Tôi biết về một vài mánh gian lận trong thế giới này.
Thứ nhất chính là kiến thức về game. Bất cứ ai từng phá đảo DEC đều nắm trong tay một lượng thông tin đáng kể về hầm ngục, vật phẩm, vũ khí, skill, trường học, và cả những học sinh khác. Về cơ bản, họ có thể thấy trước tương lai vì đã lường trước được những sự kiện có thể xảy ra trong game nhưng chưa thực sự diễn ra. Kiến thức về game chính là mánh gian lận mạnh mẽ nhất ở đây.
Bên cạnh đó, vẫn còn một mánh gian lận khác. Việc tôi kích hoạt được Void Slice—một skill của job Weaponmaster—chính là bằng chứng cho thấy những người từng chơi game có thể sử dụng kỹ năng từ nhân vật gần nhất của mình. Sau đó, tôi đã thử nghiệm với vô số skill khác nhau. Giả thuyết ban đầu của tôi là chỉ có thể sử dụng các skill của Weaponmaster, cho đến khi tôi phát hiện ra mình có thể kích hoạt bất kỳ skill nào mà nhân vật cuối cùng của tôi sở hữu. Vì tôi đã đảm nhận vai trò đó và lưu lại rất nhiều skill hữu dụng từ các job khác vào ô kỹ năng của mình, tôi đã thử và nhận ra tất cả chúng đều hoạt động được. Dù hiện tại tôi chỉ là một Newbie với hai ô skill, tôi vẫn có thể truy cập vào một kho kỹ năng cực kỳ mạnh mẽ.
Tuy nhiên, vẫn còn đó một vài rào cản. Đối với một số skill nhất định, bộ stats cùi bắp và vũ khí rẻ tiền của tôi sẽ không đủ để phát huy tác dụng. Lấy ví dụ, Void Slice đã thất bại trong việc tiêu diệt một con slime cỏn con chỉ vì chỉ số sức mạnh của tôi quá thấp. Các skill tấn công thường bị hạn chế bởi yếu điểm này. Các skill bị động thì sẽ luôn trong trạng thái kích hoạt, và chúng có quá nhiều nhược điểm để có thể sử dụng một cách thực tế. Tôi biết một vài skill bị động như Seeing Eye, giúp tăng tầm nhìn lên tối đa, và Eye of Judgment, giúp nhận định phẩm chất của vật phẩm, sức mạnh của đối thủ, và các skill mà họ đã đăng ký. Vì tôi không có những skill này trong các ô kỹ năng của mình, nên sẽ không có cách nào để kích hoạt chúng bằng Manual Activation hay bất kỳ phương pháp nào khác mà tôi biết trong game.
Dù vậy, vẫn có một vài skill mà tôi biết sẽ cực kỳ hữu dụng bất chấp bộ stats hiện tại.
“Bắt đầu thôi,” tôi nói.
Bằng những chuyển động tay nhanh như chớp, tôi vẽ một vòng tròn ma thuật phức tạp giữa không trung để kích hoạt một skill bằng tay. Vòng tròn ban đầu tỏa ra ánh sáng trắng tinh khiết, nhưng rồi nhanh chóng chuyển sang màu đỏ sẫm khi biểu tượng bên trong bắt đầu rung động.
“Chúa tể hắc ám của địa giới, hãy cho ta mượn sức mạnh của người... Satanachia’s Stem Cells!!!”
Tôi kích hoạt Satanachia’s Stem Cells, một skill hồi phục mà tôi đã học được từ job chuyên gia Demon Lord. Đánh đổi chín mươi chín phần trăm mana tối đa, skill này sẽ giúp tôi tăng tốc độ hồi phục HP.
*TIPS: Regeneration là một thuật ngữ dùng để chỉ việc áp dụng liên tục phép thuật hồi phục trong một khoảng thời gian cố định.
Là một skill regeneration từ một job chuyên gia, hiệu quả hồi phục của nó là vô cùng lớn. Skill này có thể giúp một cánh tay mọc lại trong chưa đầy một phút, nhưng nó sẽ không thể cứu tôi nếu tôi nhận phải một đòn đủ mạnh để chết ngay tức khắc. Vì lượng mana tiêu thụ và hiệu quả hồi phục đáng kinh ngạc, các game thủ vẫn thường gọi nó là một skill bắt-buộc-phải-có đối với các tanker.
