“Mẹ, mẹ ngoại tình ạ?”
Một lời buộc tội chấn động vang lên trong căn nhà gỗ hai tầng. Thế nhưng người bị nhắm đến thì chẳng hề dao động. Cô chỉ cau có mặt mày và trợn mắt đáp lại.
“Lily, con lại nói tào lao cái gì thế hả?”
“Mẹ đừng có chối.”
“Chối cái gì mà chối…?”
“Chối việc mẹ đang ngoại tình ấy.”
“Ai? Mẹ á? Không, bây giờ con đang nói cái gì vậy?”
“Con đã bảo là đừng chối nữa mà!”
“Haiz…”
Tự dưng lại nói chuyện vô lý gì thế này? Suốt cả tuần trừ mỗi ngày nghỉ, cô lúc nào cũng phải hì hục nấu súp dồi và quản lý trang trại hươu, liệu có còn sức mà đi ngoại tình không? Hơn nữa, bản thân cô…
“Nhìn tay mẹ xem.”
“Dạ?”
“Con không thấy mẹ đang làm gì à?”
Nghe lời mẹ nói, ánh mắt cô con út hướng về đôi bàn tay nhỏ nhắn của mẹ mình. Trên tay trái của Cora là một chiếc áo len dày, tay còn lại là một cây kim khâu to.
Rốt cuộc là cô ấy đang làm gì vậy?
Chuẩn đó.
Cora đang đan một chiếc áo len cho người chồng vất vả ở vùng lạnh giá của mình! Dù bận rộn với công việc, cô ấy vẫn cố gắng tranh thủ chút thời gian để làm.
“Tự mình nói ra thì hơi kỳ, nhưng mẹ ngoại tình với ai khi đã có cha con chứ?”
Nàng High Elf tính tình cổ quái này có phần không được nữ tính cho lắm, nhưng đối với chồng mình thì lại là một người vợ tào khang nhất mực chung tình. Một người như vậy không có lý nào lại đi ngoại tình cả.
Lũ trẻ chưa bao giờ trực tiếp chứng kiến cảnh Cora hờn dỗi (?), nhưng chúng đều biết rằng mẹ thật lòng yêu thương cha.
“Con biết rõ mà. Rằng mẹ rất yêu cha.”
“Đấy nhé? Vậy thì cớ gì mẹ phải ngoại tình?”
“Biết đâu được. Có khi mẹ đang yêu hai người cùng một lúc.”
“H-Hả!? Y-Yêu hai người…?”
Lời nói kỳ quái đó là gì vậy? Cora là một Elf mà chỉ cần nhìn Kasta thôi là tim đã đập thình thịch như thể có sấm sét đánh trong người. Đôi khi cảm xúc dâng trào quá mức đến độ phải dùng ma pháp để ổn định lại nhịp tim nữa kìa. Vậy mà lại nói mẹ mình yêu hai người? Quan trọng nhất là…
“Mẹ con còn không thể nắm tay người đàn ông khác nữa là?”
“Ha! Chắc là vậy rồi.”
“...? Biết rồi sao con cứ cà khịa mãi thế?”
“Vậy là mẹ ngoại tình với phụ nữ đúng không?”
“Gì cơ…?”
Cora tỏ vẻ hoang mang. Cứ tưởng bị hiểu lầm là ngoại tình với đàn ông, sao đột nhiên đối tượng lại là phụ nữ? Sự bối rối của Cora càng lúc càng tăng lên.
“Con đã tận mắt thấy rồi!”
Nhưng đó là góc nhìn của Cora.
“Chính mắt con thấy mẹ và cô Bathory âu yếm nhau!”
“Bathory?”
“Vâng! Hai người ôm nhau chặt cứng, ngực áp vào nhau. Còn vuốt ve đùi nhau nữa chứ? Thỉnh thoảng còn thổi hơi vào tai nhau! Lại còn ở quán cà phê công cộng nữa!”
“A!”
