Tôi lập tức kích hoạt Giám định Cơ bản để nắm bắt tình hình.
Tên: Volgemurt (Boss Độc nhất)
Chủng tộc: Quý tộc Skeleton (Shadow Walker)
Sức mạnh: Mạnh đến không tưởng
Kỹ năng có sẵn: 4
Vậy ra đây là Volgemurt, một con boss độc nhất… Khoan, cái gì! Mạnh đến không tưởng ư?!
Thế nghĩa là hắn cao hơn tôi ít nhất sáu level, tức là gần level 14 rồi sao?!
Job của hắn, được ghi trong ngoặc đơn bên cạnh chủng tộc, là Shadow Walker. Đây là một tin cực kỳ tồi tệ, bởi một số loại quái vật hùng mạnh có thể sở hữu job như các mạo hiểm giả thông thường. Tôi không có vấn đề gì với chuyện đó—không, điều khiến tôi khiếp sợ là Shadow Walker lại là một job cao cấp. Cả mạo hiểm giả lẫn quái vật đều phải đạt đến level 20 mới có được vai trò này. Tôi bàng hoàng nhận ra, bộ xương này ít nhất phải từ level 20 trở lên.
“Shadow Walker là cái quái gì thế?!” một trong ba gã mạo hiểm giả hét lên.
“Phải hỏi là một con quái vật cỡ này làm cái quái gì ở tầng bảy mới đúng chứ?!” một gã khác gầm lên. “Chúng ta chết chắc rồi!”
Volgemurt rít lên một tiếng gầm gừ trầm thấp, ngay sau đó, một đám mây Aura đặc quánh, đen ngòm và hôi thối phụt ra—luồng sức mạnh của nó khiến tôi choáng váng. Tôi đã đoán nó cũng chỉ ngang ngửa một con boss tầng, nhưng con quái vật này ở một đẳng cấp hoàn toàn khác. Chúng tôi cần phải chạy ngay lập tức.
Tôi liếc nhìn lại Ichiwatari. Một lưỡi đao cong—có lẽ là một thanh falchion—đã đâm xuyên qua người gã, máu đỏ sẫm trào ra từ khóe miệng. Gã đã bất động, chứng tỏ đó là một đòn kết liễu tức thì.
“Kano, chúng ta đi thôi!” tôi hét.
“V-Vâng,” con bé lí nhí đáp khi chúng tôi bắt đầu chạy, nhưng rồi em ấy đột ngột hét thất thanh. “Aaaaaah!!!!”
Tên khốn Manaka đã chém vào chân Kano!
“Đừng trách bọn này, nhưng nếu cứ thế mà chạy thì con quái đó sẽ đuổi kịp cả đám mất!” Manaka hét vọng lại.
“Cứ nghĩ thế này đi: nếu tất cả chúng ta cùng chết ở đây thì được ích gì?” Akihisa nói. “Con bé là vật hy sinh cần thiết. Thôi nhé!”
Manaka và Akihisa phóng đi mất dạng, bộ xương mặc giáp nặng nề kia liền quay những đốm sáng đỏ lập lòe trong hốc mắt về phía tôi và Kano.
“Anh hai chạy đi!” Kano van nài, dù máu vẫn không ngừng rỉ ra từ vết thương trên chân em.
Đừng nhìn anh như vậy, Kano.
Anh đã luôn cô độc cho đến khi em dạy cho anh biết cảm giác ấm áp của một gia đình. Anh sẽ mãi mãi biết ơn vì điều đó, và sẽ không bao giờ bỏ em lại đây, dù có phải chết.
Không cần phải lo, Piggy. Tao sẽ bảo vệ cô em gái yêu quý của mày. Mày là tao, và tao là mày, nên hãy tin tưởng tao một chút đi!
Thấy tôi không có ý định bỏ chạy, Volgemurt từ tốn tiến lại gần. Không, cái dáng đi thong thả đó chính là biểu hiện cho sự tự tin tuyệt đối rằng hắn có thể tóm được tôi bất cứ lúc nào tôi cố gắng chạy trốn. Hắn kích hoạt Shadowstep, một skill di chuyển độc nhất của job Shadow Walker, và những dư ảnh bắt đầu lập lòe dưới chân hắn.
