Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Ladies vs Butlers!

(Đang ra)

Ladies vs Butlers!

Kohduki Tsukasa

Akiharu Hino mất cha mẹ và được gia đình chú nhận nuôi. Cậu vào học tại trường nội trú Hakureiryō vì không muốn làm gánh nặng cho người thân.

65 778

Shurabara (tập EXTRA)

(Đang ra)

Shurabara (tập EXTRA)

Kishi Haiya

Học sinh cao trung năm 2 - lớp 3, Kazuhiro được mọi người mệnh danh là một người tốt bụng. Đó là do cậu đã giúp thành công 13 cặp, hay nói đúng hơn là 26 con người thoát khỏi kiếp F.

9 21

Kamen Rider Ghost ~ Ký Ức Về Tương Lai

(Hoàn thành)

Kamen Rider Ghost ~ Ký Ức Về Tương Lai

Takuro Fukuda

Tác phẩm này là một câu chuyện hoàn toàn mới do biên kịch chính của series, Fukuda Takuro, chấp bút. Đây là phần bổ sung cho series truyền hình và phim điện ảnh, đồng thời là hậu truyện của bản điện ả

7 12

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

(Đang ra)

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

Sau Trận chiến giành Priestella , vô số nạn nhân đã bị bỏ lại bởi các Tổng giám mục Tội lỗi của Dục vọng và Ham ăn. Trên hết, Anastasia Hoshin , người đã hoán đổi vị trí với linh hồn nhân tạo Eridna c

32 106

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

5 20

Tập 01 - Chương 19 Phẩm giá của một người anh

"Yeah! Em lên level rồi!" Kano reo lên vui sướng, xoay tít một vòng tại chỗ để tận hưởng cảm giác toàn năng dâng trào mỗi khi lên cấp.

"Giờ chắc em phải level 7 rồi nhỉ?"

Sau ba lần "thả cầu", Kano đã đạt được mục tiêu level 7 của chúng tôi, và cả hai có thể rời khỏi tầng năm. Chúng tôi đáng lẽ có thể tiếp tục cho đến khi con bé đạt level 8, nhưng sẽ hiệu quả hơn nếu hai người cùng lên cấp ở địa điểm tiếp theo mà tôi đã nhắm sẵn.

Trong lúc leo xuống khe núi để thu thập chiến lợi phẩm, tôi giải thích kế hoạch của mình: "Từ tầng sáu trở xuống sẽ bắt đầu xuất hiện Warg. Chúng là sói quỷ, loại quái vật mà bộ giáp của chúng ta được làm từ da của chúng."

"Sói ạ?" Kano lặp lại. "Tuyệt vời. Chắc là dễ hơn đánh orc rồi."

"À, anh không nghĩ vậy đâu. Chúng cũng khá to và nhanh đấy," tôi đáp.

Sói quỷ có sức bền dồi dào và khứu giác nhạy bén, cho phép chúng phát hiện con mồi từ khoảng cách rất xa. Việc tránh các tình huống có thể dẫn đến bị bao vây là cực kỳ quan trọng để sống sót khi đối đầu với chúng. Một khi bị vây, chạy trốn là điều không thể. May mắn thay, điều đó ít có khả năng xảy ra vì bản đồ tầng sáu có ít không gian mở.

Các mạo hiểm giả rất thích săn sói quỷ vì chúng thỉnh thoảng rớt ra da sói quỷ và ma thạch. Những vật phẩm này bán được giá cao trong các cửa hàng và tại hội vì độ chắc chắn và khả năng chống lửa. Giới mạo hiểm giả có một quy tắc ngầm: săn được sói quỷ đồng nghĩa với việc đủ sức kiếm sống bằng nghề này.

Chúng tôi sẽ bỏ qua tầng sáu và đi thẳng đến tầng bảy. Ở đó có những con sói quỷ level 7, cao hơn một level so với tầng sáu. Trong những dịp hiếm hoi, một con sói quỷ đầu đàn level 8 sẽ xuất hiện. Tuy nhiên, chúng tôi sẽ cần phải tiêu diệt con quái vật này càng nhanh càng tốt vì skill Hú của nó, có khả năng thu hút những con sói quỷ gần đó đến vị trí của nó.

Tầng bảy cũng là nơi sinh sống của những kẻ thuần hóa orc, những con orc cưỡi sói quỷ và có thể điều khiển chúng. Những kẻ thù này rất khó nhằn vì bạn phải đối phó với cả những cú cắn của sói và những cú vung kiếm của con orc cưỡi trên lưng. Kẻ thuần hóa orc cũng giúp tăng sức mạnh chiến đấu nhóm của bầy sói quỷ mà chúng điều khiển. Nếu một con orc có một bầy sói dưới quyền kiểm soát của nó, nó sẽ trở thành mục tiêu ưu tiên cao hơn cả một con sói quỷ đầu đàn.

Hơn nữa, tầm nhìn ở đây rất kém do đây là một khu vực rừng rậm rạp với cây cối che phủ làm tăng nguy cơ bị bao vây. Nếu bạn chỉ muốn thu thập da, việc đi raid ở tầng sáu là một lựa chọn hợp lý. Dù vậy, tôi có lý do chính đáng để đưa chúng tôi đến tầng bảy.

"Hiện tại, chúng ta hãy đến tầng bảy và thử chiến đấu với một con sói quỷ," tôi nói.

"Em hy vọng chúng ta sẽ nhặt được nhiều da. Sau đó em có thể dùng chúng để làm giáp chân," Kano đáp.

Chúng tôi sẽ không cần phải thu thập da để làm điều đó. Lợi nhuận từ ma thạch và các chiến lợi phẩm khác sẽ quá đủ để mua thêm áo giáp.

"Vậy nên, chúng ta chỉ thử đánh sói thôi," tôi giải thích. "Có một nơi khác anh muốn chúng ta đến... một khu vực ẩn."

"Có khu vực ẩn ạ?" Kano hỏi.

"Ừ. Có thể chúng ta sẽ là những người đầu tiên tìm thấy nó."

Mắt Kano sáng lên khi cô bé hỏi: "Sẽ có kho báu chứ?!" Con bé lại bắt đầu hát bài “Em giàu to rồi!” của mình.

Giá mà con bé chịu ngừng cái điệp khúc đáng xấu hổ đó lại.

Đến lúc chúng tôi nói chuyện xong, cả hai đã nhặt hết chiến lợi phẩm và băng qua vài cây cầu dây để trở về con đường chính của tầng năm. Chúng tôi sẽ cần phải đi qua tầng sáu trước.

Con đường chính nối các tầng vẫn đông đúc như mọi khi. Hầu hết các mạo hiểm giả đi đến tầng sáu và sâu hơn đều săn lùng da sói quỷ, tất cả đều mặc cùng một loại áo giáp đen đặc trưng.

"Mọi người đều mặc giáp sói quỷ giống em này!" Kano chỉ ra. "Em thích quá! Cứ như là em hòa nhập được với những mạo hiểm giả tuyệt vời này, mặc dù đây mới là lần đi raid thứ hai của em."

"Ừ thì, chúng ta đã cày level cho em trong một nốt nhạc mà."

Việc độc chiếm được Orc Lord đã giúp ích rất nhiều. Nếu không, chúng tôi đã bị kẹt ở tầng năm lâu hơn.

Liệu những người chơi DEC khác không muốn sử dụng chiêu “thả cầu” sao? Họ có thể đã đi raid ở những tầng sâu hơn hoặc chưa đến được tầng năm. Dù sao đi nữa, tôi vẫn chưa gặp ai mà tôi nghi ngờ là người chơi khi chúng tôi ở đó.

Sau ba mươi phút đi bộ, chúng tôi đến quảng trường có cầu thang dẫn xuống tầng sáu. Giống như ở tầng năm, nhiều mạo hiểm giả đi qua đây để sử dụng các quầy thức ăn, cửa hàng và các sạp trao đổi ma thạch và vật phẩm loot. Sự khác biệt duy nhất là tỷ lệ các party kỳ cựu. Mặc dù tầng năm có đại đa số là các mạo hiểm giả vai trò chiến đấu, nhưng ở tầng này, việc nhìn thấy các mạo hiểm giả hỗ trợ có khả năng hồi máu và các chiến binh tầm xa sử dụng cung hoặc phép thuật là điều phổ biến. Mọi người ở đây trông đều có vẻ biết mình đang làm gì.

"Nhìn kìa!" Kano reo lên. "Chỗ đó bán takoyaki! Và đằng kia! Là một nhà ăn!"