Lúc này Cora mới nhận ra con gái út của mình đã hiểu lầm chuyện gì. Quán cà phê đó vốn nằm ở một nơi khá hẻo lánh, nên có lẽ Lily trong lúc đi hái hương liệu trên núi đã tình cờ trông thấy cô và Bathory.
‘Ừm, chắc là tình cờ thôi nhỉ? Mà cái gì chứ, tưởng chuyện gì ghê gớm lắm.’
Theo quan điểm của Cora, chỉ là lâu rồi mới có thời gian vui vẻ với người bạn thân thôi, nhưng trong mắt của một đứa đầu óc toàn yuri, nó có thể trông giống như ngoại tình.
“Mẹ chỉ đang giỡn với Bathory thôi.”
“G-Giỡn ạ!? Mẹ có thể thân mật thể xác (?) với một tâm trạng nhẹ nhàng như vậy sao?”
“Này, khoan đã, con nói nghe lạ thế? Thân mật thể xác gì chứ! Chỉ là đùa giỡn thôi mà?”
“Mẹ là một người phụ nữ dễ dãi, đùa giỡn mà cũng thân mật thể xác sao? A, hóa ra mẹ chỉ giữ kẽ với con, còn với người phụ nữ khác thì lại dễ mở lòng…”
“Con ghen vì chuyện đó à? Không nhớ lúc con còn bé, người ở trong lòng mẹ lâu nhất chính là con sao?”
“Chuyện đó với chuyện này khác nhau mà!”
Lời nói của cô con út hôm nay thật sự rất cáu kỉnh khác hẳn với thường ngày. Nhưng đứng ở vị trí của Lily thì cũng phải thôi. Người mẹ luôn giữ khoảng cách với mình, hóa ra lại là một người phụ nữ dễ dãi (?) với người khác, không sốc mới là lạ đấy.
Tuy nhiên, lời nói gây sốc của Cora vẫn chưa dừng lại ở đó.
“Với mẹ thì chẳng có gì khác nhau cả. Con không biết chứ từ nhỏ mẹ và Bathory đã luôn chơi đùa như vậy rồi. Cùng nhau tắm ở bờ suối, lúc Bathory có kinh lần đầu, mẹ còn thay băng cho cô ấy nữa.”
“Hả!!!?”
Càng bóc trần càng lòi ra những quá khứ không thể tin được. Mà tại sao mẹ lại nói ra những lời đó một cách tự hào như vậy? Lily ôm trán và ngã xuống như thể vừa nghe được một sự thật động trời.
Cora nhìn con gái với vẻ mặt chán nản, tự hỏi con bé lại làm sao nữa rồi.
“Với lại Bathory là người dị tính. Cô ấy không thích phụ nữ.”
“N-Nói dối!”
“Nói dối cái gì, con cũng biết mà? Bathory luôn đi cùng cả đám đàn ông đấy thôi.”
“N-Nhưng hôm qua lúc nhìn mẹ, cô Bathory đã mang bộ mặt của một con chó cái đấy!”
‘…Bộ mặt của một con chó cái?’
Đó rốt cuộc là cái mặt gì? Bathory chỉ là vui mừng vì được làm hòa với cô sau một thời gian dài nên mới nhõng nhẽo thôi. Quả nhiên là do đầu óc toàn yuri nên cách suy nghĩ cũng khác người thường.
“Phù…”
Hai người phụ nữ ôm nhau có gì mà phải làm loạn lên như vậy chứ. Cô đã nói với các con từ xưa rồi mà. Cô và Bathory giống như chị em ruột thịt dù không cùng huyết thống. Vậy mà lại nhìn nhận mọi thứ theo cách méo mó như vậy, lòng dạ của cô con út đã thối nát đến mức nào rồi?
“Dù sao thì cuối tuần sau mẹ sẽ đến nhà Bathory chơi. Đừng có đi tung tin đồn vớ vẩn đấy.”
“MẸ!!!!!”
“Ặc!?”