Tôi bước lên chắn trước Kano. Lát nữa tôi chắc chắn sẽ khiến lũ khốn đó phải hối hận vì đã làm chân em ấy bị thương, nhưng bây giờ thì…
“Này, tên đần,” tôi nói. “Ngươi sẽ không còn vênh váo được như vậy khi ta xử lý xong ngươi đâu.”
DEC vận hành dựa trên hệ thống lên cấp. Người chơi sẽ nhận được điểm kinh nghiệm khi tiêu diệt quái vật, và khi tích lũy đủ một lượng nhất định, họ sẽ lên level. Mỗi level chỉ tăng các chỉ số thêm một hoặc hai điểm, trông có vẻ không ấn tượng trên bảng thông tin. Nhưng vì HP, mana, sức mạnh, trí tuệ, tốc độ phản ứng, thị lực, và mọi thứ khác đều tăng lên cùng lúc, nên chỉ một lần lên cấp cũng đã tạo ra một lợi thế đáng kể về khả năng chiến đấu. Đó là lý do vì sao việc lên level ảnh hưởng đến trận đấu nhiều hơn là việc cải thiện kỹ năng cá nhân.
Vậy, làm thế nào để đánh bại một con quái vật có level cao hơn?
Một sự kết hợp giữa may mắn, kiến thức chiến đấu và kỹ năng cá nhân có thể giúp bạn vượt qua chênh lệch từ một đến ba level trước một đối thủ có cùng trang bị và bộ skill. Cơ hội của bạn sẽ tăng lên đáng kể nếu bạn biết job của đối phương và cách khắc chế skill của họ, biết cách khai thác sơ hở trong các đòn tấn công của họ, và có thể tung chuỗi skill cũng như các đòn nhử một cách hiệu quả. Tuy nhiên, sự chênh lệch về chỉ số là thứ rất khó để bù đắp, khiến việc chống đỡ các đòn tấn công của họ trở nên vô cùng gian nan. Kariya đã khoe khoang về lợi thế năm level của hắn so với Akagi, và điều đó đã định đoạt kết quả trận đấu. Dù vậy, với trang bị phù hợp và kinh nghiệm dày dạn, người ta vẫn có cơ hội.
Tuy nhiên, chiến đấu với một kẻ địch hơn mười level lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Trong game, một số clan từng thử nghiệm xem chênh lệch level ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu ra sao bằng cách cho những người chơi có cùng kỹ năng và trang bị đấu với nhau. Họ phát hiện ra rằng bạn sẽ cần một tổ đội mười người chơi có sức mạnh tương đương để đối đầu với một đối thủ như vậy, nhưng điều đó không áp dụng cho tình huống của tôi lúc này. Trong thực tế, kẻ địch như thế sẽ có trang bị tốt hơn và nhiều skill hơn. Mặc dù việc solo một kẻ địch như vậy là cực kỳ khó khăn, nhưng nếu lựa chọn trang bị cẩn thận và lên kế hoạch cho từng bước đi, bạn có thể có một cơ hội mong manh, và chiến thắng sẽ là một phép màu thực sự.
Vậy còn chênh lệch hai mươi level thì sao? Dựa trên logic trên, có lẽ bạn sẽ nghĩ rằng mình có thể chiến đấu ngang cơ nếu có một trăm người. Nhưng các thí nghiệm đã chỉ ra rằng ngay cả một nghìn người chơi hợp sức cũng không thể hạ gục một kẻ địch cao hơn hai mươi level. Đòn tấn công của bạn sẽ không thể trúng đích, trong khi đối thủ có thể giết ngay lập tức nhiều người chơi cùng lúc. Trận chiến sẽ hoàn toàn là một cuộc tàn sát một chiều.
Kết luận: cơ hội đánh bại một kẻ địch cao hơn hai mươi level là không phần trăm.
Vậy, làm thế nào tôi có thể đánh bại kẻ địch đang đứng trước mặt mình?
