Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Ladies vs Butlers!

(Đang ra)

Ladies vs Butlers!

Kohduki Tsukasa

Akiharu Hino mất cha mẹ và được gia đình chú nhận nuôi. Cậu vào học tại trường nội trú Hakureiryō vì không muốn làm gánh nặng cho người thân.

65 778

Shurabara (tập EXTRA)

(Đang ra)

Shurabara (tập EXTRA)

Kishi Haiya

Học sinh cao trung năm 2 - lớp 3, Kazuhiro được mọi người mệnh danh là một người tốt bụng. Đó là do cậu đã giúp thành công 13 cặp, hay nói đúng hơn là 26 con người thoát khỏi kiếp F.

9 21

Kamen Rider Ghost ~ Ký Ức Về Tương Lai

(Hoàn thành)

Kamen Rider Ghost ~ Ký Ức Về Tương Lai

Takuro Fukuda

Tác phẩm này là một câu chuyện hoàn toàn mới do biên kịch chính của series, Fukuda Takuro, chấp bút. Đây là phần bổ sung cho series truyền hình và phim điện ảnh, đồng thời là hậu truyện của bản điện ả

7 12

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

(Đang ra)

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

Sau Trận chiến giành Priestella , vô số nạn nhân đã bị bỏ lại bởi các Tổng giám mục Tội lỗi của Dục vọng và Ham ăn. Trên hết, Anastasia Hoshin , người đã hoán đổi vị trí với linh hồn nhân tạo Eridna c

32 106

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

5 20

Tập 01 - Chương 13 Thả cầu

Tôi rời khỏi lớp học, bỏ lại sau lưng bầu không khí ảm đạm mà buổi hướng nghiệp đã gây ra, rồi thẳng tiến đến hầm ngục.

Về nhà, tôi kiểm tra lại vũ khí đi thuê và bộ giáp mới. Khoác lên mình bộ giáp trông khá hầm hố (theo cảm nhận của tôi) khiến tôi hừng hực khí thế.

Tôi gần như nhảy chân sáo quay trở lại trường, rồi nhón gót xuống cầu thang dẫn đến phòng học trống ở tầng hầm B1, nơi có cánh cổng dịch chuyển.

Căn phòng vẫn tối om và không một bóng người, y như lần trước.

"Tuyệt," tôi thầm nhủ, "để xem liệu tôi có thể vào cổng từ phía này không."

Hôm trước tôi đã đăng ký ma thuật của mình tại phòng cổng ở tầng năm, vậy nên về lý thuyết, tôi có thể kích hoạt vòng tròn ma thuật trong căn phòng này và mở một cổng dịch chuyển thẳng đến đó... Dù vậy, tôi vẫn không chắc nó có hoạt động hay không.

Tôi truyền ma thuật qua lòng bàn tay và từ từ tập trung nó vào bức tường.

Một luồng sáng xanh lam rực lên trên vòng tròn ma thuật, kèm theo tiếng gầm gừ trầm thấp, và rồi cánh cổng mở ra.

"Thành công rồi. Từ giờ, đây sẽ là cách tôi vào hầm ngục."

Tôi đã luôn hy vọng có thể dùng nơi này làm lối vào riêng, nên cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng.

Lối vào hầm ngục thông thường, xuyên qua các cổng soát vé bên ngoài Hội Mạo hiểm giả, lúc nào cũng tấp nập bóng dáng các mạo hiểm giả.

Chủ nhật là ngày đông đúc nhất, nên việc phải chờ đến nửa tiếng đồng hồ chỉ để đến được cổng dịch chuyển là chuyện thường tình.

Khi tôi nhảy qua cổng, tầm nhìn của tôi bị kéo giãn và bóp méo, rồi nhanh chóng khôi phục lại khung cảnh xung quanh.

Tôi bật máy tính bảng lên kiểm tra vị trí, nó hiển thị tôi đang ở tầng năm của hầm ngục.

Đây đúng là căn phòng tôi còn nhớ, nên tôi tin chắc rằng mình đã dịch chuyển thành công.

Đối diện phòng cổng là con đường chính dẫn đến tầng sáu, đó là lý do vì sao không có mạo hiểm giả nào khác ở gần đây.

Điều này thật sự quá thuận lợi cho tôi, vì tôi đã có kế hoạch riêng cho cuộc raid tầng năm này.

Không giống như bản đồ rộng lớn và bằng phẳng của bốn tầng đầu, tầng năm có bố cục cực kỳ lắt léo, với nhiều khu vực bị chia cắt bởi những khe vực sâu và được nối với nhau bằng những cây cầu dây.