Mặt người mẹ nhăn lại vì đứa con gái đột nhiên hét toáng lên. Lily không thể chịu đựng được nữa. Làm gì cũng phải có giới hạn chứ? Một cô gái ngây thơ sao có thể liều lĩnh đến nhà một người phụ nữ lạ mặt như vậy?
“Sao một trinh nữ lại có thể tùy tiện đến nhà một người phụ nữ khác mà không biết sợ hãi như thế! Nhỡ bị ăn thịt thì sao?”
“...Mẹ đâu còn trinh? Mẹ của con đã sinh năm đứa rồi, không còn là trinh nữ nữa.”
“Không phải ý đó, dù sao thì cũng tuyệt đối không được! Hôm đó nhất định mẹ phải ở cùng con.”
“Tại sao mẹ phải làm vậy?”
“...Mẹ nói sao ạ?”
“Mẹ hỏi tại sao mẹ phải làm vậy?”
Cora gắt lên với con gái bằng giọng điệu đừng xía vào chuyện của người lớn. Thật ra là vì cô cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội làm lành với Bathory.
“Lỡ mẹ đến đó gặp phải chuyện gì thì sao?”
“Chuyện gì? Chỉ là tiệc trà, làm búp bê, cắm hoa rồi sau đó vẽ chân dung cho nhau thôi?”
“M-Mẹ mà lại làm những việc đó ạ?”
Cô con gái có vẻ khó xử. Theo một cách nào đó, phản ứng như vậy là điều đương nhiên. Người mẹ luôn tự cho mình là đàn ông lại đi làm những hoạt động nữ tính như thế, nghe chẳng quen thuộc tẹo nào.
“Chứ sao? Sở thích của Bathory là những thứ đó, mẹ phải chiều theo cô ấy chứ.”
“Ha! Lúc con rủ mẹ chơi thì mẹ làm lơ, vậy mà lại chiều theo ý của cô Bathory sao?”
“Này, con điên! Mày lúc nào cũng đòi chơi trên giường đấy!!!”
“...Trên giường có biết bao nhiêu trò để chơi chứ?”
“Trời ạ, con nhỏ này khùng vừa thôi. Cút đi! Đừng làm phiền mẹ đan áo len.”
“……”
Khi mẹ nổi giận, Lily rụt người lại và lùi về phía sau. Nhưng rõ ràng là cô bé vẫn còn nhiều điều muốn nói. Nhìn đôi má phồng lên và vẻ mặt hờn dỗi của cô là biết.
“...Vậy, hôm đó mấy giờ mẹ về?”
Nếu siêu việt giả Cora đã cố chấp, một bán Elf bình thường như cô không có cách nào ngăn cản được. Vì vậy, Lily quyết định đưa ra một đề nghị nhỏ cho mẹ mình. Phải đặt ra giờ giới nghiêm thì người phụ nữ này mới không lạc lối.
“Hỏi mấy giờ mẹ về làm gì…?”
“Nói thật thì con không thoải mái lắm, nhưng nếu mẹ về trước khi trời tối thì con sẽ cho phép.”
“...Mẹ hẹn gặp Bathory vào buổi tối mà?”
“...Hả?”
“Hẹn gặp buổi tối rồi chơi xong sẽ tổ chức tiệc ngủ luôn.”
“C-Chờ đã!?”
“...?”
Cô gái tóc trắng ngơ ngác hoàn toàn không hiểu có vấn đề gì. Ngược lại, Lily đang ôm đầu, đôi môi run rẩy cố gắng nói cho hết câu.
“Ý mẹ là ngủ lại qua đêm ạ?”
“Ừ.”
“Hở!!!!???”
Như thể bị sốc nặng hơn cả lúc nãy, Lily ngã vật ra như sắp ngất. Cú sốc mạnh đến nỗi cô ngã phịch mông xuống sàn gỗ tạo ra một tiếng ‘Rầm!’.
“Lily à, nhìn con xem, con nên giảm cân một chút đi. Con gái con đứa gì mà ngã một cái là cả nhà rung chuyển thế này.”