Ngay khoảnh khắc kích hoạt skill, một cơn đau bỏng rát lan ra khắp da thịt, và tôi có thể cảm nhận từng tế bào thần kinh trong não mình đang tự sắp xếp lại.
Tôi ngay lập tức nốc cạn lọ Small Potion of Mana đầu tiên và vẽ ra vòng tròn ma thuật tiếp theo.
“Vẫn chưa xong đâu!” tôi gằn giọng, rồi niệm chú. “Ta là cuồng phong lướt qua màn đêm! Shadowstep!!!”
Những đường nét tối màu tạo thành các hoa văn hình học được khắc trong vòng tròn ma thuật bắt đầu nuốt chửng ánh sáng xung quanh khi skill được kích hoạt, khiến cả căn phòng chìm vào bóng tối. Những dư ảnh lập lòe dưới chân tôi. Shadowstep là một skill mà Volgemurt cũng sử dụng. Mặc dù nó chỉ thuộc về một job cao cấp, các game thủ hardcore lại cực kỳ ưa chuộng khả năng tăng cường sự nhanh nhẹn, tốc độ di chuyển và tỉ lệ né tránh mà nó mang lại. Tôi cũng không phải ngoại lệ, vì tôi đã học nó để phục vụ cho các trận PVP. Mức tăng nhanh nhẹn được tính theo phần trăm thay vì cộng dồn, nhưng với bộ stats thấp tè của mình, sự nhanh nhẹn của tôi cũng sẽ không tăng lên được bao nhiêu.
Tôi chuẩn bị cho một skill cuối cùng, một skill mà tôi chưa từng thử nghiệm vì những rủi ro đi kèm. Dù vậy, tôi vẫn nốc cạn lọ Small Potion of Mana tiếp theo, bởi vì tôi sẽ chơi tất cả những con bài mình có trong tay. Tôi nhanh chóng vẽ thêm một vòng tròn ma thuật khác với vô số hình vẽ phức tạp chồng chéo lên nhau, trông như một đống vũ khí hỗn độn.
“Thưa Bệ hạ... hay là Hades nhỉ? Hades, hãy cho ta mượn sức mạnh của người! Overdrive!”
Overdrive là extra skill đặc trưng của job chuyên gia Weaponmaster. Trong năm phút tiếp theo, sức tấn công và tỉ lệ đánh trúng của tôi với mọi vũ khí cận chiến và võ thuật sẽ tăng vọt. Độ thành thạo vũ khí, thời gian phản ứng và tầm nhìn của tôi cũng sẽ được cường hóa một cách đáng kể. Việc cường hóa stats này vừa theo cấp số nhân, vừa theo cấp số cộng, nghĩa là tôi sẽ nhận được những lợi ích khổng lồ ngay cả với bộ stats thấp của mình.
Ngay khi skill được kích hoạt, xương cốt trong người tôi kêu răng rắc rồi vỡ vụn, trước khi chúng tự chữa lành ngay lập tức nhờ tác dụng của Satanachia’s Stem Cells. Cơn đau tựa như có hàng trăm lưỡi dao đang róc từng thớ thịt, tựa như có vô số cánh tay đang vặn xoắn và bẻ gãy cơ thể tôi. Tâm trí tôi vật lộn để suy nghĩ giữa sự đau đớn tột cùng, nhưng tôi nghiến chặt răng và tập trung vào con quái vật trước mặt. Gân máu nổi lên trên trán khi máu tươi tuôn xuống mặt, nhuộm đỏ cả tầm nhìn của tôi.
Gah... Tệ hơn mình tưởng...
Năng lượng đang nhanh chóng bị rút cạn khỏi mọi ngóc ngách trong cơ thể tôi. Dù đã thử nghiệm Satanachia’s Stem Cells và Shadowstep từ trước, nhưng áp lực mà Overdrive đặt lên cơ thể còn kinh khủng hơn cả hai skill đó cộng lại. Nếu không có một skill regeneration đang hoạt động, có lẽ tôi đã hộc máu và chết ngay tức khắc.