"Nhớ nhé, chúng ta không ở lại tầng sáu đâu," tôi nhắc con bé. "Nhưng... anh nghĩ chúng ta có thể ăn nhẹ một chút trước khi đi. Em muốn ăn gì?"

Tôi nhận ra Kano vẫn chưa nhìn thấy các khu chợ trên các tầng, vì chúng tôi đã sử dụng phòng cổng dịch chuyển để ra vào. Con bé có lẽ là mạo hiểm giả duy nhất ở đây chưa bao giờ đi qua cổng vào.

Sau khi chúng tôi mua món takoyaki mà Kano yêu cầu từ một quầy hàng, chúng tôi đi vệ sinh rồi đến tầng bảy.

"Em tự hỏi làm thế nào họ bơm nước thải ra ngoài," Kano nói.

"Họ không cần phải làm vậy," tôi trả lời. "Mọi thứ để lại trong hầm ngục sẽ biến mất sau mười hai giờ. Nếu em cần đi vệ sinh, cứ giải quyết ngoài trời cũng không sao cả."

"Em sẽ không làm thế đâu!" con bé hờn dỗi đáp lại dù chính nó đã khơi mào chủ đề. "Em là con gái!"

Các thiết bị liên lạc và các cơ sở vật chất khác trong khu vực nghỉ ngơi thường sẽ biến mất. Nhưng một vật phẩm ma thuật được chế tạo từ lõi của những con golem cấp thấp đã ngăn chặn hiệu ứng biến mất đó. Trước khi có phát minh này, chỉ có các cơ sở vật chất cơ bản tồn tại trong hầm ngục. Tôi đã biết được điều này từ một cuốn sách hướng dẫn thực địa về hầm ngục mà tôi đã đọc trong thư viện của Hội Mạo hiểm giả, và việc nhớ lại nó đã giúp tôi giết thời gian trong lúc chúng tôi tiến bước.

Nhiều mạo hiểm giả tìm cách thu thập da sói quỷ đều săn lùng ở tầng sáu, có nghĩa là con đường chính ít đông đúc hơn các tầng trước. Đám đông thưa thớt đến mức chúng tôi có thể chạy dọc theo con đường.

"Chúng ta sẽ chạy bộ quãng đường còn lại để tiết kiệm thời gian," tôi nói.

"Gì cơ?" Kano phàn nàn. "Nhưng em vừa mới ăn xong! Hừm..."

Miễn cưỡng, Kano tăng tốc để theo kịp tôi. Chúng tôi không phải là party duy nhất đang chạy, vì vậy chúng tôi không quá nổi bật. Việc chạy bộ nhẹ nhàng vẫn cảm thấy tuyệt vời vì các chỉ số thể chất được tăng cường cho phép chúng tôi đạt được tốc độ cao mà không cần gắng sức.

~*~

"Phù, chúng ta đã đến được tầng bảy!" Kano reo hò. "Khoan đã, em thề là ở tầng sáu có nhiều cửa hàng hơn thế này."

Không có nhiều tiện nghi ở đây, nhưng khu vực nghỉ ngơi vẫn có vài chiếc ghế dài và các quầy thức ăn. Giá cả ở đây cao hơn gấp đôi so với thế giới bên ngoài. Một lon nước ngọt ở đây có giá khoảng ba trăm yên. Đáng ngạc nhiên là, những lon rỗng trong thùng rác cho thấy mọi người vẫn mua chúng.

Tôi sẽ không trả tiền cho thứ đó, tôi nghĩ khi đi qua quảng trường. Khoan đã, mình có thể lợi dụng việc này không?

"Chờ đã!" Kano gọi. "Nghỉ một chút đi! Em muốn xem cửa hàng đó bán gì!"

"Có thể có kho báu trong khu vực ẩn đấy," tôi nhắc con bé.

"Á?!” Kano buột miệng. “À-à, nếu anh nói vậy thì!"

Trước khi chúng tôi lên đường đến khu vực ẩn, tôi đã ghi chú vào cuốn sổ tay em gái mà tôi giữ: “Lời hứa về kho báu sẽ khiến Kano làm theo những gì được bảo.”

Những khu rừng thông khổng lồ đã cản trở tầm nhìn ở tầng bảy. Những cái cây này không thích hợp để làm gỗ, vì chúng sẽ biến mất ngay khi bị đốn hạ. Trần nhà cao đến kinh ngạc và có ánh sáng nhợt nhạt, điều này khiến tôi tự hỏi liệu cây cối có sử dụng nó để quang hợp không. Chắc là không vì chúng là vật thể, không phải cây thật.

Chúng tôi chạm trán con sói quỷ đầu tiên vài phút sau khi tách khỏi con đường chính dẫn đến tầng tám. Con quái vật dài hai mét, bao gồm cả đuôi, và có bộ lông dài, màu xám đậm bao phủ cơ thể rắn chắc của nó. Tôi có thể cảm nhận được sự thông minh đằng sau ánh mắt của nó.

"Anh nghi là chúng ta sẽ không thể đâm lén nó được đâu. Nó sẽ nghe thấy tiếng bước chân hoặc ngửi thấy mùi của chúng ta trước khi chúng ta đến gần," tôi nói.

"Nó đến kìa!" Kano hét lên.

Con sói quỷ chỉ có một mình nhưng không tấn công trước, khiến tôi nghĩ rằng nó đang tỏ ra thận trọng. Sau vài giây gầm gừ, nó đột nhiên lao về phía chúng tôi, nhắm nhiều hơn vào Kano. Nó nhảy lên không trung chỉ cách đó vài mét, bộ hàm mở rộng để ngoạm lấy cổ họng Kano.

Kano dễ dàng né được và đâm một con dao vào sườn con quái vật khi nó lướt qua, tạo ra một vết rách lớn. Con sói quỷ rên rỉ và cố gắng trốn thoát nhưng không thể đứng dậy. Tôi ngay lập tức áp sát và kết liễu nó, và nó để lại một viên ma thạch.

"Em đoán là em có thể xử lý được những con sói quỷ đơn độc. Nó không quá nhanh đối với em, và em đã nhận thấy mọi hành động của nó," Kano nói.

"Có vẻ như việc tăng level của em trong một lần không gặp vấn đề gì," tôi nhận xét.

Sự tăng cường thể chất tiến triển với tốc độ như nhau cho tất cả các mạo hiểm giả, ngay cả khi mạo hiểm giả đó là một cô bé học sinh cấp hai. Tuy nhiên, sức mạnh thể chất, sức bật cao và thị lực động của Kano đã vượt qua người lớn trung bình. Tôi đã lo lắng liệu con bé có phản ứng đúng cách trong một trận chiến thực sự hay không, nhưng sự lo lắng đó là không cần thiết. Con bé tỏ ra kiểm soát được cơ thể của mình bất chấp những thay đổi đột ngột, cực đoan về sức mạnh và không hề lo lắng hay sợ hãi trong các trận chiến.

Thay vào đó, con bé tận hưởng điều này và thậm chí còn chơi đùa với những con dao của mình, chém vào một kẻ thù tưởng tượng.

Con bé có thể thích chiến đấu hơi quá mức rồi, tôi nghĩ khi một giọt mồ hôi lăn dài trên cổ. Kẻ thù tưởng tượng mà nó đang chém... Đó, ờm, không phải là mình, phải không?

Chúng tôi nhặt viên ma thạch của con sói và tiếp tục di chuyển về phía đông nam của bản đồ. Sau đó, chúng tôi hướng đến một khu vực được thêm vào trong bản DLC mới nhất, Dungeon Explorer Chronicle: Golem Heartbeats. Nếu nó tồn tại trong thế giới này, nó có thể định hình tương lai của các cuộc đi raid hầm ngục.

Tôi hào hứng bắt đầu giải thích về golem cho Kano, mở rộng kiến thức của con bé về hầm ngục và thông tin game của tôi khi chúng tôi không chiến đấu với quái vật.

"Golem ạ?" Kano hỏi.

"Đúng vậy. Nếu em có job Thợ Máy, em có thể tạo và điều khiển golem của riêng mình," tôi trả lời.

"Không thể nào!"

Các nhà phát triển đã nhá hàng người chơi bằng những tiết lộ nhỏ về job Thợ Máy trước khi Golem Heartbeats được phát hành. Nhiều người chơi đã đếm từng ngày cho đến ngày phát hành, hào hứng được leo lên những con golem khổng lồ của họ. Nhưng họ đã dội một gáo nước lạnh vào bản DLC với những đánh giá tiêu cực vì golem quá mỏng manh và vô dụng.