Chức năng bản đồ trên máy tính bảng đã nén tất cả xuống thành một hình ảnh hai chiều, gây không ít khó khăn cho việc định vị.

Các mạo hiểm giả cần có thông tin bổ sung về những khu vực như thế này để tránh bị lạc đường.

Và điểm đến trong cuộc raid hôm nay của tôi chính là một cây cầu dây nằm trong một trong những khu vực khó di chuyển đó.

Người chơi trong DEC có một chiến thuật: dụ quái vật lên cầu rồi chặt đứt dây thừng để chúng rơi xuống vực sâu mà chết, qua đó nhận điểm kinh nghiệm mà không cần phải chiến đấu.

Tất nhiên, điều này đồng nghĩa với việc bạn sẽ phải leo xuống đáy vực nơi lũ quái vật đã rơi nếu muốn nhặt loot, hoặc đành ngậm ngùi bỏ qua chúng.

Tầng năm cũng là nơi trú ngụ của một con boss ẩn, Orc Lord.

Với level 10, Orc Lord mạnh hơn đáng kể so với những con quái vật khác xuất hiện ở tầng năm, bởi nó còn biết sử dụng cả các skill vũ khí.

Tệ hơn nữa, skill War Cry kinh hoàng của nó có thể triệu hồi hàng loạt lính orc level 6 và cường hóa tất cả những con orc ở gần đó.

Những party mạo hiểm giả không biết đến sự tồn tại của Orc Lord đã phải trả giá đắt, gần như bị xóa sổ hoàn toàn khi chạm trán nó.

Nó nguy hiểm đến mức Hội Mạo hiểm giả phải thường xuyên phát đi cảnh báo, yêu cầu các mạo hiểm giả phải luôn cảnh giác cao độ.

Tuy nhiên...

Orc Lord không hề nhanh nhẹn, và tôi có thể lợi dụng chính skill War Cry của nó để tạo ra một "đoàn tàu" lính orc mà không cần phải chạy khắp nơi để gom quái.

Sau đó, tôi sẽ dẫn cả "đoàn tàu" đó đến một cây cầu dây và tiễn tất cả chúng xuống vực, gặt hái một lượng lớn điểm kinh nghiệm thưởng từ con Orc Lord cấp cao và đám lâu la của nó.

Lỗ hổng này đã biến Orc Lord thành một con mồi béo bở. Tôi thầm cảm ơn vì skill của nó không thu hút các pháp sư hay cung thủ orc.

Tại một thời điểm, chỉ có một con Orc Lord duy nhất có thể tồn tại trên tầng này, và nó sẽ mất một giờ để hồi sinh.

Điều tương tự cũng áp dụng cho các cây cầu dây và bẫy, nhờ vậy tôi có thể biết được khi nào Orc Lord đã hoạt động trở lại.

Cứ như thể mấy ông dev đã cố tình thiết kế mọi thứ trong khu vực này để biến chiến thuật "thả cầu" trở nên khả thi.

Nhưng trước khi bắt đầu, tôi cần phải kiểm tra một vài thứ.

Tôi phải chắc chắn rằng chưa có ai thả cây cầu mà tôi định sử dụng.

Nếu ai đó đã làm thế, tôi sẽ không thể dùng mẹo này được nữa.

Vì mánh khóe này khá nhiều người biết, nên hồi còn chơi game tôi cũng hiếm khi dùng đến.

Dù vậy, dựa trên những cảnh báo về Orc Lord, tôi khá nghi ngờ việc có ai ở thế giới này biết về trò thả cầu.

Bởi nếu có những mạo hiểm giả khác cũng làm điều này, Orc Lord sẽ chẳng sống đủ lâu để trở thành mối đe dọa, và căn phòng của nó sẽ gần như luôn trống rỗng.

Tiếp theo, tôi muốn kiểm tra các loại bẫy nằm giữa cây cầu và phòng của Orc Lord, để tránh trường hợp mình dắt cả một đoàn tàu orc rồi đâm đầu thẳng xuống hố.

Phải đối đầu với Orc Lord trong một cái hố chật hẹp đúng là một cơn ác mộng.

Tôi sẽ cần nghiên cứu kỹ bản đồ trên máy tính bảng để chắc chắn rằng mình có thể đến được cây cầu.

Dù đã thuộc lòng bản đồ, nhưng cẩn tắc vô ưu vẫn hơn.

