Elf nuôi dạy trẻ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

261 1515

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

338 4718

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

117 634

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

77 478

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

77 747

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

(Đang ra)

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

Yamamoto Takeshi

Và Uehara, người chưa bao giờ nói chuyện với Toyama dù họ học cùng lớp, đã bắt đầu quan tâm đến Toyama.

27 206

Wn - Chương 58 - Chiến lược kinh doanh (1)

Doanh thu của quán ăn nhà Cora, < Z-Cora Súp Dồi Nguyên Bản >, là bao nhiêu?

Chắc chẳng ai tò mò về tình hình của một quán ăn nhỏ bé như thế này, nhưng hãy cùng tìm hiểu xem sao.

Doanh thu trung bình mỗi ngày là 6 bạc.

Cora nghỉ một ngày mỗi tuần.

Vậy thì doanh thu một tháng là 175~185 bạc.

Mười bạc theo cảm nhận của Cora từ kiếp trước có giá trị tương đương khoảng một triệu won.

Vậy thì có thể xem thu nhập một tháng theo cảm nhận của người hiện đại là khoảng 18 triệu won.

Nhìn qua thì có vẻ Cora kiếm được khá bộn tiền, nhưng kinh doanh ẩm thực trên thực tế không có tỷ suất lợi nhuận cao đến vậy.

Vì có khá nhiều chi phí cố định phải chi trả như giá vốn nguyên liệu, tiền thuê mặt bằng, phí hoa hồng, phí quản lý, thuế, vân vân, nên sau khi trừ đi 75%, 25% còn lại mới là toàn bộ lợi nhuận của cô ấy.

Do đó, lợi nhuận thực tế hàng tháng là 45 bạc, tương đương khoảng 4,5 triệu won.

Với một thường dân mà nói, đây tuyệt đối không phải là một số tiền nhỏ. Thu nhập trung bình hàng tháng của một người trong vương quốc là khoảng 20 bạc.

Nếu Cora là một cô gái độc thân sống một mình, cô ấy đã có thể sống một cuộc sống khá dư dả. Nhưng Cora lại là một người phụ nữ đã có chồng và bốn đứa con.

Nếu tiết kiệm chi phí ăn uống và hạn chế tiêu xài xa hoa, có lẽ cô ấy đã không đến mức phải túng thiếu như bây giờ. Nhưng con cái của Cora đâu phải là những đứa trẻ dễ bảo phải không? Chưa kể, khoản lãi phải trả cho Bathory là vô cùng lớn.

Có người sẽ hỏi trang trại hươu không phải là nguồn thu nhập sao, nhưng lợi nhuận của nó lại quá bấp bênh, và vì chi phí quản lý để nuôi hươu cũng quá cao nên khó có thể xem là có lãi.

Tóm cái váy lại, quán canh súp dồi này chính là phương tiện sinh kế duy nhất của Cora, và nếu việc kinh doanh ở đây không thuận lợi, sổ sách kế toán của gia đình cô sẽ không tránh khỏi tình trạng thâm hụt.

Thuở ban đầu, doanh thu của quán canh súp dồi không phải ở mức này.

Ngày xưa, khi Cora lần đầu tiên phát triển món ăn 'canh súp dồi' ở thế giới khác, đã có lúc doanh thu gấp năm lần bây giờ. Hồi đó thật tuyệt. Muốn ăn gì thì ăn, muốn mua gì thì mua. Đôi khi còn có thời gian rảnh để đi du lịch nữa. Cora đến giờ vẫn không thể quên được kỷ niệm khi ôm Daisy còn nhỏ trong lòng và cùng người chồng chu đáo đi tham quan thành phố cảng.

Tại sao một cuộc sống đủ đầy và khá giả như vậy lại trở nên thế này?

Thứ nhất, quán canh súp dồi của Cora đã quá nổi tiếng về hương vị. Người dân vùng Talas đã chán ngấy cái vị đó rồi.

Thứ hai, món ăn có mùi lợn đặc trưng khiến nhiều người cảm thấy khó chịu.

