Tại sao Cretas lại ngu ngốc?
Như mọi người đều biết, hầu hết tính cách đáng tiếc của bọn trẻ đều được di truyền từ Cora. Vóc dáng cao lớn và thân hình tráng kiện hơn người là một trong số ít những di sản tích cực, còn lại thì đa phần đều là khuyết điểm.
Tuy nhiên, khó có thể nói rằng sự đần độn của Cretas là được thừa hưởng từ mẹ. Dù có thể hơi khờ khạo, nhưng bộ não của Cora lại thuộc loại phi thường. Ở kiếp trước, cô là trưởng nam của một gia đình tinh anh, và trong kiếp này, cô đã được hưởng lợi triệt để từ môi trường và gen di truyền được ban phước với chiếc thìa Adamantium còn hơn cả kim cương.
Vậy thì là lỗi của Kasta chăng? Liệu đó có phải là sản phẩm từ bộ gen di truyền thấp kém của anh ta không? Điều này cũng không phải. Lý do Halfling là một chủng tộc hạ đẳng không phải vì trí thông minh thấp mà là vì năng lực thể chất còn thua cả Goblin.
Vậy nguyên nhân rốt cuộc nằm ở đâu?
–Bốp!
“Ugh!?”
“Aiss, cái thằng chó này, bộ dạng của mi làm ta ngứa mắt thật chứ?”
Thời điểm ấy là khoảng 430 năm về trước. Nữ High Elf vừa tròn 100 tuổi là một Thiên phu trưởng thuộc Huyết Quân đoàn. Cô đang túm cổ áo một người đàn ông lùn hơn mình và liên tục nện hắn tới tấp, nhân vật đó không ai khác chính là Kasta.
“Urgh…”
Bộ dạng của người đàn ông đang chảy nước mắt máu vì vỡ nhãn cầu trông thật thảm thương. Halfling nhỏ con nằm sõng soài trên vũng máu dưới đất trông còn tầm thường hơn cả một con sâu bọ.
–Bốp! Bốp! Rắc!
Những cú đấm và đá trông có vẻ yếu ớt lại cứng hơn cả kim cương. Những cú va chạm nặng nề bắt đầu dập nát khuôn mặt của gã Halfling không thương tiếc.
“Tại sao! Tại sao! Ta đã nói bao nhiêu lần rồi mà vẫn không nghe lời!?”
Lý do Cora đánh Kasta tùy hứng thì có đủ loại, và phần lớn đều là những lý do vặt vãnh. Hôm nay cũng không khác là mấy.
Dù đã có tuổi, râu ria xồm xoàm và không còn là một mỹ nam lịch lãm như xưa, nhưng Cora không ưa nổi việc có nhiều người phụ nữ để mắt đến Kasta vì cái thứ gọi là 'vẻ đẹp trung niên' đó.
Lần này cũng lại có chuyện xảy ra. Huyết Quân đoàn bao gồm Cora và Kasta đang đóng quân tại một thành phố. Thế mà những người phụ nữ trong thành phố đó lại ve vãn Kasta?
Những con tiện nhân hạ đẳng đó đã để lộ bộ ngực như kỹ nữ để quyến rũ nô lệ của cô. Mà thôi, lũ đó thì không nói làm gì, nhưng dáng vẻ của tên nô lệ nhìn chúng mà mỉm cười là sao chứ?
Thật đáng ghét. Cô đã ra lệnh cho anh ta luyện kiếm thuật để kéo dài tuổi thọ và ở bên cạnh mình. Vậy mà lại ngừng vung kiếm để tán gẫu với lũ con gái ư?
Lời nói ‘đừng cho chúng cơ hội’ khó hiểu đến vậy sao? Có lẽ do bị ngược đãi lâu ngày, Kasta đã không thể nhìn nhận bản thân một cách khách quan và cho rằng mình là kẻ kém cỏi nên không thể hiểu được hết ý nghĩa trong câu nói ấy.