Và cuối cùng, tôi phải thăm dò phòng của Orc Lord để xác nhận không có ai khác ở đó.

Nếu có, họ có thể vô tình bị cuốn vào "đoàn tàu" của tôi.

Tất cả những việc này không mất quá nhiều thời gian, thế nên tôi bắt đầu ngay lập tức.

Trên đường đi, tôi chạm mặt vài tên lính goblin, tôi xử lý chúng gọn ghẽ bằng cách phục kích ở góc rẽ hoặc đâm lén từ phía sau.

Tôi đến được cây cầu dây và xác nhận rằng nó vẫn còn nguyên vẹn.

Sau đó, tôi di chuyển đến phòng của Orc Lord ở rìa phía tây bản đồ.

May mà không gặp mạo hiểm giả nào, tôi nghĩ. Còn Orc Lord thì sao nhỉ?

À, kia rồi. Trông nó có vẻ mạnh hơn cả trong game.

Orc Lord là con quái vật duy nhất trong căn phòng rộng chừng hai mươi mét vuông. Nó cao hơn hẳn những con orc khác, phải trên hai mét.

Cánh tay nó cuồn cuộn cơ bắp, tay lăm lăm một cây chùy khổng lồ, mà gọi là "khúc gỗ" thì đúng hơn.

Nó đứng bất động, làm tôi có cảm giác như nó đang ngủ đứng.

Thỉnh thoảng nó lại lẩm bẩm, "Ooh! Gaaar gaar..." Có lẽ nó đang mơ.

May mắn thay, phỏng đoán của tôi đã đúng, không có ai khác đang thực hiện trò thả cầu.

Mỗi lần chỉ có một nhóm duy nhất có thể làm việc này trên tầng năm, và nếu không dùng được chiến thuật này, việc lên cấp của tôi sẽ vất vả hơn nhiều.

Trúng mánh rồi! tôi nghĩ. Bắt đầu thôi!

Tôi dùng bật lửa châm ngòi một quả pháo mang theo rồi ném vào trong phòng.

Quả pháo nổ vang với một tiếng đoàng! Đoàng, đoàng, đoàng!

Orc Lord quay ngoắt đầu lại xem chuyện gì đang xảy ra và ngay lập tức phát hiện ra tôi đang đứng ở lối vào.

Khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, một nụ cười tàn độc hiện lên trên môi nó, và nó kích hoạt skill War Cry.

"Ooh gaaaaaaaaar!!!" nó gầm lên.

Năm đám sương mù đen kịt đồng thời hình thành xung quanh Orc Lord, từ đó bước ra những tên lính orc mặc giáp da, tay lăm lăm những thanh kiếm cong vút như đao scimitar.

Cho chuyến tàu khởi hành nào! tôi nghĩ thầm.

Nghĩ là làm, tôi cắm đầu cắm cổ chạy về phía cây cầu dây, kéo theo sau một "đoàn tàu" quái vật dài ngoằng.

Vừa đuổi theo, Orc Lord vừa tiếp tục sử dụng skill War Cry, triệu hồi thêm nhiều lính orc hơn nữa.

Vài tên lính goblin đi lạc gần đó cũng hăng hái nhập bọn. Thêm hành khách cho chuyến tàu.

Tôi biết Orc Lord chạy không nhanh hơn một con orc bình thường, nên cứ ngỡ giai đoạn này sẽ dễ như ăn bánh.

Nhưng khi tôi liếc mắt nhìn lại... tôi thấy cả một bầy quái vật với ánh mắt khát máu đang quyết tâm xé xác tôi, vó chân của chúng làm tung lên những đám mây bụi mù mịt.

"Trời đất ơi! Bị cả một đoàn tàu quái vật dí sau lưng để chạy bán sống bán chết nó đáng sợ thế này à!"

Nếu bị chúng tóm được, tôi chắc chắn tiêu đời. Mồ hôi lạnh túa ra ướt đẫm người, tôi chỉ muốn cuộn tròn lại vì sợ hãi.

Nhưng thay vào đó, tôi nghiến chặt răng và dồn hết sức bình sinh để chạy, chạy và chạy suốt một phút rưỡi tiếp theo.

Cuối cùng, cây cầu dây cũng hiện ra trước mắt.

Cây cầu chỉ là một dãy ván gỗ được treo lơ lửng bằng hai sợi dây cáp, vì vậy chỉ cần chặt đứt chúng là toàn bộ cây cầu sẽ sập.