Tôi đang ở level 8 và vẫn là một Newbie, nghĩa là không hề có buff job*. Các skill duy nhất tôi biết là Glutton và Giám định Cơ bản, cả hai đều chẳng giúp ích gì cho việc chiến đấu. Skill Glutton thậm chí còn gây hại khi giảm ba mươi phần trăm sức mạnh và một nửa sự nhanh nhẹn của tôi.
*TIPS: Job thường mang lại các lợi ích, đôi khi là cho chỉ số của bạn. Tuy nhiên, job Newbie không có buff job nào.
Volgemurt thì ít nhất đã level 20, và job Shadow Walker của hắn giúp tăng tốc độ di chuyển và khả năng phản xạ. Thanh falchion và bộ giáp của hắn đang phát ra ánh sáng kỳ lạ, chứng tỏ chúng đã được buff. Hắn cũng đã kích hoạt Shadowstep, một skill bá đạo có hiệu lực trong năm phút. Skill này tăng tốc độ và sự nhanh nhẹn của hắn thêm năm mươi phần trăm, đồng thời tạo ra các dư ảnh khiến đối phương khó lòng theo dõi chuyển động, giúp tăng tỷ lệ né tránh lên ba mươi phần trăm. Với skill này, Volgemurt có thể chạy nước rút một trăm mét trong chưa đầy năm giây.
Về phần mình, tôi chỉ có một chiếc rìu thép tiêu chuẩn thuê từ trường, không có bất kỳ buff hay lợi ích nào. Liệu nó có gây được chút sát thương nào nếu tôi đánh trúng Volgemurt không? Mà liệu tôi có thể đánh trúng hắn nổi không? Và nếu tôi bị Volgemurt đánh trúng, bộ giáp sói quỷ của tôi sẽ chẳng thể bảo vệ được gì, vì hắn sẽ chém tôi làm đôi. Chỉ số phòng thủ của tôi hoàn toàn không thể so bì với chỉ số tấn công của hắn.
Em gái tôi đang ở ngay sau lưng, không thể di chuyển vì chân bị thương. Tôi đã cầm máu và dùng Phục hồi Cấp thấp, nhưng việc vừa cõng em ấy vừa chạy thoát đến cổng dịch chuyển là điều không thể. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tử thủ tại đây.
Tôi vẫn còn một con át chủ bài. Kano và tôi sẽ chết trừ khi tôi làm gì đó, dù cho việc này có thể sẽ tàn phá cơ thể tôi.
Ngay lúc đó, tôi lấy ba lọ “Thuốc Mana Nhỏ” từ ba lô và cài chúng vào các túi đeo bên hông. Tôi đã mang chúng theo để phòng trường hợp nguy cấp.
“Guoh…”
Kẻ địch này thật khác thường, vì hầu hết các bộ xương sẽ lao vào tấn công một cách mù quáng ngay khi phát hiện kẻ địch. Volgemurt vẫn chưa ra tay. Hắn chỉ đi về phía chúng tôi rồi dừng lại ở khoảng cách mười mét để đánh giá tôi. Chỉ còn những mảnh da mỏng dính trên bộ xương của hắn, nhưng tôi có thể nói rằng hắn đang mỉm cười. Sự thông minh và tàn bạo đó luôn hiện hữu ở tất cả các con boss độc nhất. Làn Aura hiểm độc mà nó tỏa ra mọi hướng không giống bất cứ thứ gì tôi từng cảm nhận từ những con quái vật khác. Áp lực đó như kim châm vào tâm trí, khiến tôi có cảm giác nghẹt thở. So với hắn, con orc lord chỉ như một đứa trẻ sơ sinh.
“Anh hai, chạy đi… Anh không thắng được đâu…” Kano thều thào.
Em ấy thật cao thượng. Tôi nghĩ. Em không muốn tôi phải ở lại vì vết thương của mình, và điều đó đang giày vò em.
Nhưng đừng lo, Kano.
Tôi hít một hơi sâu để lấy lại bình tĩnh.
“Xem ra ngươi đang cho ta thời gian chuẩn bị, vậy thì ta không khách sáo đâu,” tôi nói.
Để ta cho ngươi thấy, một cựu game thủ có thể “cheat” game đến mức nào.