Nhưng vấn đề lớn nhất là tiềm năng chiến đấu của golem rất lệch lạc. Golem chỉ có thể thực hiện các đòn tấn công vật lý, hạn chế nghiêm trọng phạm vi của chúng vì nhiều quái vật có thể giảm hoặc vô hiệu hóa hoàn toàn sát thương vật lý. Thêm vào đó, chúng di chuyển chậm. Bạn có thể leo lên và cưỡi một con đi loanh quanh, nhưng chạy bộ vẫn thích hơn vì bạn sẽ không bị mệt trong game.

Cuối cùng, Thợ Máy có thể sử dụng một skill gọi là Lâu Đài Golem để xây dựng một công trình trong lãnh thổ của kẻ thù. Người chơi bên trong các công trình này sẽ hồi phục HP và MP nhanh gấp ba lần bình thường và cũng sẽ hồi phục khỏi tất cả các hiệu ứng trạng thái. Sau một giờ ở trong công trình, người chơi còn nhận được một buff tạm thời tăng năm phần trăm chỉ số sức mạnh và trí tuệ.

Tôi chưa bao giờ cần đến Lâu Đài Golem trong game vì tôi luôn uống thuốc, vì vậy việc xây dựng một lâu đài để hồi HP và MP hoặc dựng trại bên trong lãnh thổ của kẻ thù là không cần thiết. Các lâu đài có điện, hệ thống ống nước, tủ lạnh, phòng tắm và nhà vệ sinh chỉ mang tính trang trí trong game.

Nhưng khoan đã! Trong thế giới thực này, giá trị của nó đã đảo ngược một trăm tám mươi độ, tăng vọt lên tận mây xanh. Với lâu đài, tôi có thể ở lại qua đêm trong hầm ngục và thậm chí sống ở đây! Tôi muốn có được skill Lâu Đài Golem hơn bất cứ thứ gì!

Tôi đã giải thích tất cả những điều này cho em gái mình và nói với con bé rằng chúng tôi sẽ điều tra xem liệu điều đó có khả thi không.

"Cáiii..." con bé thốt lên, há hốc miệng. "Được rồi, chúng ta phải có được skill đó!"

"Thấy chưa?" tôi nói. "Đó là lý do tại sao chúng ta sẽ đi kiểm tra xem có thể nhận được job Thợ Máy không. Thêm một lợi ích nữa là khu vực ẩn này là một nơi tuyệt vời để lên cấp nhanh chóng nếu nó tồn tại."

Cùng với các khu vực và job mới, Golem Heartbeats đã giới thiệu một số loại golem làm quái vật mới. Golem lấy năng lượng từ lõi của chúng, một bức tượng pha lê dài mười centimet, và phá hủy lõi sẽ giết chết golem. Những con ở các tầng sâu hơn bảo vệ lõi của chúng sau lớp khiên manasteel trong khi những con golem ở tầng bảy có lõi lộ ra ngoài. Việc chiến đấu với những con quái vật có điểm yếu như vậy khiến việc lên cấp trở nên dễ dàng. Golem bị hạ gục sẽ rớt ra lõi của chúng làm chiến lợi phẩm khi chết, có thể được bán trong các cửa hàng trong hầm ngục hoặc được Thợ Máy sử dụng làm chất xúc tác để triệu hồi golem của riêng họ.

Mặc dù Golem Heartbeats đã giới thiệu một số khu vực bản đồ mới, tầng bảy là nơi sớm nhất chúng tôi có thể gặp một trong số đó. Tôi vẫn chưa thể kiểm tra xem thế giới này có nội dung DLC hay không.

"Có một cái hố bẫy ở phía trước," tôi giải thích. "Nếu có một đường hầm ở dưới đáy hố, nó sẽ dẫn chúng ta đến khu vực ẩn."

"Ồ," Kano ngân nga.

Chúng tôi leo lên một ngọn đồi nhỏ trong rừng, kiểm tra mặt đất gần đỉnh và tìm thấy cái hố bẫy. Cái hố sâu năm mét, khiến việc xác định xem có đường hầm hay không mà không leo vào là rất khó.

"Anh có mang theo một ít dây thừng," tôi nói, rút một cuộn dây leo núi từ ba lô của mình. "Anh sẽ buộc nó vào cái cây kia." Sau đó, tôi đã buộc thành công nó vào một cái cây gần đó và giật mạnh để đảm bảo nó sẽ không bị lỏng.

"Em có thể là người đi xem được không?" Kano hỏi.

"Chắc chắn rồi. Nếu có đường hầm, hãy cho anh biết," tôi trả lời.

"Vâng ạ!"

Không chút do dự, Kano đu dây xuống hố như một người lính để kiểm tra đường hầm.

Mình đoán chúng ta có thể khám phá khu vực này một chút nếu nó không có ở đó, tôi nghĩ.

"Để xem nào... Nó ở đây!" Kano hét lên với tôi. "Em tìm thấy đường hầm rồi, anh hai!"

"Tuyệt vời, anh xuống đây!"

Khi tôi nắm lấy sợi dây, tôi nghe thấy tiếng hú xa xăm đặc trưng của một con sói quỷ đầu đàn. Có lẽ những mạo hiểm giả khác đang chiến đấu với một con, nhưng tôi tạm thời lờ nó đi.

Tôi cố gắng đu dây xuống như Kano đã làm nhưng gặp khó khăn vì cân nặng của mình, bị trượt chân khi còn khoảng hai mét và ngã dập mông. May là Kano đang mải mê với cái đường hầm nên chắc đã không thấy. Phẩm giá làm anh của tôi vẫn được bảo toàn... ít nhất là cho đến giây tiếp theo.

"Trời ạ, anh hậu đậu quá đi, anh hai. Anh phải cẩn thận hơn chứ," con bé nói.

Vâng, con bé đã thấy rồi.

Chúng tôi tiến vào đường hầm ở dưới đáy hố. Những bức tường đá sớm thay thế cho những bức tường đá gồ ghề, cho thấy đường hầm không phải là một sự hình thành tự nhiên. Trời tối đen như mực, vì vậy tôi bật đèn pin. Một làn gió mát thổi từ sâu bên trong đường hầm, vì vậy nó phải dẫn đến một nơi nào đó.

Đường hầm vốn chật hẹp đã chuyển thành một hành lang cao năm mét chỉ trong vài phút. Những chiếc quan tài xếp dọc theo các bức tường của hành lang, giống như những hầm mộ. Hành lang uốn lượn và cong queo ở mọi chỗ có thể, làm rối loạn phương hướng của tôi. Vào những lúc như thế này, tôi đánh giá cao chức năng bản đồ của thiết bị đầu cuối của mình.

Trời cũng đang lạnh dần, vì vậy tôi kéo mũ trùm đầu lên.

Khi tôi bước đi cẩn thận để giữ cho tiếng bước chân của mình im lặng, tôi nghe thấy một tiếng lạch cạch cách đó khoảng mười hai mét. Kano nín thở và ló đầu ra sau góc tường để lén lút kiểm tra xem có mối đe dọa nào không.

"Có một con quái vật, và nó toàn xương," con bé thì thầm.

"Một bộ xương, hiểu rồi," tôi thì thầm đáp lại. "Để anh xử lý nó."

Đúng như dự đoán, bộ xương là những quái vật undead giống người. Chúng xuất hiện rất nhiều sau tầng thứ mười một, nơi quái vật undead trở nên phổ biến hơn. Bản DLC Golem Heartbeats đã giới thiệu một phiên bản yếu hơn của bộ xương ở tầng bảy. Cấu trúc xương của chúng khiến chúng trở thành mục tiêu kém hiệu quả cho các đòn tấn công bằng dao đâm, vì vậy tốt hơn là tôi nên loại bỏ nó bằng thanh đại kiếm của mình.

Nó vẫn chưa nhận ra chúng tôi. Tôi rón rén tiến về phía bộ xương, định kết liễu nó bằng đòn tấn công đầu tiên mà không cho nó cơ hội phản kháng.

Mặc dù tôi đang ở phía sau nó, bộ xương ngay lập tức nhận ra sự hiện diện của tôi, sau đó quay lại và lao về phía tôi. Có lẽ nó có một khả năng cho phép nó phát hiện kẻ thù trong một bán kính lớn.

Khoảng cách giữa chúng tôi thu hẹp trong chớp mắt. Sợ rằng chúng tôi sẽ hạ gục lẫn nhau, tôi cắt ngắn đòn tấn công của mình để đỡ nhát chém chéo của nó bằng thanh kiếm và sử dụng đà đó để phản công. Nhưng đòn đánh của bộ xương rất mạnh, và lực của nó khiến cơn đau lan dọc cánh tay tôi.

"Á... Chết này!"