Tất nhiên, tất cả chỉ là hiểu lầm. Không có ngày nào mà Kasta không luyện kiếm. Chỉ là đột nhiên có những người phụ nữ bắt chuyện nên anh đã cố gắng đáp lại một cách lịch sự nhất có thể. Kasta là một người đàn ông có trái tim thuần khiết bẩm sinh nên không thể có thái độ gay gắt với những quý cô lần đầu gặp mặt.
Nhưng dù sự việc thế nào đi nữa, Cora cũng chẳng thèm quan tâm. Hoàn cảnh của Kasta ra sao không quan trọng, anh ta đã không thực hiện mệnh lệnh của cô nên phải bị trừng phạt. Đó là giao ước bất thành văn giữa chủ nhân và nô lệ.
Cora ngay khi nhìn thấy sự chệch hướng của nô lệ, đã túm cổ áo anh và lôi vào sân tập tạm thời do quân đoàn dựng lên. Khi cặp đôi nam nữ quen thuộc bước vào, ánh mắt của những người mặc quân phục màu đỏ bắt đầu đổ dồn về phía họ.
Trong Huyết Quân đoàn, Cora và Kasta có lẽ là những nhân vật nổi tiếng nhất. Vũ lực và huyết thống tôn quý, một Halfling cao lớn đầy sẹo, cùng với những yếu tố ngoại hình đó, họ luôn có những hành vi nổi bật nhất.
Thuở ban đầu, Kasta từng bị mọi người trong quân đoàn bao gồm cả Cora khinh miệt. Thế nhưng, sau hàng chục năm trung thành giữ vững vị trí của mình và không rời bỏ chủ nhân, sự kiên định ấy cuối cùng đã khiến người khác phải công nhận.
Chưa hết, dẫu bị vùi dập trong môi trường khắc nghiệt và người chủ tàn nhẫn, nhưng sự quan tâm chu đáo và lòng vị tha của anh thì sao? Chính vì điều này mà ngoại trừ Cora, tất cả thành viên trong Huyết Quân đoàn từ lâu đã coi anh như một người đồng đội. Thực ra, nói đúng hơn là Cora đã đeo gông cùm để anh không thể rời đi mới phải.
Tuy nhiên, bất chấp tiếng tăm tốt đẹp, hiếm có ai dám bắt chuyện với Kasta. Bởi vì con mụ điên tóc trắng với đôi mắt đỏ rực không cho phép bất kỳ ai kết thân với nô lệ của mình.
Cora chỉ là một High Elf mới 100 tuổi, nhưng cô là một nhân vật máu mặt nằm trong top 5 về vũ lực thuần túy trong Huyết Quân đoàn.
Dù chỉ là một Thiên phu trưởng, cô lại có thể đối đầu ngang ngửa với các Huyết Tướng quân chỉ huy hàng vạn binh sĩ. Gia đình cô còn là hoàng tộc Elf nổi tiếng cao quý.
Trên hết, đằng sau cô có Ferdan Roxkin chống lưng. Ông ta là cha của Cora và là vua của loài Elf, một con quái vật phi thường có thể chém đôi biển cả chỉ bằng một thanh trường kiếm.
Ngay cả Tổng tư lệnh của Huyết Quân đoàn, Nosferatu, cũng là một siêu việt giả có thứ hạng thấp hơn ông, nên chẳng cần nói thêm về sức mạnh của cha Cora nữa.
“Nhìn cái gì hả bọn chó chết! Có gì hay không mà nhìn!?”
Vì vậy, không ai dám cản Cora đang la hét ầm ĩ trên sân tập tạm thời. Họ chỉ biết cúi đầu xuống và giả vờ như không thấy.
“Lũ dở hơi này muốn chết à.”
Mặc dù Cora gia nhập Huyết quân đoàn mà không có bất kỳ mối liên hệ nào, nhưng điều nực cười là hậu thuẫn của cô ấy lại vượt trội hơn hẳn người bình thường. Những binh lính khác không còn lựa chọn nào ngoài việc để ý thái độ của Cora. Ngay cả các Huyết Tướng quân cấp trên cũng tránh xung đột trực tiếp với cô. Ai mà bị con chó điên ấy cắn thì sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu.
