Elf nuôi dạy trẻ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

[TS] I Became a B-Class Female Lead of Erotic Game

(Hoàn thành)

[TS] I Became a B-Class Female Lead of Erotic Game

Đợi đã, Tag của trò chơi này là gì?

22 23

Trò chơi chữa lành của tôi

(Đang ra)

Trò chơi chữa lành của tôi

Ngã hội tu không điều

Đồng chí cảnh sát , nếu tôi nói đây là một trò chơi thư giãn chữa lành, các anh tin không?

40 41

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

229 2433

Xuyên Không Vào Game: Khởi Đầu Liền Thức Tỉnh Thiên Không Thần Quyền Năng

(Đang ra)

Xuyên Không Vào Game: Khởi Đầu Liền Thức Tỉnh Thiên Không Thần Quyền Năng

Mê Mang Tiểu Trùng

Vô số kỷ nguyên sau, không một thần ma hùng mạnh nào có thể ngăn cản Weir đoạt lại quyền năng vốn thuộc về mình.

90 239

I’ve Been Reincarnated, So I’m Going to Try Trading With Earth by Myself. -TS Magical Girl and Game Loving Adventure Story-

(Hoàn thành)

I’ve Been Reincarnated, So I’m Going to Try Trading With Earth by Myself. -TS Magical Girl and Game Loving Adventure Story-

赤野あかい

ELF vô tri mang ma túy điện tử làm hại dân mình ở thế giới khácTôi đã được tái sinh, vì vậy tôi sẽ thử giao dịch với Trái đất một mình. -TS Magical Girl và câu chuyện phiêu lưu yêu thích trò chơi-

57 59

Wn - Chương 39 - Mẹ ơi, cứu con với!

Cora nhận được tin tức chấn động từ đội cảnh vệ đến quán canh súp dồi.

"Cora! Tiểu thư Lily nhà cô bị rắn độc cắn!" 

Vừa hay tin, Cora lập tức lao ra khỏi quán súp và chạy thục mạng vào rừng.

Con gái út Lily là một nhà pha chế nước hoa điều hành một cửa hàng tạp hóa, việc vào rừng thế này có thể xem là chuyện thường ngày. Chắc chắn Lily cũng biết phải cẩn thận với những con thú rừng bất ngờ xuất hiện.

'Dù Lily có lanh lợi đến đâu thì không thể lúc nào cũng hoàn hảo được.' 

Nhưng dù sao thì đã là người thì sẽ có lúc mắc sai lầm. Ngay từ đầu rừng vốn là nơi có quá nhiều biến số.

"Lily, con ở đâu! Lily!!!" 

Không có tiếng trả lời của con gái, nỗi lo của người mẹ càng tăng lên. Dù Cora bình thường có đối xử tệ với các con thế nào thì cuối cùng chúng vẫn là con ruột của cô. Khi con cái gặp nạn, lòng cha mẹ không thể không nóng như lửa đốt.

Sau vài phút cực đại hóa giác quan và khứu giác, cô lần theo mùi hương kỳ lạ và nhanh chóng tìm thấy con gái. Lily đang thu mình vào một góc khuất sau gốc cây, nhìn thoáng qua có thể thấy rằng tình trạng đang không ổn.

"Lily!"

"M-Mẹ!"

Khi nhìn thấy mẹ mình, khuôn mặt ủ rũ của cô gái bỗng nở rộ như hoa. Thực ra cô gái đã rất sợ hãi. Bị rắn độc cắn, chắc hẳn cơ thể đã bị tê liệt. Nhưng giờ thì ổn rồi. Mẹ đã đến cứu rồi mà.

"Bị cắn ở đâu!?"

Đôi mắt của High Elf vội vã lướt qua toàn thân con gái mình. Cô cần tìm vết cắn của rắn độc, hút máu ra, sau đó niệm phép thuật chữa trị.

'Không có vết cắn nào cả?'

Nhưng lạ thật. Cả tay, chân và mặt đều không thấy vết cắn nào. Cora đành hỏi thẳng con gái với vẻ nghi hoặc.