Tôi đá bật một vài xương sườn của nó, vì vậy tôi vung kiếm xuống hộp sọ của nó với tất cả sức mạnh khi nó mất thăng bằng.

Hộp sọ vỡ tan. Một vài khúc xương của bộ xương tiếp tục quằn quại và kêu lạch cạch một lúc, nhưng chúng sớm ngừng lại khi con quái vật biến thành một viên ma thạch.

Đúng là không thể đùa với mấy cú đá bằng mũi giày bọc thép được.

"Phù. Nó nhanh hơn tôi nghĩ," tôi nói, thở dài. "Mạnh hơn nữa... Tôi nghĩ nó phải là quái vật level 8."

"Nó siêu nhanh đối với một đống xương," Kano nhận xét.

Chỉ với bộ xương để di chuyển, bộ xương di chuyển cực kỳ nhanh và bằng cách nào đó vẫn dồn được sức mạnh vào các đòn tấn công của nó. Động năng mà tôi cảm nhận được khi đỡ đòn tấn công của nó mạnh hơn nhiều so với những gì tôi mong đợi. Bộ xương có thể buộc các chi của chúng di chuyển vượt ra ngoài phạm vi chuyển động của một người bình thường, khiến việc dự đoán các kiểu tấn công của chúng trở nên khó khăn. Chúng cũng sở hữu một skill ma thuật để phát hiện kẻ thù trong một bán kính rộng, vì vậy không dễ để gây bất ngờ cho chúng trong giai đoạn đầu của game, nơi không có skill nào để vô hiệu hóa ma thuật.

Mặc dù bộ xương của DEC là những quái vật đáng gờm, sức mạnh của một con thật sự đã làm tôi ngạc nhiên khi chiến đấu với nó. Cảm giác đó không giống như tôi đang chiến đấu với một quái vật level 8.

Tôi đã muốn săn một vài bộ xương trong khi tìm kiếm golem, nhưng bây giờ tôi nghĩ mình sẽ chỉ tập trung vào golem. Việc mạo hiểm chiến đấu với nhiều bộ xương sẽ trở nên gian khổ. Vì vậy, tôi quyết định không đối đầu với một số lượng lớn quái vật undead có skill phát hiện như vậy cho đến khi tôi có được một skill chặn ma thuật hoặc một vũ khí có chỉ số cộng thêm chống lại undead.

Chúng tôi tiến sâu hơn vào con đường, đi chậm và kiểm tra đường đi phía trước bằng đèn pin. Mặc dù đèn pin rất tốt cho việc di chuyển trong bóng tối vì bạn có thể chiếu bất cứ đâu bạn muốn, nhưng mang theo một cây đèn có thể chiếu sáng mọi hướng sẽ hữu ích hơn trong chiến đấu.

Tuy nhiên, chúng tôi vẫn đi theo hành lang ngoằn ngoèo của hầm mộ, chiến đấu với một vài bộ xương cho đến khi tìm thấy một cầu thang dẫn lên. Tôi cẩn thận và lặng lẽ đi lên để kiểm tra quái vật và thấy rằng cầu thang dẫn đến một nơi trông giống như một nhà nguyện.

Nhà nguyện đã đổ nát vì một phần trần nhà đã sụp, một vài cây cột đã gãy, và đống đổ nát bao phủ sàn nhà. Dây leo bao phủ các bức tường. Phía trên một bàn thờ bên trong tòa nhà, có một tủ kính trưng bày. Tôi tự hỏi liệu nó có chứa một di vật tôn giáo không... Có hai phòng nhỏ liền kề và không có quái vật nào.

"Đến lúc nghỉ ngơi rồi," tôi tuyên bố. Chúng tôi đã đi bộ đủ lâu để xứng đáng được nghỉ ngơi, nhưng chúng tôi cần phải cảnh giác với bất kỳ tiếng động nào. "Trải tấm thảm ra đi."

"Vâng ạ."

Khi Kano chuẩn bị tấm thảm, tôi lấy một bình nước và đồ ăn nhẹ từ ba lô của mình. Khi tôi mở túi khoai tây chiên, hầu hết chúng đã bị vỡ vụn từ lúc bộ xương tấn công tôi. Lần sau, tôi sẽ mang theo những món ăn nhẹ không quá dễ vỡ. Tôi nốc cạn chai nước tăng lực trong một hơi và thở dài nặng nề.

Chúng tôi đã đến được một khu vực từ bản DLC Golem Heartbeats. Do đó, thế giới này có nội dung mới nhất trong game trước khi tôi chuyển sinh. Vì giới hạn level là 90, tôi sẽ phải luyện tập như một người toàn diện thay vì tập trung vào tấn công vật lý hoặc ma thuật.

Tốt hơn hết mình nên nhanh chóng bắt đầu lấy các quest item và unique item luôn, tôi nghĩ.

*TIPS: Unique item là những vật phẩm chỉ có thể tồn tại một bản duy nhất trong thế giới game tại một thời điểm. Các quest thưởng cho người chơi unique item chỉ kích hoạt một lần, vì vậy người chơi đổ xô để trở thành người đầu tiên hoàn thành chúng.

Các quest item thường có những khả năng mạnh mẽ, như thanh Tĩnh Điện Kiếm mà Akagi đã nhặt được. Tôi đã cố gắng kích hoạt chuỗi quest Tĩnh Điện Kiếm để lấy một thanh, nhưng nó không hoạt động. Ví dụ này cho thấy rằng đối với các unique item, ai đến trước được phục vụ trước, vì vậy tôi sẽ phải cạnh tranh với những người chơi khác để có được chúng.

Tôi rất vui khi biết về DLC, nhưng nó đã cho tôi rất nhiều điều để suy nghĩ.

Tôi quan sát em gái mình lang thang trong nhà nguyện, nơi khiến con bé kinh ngạc khi kiểm tra các bức tường và bàn thờ trong khi nhai một thanh kẹo. Đột nhiên, con bé vẫy tay gọi tôi đi cùng vì nó đã tìm thấy thứ gì đó trên một trong những bức tường phủ đầy dây leo.

"Này, cái hình nguệch ngoạc kỳ lạ này là một cổng dịch chuyển, phải không?" con bé nói.

Tôi chặt đứt những sợi dây leo và nhìn chằm chằm vào hoa văn. Đó chắc chắn là vòng tròn ma thuật của một cổng dịch chuyển, và tôi nói, "Em nói đúng."

Cổng dịch chuyển có ở các tầng là bội số của năm và thỉnh thoảng ở các tầng có các quest hoặc sự kiện đặc biệt. Điều đó có lẽ giải thích tại sao lại có một cái ở đây.

Khi Golem Heartbeats ra mắt, tôi đã ở level cao và đã khám phá các khu vực mới ở các tầng sâu sau tầng sáu mươi. Vì vậy, tôi không quá quen thuộc với khu vực ẩn của tầng bảy. Chúng tôi đã may mắn tìm thấy nó vì cuộc hành trình đã mất hai giờ!

"Anh đoán chúng ta nên thử đăng ký ma thuật của mình tại cổng này," tôi nói. "Thực ra, anh sẽ đăng ký của mình. Cứ để của em được thiết lập ở tầng năm, nếu không chúng ta sẽ không thể quay lại."

"Nghe hay đấy," Kano trả lời. "Bằng cách đó, chúng ta cũng có thể cày cấp cho mẹ nữa."

Sau khi tôi đóng gói lại ba lô và đăng ký ma thuật của mình tại cổng, chúng tôi rời khỏi nhà nguyện để khám phá phần còn lại của khu vực ẩn.

~*~

Khi rời khỏi nhà nguyện, chúng tôi bước vào một khu vực hoang tàn với những tòa nhà đá thưa thớt, đổ nát. Dây leo xanh và cây cối bao phủ mọi bề mặt khi những tòa nhà nói trên trông gần như sắp sụp đổ. Bầu trời u ám nhưng đủ sáng để chúng tôi đi lại không bị cản trở.

"Vậy, sẽ có golem ở đây chứ?" Kano hỏi.

"Chúng nên ở trong một tòa nhà phía trước," tôi trả lời. "Nhưng chúng ta cần phải cảnh giác với những quái vật khác có thể nhảy ra."

Theo như tôi nhớ, chỉ có bộ xương sẽ xuất hiện trong khu vực này, nơi hiện ra như những tàn tích trên bản đồ. Tôi không nghĩ sẽ có bất kỳ hồn ma hay oán linh nào xuất hiện, nhưng tôi sẽ sẵn sàng chạy nếu cần. Kano và tôi không có đòn tấn công ma thuật, vì hồn ma và oán linh miễn nhiễm với sát thương vật lý.