Do đó, Kasta đã phải trải qua từng ngày với cảm giác bị cô lập như hố sâu không đáy ngay cả trong một không gian rộng mở. Làm cách nào một Halfling với tuổi thọ 60~70 năm lại vẫn đang bị tra tấn cho đến tận bây giờ? Đó là vì anh đã được truyền dòng máu cao quý từ Cora.
Nói rằng không muốn nhìn thấy anh chết dễ dàng, cô đã cưỡng ép truyền máu Elf để kéo dài tuổi thọ của anh một cách vô lý. Bất kể máu có cao quý hay không, đây là một hành động hết sức tàn nhẫn ngay cả đối với nô lệ. Vì nỗi đau do phản ứng đào thải gây ra không hề nhẹ chút nào.
“Ơ…? Mẹ kiếp, đàn ông mà khóc á!!!? Khóc thiệt kìa~!?”
“Kh-Không phải ạ. Chỉ là máu bị trào ngược thôi ạ.”
Vết máu đỏ lan trên mặt anh một phần là do bị đánh, nhưng phần lớn là do chảy ra từ khóe mắt. Thế mà Cora lại cho đó là nước mắt và bắt bẻ.
Cora rất nhạy cảm với nước mắt của đàn ông. Trong đầu cô đã ăn sâu tư tưởng cổ hủ rằng đàn ông tuyệt đối không được khóc lóc. Chính vì điều này, Kasta, người đã bị chủ nhân cưỡng chế nhồi nhét từ nhỏ, đã không còn rơi nước mắt nữa. Thứ đang chảy ra từ mắt anh bây giờ gần giống với tác dụng phụ của việc truyền máu hơn là nước mắt.
“Aiss, chết tiệt! Ta khó khăn lắm mới lấy được nó ra mà tại sao mi lại để chảy uổng thế hả!”
“Thần xin lỗi…”
May mắn là cô đã chấp nhận rằng đó không phải là nước mắt, nhưng bây giờ lại quát mắng vì đã làm lãng phí máu được truyền vào. Kẻ đã làm cho máu chảy ra rốt cuộc là ai mà lại nói những lời như vậy?
Nhìn kỹ lại, cơ thể thấp kém của Halfling vốn không đủ mạnh để tiếp nhận thứ máu cao quý đó. Lý do Kasta thổ huyết bất cứ lúc nào có lẽ là vì thế.
Nhưng một kẻ hèn mọn như anh không có tư cách để phàn nàn. Đã được vinh dự nhận máu trực tiếp từ công chúa cao quý nhất, thế mà chỉ bị đánh vài cái đã chảy máu ròng ròng. Thân là một kẻ hạ đẳng, có được voi đòi tiên thì cũng phải có chừng mực.
“Cả ngày chỉ vung kiếm thôi còn chưa đủ mà lại còn đi chơi đùa với lũ đàn bà, thích lắm hay gì?”
“……”
Halfling thỉnh thoảng lại giữ im lặng như thế này. Nói không thì ăn đòn, mà nói có thì lại càng ăn đòn. Thật sự chẳng biết trả lời sao cho đúng.
Phương pháp cúi đầu và xin lỗi vô điều kiện cũng không có tác dụng. Cô ta sẽ lại vung gậy và nói rằng ngày nào anh cũng chỉ biết nói mỗi câu đó thôi sao. Gã Halfling ti tiện này rốt cuộc phải phản ứng thế nào đây?
“Hử? Không trả lời? Thân là Halfling mà dám bơ lời của chủ nhân à?”
“Không phải vậy ạ…”
“Vậy thì trả lời đi. Lần này mi lại tán tỉnh lũ đàn bà phải không? Lại cho chúng cơ hội đúng không?”
“Không phải ạ. Vốn dĩ thần không hiểu chủ nhân đang nói gì.”
“Vậy thì là cái gì hả thằng khốn! Đừng có lèm bèm nữa mà hãy nói cho rõ ràng!”
“Dù thần có nói gì thì công chúa cũng sẽ chẳng nguôi giận.”