Ha ha, trận chiến còn chưa bắt đầu mà mình đã gần chết rồi.
Kano sững sờ theo dõi những gì đang xảy ra với tôi. Miệng con bé há hốc, khuôn mặt méo mó vì lo lắng.
“A-Anh hai... Cái skill đó... Anh có sao không...?”
“Đừng... lo,” tôi hổn hển đáp. “Em sắp... được thấy anh hai của mình trở thành người hùng rồi đây.”
Dù bị vỡ vài mạch máu và chảy một ít máu, sự kết hợp của các phép cường hóa từ những job xịn nhất trong game đã mang lại cho tôi một nguồn sức mạnh lớn hơn rất nhiều so với bình thường. Có thể cơ thể này sẽ phải gánh chịu hậu quả sau trận chiến, nhưng tôi chẳng thèm bận tâm. Tôi sẽ không do dự thêm một giây nào nữa. Tôi phải đánh bại con quái vật trước mặt, nếu không, ngày mai sẽ không bao giờ đến với tôi và Kano.
Tôi vung vũ khí để làm quen với nó, siết chặt chiếc rìu đến nỗi cán của nó cong đi. Nhưng tôi cần phải nới lỏng tay cầm, nếu không chính tôi sẽ làm gãy vũ khí của mình. Tôi bước tới, cảm nhận sàn đá nứt vỡ dưới chân khi một phần của nó bị nghiền thành bột. Volgemurt lùi lại vài bước, vẻ mặt đầy kinh ngạc và cảnh giác. Một con quái vật bất tử mà lại có hành vi như vậy sao?
“Ồ, đừng như thế chứ,” tôi trách. “Ngươi đã thấy ta chuẩn bị rồi đấy, tất cả là vì ngươi cả. Nào, hãy vui vẻ một chút đi.”
Chúng tôi dừng lại trong vài giây, quan sát lẫn nhau. Khi cả hai cùng lao về phía trước, chúng tôi đều kích hoạt Shadowstep và ngay lập tức thu hẹp khoảng cách.
“Guoh... Guooooooh!!!” con quái vật gầm lên.
Thanh mã tấu của hắn và chiếc rìu của tôi va vào nhau, động năng khổng lồ từ hai món vũ khí chuyển hóa thành âm thanh. Thông thường, động năng sẽ tỉ lệ thuận với khối lượng và tốc độ, nhưng bên trong một magic field, nó còn là một hàm số của ma thuật và aura. Bởi vậy, uy lực trong mỗi đòn tấn công của chúng tôi đều lớn hơn rất nhiều so với những gì mắt thường thấy được.
Sức mạnh của mình ngang ngửa với nó, tôi nghĩ. Tiếng kim loại va vào nhau đã nói lên điều đó. Nhưng...
Chỉ một cú va chạm duy nhất đã tạo ra một sóng xung kích lan khắp cơ thể, cảm giác như thể tôi đã dồn hết sức vung gậy vào một quả bóng kim loại nặng hàng tạ đang bay với tốc độ hàng trăm cây số một giờ. Satanachia’s Stem Cells có thể chữa lành xương và cơ bắp, nhưng không thể giúp gì cho sự mệt mỏi về tinh thần. Trạng thái này sẽ không kéo dài được lâu, và cơ thể tôi sẽ tự hủy khi hiệu ứng kết thúc.
Tôi phải kết thúc trận chiến này thật nhanh.
“Aaaaaah!!!” tôi hét lên.
“Guoooooh!!!” Volgemurt gầm đáp lại.
Vũ khí của chúng tôi vun vút xé gió khi cả hai lao vào nhau ở cự ly gần, khuấy động không khí bằng những tiếng kim loại chói tai. Mỗi một đòn đều là một đòn chí mạng không khoan nhượng, chỉ cần trúng phải là sẽ dẫn đến một cái chết thê thảm. Đây là một cuộc thư hùng vượt xa mọi giới hạn của con người bình thường. Những cú sượt nhẹ nhất cũng đủ để lại những vết rách sâu trên da tôi, mỗi đòn đỡ được bằng vũ khí cũng làm bào mòn thanh HP đang tự hồi phục của tôi.