"Một ngày nào đó em có thể sử dụng ma thuật không?" con bé hỏi.

"Em sẽ có thể khi em nhận được một job mới," tôi trả lời. "Mặc dù, em cũng có thể gây sát thương bằng vũ khí được phù phép... A! Có bộ xương đang đến. Chúng ta cùng nhau hạ gục nó nhé?"

"Chúng ta sẽ tấn công nó từ hai phía!"

Bộ xương có một thanh kiếm và một cái khiên, nó lao tới ngay khi phát hiện ra chúng tôi. Tôi chặn đòn tấn công đầu tiên của nó trong khi Kano lách ra sau lưng nó và đâm vào khuỷu tay của cánh tay cầm khiên bằng một con dao cầm ngược.

"Các khớp xương bung ra dễ dàng thật," Kano nhận xét.

"Làm tốt lắm," tôi nói.

Cẳng tay và chiếc khiên của bộ xương rơi loảng xoảng xuống sàn khi bị trật khỏi khớp khuỷu. Giờ đây đã mất thăng bằng, bộ xương nhận ra em gái tôi là một mối đe dọa lớn. Nó xoay người lại và vung kiếm về phía con bé, để lộ lưng. Sau đó, tôi phá hủy phần thân trên của bộ xương bằng một nhát chém ngang.

"Các khúc xương vẫn còn kêu lạch cạch," tôi bình luận.

Em gái tôi đến gần con quái vật. "Biến đi!" con bé nói, đá hộp sọ của bộ xương như một quả bóng đá.

Con quái vật ngừng di chuyển và biến thành một viên ma thạch.

"Này Kano, cô em gái bé bỏng của anh... Em đánh đấm giỏi đến đáng sợ đấy... Rốt cuộc là sao vậy?"

"Anh nghĩ vậy sao? Có thể là do em xem nhiều phim cổ trang."

Điều đó nghe có lý đấy. Xem các trận đấu kiếm trong phim cổ trang giúp cải thiện kỹ năng... Khoan đã, không phải! Điều đó có thể áp dụng cho các chuyên gia luyện tập và nghiên cứu hàng ngày. Có phải Kano đã lén lút luyện tập không? Tôi nhớ con bé đã đề cập đến việc tham gia một trường dạy chiến đấu.

Tôi biết con bé thích hoạt động, nhưng điều đó vẫn làm tôi ngạc nhiên. Làm thế nào mà cô gái dễ thương, năng động này lại có thể liên quan đến một gã lười biếng, xấu xí như Piggy?

Chúng tôi đi về phía nam qua những tàn tích và chiến đấu với nhiều bộ xương hơn cho đến khi tìm thấy một bức tường lớn trên đỉnh một ngọn đồi nhỏ. Các bức tường cao khoảng mười mét nhưng kéo dài hơn một trăm mét. Dưới chân đồi, chúng tôi thoáng thấy những tòa nhà bên kia bức tường, pháo đài mà tôi đang tìm kiếm.

Từ những mẩu chuyện tôi biết, vùng đất này đã trở nên hoang tàn sau khi có chuyện gì đó xảy ra với lãnh chúa cai trị ở đây, một nhà nghiên cứu golem. Tôi sẽ cần phải tìm một quest item bên trong pháo đài nếu tôi muốn trở thành một Thợ Máy. Thật không may, tôi không có kinh nghiệm về điều này từ game vì tôi không quan tâm đến job đó.

Bên trong nó như thế nào nhỉ? tôi tự hỏi.

"To quá!" Kano kinh ngạc. "Nó là gì vậy, một pháo đài? Một lâu đài?"

"Đó là một pháo đài," tôi nói với con bé. "Các golem xuất hiện bên trong. Đây là kế hoạch của chúng ta..."

Quái vật xuất hiện bên trong pháo đài là một Golem Gỗ, có level quái vật là 9 và giống như một con boss trung. Nó hồi sinh năm phút sau khi chết, khiến nó trở thành một quái vật tuyệt vời để săn điểm kinh nghiệm nếu bạn có thể chiếm được một vị trí cho mình.

Ngay cả khi chúng tôi liên tục tấn công để vô hiệu hóa nó, nó vẫn có một lượng HP đáng kinh ngạc mặc dù được làm bằng gỗ tương đối mềm. Nhưng phương pháp đó sẽ mất rất nhiều thời gian và mệt mỏi. Sẽ nhanh hơn nếu chúng tôi có thể sử dụng các đòn tấn công lửa, nhưng chúng tôi không có skill ma thuật.

"Lõi của golem ạ?" Kano hỏi khi tôi giải thích kế hoạch của mình.

"Đúng vậy. Điều tuyệt vời về golem là chúng sẽ gục ngã nếu bạn phá vỡ lõi của chúng."

Mỗi golem có một lõi pha lê trên lưng. Nếu chúng tôi có thể lấy được lõi còn nguyên vẹn, chúng tôi sẽ nhận được quest item Lõi Golem Gỗ cần thiết để trở thành một Thợ Máy. Điều đó sẽ rất khó khăn, vì vậy tôi giải thích với Kano rằng phá hủy nó là lựa chọn tốt nhất của chúng tôi.

Golem di chuyển chậm chạp và có thể xoay tròn với tốc độ cực nhanh. Và điều này khiến việc chiến đấu với golem một mình trở nên vô cùng khó khăn vì bạn không thể ra sau lưng chúng. Khi bạn đi cùng một người khác, họ có thể đâm lén con quái vật để biến một kẻ thù đáng gờm thành một con mồi dễ xơi.

"Chúng ta có thể bán lõi nếu lấy được một cái không?" Kano hỏi.

"Ở tầng mười, được chứ. Đừng lo về điều đó. Chúng ta có thể quay lại để lấy lõi khi chúng ta đã lên level nhiều hơn."

Kano có một thói quen xấu là bị phân tâm bởi tiền bạc... Nói đi cũng phải nói lại, ví của tôi cũng đang cảm thấy trống rỗng. Tôi quyết định mục tiêu đầu tiên của chúng tôi sẽ là tìm kiếm kho báu.

"Hãy tìm một cái rương kho báu trước khi đối đầu với golem," tôi đề nghị. "Nó vẫn nên ở bên trong nếu chúng ta là những người đầu tiên đến đây."

"Ồ!" Kano kêu lên. "Bên trong rương có gì vậy?"

"Chúng ta sẽ thấy, phải không?"

Kano lại bắt đầu hát bài “Em giàu to rồi” của mình khi chúng tôi leo lên con đường về phía pháo đài.

Một cánh cửa khổng lồ chặn lối vào pháo đài. Cánh cửa đã mở sẵn, vì vậy chúng tôi đi thẳng qua. Bên trong là một khu vườn ngoài trời với một con golem ở trung tâm. Chúng tôi hướng đến dinh thự của pháo đài mà không đến quá gần con golem.

Những viên đá phẳng tạo thành các bức tường của pháo đài, và tòa nhà trông vẫn trong tình trạng ổn. Một phần của bức tường đã sụp đổ, và một vài lỗ hổng đã mục nát trên sàn gỗ. Tòa nhà được thông gió tốt, vì vậy nó không có mùi ẩm mốc. Các cửa sổ không có kính thì nhỏ và chỉ cho một chút ánh sáng lọt vào, vì vậy chúng tôi phải bước đi cẩn thận khi mạo hiểm vào bên trong tòa nhà.

"Có thể có bẫy trong rương không?" Kano hỏi.

"Không," tôi trả lời. "Rương kho báu có bẫy không xuất hiện cho đến tầng mười một, và việc mở nó sẽ an toàn. Chỉ cần cẩn thận không gây ra tiếng động lớn."

"Hiểu rồi."

Tôi nhớ rằng sẽ có bộ xương bên trong dinh thự và muốn tấn công bất ngờ chúng nếu có thể.

Chúng tôi tiếp tục đi qua hành lang, khám phá các phòng nhỏ liền kề, thì Kano dừng lại.

"Nhìn kìa, đằng kia," con bé thì thầm. "Hai bộ xương."

"Chúng ta sẽ hạ gục con đầu tiên bằng một đòn tấn công bất ngờ và kết liễu con thứ hai như bình thường," tôi thì thầm đáp lại.

Những con quái vật này tuần tra theo một lộ trình định trước. Khả năng phát hiện ma thuật của bộ xương không thể xuyên qua tường, vì vậy chúng tôi dự định đợi sau một góc tường và phát động cuộc tấn công. Sau khi chúng tôi tìm ra lộ trình tuần tra của chúng, chúng tôi ẩn nấp như đã thỏa thuận và đợi cho đến khi nghe thấy tiếng lạch cạch của chúng đến gần.