Ngay cả một người bẩm sinh hiền lành cũng sẽ có lúc phàn nàn điều gì đó. Phải, giống như Kasta bây giờ. Và lời nói ấy cũng không sai. Nhưng đó có phải là lời được phép thốt ra trước mặt chủ nhân của mình không?
“……Sao? Chết tiệt, mi vừa nói gì? Được, mi muốn chết lắm rồi đúng không?”
Nhưng thật ra, đây lại chính là điều Cora mong muốn. Vì nếu anh tỏ ra chống đối với một quý tộc không xứng với thân phận của mình, cô sẽ có cớ để nghiền nát anh. Nếu anh thề nguyện bằng cả linh hồn rằng sẽ chỉ nhìn vào chủ nhân của mình và vung kiếm, Cora có ý định sẽ xem xét giảm nhẹ hình phạt một chút. Giảm từ 1000 roi xuống còn 900 roi chẳng hạn, hoặc đổi chất liệu của cây gậy từ Orichalcum sang Adamantium, nghĩ lại thì có rất nhiều ân huệ có thể ban cho.
“Mới được đối xử tốt tí đã muốn trèo lên đầu chủ hả?”
Nếu chịu khuất phục thì mọi chuyện sẽ kết thúc bằng một hình phạt nhẹ nhàng, đúng là một gã Halfling ngu ngốc. Không biết tại sao lại khao khát ‘cuộc gặp gỡ mới’ như vậy chứ. Dù sao thì những kẻ khác cũng chẳng có điểm gì hơn cô cả.
Là vì tủi thân sao? Hay là vì ghen ghét? Mặt của mụ phù thủy lập tức nhăn lại. Và trong lòng…
‘Là do mình hiền thôi. Chứ nếu là High Elf khác thì đã giết từ lâu rồi.’
Nói cũng không hoàn toàn sai. Theo luật pháp, nếu một Halfling dám cãi lời High Elf thì sẽ bị xử tử ngay lập tức. Nhưng thà chọn cái chết còn hơn là phải đối mặt với một bữa tiệc tra tấn kéo dài gần một thế kỷ.
“T-Thần đã vừa vung kiếm vừa nói chuyện với họ để thực hiện mệnh lệnh của công chúa. Nội dung cuộc trò chuyện cũng không phải là tư tình cá nhân, chỉ là họ hỏi đường nên… Khặc!?”
Kasta quan sát sắc mặt tối sầm của chủ nhân, nhận ra mình đã lỡ lời và cố gắng chứng minh sự trong sạch, nhưng chưa kịp nói hết câu, một cú đấm mạnh vào bụng đã khiến anh gục xuống.
‘Giờ phải xử lý thằng khốn này thế nào đây?’
Dẫu không thể so sánh với tình trạng tâm lý của Kasta đã đến mức rối loạn thần kinh, nhưng tâm trạng của Cora cũng rối bời không kém. Với một tên ác nhân như cô, nếu một gã Halfling xấc xược chết vì hết tuổi thọ thì chỉ cần vứt bỏ hắn là xong. Nhưng khi nghĩ đến chuyện không được nhìn thấy khuôn mặt của Kasta nữa, một cảm giác khó chịu không rõ nguyên do lại dâng lên trong lòng.
‘Chắc không phải mình đang cảm thấy đồng cảm hay tình bạn gì đó với thằng ngốc này đâu nhỉ…’
Để hành hạ thì thiếu gì lựa chọn thay thế.
Tình bạn thì chẳng phải cô đang chia sẻ rất nhiều với những người khác, bao gồm cả Bathory rồi sao?
Tình cảm gia đình là một loại cảm xúc khác với cảm giác này.
Gã này cũng chẳng có gì mà cô không có…
Quá hèn mọn để kết thân. Hành động cũng không vừa mắt.
Vậy mà… để tên nô lệ này rời khỏi vòng tay lại có gì đó khó chịu.
Cora không thể hiểu được trái tim mình nên không biết phải làm thế nào. Hôm nay cô ấy lại trút giận bằng hành vi bạo lực.