Tầng năm cũng có những cây cầu dây khác, nhưng đây là cây cầu lý tưởng nhất vì nó gần phòng của Orc Lord và vị trí của nó cũng giúp việc thu hồi vật phẩm dễ dàng hơn.

Nhiều cây cầu khác hoặc ở quá xa, hoặc quá gần mặt đất, hoặc được xây trên những khu vực khó tiếp cận.

"L-Lạy trời, đừng có lắc nữa!"

Tôi nhảy lên cầu và cố gắng giữ tốc độ, nhưng cây cầu rung lắc dữ dội đến mức tôi suýt ngã.

Có lẽ cân nặng của tôi đã khiến tình hình tồi tệ hơn. Tôi giảm tốc độ lại, vừa cố gắng qua cầu thật nhanh vừa cẩn thận để không làm cây cầu mất ổn định thêm nữa.

Lũ quái vật đã đuổi kịp và chen chúc nhau trên cây cầu chỉ dài năm mươi mét và rộng một mét rưỡi.

Sự xuất hiện của hàng chục con orc và goblin khiến cây cầu rung lắc kinh hoàng hơn trước.

Dẫn đầu cả bầy là con Orc Lord, sừng sững như một ngọn núi nhỏ.

Giữa sự rung lắc của cây cầu và bầy quái vật hung tợn, tôi gần như sợ đến chết cứng.

Nhưng Orc Lord đang ở ngay sau gót, tôi buộc phải tiếp tục di chuyển.

Tiếng hét "Aaaaah!" của tôi và tiếng gầm "Ooh gaaar!" của lũ orc đuổi theo quyện vào nhau một cách kỳ quái, vang vọng khắp khe núi hầm ngục.

Tôi cảm thấy tim mình như sắp nổ tung, nhưng vẫn gắng gượng dồn hết sức cho một cú nước rút cuối cùng, lao đầu qua khỏi đầu cầu bên kia và trở lại mặt đất.

Tôi rút con dao thuê giắt ở thắt lưng ra và giơ cao lên.

Rồi, tôi vung nó xuống bằng tất cả sức lực, chém thẳng vào những sợi dây cáp đang níu giữ cây cầu.

"Ha... ha... Xuống địa ngục cả lũ đi!!!" tôi gào lên.

"Ooh gaar? Ooh gaaaaaaaaar!!!"

Lũ orc sững sờ nhìn tôi trong lúc rơi xuống. Chúng hoàn toàn không ngờ tới việc tôi sẽ thả cầu.

Cú rơi này cũng phải cao đến tám mươi mét, và với thế năng từ độ cao đó, không đời nào chúng có thể sống sót.

Mười giây sau, cơ thể tôi nóng bừng lên, dấu hiệu của việc sắp lên level.

"Nhiều... điểm kinh nghiệm thật," tôi nói, thở không ra hơi. "Level 6... chỉ trong một lần duy nhất."

Có khoảng ba mươi đến bốn mươi con quái vật đã bám theo tôi. Orc Lord và đám lính orc mang lại lượng điểm kinh nghiệm thưởng vì chúng có level cao hơn.

Thêm vào đó là vô số lính goblin, nên chỉ một cú thả cầu đã mang về cho tôi một lượng điểm kinh nghiệm khổng lồ.

Sau khi đã lấy lại hơi, tôi loạng choạng đứng dậy và đi về phía khe núi nơi lũ quái vật rơi xuống để thu thập chiến lợi phẩm.

Ở đó, tôi tìm thấy vài viên đá ma thuật và một vài đồng xu kim loại lấp lánh.

"Hmm... Ồ! Đây là xu hầm ngục."

Ở những khu vực ẩn khó tìm trên bản đồ, có những cửa hàng đặc biệt được điều hành bởi các chủng tộc giả tưởng khác nhau.

Người chơi rất thích ghé thăm những nơi này vì chúng bán các vật phẩm ma thuật và thẩm định hiếm có, và quan trọng hơn là cho phép người chơi thay đổi job.

Những cửa hàng đặc biệt này không chấp nhận yên Nhật, người chơi phải nhớ mang theo xu hầm ngục hoặc thử đổi bằng đá ma thuật nếu muốn mua đồ.

Tỷ giá quy đổi của đá ma thuật không tốt lắm, nên việc trao đổi khá là đắt đỏ.

Vì vậy, tốt nhất là nên tích trữ một lượng xu hầm ngục kha khá trước khi đi sâu vào.