"Chết này!" tôi hét lên, nghiền nát hộp sọ của bộ xương đầu tiên mang theo một thanh kiếm và một cái khiên.

Bộ xương thứ hai giơ chiếc rìu của nó lên và lao về phía chúng tôi sau khi nghe thấy tiếng động.

"Con kia đến kìa!" Kano hét lên.

Chúng tôi nhảy ra khỏi nơi ẩn nấp để tấn công. Bộ xương tấn công em gái tôi, vì vậy tôi vòng ra sau nó và chém. Nhưng cái thứ chết tiệt đó đã chặn đòn đánh của tôi bằng chiếc rìu của nó. Nó đã dự đoán được bước đi của tôi sao?

Khi Kano nhận ra bộ xương nhắm vào tôi, con bé ngay lập tức chuyển sang tấn công.

"V Slash!"

Kano chém bằng hai con dao của mình xuống một điểm trung tâm, tạo thành chữ V, trong khi hét lên một cái tên nghe giống như tên của một đòn tấn công trong một chương trình truyền hình tokusatsu.

Lồng ngực của bộ xương vỡ tan khi xương sườn của nó rơi lạch cạch xuống đất, một âm thanh thỏa mãn đến kỳ lạ. Khi bộ xương mất thăng bằng, hai chúng tôi tấn công nó không ngừng cho đến khi nó biến thành một viên ma thạch.

Cuối hành lang là một cánh cửa xa hoa — đã từng có những ngày tốt đẹp hơn — rất có thể dẫn đến phòng của lãnh chúa pháo đài.

"Đây hẳn là phòng của lãnh chúa pháo đài. Có thể có một con quái vật bên trong," tôi nói.

"Kho báu sẽ ở đây nếu có, phải không?" Kano hỏi.

Con bé có lý khi ghi nhận điều này. Tôi lặng lẽ đẩy nhẹ cánh cửa và nhìn qua khe hở để xem bên trong. Không giống như những căn phòng bị bỏ quên mà chúng tôi đã gặp, tôi có thể thấy một tấm thảm đỏ đắt tiền và đồ nội thất ở đây. Một bộ xương đang ngồi trên một chiếc ghế bành sang trọng ở phía sau phòng.

"Đó là... một con quái vật hiếm. Nó không giống bộ xương người," tôi thì thầm.

Những bộ xương mà chúng tôi đã gặp là của con người không có áo giáp và level 8. Bộ xương này mặc áo giáp kim loại từ đầu đến chân và có một chiếc sừng thẳng nhô ra từ trán. Nó không giống bất kỳ ác quỷ hay ma quỷ nào mà tôi nhận ra từ DEC. Nó là cái quái gì vậy?

Con quái vật có lẽ có level cao hơn tám, và tôi không muốn mạo hiểm chiến đấu với nó.

"Anh hai! Nhìn kìa, dưới chân nó!" Kano thì thầm.

Một chiếc rương kho báu bằng kim loại với các biểu tượng dập nổi đứng dưới chân con quái vật.

Người chơi thường tìm thấy các rương kho báu trong hầm ngục của game và phát hiện ra áo giáp, nguyên liệu thô, vật phẩm ma thuật và tiền hầm ngục. Đôi khi, bạn có thể nhận được các vật phẩm hiếm chỉ có trong các rương kho báu, vì vậy người chơi phải cạnh tranh để có được chúng.

Các rương kho báu tuân theo một vài quy tắc đơn giản: Chúng biến mất và xuất hiện lại ở một địa điểm khác sau một khoảng thời gian cố định sau khi mở một cái. Ngoài ra, các rương kho báu có điểm hiếm*, và đi sâu hơn vào hầm ngục sẽ làm tăng độ hiếm đó. Thứ ba, một số rương kho báu cần chìa khóa để mở, và những rương khác chứa bẫy.

*TIPS: Chất liệu làm nên rương kho báu cho biết độ hiếm của chúng. Từ thấp nhất đến cao nhất, các độ hiếm là gỗ, đồng, bạc, vàng, mithril, orichalcum và adamantite. Hầu hết các rương kho báu trên hai mươi tầng đầu tiên đều bằng gỗ.

Chỉ có rương kho báu bằng gỗ xuất hiện ở phần đầu của hầm ngục, và những rương này không bao giờ cần chìa khóa. Các rương kho báu ở phần giữa nguy hiểm hơn khi mở, vì chúng có thể phát nổ khi bạn cố gắng mở chúng hoặc biến thành mimic mạnh ngang một số boss tầng. Ở các tầng sâu của hầm ngục, các bẫy bên trong rương có thể giết bạn ngay lập tức. Những cái tồi tệ nhất gây ra một vụ nổ lớn có thể quét sạch mọi người ở gần đó. Bạn sẽ cần chìa khóa và các skill đặc biệt để mở chúng, vì vậy chỉ một vài người chơi có thể lấy được nội dung bên trong.

Quay lại tình huống khó xử hiện tại của chúng tôi.

Các rương kho báu thường không xuất hiện ở tầng bảy, nhưng tôi biết về các khu vực DLC mới có chứa một vài cái. Tôi nhìn lại bộ xương đang ngủ ngồi sau rương kho báu.

Có gì đó không ổn, tôi nghĩ.

Khu vực này chỉ nên xuất hiện các rương kho báu bằng gỗ. Tuy nhiên, cái trong phòng được làm từ kim loại sáng bóng với một bức phù điêu dập nổi trên đó. Bộ xương cũng kỳ lạ, vì những con chúng tôi đối mặt không mặc áo giáp và mang theo một vũ khí và một cái khiên. Tuy nhiên, con này lại đội mũ bảo hiểm và mặc áo giáp xích toàn thân được trang trí bằng các phụ kiện tinh xảo. Một khía cạnh khác phân biệt nó với các bộ xương khác là nó có một cái sừng, và sừng của nó màu đen.

Nó có lẽ là một quái vật có tên*. Ngoài sừng của nó, ngoại hình của nó giống như những binh lính hỗn mang mà chúng tôi đã thấy trên truyền hình trong cuộc đi raid.

*TIPS: Quái vật có tên chỉ có thể tồn tại một bản thể tại một thời điểm trong thế giới game. Những quái vật này thường mạnh như boss, và mỗi con đều có tên riêng.

Nó hoàn toàn bất động và chắc hẳn đang nghỉ ngơi, vì vậy tôi không thể đánh giá được sức mạnh của nó. Tôi muốn biết tên của nó, ít nhất. Nhưng nếu tôi sử dụng Giám Định Cơ Bản, nó có thể nhận ra tôi và tấn công. Tôi không muốn điều đó vì nó có thể sử dụng các skill vũ khí, điều này sẽ nguy hiểm cho em gái tôi vì con bé không có kiến thức từ game.

"Thứ đó trông mạnh hơn level 9," tôi thì thầm. "Chúng ta nên để nó yên và quay lại chiến đấu với golem và lên level."

"Nhưng!” Kano buột miệng. Con bé đúng là không thấy gì khác ngoài mục tiêu trước mắt. "Nhưng nếu kho báu biến mất thì sao?"

"Rương kho báu sẽ không biến mất cho đến khi có người mở chúng," tôi giải thích.

Vấn đề duy nhất là những mạo hiểm giả khác có thể lấy được kho báu trước. Nhưng tôi nghi ngờ có ai khác sẽ nhảy vào hố bẫy và tìm kiếm các đường hầm ẩn. Nếu có ai khác mở rương, nó vẫn sẽ xuất hiện lại. Kho báu không đáng để chúng tôi liều mạng.

Tôi cần phải cực kỳ cẩn thận khi chiến đấu với những quái vật mà tôi không nhận ra từ game. Điều đó càng đúng hơn đối với các quái vật có tên, chúng có thể là boss tầng.

"Hừm," Kano rên rỉ, vẫn thì thầm. "Chúng ta sẽ quay lại lấy nó, phải không?"

"Khi chúng ta đã lên level đủ," tôi đáp lại. "Hiện tại, hãy kiên nhẫn."

Kano miễn cưỡng chấp nhận lý lẽ của tôi, và chúng tôi quay trở lại khu vườn để chiến đấu với golem. Con bé cứ nhìn lại căn phòng một cách tiếc nuối, nhưng sự an toàn của chúng tôi là trên hết để đảm bảo chúng tôi có thể thử lại vào một ngày khác.

Trên đường đi, tôi liếc ra ngoài một trong những cửa sổ nhỏ trong hành lang và phát hiện ra Golem Gỗ trong vườn. Mặc dù có một vài đám cỏ dại đã mọc lên, khu vườn trông vẫn khá đẹp. Nhưng đây không phải là công sức của một người làm vườn; khu vực này sẽ tự nhiên duy trì trạng thái này.

