi xa đến đâu để bảo vệ chúng.

Clan Kim Lan hậu thuẫn cho Soleil, và đứng trên cả bọn họ là Colors. Tôi nhất định sẽ trả thù Soleil, nhưng tôi phải thật kiên nhẫn. Để làm được điều đó, tôi phải lên level, phải mạnh hơn nữa, và phải chờ đợi cho đến khi có thể hạ gục chúng một cách chắc chắn và an toàn, không để lộ ra thân phận của mình. Tôi không muốn bị Colors sờ gáy. Vả lại, việc trả thù đám học sinh Lớp D phải được ưu tiên, và tôi sẽ cần có được skill Fake trước khi hành động ở trường để giữ bí mật sức mạnh thực sự của mình.

Trong vài tháng tới, tôi sẽ tập trung vào việc đặt nền móng, cải thiện trang bị và kỹ năng. Lên level rất quan trọng, nhưng tôi đã đi quá nhanh, quá xa rồi.

"Việc trả thù Soleil sẽ đặt bố mẹ vào vòng nguy hiểm," tôi nói, "nên chúng ta sẽ tạm gác chuyện đó lại cho đến khi mọi người trong nhà đều có level đủ cao."

Mẹ tôi lo lắng đưa tay lên má rồi đứng về phía tôi. "Chúng ta nên tránh xa mọi thứ nguy hiểm."

Tôi hoàn toàn đồng ý với mẹ. Tính mạng của cả nhà là trên hết, miễn là chúng tôi an toàn thì mọi thứ khác đều không quan trọng. Kano đã ổn; bình thuốc tôi đưa đã chữa lành vết thương trên chân con bé và không để lại sẹo. Chẳng có lý do gì để chúng tôi phải mạo hiểm ở đây cả.

"Vậy nên," Kano lên tiếng, "con sẽ kéo level cho mẹ. Mẹ đừng quên nhé, anh hai bảo lên level có tác dụng chống lão hóa đấy."

"Ừ-Ừm... Chắc mẹ sẽ nhờ con vậy," mẹ tôi đáp.

"B-Bố đi cùng được không?" bố tôi ngập ngừng hỏi.

Kano rất háo hức muốn đưa bố mẹ đi "thả cầu", nhưng cả hai đều lo lắng về việc phải đối đầu với chúa tể orc. Đó là một con quái vật đáng sợ đến mức Hội Mạo hiểm giả đã phải đăng thông báo cảnh báo về nó. Nhưng họ chẳng có gì phải lo cả. Kano giờ đây đã đủ mạnh để đối đầu trực diện với chúa tể orc và hàng chục lính orc mà vẫn không hề hấn gì.

Cách lên level hiệu quả nhất trong game là power level ở tầng sâu nhất có thể. Tuy nhiên, tôi nhận ra rằng việc lên level trong thế giới này gây áp lực lên cơ thể nhiều hơn tôi tưởng. Vì không muốn đẩy bố mẹ vào chỗ nguy hiểm, cách an toàn và chắc chắn nhất chính là mánh thả cầu mà tôi đã dùng với Kano.

Tôi cũng kể cho bố mẹ nghe về kế hoạch kiếm tiền bằng cách bán lại các bình HP và quặng từ cửa hàng bí mật trên tầng mười. Trong tất cả những gì tôi đã nói, đây là điều tôi muốn họ giữ kín nhất, nếu không thì chúng tôi chẳng thể kiếm lời được nữa.

"Bán một ít cho cửa hàng của bố này," bố tôi đề nghị. "Con mà bán cho bất kỳ cửa hàng nào khác, chúng nó cũng sẽ cắt phế rất cao đấy."

"Bố con nói đúng đấy. Con sẽ kiếm được nhiều tiền hơn ở cửa hàng của bố," mẹ tôi đồng tình. "Mấy cửa hàng ở Hội sẽ trả cho con chưa đến một nửa giá họ bán ra đâu."