Thứ ba, Cora là người luôn tuân thủ 'truyền thống', không biết chấp nhận sự thay đổi.

Cuối cùng, là sự lớn mạnh của quán ăn đối thủ do Bathory mở ra.

Cora cho rằng yếu tố cuối cùng gây ảnh hưởng xấu đến doanh thu nhất. Thực ra yếu tố thứ hai và thứ ba cũng chiếm tỷ trọng lớn, nhưng Cora bảo thủ lại xem mùi tanh đó là 'hương vị', còn việc không thay đổi thực đơn là 'truyền thống'.

Nói ngắn gọn, Cora là một bà già lạc hậu.

Tuy nhiên, đúng như Cora nghĩ, yếu tố cuối cùng là lý do lớn nhất khiến việc kinh doanh không thuận lợi. Bởi ngay đối diện quán cô là tiệm chuỗi 'TOP Canh Súp Dồi' đang thu về lợi nhuận khổng lồ.

Quán này không chỉ làm dồi bằng tiết heo, mà đến cả nước súp cũng làm bằng tiết, là một cửa hàng kỳ quái và hoang đường do một con ma cà rồng giàu có điều hành.

Đúng như tên gọi, đó là món súp dồi tiết được làm gần như 100% bằng tiết, nên gần đây nhiều người thường coi cửa hàng đó là quán canh súp dồi nguyên bản, và sự thật này khiến Cora cảm thấy thật chó má.

“Mình mới là hàng thật. Thứ đó chỉ là đồ giả được làm bằng cách ăn cắp công thức của mình thôi…”

Cora vừa mếu máo vừa muối kimchi trong quán ăn vắng vẻ của mình, đồng thời nói xấu cửa hàng đối diện.

“Ha, khốn nạn. Cái đồ hàng nhái chết tiệt…”

Nói thêm một chút, loại kimchi Cora đang làm có hơi khác so với kimchi cô ấy từng làm ở kiếp trước. Vì là một thế giới khác, cô ấy không thể tái tạo hoàn hảo hương vị do sự khác biệt về nguyên liệu. Tuy nhiên, qua quá trình nghiên cứu lâu dài, cô đã tái hiện được khoảng 90% hương vị. Canh súp dồi cũng tương tự như vậy.

“Chà, giá mà có thiên thạch nào rơi trúng quán đó thì hay biết mấy?”

Vì buôn bán ế ẩm nên Cora thử buông lời nguyền rủa. Nhưng lời nguyện cầu của kẻ thua cuộc sẽ không thành hiện thực. Dù có thiên thạch rơi xuống thật đi nữa, Bathory quá giàu nên chỉ cần xây lại là xong.

“Mẹ kiếp, đến cả nước súp cũng làm bằng tiết thì đúng là đùa giỡn với đồ ăn rồi. Có hợp lý không cơ chứ?”

“Nhưng nó ngon lắm đó? Mẹ cũng ăn thử đi.”

“Em đồng ý. Cái vị ngọt đậm đà đó, cái cách xử lý mùi hôi phù hợp đó. Cộng thêm kết cấu tuyệt vời nữa, đúng là không chê vào đâu được.”

“Lũ con chó chết này!!!”

Thực ra, Cora điên tiết không phải đang lẩm bẩm một mình.

Đối diện Cora là Stella và Racine. Mới lúc nãy Cretas cũng ở đó, nhưng thằng bé đã rời đi để bắt côn trùng.

“Tụi bay có thật là con của tao không vậy?”

Vì bận bịu không chuẩn bị bữa sáng được nên cô đã cho bọn trẻ tiền ăn ngoài, ai ngờ ba đứa quỷ sứ đó lại dắt tay nhau đến quán của Bathory để ăn canh súp dồi? Bảo sao Cora tức muốn xé ruột.

“Là lỗi của mẹ chứ còn gì nữa? Nếu súp ở quán này ngon hơn thì tụi con đã ăn ở đây rồi. Con của mẹ cũng là người tiêu dùng mà. Tụi con có quyền lựa chọn thứ mình muốn ăn.”