Con golem cao hai mét rưỡi, với cánh tay và chân dày, và nó có thể nặng khoảng một tấn. Nó lê bước qua khu vườn, kéo lê đôi chân trên mặt đất.

Chúng tôi quan sát con golem qua một cặp ống nhòm mà Kano đã mang theo.

"Em có thể thấy một viên đá nhô ra từ lưng nó," Kano nhận xét. "Đó là lõi, phải không?"

Dễ dàng đánh giá thấp golem do tốc độ di chuyển chậm của chúng, mặc dù tài sản lớn nhất của chúng là sức mạnh.

"Đúng vậy," tôi trả lời. "Nếu nó tấn công em, hãy né. Đừng chặn đòn vì nó có cú đấm rất mạnh."

"Em sẽ ổn thôi!” Kano khăng khăng. “Anh lo lắng quá nhiều. Hãy kết thúc việc này và lên level đi!"

Ngay cả khi bạn cố gắng lẻn ra sau lưng một con, golem là một loại quái vật có thể phát hiện* các dạng sống ở mọi hướng, vì vậy nó sẽ phát hiện ra bạn ngay khi bạn đến đủ gần. Các đòn tấn công bất ngờ là không thể.

*TIPS: Một số quái vật có thể phát hiện các dạng sống ở mọi hướng, mặc dù chúng không thể nhận biết các thực thể như undead không thực sự sống. Hầu hết các quái vật chỉ có thể phát hiện các thực thể trong tầm nhìn của chúng.

"Anh sẽ vào và đánh lạc hướng nó, sau đó em lấy lõi," tôi nói.

"Em chỉ cần gỡ lõi ra khỏi lưng nó, phải không?"

"Không, chúng ta sẽ lấy lõi sau khi chúng ta mạnh hơn," tôi nhắc Kano. "Hãy để mắt đến các chuyển động của nó và phá hủy lõi khi em có cơ hội."

Câu trả lời của con bé không làm tôi tin tưởng, nhưng đã đến lúc thực hiện kế hoạch của chúng tôi.

Tôi chuẩn bị vũ khí và tiến lên cho đến khi còn cách con golem ba mươi mét. Nó quay lại, và tôi nghe thấy tiếng gầm gừ trầm thấp của một động cơ đang chạy. Từ âm thanh đó, tôi gần như mong đợi nó sẽ mọc ra một bộ bánh xe.

"Nhào vô đây, đồ to xác!" tôi hét lên.

Golem Gỗ là quái vật level 9 chậm hơn nhiều so với bộ xương, cho đến khi chúng đến gần. Khi nó tấn công, cú đấm của nó có tầm với xa hơn tôi mong đợi và rất nhanh.

"Woa! Cú đấm nhanh thật!" tôi hét lên.

Dạ dày tôi quặn lên mỗi khi con golem tung một cú đấm về phía tôi vì có một tiếng nổ vang trời trong không khí. Kiểu tấn công này là lý do tại sao việc tôi không được lơ là cảnh giác dù chỉ một giây là cực kỳ quan trọng.

"Cái này em lấy nhé!” Kano tuyên bố. “Ư... ra đi nào!"

Con bé đã trèo lên con golem, đặt chân lên lưng nó, và đang cố gắng cạy lõi ra nhưng không thành công và bị con golem quay vòng. Tuy nhiên, lõi vẫn ở nguyên vị trí.

"Dùng vũ khí đập nó đi!” tôi hét lên. “Và... Woa, suýt nữa! Đánh vào chỗ nó gắn vào golem! Khoan, không, cứ phá vỡ cái thứ chết tiệt đó đi!"

"Nhưng!” Kano phản đối. “Phí quá!"

Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực mỗi khi tôi né một trong những cú đấm như sấm sét của con golem. Tôi ướt đẫm mồ hôi lạnh và ước gì Kano nhanh lên.

Trong phút tiếp theo, tôi tiếp tục né các cú đấm và đổ mồ hôi đầm đìa. Kano dùng sống dao đập vào lõi của con golem liên tục, cho đến khi nó cuối cùng cũng gãy.

Con golem đổ sụp xuống đất và biến thành một viên ma thạch.

Golem ở đây có thời gian hồi sinh ngắn, vì vậy chúng tôi cần phải nhanh chóng rời đi để nghỉ ngơi. Nếu không, chúng tôi sẽ phải đối mặt với nó một lần nữa.

"Anh suýt chết đấy!” tôi nói, thở hổn hển. “Em đã mất quá nhiều thời gian cố gắng lấy lõi!"

"Nhưng nhìn này!” Kano vui vẻ nói, nhìn xuống lõi golem mà con bé đang ôm trong tay. “Anh nghĩ chúng ta sẽ kiếm được bao nhiêu cho nó?"

Bất chấp mệnh lệnh của tôi, lời hứa về kho báu đã quá hấp dẫn đối với em gái tôi.

Tôi nói với con bé rằng tôi sẽ cho phép nó ba mươi giây để lấy lõi trong trận chiến tiếp theo của chúng tôi. Nếu không được, con bé phải phá hủy nó.

"Hừ!” con bé phàn nàn.

"Đừng có ‘hừ’ với anh!” tôi gắt. “Nói cho em biết, một khi em lên level 8, em có thể làm mồi nhử."

"Nếu anh nói vậy, ha ha."

Thái độ phù phiếm của con bé khiến tôi muốn cốc vào đầu nó, nhưng làm con bé buồn sẽ làm chậm cuộc đi raid.

Trong lúc chúng tôi đang nói chuyện, một đám mây đen hình thành trên mặt đất. Golem là quái vật quest, vì vậy những đám mây đen mà chúng xuất hiện từ đó hiện ra khác với các quái vật khác.

Chúng tôi nghỉ ngơi mười phút vì việc né những cú đấm nhanh của con golem đầu tiên đã làm tôi kiệt sức. Kano đã tìm ra cách gỡ lõi, vì vậy con bé đã xoay xở lấy được lõi của con golem thứ hai và đánh bại nó trong ba mươi giây. Và chúng tôi có thể chạy đi nhanh chóng nếu cần.

"Lẽ ra chúng ta nên mang theo một chiếc rìu," Kano nói. "Dao rất tốt để cắt, nhưng rất khó để sử dụng lực vừa đủ để phá vỡ mọi thứ."

Những con dao của con bé cũng không hoạt động tốt với các bộ xương. Kano bây giờ đã khá mạnh, và có thể là một ý kiến hay nếu đưa cho con bé một vũ khí nặng hơn để thử Song Đao.

~*~

Chúng tôi đã giết thêm năm Golem Gỗ giữa những lần nghỉ dài, và Kano đã đạt level 8. Những con golem này có giá trị điểm kinh nghiệm cao hơn bình thường vì chúng là quái vật quest. Con bé đã nhận được điểm kinh nghiệm thưởng vì chúng ở level cao hơn nó, có nghĩa là việc lên level không mất nhiều thời gian.

"Yay!” Kano reo hò. “Bây giờ chúng ta thay phiên nhau nhé?"

"Kano,” tôi nói, thở hổn hển hơn nữa. “Anh... trai... của em... mệt rồi. Về... nhà thôi."

"Hừm!” Kano cằn nhằn. “Được rồi. Nhưng ngày mai chúng ta sẽ quay lại!"

Golem là một lựa chọn kẻ thù tuyệt vời để săn vì có một cách chắc chắn để giết chúng khi bạn có một người bạn giúp đỡ. Trong DEC, mọi người đều biết rằng golem là một cách dễ dàng để lên level, điều này cũng áp dụng cho thế giới này.

Tuy nhiên, tôi vẫn ngạc nhiên về tốc độ Kano thích nghi với hầm ngục. Với tốc độ này, chúng tôi có thể đạt level mười lăm trong hai tháng.

Tôi có thể hoàn thành việc ăn kiêng của mình bằng cách lên level trong hầm ngục như thế này và giữ cho các bữa ăn của mình nhỏ lại, khiến tôi háo hức tiếp tục công việc tốt đẹp này.

~*~

Sau khi các buổi học chính khóa kết thúc trong ngày, Murai tiến hành sinh hoạt lớp và đọc một cách vô cảm các thông báo của trường. Ông ta có lẽ biết có vấn đề trong Lớp E nhưng bước ra khỏi cửa lớp mà không đề cập đến chúng, giả vờ như không để ý.