Tính cách tâm thần vô thức của Cretas có lẽ là di truyền từ gen của mẹ? Dù là con gái ruột của mình, Cora chẳng thèm kiêng nể lời nào với một cô gái có trái tim mỏng manh.
“Áaaaa!!!”
Hôm nay là ngày Lily thực sự cảm thấy tổn thương. Chưa một lần nào mẹ cho phép cô vào phòng ngủ, vậy mà lại định ngủ chung với một người phụ nữ lạ không cùng huyết thống, đây có phải là chuyện có thể chấp nhận được không?
“Đồ trắc nết!”
“...Con nói gì? Thử nói lại lần nữa xem.”
Những đường gân xanh mờ nhạt nổi lên trên trán Cora. Dám nói mẹ mình như vậy sao? Nhưng Lily đã bùng nổ từ lâu rồi. Chỉ là cô đã cố gắng kìm nén cơn giận mà thôi.
Quán cà phê đó là nơi chứa đầy kỷ niệm (?) mà cô đã thể hiện đủ loại sức hấp dẫn của mình với mẹ. Vậy mà mẹ lại dẫn một người phụ nữ khác đến đó để làm những hành động tình tứ như vậy? Và bây giờ còn định qua đêm nữa!?
Đối với Lily, đây không khác gì cảm giác bị cắm sừng.
“Đồ đĩ thõa không có liêm sỉ! Đồ dâm phụ! Đừng có mà dễ dãi cái hạ bộ của mình như vậy! Mẹ chỉ cần không phải người nhà là ai cũng được à? Sao một người đã có chồng mà lại có thể tùy tiện đi ve vãn khắp nơi… Á!?”
Cảnh tượng nắm đấm của người mẹ giáng xuống đỉnh đầu của con gái có lẽ là một hình ảnh quá quen thuộc trong căn nhà gỗ của Cora. Một nhà nữ quyền nổi tiếng nào đó cũng thường xuyên bị ngất đi theo cách này vì dám hỗn láo với mẹ mình. Nhưng nhân vật chính của ngày hôm nay không phải là Stella mà là Lily.
“Con ranh này thật là, tưởng được nuông chiều thì muốn leo đầu cưỡi cổ à?”
Nàng High Elf gầm gừ nhìn cô con gái đã bất tỉnh. Dù hồi nhỏ cô bé là đứa con gái út quý giá được nuôi nấng chưa từng bị đánh đòn, nhưng việc coi mẹ mình là một người phụ nữ phóng đãng thì đã vượt quá giới hạn rồi. À không, có lẽ đã quá giới hạn từ lâu rồi?
‘Haiz, thôi kệ. Vốn dĩ nó là đứa như vậy mà…’
Một tiếng thở dài não nề. Con gái làm vậy cũng không phải ngày một ngày hai, có lẽ cô nên coi như không có gì và cứ thế cho qua thôi?
Không giống như với Stella, đánh Lily xong thì cô lại thấy hối hận. Nếu không phải do đầu óc toàn yuri thì cô bé quả là một đứa con gái tốt, nhưng khuyết điểm đó lại quá lớn nên không khỏi thấy tiếc nuối.
“Ai chà.”
Cora quyết định lần sau sẽ phớt lờ, rồi bế con gái vào phòng ngủ.
Lập tức trở lại chiếc ghế bập bênh, cô cầm lấy áo len và cây kim. Vì cô phải hoàn thành nốt công việc đang dang dở.
“Hừm hừm hừm~♬”
Thiếu nữ High Elf vừa ngân nga vừa bắt đầu đan lát. Chẳng mấy chốc, trên khuôn mặt cô ấy nở nụ cười rạng rỡ của một người phụ nữ đang yêu.
“Wow, thêu hoa màu nâu thế này cũng hợp phết nhỉ?”
Lý do cô đột nhiên ngân nga như vậy không có gì đặc biệt cả.
“Hehehe, hy vọng Kasta sẽ thích.”
Vì đối với cô gái Elf này, được làm bất cứ điều gì cho người chồng thân yêu của mình đều vô cùng hạnh phúc.