“Mày nói gì?”

“Con nói có sai à?”

Phải, xét cho cùng thì lời của Stella không sai. Và lời chỉ trích mù quáng của Cora cũng chẳng đúng. Bathory chỉ tham khảo công thức thôi, rồi đã thành công trong việc nâng tầm món canh súp dồi bằng bí quyết của riêng mình. Thậm chí cô ấy còn lấy cảm hứng từ đó và trở thành người tiên phong khai phá một thị trường mới.

Quán súp của Bathory rất được ưa chuộng bởi những thú nhân và ma cà rồng giàu có thích tiết. Dẫu cho không có quá nhiều khách, giá thành món ăn rất cao nên tỷ suất lợi nhuận cũng cao. Đối với những khách hàng không thích tiết và mùi tanh, cô ấy phục vụ món súp dồi chay thay thế.

Nói đơn giản, Bathory cực kỳ mát tay trong kinh doanh.

Đúng vậy. Nói đúng lắm. Đứng trên lập trường của người tiêu dùng, việc đến một cửa hàng sạch sẽ và ngon miệng là đương nhiên. Nhưng một đứa con gái đã ăn bám cha mẹ suốt 180 năm lại nói ra những lời đó chẳng phải là không phù hợp sao?

“Trước khi tỏ vẻ mình thức thời, mày nên nghĩ đến vị trí của mình đi. Những lời ấy mà thốt ra từ cái mồm mày thì nghe có xuôi tai không?”

“Sao lại không, có gì sai chứ? Mẹ định tước đoạt quyền tự do ngôn luận của con à?”

“Không, cái đó là…? Aiss, cút đi cho khuất mắt! Nhìn đã thấy ghét rồi!”

“Mẹ! Sao mẹ lại nhẫn tâm với con gái mình như thế?”

“Mày không phải con gái gì hết, mày chỉ là cầm thú thôi.”

“Cầm thú là gì...?”

“……”

Dạo gần đây có vẻ như cảm giác buông xuôi thường trỗi dậy nhiều hơn là nóng giận. Cora trộn kimchi bằng hai tay và bắt đầu cảm thấy chán nản, tự hỏi liệu rằng việc vất vả nuôi nấng đám con này có đáng không. 

“Mẹ ơi, con nghĩ rằng quán mình vẫn còn chỗ để cải thiện…”

Cái gì!? Cứ tưởng Racine cũng chỉ ăn súp dồi một cách vô tư thôi, hóa ra không phải vậy à? Sao tự dưng lại nói ra những lời khiến mẹ rớm nước mắt như vậy? Tuy tính cách thì nát bét thật, nhưng đầu óc thì lại cực kỳ sáng suốt, người mẹ đã hỏi với một chút kỳ vọng.

“C-Cụ thể là gì…?”

“Con nghĩ chúng ta nên làm món khác thay cho món kimuchi khó chịu này thì sao ạ…”

“Phải đó! Mẹ! Mùi quimchi nặng quá. Chua nồng nặc luôn!”

“...Lũ ranh này bị điên tập thể à?”

Người dân ở thế giới khác, bao gồm cả con cái của cô, không hiểu sao không thể phát âm đúng từ 'kimchi'. Thằng thì kemchi, đứa thì quimchi, kumchi, rồi còn cả kimuchi, cứ thích đọc sao thì đọc, loạn xì ngầu cả lên.

Cora là người duy nhất ở thế giới này có thể phát âm đúng từ kimchi. Đương nhiên là cô sẽ thấy bực mình khi nghe những cách phát âm lộn xộn đó. Nhưng đó chỉ là vấn đề thứ yếu.

“Canh súp dồi mà thiếu kimchi thì còn ra thể thống gì nữa?”

“Có gì mà không được chứ? Còn cái món gọi là kkarudugi nữa, kết cấu không giòn mà cũng chẳng mềm, nên rất kén người ăn phải không?”

“Không phải kkarudugi, mà là kkakdugi.”

“Kkarudugi?”