Mọi thứ xung quanh chúng tôi đổ nát, và chiếc rìu thép của tôi dần biến dạng. Vũ khí của tôi sẽ không trụ được lâu như tôi nghĩ. Thép không đủ bền để chịu được sức mạnh mà Volgemurt tung ra.
“Kano!” tôi hét lớn. “Ném cho anh mấy con dao găm của em!”
“Bắt lấy này, anh hai!” Kano đáp lại, trượt cả hai con dao găm trên sàn về phía tôi trước cả khi tôi kịp dứt lời.
Con bé hẳn đã nhận ra chiếc rìu sắp gãy.
Volgemurt tận dụng triệt để sơ hở của tôi khi tôi cúi xuống nhặt dao, và hắn kích hoạt một skill.
“Slice Edge.”
Hắn đã sử dụng một kiếm kỹ yêu cầu dao găm hoặc kiếm một tay để kích hoạt. Cú chém từ trên xuống của hắn đột ngột thay đổi quỹ đạo và bổ ngang. Tôi đã thấy skill này vô số lần trong game và biết rằng lưỡi kiếm sẽ luôn chệch sang phải, vì vậy việc né tránh khá đơn giản. Tôi xoay phần trên cơ thể để né cú chém và lùi lại trong khi chộp lấy cặp dao găm.
Tiếp theo, tôi nốc cạn lọ mana potion nhỏ cuối cùng, và giờ thì tôi không còn cách nào để phục hồi mana nữa.
Trận chiến mới chỉ kéo dài chưa đầy hai mươi giây. Tuy vậy, mặt đất dưới chân chúng tôi đã biến thành một đống đổ nát sau những bước di chuyển tốc độ cao của Shadowstep, và những vết xước sâu hoắm chằng chịt trên tường.
Màu đỏ trong tầm nhìn của tôi ngày càng đậm hơn. Thêm nhiều mao mạch đã vỡ tung dưới gánh nặng của các skill cường hóa. Máu rỉ xuống bị luồng Aura mạnh mẽ tỏa ra từ người tôi thổi bay, văng tung tóe vào không khí. Tôi cảm thấy một cơn đau như thiêu đốt, báo hiệu rằng các cơ bắp đang bị quá tải. Có lẽ, tôi đang đánh đổi nhiều năm tuổi thọ để có được sức mạnh này, và có thể sẽ biến thành một cái xác khô rồi chết.
Khi quan sát con quái vật, tôi biết hắn khao khát mạng sống của Kano và của tôi. Một luồng Aura đen ngòm bẩn thỉu bao bọc lấy hắn, khiến hắn trông như hiện thân của tử thần.
Mình đã từng mơ được trải nghiệm một trận chiến như thế này, tôi nghĩ.
Cuộc sống của tôi ở thế giới trước không hề bất hạnh. Tôi có một công việc khiến tôi hài lòng, dù tôi biết mình có thể làm tốt hơn. Tôi vừa có cấp dưới đầu tiên của mình, và tôi thực sự muốn làm tốt.
Và tuy vậy, tôi đã luôn mơ về một thế giới mà tôi yêu, mơ được đứng trong một trận chiến sinh tử với một con quái vật tàn nhẫn.
Bây giờ, giấc mơ đó đã thành hiện thực.
Bất chấp tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một nụ cười bất giác nở trên môi tôi. Dungeon Explorer Chronicle từ lâu đã lây nhiễm cho tôi một niềm đam mê cuồng dại.
Tiếc là, tôi sẽ không thể tận hưởng cảm giác này lâu. Chỉ vài phút nữa thôi, và kết quả sẽ là một mất một còn.
Luồng Aura của tôi một lần nữa bùng nổ, nhuốm một màu đỏ của máu.
Volgemurt cũng củng cố luồng Aura đen của mình để đáp lại, và chúng tôi từ từ tiến về phía nhau.
Kết thúc thôi.