Cuối buổi sinh hoạt, một số học sinh Lớp D vào phòng để đón một vài bạn cùng lớp của tôi đi làm việc cho các hoạt động câu lạc bộ của họ. Tuy nhiên, họ không bận tâm đến tôi. Rõ ràng, tôi là một kẻ quá vô dụng, không đủ năng lực cho các công việc vặt. Tôi không chắc nên cười hay khóc về điều đó. Rốt cuộc, tôi đã lên kế hoạch săn thêm golem với em gái mình và rất cảm kích vì họ sẽ không bắt tôi làm việc.

"Này, Akagi!” một học sinh Lớp D gọi. “Đừng chỉ ngồi đó. Mày sẽ đi làm việc cho bọn tao!"

"C-Chắc rồi," Akagi trả lời khi học sinh đó túm cổ áo cậu và lôi cậu ra khỏi phòng.

Sự đối xử này rõ ràng là bắt nạt, nhưng các giáo viên không quan tâm. Không ít học sinh Lớp E lùi lại khi nhìn thấy những học sinh Lớp D này, sợ hãi không dám giao tiếp bằng mắt vì ý chí chống cự của họ đã bị bẻ gãy.

Kariya đã đánh bại Akagi, học sinh được cho là mạnh nhất Lớp E, trong một trận đấu một chiều. Tất cả những điều này đã phủ một bóng đen lên Lớp E khi họ hiểu được lợi thế của ba năm kinh nghiệm trong hầm ngục lớn đến mức nào.

Tôi không thể nói bất cứ điều gì để khắc phục tâm trạng đó. Hướng hành động duy nhất có sẵn cho tôi là tìm và đánh gục học sinh đang giật dây Kariya, vì bản thân Kariya không hơn gì một con rối. Kẻ cầm đầu của Lớp B là người ra lệnh.

Dù sao đi nữa, đôi mắt của Akagi vẫn rực lửa đam mê khi họ lôi cậu đi. Cậu có lẽ muốn tiếp tục đi raid hầm ngục cho đến khi đủ mạnh để trả thù. Nhưng cậu sẽ ổn thôi vì cậu có Sanjou, Kaoru và Tachigi bên cạnh.

Một vài học sinh Lớp D ở lại trong lớp sau khi Akagi đã đi, hành động như thể họ sở hữu nơi này.

"Ồ, tao đã kể cho mày nghe chuyện anh trai tao nhận được lời mời từ một trong những clan con của Colors chưa?” một trong số họ nói.

Những người khác chỉ biết tắm hắn trong những lời khen ngợi.

"Từ Colors?! Không thể nào!"

"Anh trai mày ở Soleil, phải không, Manaka?"

"Ngầu quá!"

Ồ, vậy tên hắn là Manaka? Tôi nghĩ. Hắn là người đã đấm Kiku ở cổng trường. Tôi rất vui vì biết tên hắn, vì tôi đã lên kế hoạch tìm hiểu nó.

Manaka tiếp tục khoe khoang ầm ĩ về anh trai mình, vì vậy tôi chăm chú lắng nghe. Dường như anh trai hắn đã tham gia một party thuộc một clan dưới trướng Colors, và một số tên tuổi lớn trong giới mạo hiểm giả đang tham gia.

Colors là một Clan Tấn Công có sự nổi tiếng đã tăng lên sau chiến thắng được truyền hình trực tiếp trước con lich. Soleil là một clan con của một clan khác của Colors, khiến nó cách clan chính hai bậc. Dù sao, Soleil có nhiều sinh viên tốt nghiệp từ Cao trung Mạo hiểm giả và các mạo hiểm giả thành đạt khác trong hàng ngũ của họ. Họ nổi bật hơn so với các clan tầm thường khác... Hoặc ít nhất đó là những gì Manaka giải thích, khoa tay múa chân một cách sinh động.

Các mạo hiểm giả phải tham gia một clan con và trở nên mạnh hơn vì họ không thể tham gia trực tiếp vào các Clan Tấn Công tuyến đầu. Sau đó, họ có thể thăng tiến lên một clan cấp cao hơn nếu họ tạo được danh tiếng cho mình. Bạn phải trải qua nhiều cấp độ clan con trên đường đi. Trong những trường hợp đặc biệt, bạn có thể chuyển từ một clan hàng đầu này sang một clan hàng đầu khác. Nhưng điều này chỉ xảy ra hiếm khi vì các Clan Tấn Công thích giữ bí mật các chiến lược đi raid của họ.

"Tasato và những người khác trong Colors thật tuyệt vời khi xem trong cuộc đi raid đó," một học sinh Lớp D khác bình luận.

"Tao chắc đã xem bản ghi lại cả trăm lần," một người thứ ba nói thêm. "Phải yêu Samurai thôi. Họ có job mạnh nhất."

"Tao nghe nói chính phủ chỉ cho phép mọi người trở thành Samurai nếu họ tạo ra một clan hoạt động đủ tốt để được công nhận trên toàn quốc."

Colors chắc chắn đã thể hiện rất nhiều tinh thần trong cuộc chiến với con lich của họ. Tôi vẫn rùng mình khi nhớ lại cảnh xem họ xông vào, đặt cược mọi thứ. Nhưng tôi hiểu được sức hấp dẫn của việc thần tượng hóa các mạo hiểm giả hàng đầu.

Hầu hết học sinh tại Cao trung Mạo hiểm giả đều khao khát tốt nghiệp Đại học Mạo hiểm giả và có một công việc trong chính phủ hoặc có thể dự phòng bằng một trường đại học thông thường. Nếu một học sinh đã trượt kỳ thi đầu vào Đại học Mạo hiểm giả nhận được lời mời từ một clan nổi tiếng, họ sẽ chấp nhận. Ngay cả việc là một phần của một clan con cũng đủ để khiến mọi người phấn khích dựa trên tên của clan mẹ. Bằng chứng là, các học sinh Lớp E lắng nghe chăm chú cuộc trò chuyện của đám Lớp D.

Đối với tôi, tôi đã học đại học trong thế giới của mình và không quan tâm đến việc học Đại học Mạo hiểm giả. Tôi có lẽ sẽ ngừng học cao hơn và đi thẳng vào con đường mạo hiểm giả vì tôi thích nghĩ về việc tìm kiếm những người bạn đáng tin cậy để thành lập một clan một khi tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Vì đây không phải là game, tôi không biết mình có thể đi sâu đến đâu trong hầm ngục nhưng tôi tưởng tượng mình sẽ có một hoặc hai mánh khóe để hạ gục các boss tầng.

Tôi đến lớp học của Lớp D để làm các công việc vặt cơ bản cho họ, như dọn dẹp hoặc vứt rác. Khi ở đó, tôi đã vạch ra các kế hoạch về cách thành lập clan của mình. Tôi đã hoàn thành các công việc một cách nhanh chóng và rời đi.

Tiếp theo, tôi đến các nhà máy. Tôi muốn thuê một vài vũ khí mới để làm cho các trận chiến với golem dễ dàng hơn.

Hầu hết các vũ khí được làm bằng thép thông thường trong khi những loại khác là thép không gỉ, có khả năng chống chịu. Các vũ khí khác là titan mềm hơn và khó sản xuất, dẫn đến ít hàng tồn kho và ít sự đa dạng. Nguyên liệu từ hầm ngục cũng khó sử dụng trong sản xuất, nhưng chúng tạo ra những vũ khí sắc bén và bền hơn. Những phẩm chất này khiến các nhà máy không thấy có lý do gì để chế tạo vũ khí bằng thép không gỉ hoặc titan.

Nhưng vũ khí được tạo ra từ các vật liệu trong hầm ngục như kim loại ma thuật hoặc móng vuốt hoặc răng nanh của quái vật mạnh được bán với giá hàng triệu yên. Mức giá tăng vọt này áp dụng ngay cả ở những nơi rẻ hơn như mua sắm trực tuyến, đấu giá và các cửa hàng của Hội Mạo hiểm giả. Chúng quá đắt để cho thuê, vì vậy nhà máy gần như chỉ dự trữ vũ khí bằng thép.

Vũ khí bằng thép sẽ hoạt động tốt cho các quái vật trên mười tầng đầu tiên của hầm ngục, nhưng Kano và tôi sẽ sớm đến được tầng mười. Tôi sẽ cần phải mua một vũ khí tốt hơn hoặc thu thập nguyên liệu để chế tạo một cái. Tôi biết mình không thể tiết kiệm tiền vũ khí và áo giáp khi mạng sống của tôi phụ thuộc vào chúng.

Là một học sinh trung học không một xu dính túi, tôi cần một cách để gây quỹ. Tôi có một vài ý tưởng, nhưng tôi phải đặt nền móng để đạt được đến điểm đó.