Bố tôi là chủ một cửa hàng nhỏ tên là Tạp hóa Narumi, chuyên bán các vật phẩm và dụng cụ cho mạo hiểm giả. Gần đây, ông còn lập cả một trang web cho cửa hàng và bắt đầu giao hàng trên toàn quốc. Theo lời bố, các bình HP có giấy chứng nhận của Hội đảm bảo hàng thật sẽ bán chạy như tôm tươi, ngay cả khi được bán ở một cửa hàng không thuộc Hội. Bố đã luôn tránh mặt hàng này vì Hội tính phí quá cao cho mỗi lọ, khó mà có lãi, trong khi chẳng mấy mạo hiểm giả dám liều mua thuốc không có chứng nhận.

Vì vậy, kế hoạch của bố là hoàn hảo. Tôi sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, và gia đình tôi cũng thế. Chúng tôi sẽ có thể tiêu xài rộng rãi hơn một chút, nên tôi quyết định sẽ bán tất cả các bình HP qua cửa hàng của ông.

Sau khi buổi họp gia đình kết thúc, tôi cố nhồi nhét cho cái bụng đang réo inh ỏi của mình một bữa no nê, rồi trở về phòng và đổ ập xuống giường. Tôi ngủ say như chết, mệt nhoài vì những rắc rối trong ngày nhưng lòng lại thấy mãn nguyện.

~*~

"Nó đến rồi!" Kano hét lên. "Bố, chuẩn bị cắt dây đi!"

"Đ-Được thôi... Nhưng... Trời đất, đông quá..."

Kano lọt vào tầm mắt, theo sau là chúa tể orc cùng một đoàn lính orc dài dằng dặc. Ít nhất năm mươi tên bám theo con bé, lao về phía cây cầu dây như một đàn trâu rừng, bụi đất bốc lên mù mịt.

Chúng tôi đang ở tầng năm của hầm ngục.

Sau khi thảo luận kỹ lưỡng tại buổi họp gia đình tối qua, chúng tôi đã quyết định đặt sự an toàn của cả nhà lên hàng đầu. Soleil đã biết mặt Kano và tôi, nên chúng tôi có thể gặp rắc rối nếu chúng phát hiện ra anh em tôi vẫn còn sống. Sẽ còn tệ hơn nếu chúng dùng Giám định Cơ bản lên chúng tôi và thấy level của chúng tôi cao một cách đáng ngờ, bởi các clan mẹ của chúng có thể dùng đến bạo lực để tra ra cách chúng tôi làm được điều đó. Dù Kano và tôi có thể tự vệ, bố mẹ chúng tôi lại có level quá thấp để chống trả.

Một giải pháp triệt để cho vấn đề này là tôi sẽ ra tay trước và một mình tiêu diệt sạch đám Soleil. Tuy nhiên, level của tôi có thể không đủ cao để đảm bảo an toàn nếu các clan chống lưng cho chúng can thiệp. Chúng tôi đi đến kết luận rằng phương án an toàn nhất là học skill Fake và nâng level cho cả nhà càng sớm càng tốt. Có lẽ tôi đã lo lắng thái quá, nhưng trong cái thế giới điên cuồng và bạo lực này, cẩn thận không bao giờ là thừa.

Sở hữu skill Fake sẽ cho phép tôi nguỵ trang level, job và chỉ số của mình bằng thông tin giả. Biện pháp này sẽ giảm thiểu đáng kể nguy cơ bị người khác phát hiện ra tôi nắm giữ những kiến thức bí mật. Nếu bây giờ có ai đó dùng Giám định Cơ bản lên chúng tôi, cả nhà sẽ gặp rắc rối to, và tình trạng này kéo dài ngày nào thì gia đình tôi nguy hiểm ngày đó. Tôi cần phải học được skill này càng nhanh càng tốt.

Tôi cũng muốn khẩn trương nâng level cho mọi người trong nhà. Nếu tôi có thể đưa mọi người lên level 30, họ đã đủ sức chống lại hầu hết những mạo hiểm giả có thể tấn công chúng tôi vì những kiến thức kia. Khi đó, chúng tôi có thể lấy độc trị độc. Dĩ nhiên, kế hoạch lên level của tôi phải tuyệt đối an toàn, tôi sẽ không để họ gặp bất kỳ rủi ro nào.