“Là kkakdugi, thằng điên này!”

“Kkarudugi.”

“……”

Mấy kiểu phát âm rồ dại ấy thì tạm gác sang một bên, đối với Cora, đây là một đề xuất không thể chấp nhận được. Dẫu cho có nhiều hay ít khách thích kim chi và kkakdugi đi nữa, hai món đó vẫn là một phần bản sắc và linh hồn của món canh súp dồi. Vậy mà lại đòi loại bỏ chúng ra khỏi các món ăn kèm á? Nghe có hợp lý không?

Chà, thôi được. Cứ nghe thử xem sao. Biết đâu thằng bé đã tìm được một giải pháp hoặc món thay thế nào đó.

“Vậy thì thay kimchi và kkakdugi bằng món ăn kèm gì?”

“Tiệm của cô Bathory có phục vụ kèm phô mai lên men và dưa chuột muối. Chúng ta nên lấy tiền lệ đó và thử một lần…”

“Khoan.”

“?”

“Ý mày là ăn súp dồi với phô mai và dưa chuột muối thay cho kim chi và kkakdugi á?”

“Đúng vậy.”

“Bác bỏ.”

“Vậy thì bắp cải muối chua…”

“Bác bỏ.”

“Cá trích ủ mấy tháng thì sao?”

“Cút đi.”

“Dạo này mứt lên men cũng đang hot lắm…”

“Chết đi.”

“Cạn lời rồi. Quả nhiên mẹ là một bà già cổ hủ không biết thay đổi.”

“Cái gì, mày nói sảng gì thế!”

Nàng High Elf cao giọng và bắt đầu trộn kimchi mạnh bạo. Chẳng lẽ đúng như lời Racine nói, những thứ như vậy lại được ưa chuộng hơn thật sao? Nếu xét đến thị hiếu của người dân thế giới này và cả quán súp dồi của Bathory đang làm ăn phát đạt, biết đâu đó thực sự là một phương án khả thi cũng nên.

Nhưng dù có là vậy đi nữa, Cora cũng không có ý định chấp nhận đề xuất này.

‘Dù sao cũng phải giữ thể diện chứ. À không, đây không phải là vấn đề thể diện mà là vấn đề cốt lõi. Súp dồi ăn với mứt đông và dưa chuột muối ư? Oẹ! Thà đóng cửa quán còn hơn.’

Với một người từng là người Hàn Quốc ở kiếp trước như Cora, đây là một đề xuất kỳ quái không thể chấp nhận được. Dẫu trong huyết mạch mang dòng máu của tộc Elf, nhưng tâm hồn cô thì ngập trong nước kimchi.

‘Nghĩ lại thì, kimchi và kkakdugi không có lỗi gì cả. Lỗi là ở mấy đứa mũi lõ không hiểu được hương vị này.’

Làm sao những đứa con mũi lõ có thể thấu hiểu được nỗi lòng của người mẹ này chứ? Racine chỉ tiếp tục bày tỏ ý kiến của mình.

“Dù sao thì mẹ à, kimuchi và kkarudugi…”

“Dokdo là đất của chúng ta!”

“...Hửm? Dorukdo là gì ạ?”

“Tóm lại là kim chi và kkakdugi tuyệt đối không thể thay đổi. Không còn giải pháp nào khác sao?”

“Hừm…”

Racine suy nghĩ sâu đến mức trán nhăn lại. Nhìn thằng con cố gắng vì mẹ nó như vậy thật đáng quý. Cora vẫn chưa từ bỏ hy vọng, liếc nhìn con trai mình với ánh mắt mong đợi, nhưng…

“Vậy thì thử cho kem tươi hoặc sữa đặc vào canh súp dồi thì sao?”

“...Mày cút ra ngoài cho tao.” 

316.800.000 VNĐ 79.200.000 VNĐ Giống kimchi nhưng không dùng cải thảo mà dùng củ cải. Cách người châu á gọi mấy anh tây lông. Dokdo is our land! Bài hát yêu nước của Hàn Quốc.