Số xu mà Orc Lord làm rơi là ba đồng lir.

Mỗi đồng là một lir, mệnh giá thấp nhất của loại tiền tệ này.

Một đồng bạc tương đương mười lir, và một đồng vàng là một trăm lir.

Một lir có giá trị ngang với một viên đá ma thuật rơi ra từ quái vật tầng mười.

Tôi muốn giữ lại những đồng xu này để dùng trong cửa hàng ẩn ở tầng mười.

Tôi có một giờ trước khi cây cầu tự hồi phục. Sau khi nhặt hết đá ma thuật và các đồng lir, tôi dừng lại nghỉ ngơi, nhấp từng ngụm nước tăng lực mang theo.

Tôi trải một tấm thảm ra đất, nằm xuống, ổn định lại nhịp thở và ngẫm lại về cuộc rượt đuổi vừa rồi.

Trước khi thực hiện kế hoạch, tôi đã tự tin rằng mình đủ nhanh để cắt đuôi lũ orc, bất chấp cân nặng và cái debuff giảm một nửa Agility.

Tuy nhiên, khoảng cách giữa tôi và chúng thực tế lại sít sao hơn tôi tưởng rất nhiều.

Tôi cũng không lường trước được việc bị Orc Lord gầm rú đuổi theo sát nút lại khiến tôi sợ đến tê liệt như vậy.

Giờ đây, tôi mới thấm thía rằng mình đang đặt cược cả mạng sống vào kế hoạch này, một điều mà trước kia tôi chưa từng thực sự nhận ra.

Tôi đã hiểu vì sao cuộc sống của những người ở thế giới này lại khắc nghiệt hơn trong game đến thế.

Ban đầu, vì thời gian di chuyển ngắn, tôi đã định sẽ thực hiện thêm năm lần thả cầu nữa.

Thế nhưng, chỉ một lần đầu tiên đã vắt kiệt cả thể chất lẫn tinh thần của tôi.

Tôi cần phải ghi nhớ rằng, dù đã lên level 6, nhưng với thân hình béo phì của Piggy và skill debuff, tôi vẫn yếu hơn tôi nghĩ rất nhiều.

Cơ thể này cần nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn để có thể hoạt động bình thường.

Dù vậy, tôi vẫn mừng phát điên khi chiến thuật thả cầu hoạt động y hệt như trong game.

Giờ đây, tôi đã có một phương pháp power level chắc chắn.

"Tôi sẽ cày level lên một mức an toàn, rồi mới đưa cả nhà đến," tôi tự nhủ.

Phần lớn điểm kinh nghiệm từ việc thả cầu sẽ thuộc về người cắt dây, điều đó có nghĩa là người khác có thể "ks" bằng cách cắt dây trước, ngay cả khi tôi đã dụ cả bầy quái vật đến.

Tôi cần phải lên level cao hơn nữa để đảm bảo có thể giữ một khoảng cách an toàn hơn với "đoàn tàu" so với hôm nay.

Về cơ bản, tôi không muốn có bất cứ sai sót nào xảy ra khi có gia đình mình ở bên.

Sâu hơn trong hầm ngục vẫn còn vài địa điểm khác có thể power level bằng cách lợi dụng địa hình hoặc bẫy.

Tuy nhiên, em gái tôi đang rất háo hức được đi raid, nên tôi muốn sớm đưa con bé đến đây.

Bố tôi có lẽ cũng sẽ được hưởng lợi từ mánh này, bởi ông đã bị kẹt ở tầng bốn suốt nhiều năm trời.

Còn mẹ, tôi không chắc bà có hứng thú với việc đi raid hay không.

Tôi sẽ phải hỏi bà vào lúc nào đó.

"Được rồi," tôi nói. "Đến lúc bắt đầu chuyến tàu tiếp theo. Tiện đường giết vài con goblin vậy."

Tôi tiêu diệt vài tên lính goblin trên đường đến phòng của Orc Lord và không gặp chút khó khăn nào trong việc né tránh đòn tấn công của chúng.

Thời gian phản ứng của tôi cũng rất tốt, nên tôi không hề gặp nguy hiểm.

Giờ tôi đã đủ mạnh để đối đầu trực diện với chúng mà không cần phải phục kích nữa.

Hôm đó, tôi đã dẫn thêm ba "đoàn tàu" nữa đến cây cầu trước khi cơ thể và tinh thần đạt đến giới hạn, và tôi quyết định dừng lại.

Lúc đó, tôi đã lên level 7.