Vì lý do đó, hôm nay tôi đã nghỉ học và bảo bố đóng cửa hàng buổi sáng để cả nhà có thể vào hầm ngục power level và học skill Fake.

Vì Kano là một Caster, tôi đã bảo con bé đổi job sang Thief ở Granny’s Goods. Chúng tôi đã đăng ký ma thuật của mình tại các cánh cổng ở tầng năm và bên ngoài Granny’s Goods, nên có thể qua lại giữa hai nơi tùy thích. Bố mẹ tôi đã sốc nặng khi tôi kể về các cánh cổng, nhưng họ sẽ phải tập quen dần với việc đó thôi, vì còn nhiều chuyện đáng kinh ngạc hơn thế nữa đang chờ.

Tiếng rầm rập từ đoàn quân orc đang lao đến cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. Chết thật. Giờ không phải lúc để lơ đãng!

"Orc em đã hứa đây!" Kano hét về phía chúng tôi.

"Mẹ, bố," tôi gọi. "Kể cả khi Kano đã qua cầu, đừng cắt dây vội. Đợi đến khi chúa tể orc qua được nửa cầu đã!"

"Được rồi!" mẹ tôi đáp lời.

"Cứ để cho bố mẹ!" bố tôi nói thêm.

Kano thoăn thoắt băng qua cây cầu dây như một con sơn dương. Sức mạnh đôi chân của con bé đã tăng đến mức cây cầu rung lắc dữ dội cũng không làm nó chậm lại. Trong game, tốc độ nhân vật sẽ tăng cùng level, nhưng dáng chạy thì vẫn y nguyên... Đây lại là một điểm khác biệt nữa khi game trở thành hiện thực.

Chẳng mấy chốc, chúa tể orc đã đến giữa cầu. Đôi mắt khát máu của nó trông còn giận dữ hơn bình thường... Chẳng lẽ Kano đã chọc tức nó?

Tôi ra hiệu cho bố mẹ, và họ lập tức cắt đứt những sợi dây thừng ở phía mình. Lũ orc rú lên những tiếng kêu đặc trưng khi rơi xuống vực, và mười giây sau, điểm kinh nghiệm chảy vào người chúng tôi.

"Ồ, tuyệt vời!" bố tôi thốt lên. "Bố lên level rồi! Cảm giác thật đã!"

"Ồ... Mẹ thấy hơi tức ngực một lúc, nhưng giờ thì... thật sảng khoái," mẹ tôi nhận xét. "Vậy có tác dụng không? Trông mẹ có trẻ ra không?"

Việc tăng vài level lẻ sẽ không có nhiều tác dụng về mặt ngoại hình, nhưng bố tôi đã vội vàng khen bà trông xinh đẹp ra.

Sau khi xác nhận kế hoạch power level của mình có hiệu quả, chúng tôi thu dọn chiến lợi phẩm và quyết định sẽ đi săn quái vật như bình thường trong lúc chờ chúa tể orc hồi sinh.

À mà, Kano cũng đã giải thích lý do cho cơn thịnh nộ của chúa tể orc. Trước khi dụ nó vào bẫy, con bé đã thử xem mình có né được các đòn tấn công của nó hay không. Lũ orc vốn rất thích thể hiện sự thống trị và đùa giỡn với con mồi, nên chúng cực ghét bị biến thành trò hề.

Trong lúc đi dọc con đường và dọn dẹp vài con quái vật đi lạc, tôi đã chỉ cho bố mẹ nhiều mẹo hữu ích trong hầm ngục. Tôi nói về các loại bẫy, bản đồ, đặc điểm và mánh khóe của lũ quái vật, cũng như cách để đánh bại chúng. Tôi cũng giải thích các ý tưởng cho những cuộc đột kích trong tương lai, chẳng hạn như việc tôi muốn cả nhà học ma thuật để chinh phục tầng mười một trở đi. Ngoài ra, tôi còn đề cập đến việc mình muốn có job Machinist.

"Làm sao con..." bố tôi định hỏi. "Thôi, bỏ đi. Bố nên tập trung lên level 7 trước đã."

"Đúng vậy ạ," tôi nói. "Và có thêm chút kinh nghiệm thực chiến cũng tốt. Bố mẹ hãy thử đánh nhau với golem để làm quen với cơ thể mình đi."

Tăng level sẽ cho phép bạn sử dụng cơ thể theo những cách mới. Ví dụ, chỉ số sức mạnh cao hơn sẽ giúp bạn vung những thanh kiếm nặng bằng một tay, trong khi trước đây phải cần cả hai. Đôi khi bạn thậm chí có thể thực hiện những động tác mà theo quán tính thông thường là bất khả thi. Cách duy nhất để vượt qua những thói quen đã ăn sâu cả đời và làm quen với giới hạn mới của bản thân chính là thông qua thực chiến.

Tôi giải thích rằng một khi bố mẹ đạt level 8 và quen với những cường hóa thể chất, job level Newbie của họ sẽ đạt đến cấp 10, mở khóa Plus Three Skill Slots. Khi đó, chúng tôi có thể ghé qua Granny’s Goods, đổi job của họ sang Thief, và học skill Fake.

Bố tôi gật đầu một cách nghiêm nghị, nhưng tôi không chắc ông đã hiểu hết những gì tôi nói. Mà thôi, có tôi và Kano ở đây giúp đỡ nên ông sẽ không cần phải học mọi thứ cùng một lúc.

Kano, nãy giờ vẫn đang chạy loanh quanh chém giết goblin, bỗng nhảy chân sáo về phía chúng tôi cùng một tin tốt: "Em làm được rồi! Em học được Fake rồi!"

Tôi dùng Giám định Cơ bản lên con bé để xem thử.

Tên: Kano Narumi

Job: Fighter

Sức mạnh: Yếu đến thảm hại

Skill khả dụng: 0

"Một Fighter yếu đến thảm hại à..." tôi nhận xét. "Là Fighter mà có 0 skill thì trông kỳ cục lắm đấy."

"Ok, vậy em sẽ chỉnh thành ba."

Fake là một skill bị động dùng để nguỵ trang, nó sẽ làm sai lệch các chỉ số của bạn khi có một mạo hiểm giả khác dùng Giám định Cơ bản lên bạn. Bạn có thể tự thiết lập các thông số như job và sức mạnh theo ý muốn. Tuy nhiên, nếu những lựa chọn của bạn quá phi thực tế, người giám định có thể phát hiện ra bạn đang che giấu chỉ số thật của mình. Nó chỉ là một mánh khóe rẻ tiền để đánh lừa đối phương mà thôi.

Một nhược điểm khác là nó sẽ vô tác dụng trước các skill giám định cấp cao hơn, dù trong trường cũng chẳng có mấy học sinh đủ mạnh để sở hữu chúng. Những người đó cũng sẽ không cần dùng đến chúng trừ khi chúng tôi gây sự, nên cũng không cần phải lo lắng.

Trong game, người chơi xem skill Fake là vô dụng vì chẳng có lý do gì để che giấu sức mạnh cả. Hầu hết mọi người trong thế giới này dường như cũng có cùng quan điểm. Chỉ có gián điệp và đặc vụ ngầm mới phí một ô skill quý giá cho Fake.

"Sau khi chúng ta thả cầu thêm một lần nữa, anh sẽ đi săn quái một mình để học skill đó," tôi nói.

"Hay đó!" Kano đáp. "Nhân tiện, cũng sắp đến lúc chúa tể orc hồi sinh rồi, em đi dụ nó đây."

"Cẩn thận nhé, Kano," mẹ tôi dặn.

Chúng tôi đã tiêu diệt chúa tể orc thêm vài lần nữa trong ngày hôm đó. Đến cuối ngày, bố tôi đạt level 6, mẹ tôi level 5, còn tôi đã học được Fake. Tôi thiết lập thông số của mình để hiển thị job là Newbie và level là 5.

Dù đã định bụng ngày mai sẽ đến trường, tôi lại muốn nghiên cứu thêm về Soleil và thế giới này. Tôi cũng cần một bộ đồng phục mới cho vừa với thân hình đã gầy đi của mình, nên có lẽ tôi sẽ nghỉ thêm vài ngày nữa.

Bao nhiêu chuyện dồn lại khiến tôi trở thành một kẻ khá bận rộn.