"Rốt cuộc con bị cắn ở đâu?"

"Th-Thực ra, con bị cắn ở đây." 

Lily chỉ vào một vị trí cao hơn nhiều so với bắp chân, mặt đỏ bừng một cách kỳ lạ.

'Ra là con bé ngại nên không nói ngay được.'

Cô hiểu con gái mình. Chẳng phải con gái ai cũng thế sao? Dẫu Cora có là mẹ ruột đi chăng nữa thì việc để lộ một phần cơ thể nhạy cảm có lẽ vẫn rất xấu hổ.

'Không cần phải xấu hổ đến thế.' 

Dù con gái còn trinh có ngại ngùng đến mấy, việc hút máu ra vẫn là ưu tiên hàng đầu. Cô còn chưa biết bị loại rắn độc nào cắn nữa là? Có thể nọc độc chết người đã ngấm vào, nên cần phải hành động nhanh chóng.

"Lily, con thả lỏng ra được không?"

"...Mẹ ơi, nhưng mà." 

"Không sao đâu, sẽ xong nhanh thôi. Mẹ hứa sẽ không làm con đau đâu mà."

Cora cố gắng dỗ dành con gái bằng thái độ dịu dàng nhất có thể. Và cô lại một lần nữa nhận ra. Đứa con gái luôn trêu ghẹo cô như một con chó, vậy mà đến khi thật sự rơi vào tình huống thế này lại chẳng khác gì một thiếu nữ ngây thơ. 

"Mẹ là mẹ của con. Chuyện này chẳng là gì cả."

Vì vậy, cô thật lòng muốn an ủi con gái mình. Hồi còn bé xíu, chẳng phải cô đã từng nhìn thấy những điều đáng xấu hổ hơn của con sao? Trái ngược với vẻ ngoài thanh tú, Lily là đứa phải thay tã nhiều nhất. Vậy nên không sao cả. Nói đúng hơn, đứa trẻ này là máu mủ yêu thương của cô.

–Xoạt, xoạt.

Lời dỗ dành của Cora có hiệu quả rồi thì phải. Bằng chứng là con bé đang cẩn thận vén váy lên để cho mẹ xem bắp đùi mình đây này.

'Ừm...?' 

Cặp đùi trắng nõn nà như tuyết ngay lập tức hiện ra. Thật là một dáng vẻ đáng yêu giống hệt mẹ nó. Nhưng vết cắn của rắn độc rốt cuộc ở đâu chứ? 

"Lily, không có vết cắn nào cả?"

"...Không phải ở đó ạ."

Lily bỏ qua vẻ mặt bối rối của mẹ và bắt đầu kéo mép váy lên. Và rồi chiếc quần lót màu đen quyến rũ dần lộ ra.

"Phù..."

Cô gái tóc nâu sau đó thở ra một hơi căng thẳng và tiếp tục cuộc trò chuyện với giọng nũng nịu. 

"Đ-Đẹp không ạ?"

"Gì...?"

Người mẹ Cora chỉ biết đờ mặt, không hiểu đây là hành động kỳ quặc gì. Đứa con gái bị rắn độc cắn lại đi khoe quần lót gợi cảm với mẹ và hỏi xin lời nhận xét. Trong tình huống kỳ cục này rốt cuộc con bé muốn làm gì đây?

"P-Phải mút nhẹ nhàng một chút ạ?" 

Và đúng lúc đó. Lily từ từ dang hai chân trước mặt mẹ, kéo chiếc quần lót đen sang một bên...

"Đừng có giở trò nữa."

 "……"

May mắn thay, trước khi xảy ra sự cố, Cora đã nhanh chóng túm lấy tay Lily. Con nhãi điên này định cho mẹ mình xem cái thứ gì vậy?

"Mày bị điên à? Này, nói thật đi. Mày không bị rắn cắn đúng không?"

"Con thật sự bị cắn mà! Con oan ức lắm mẹ ơi!!" 

Lông mày của Cora nhíu lại thành một góc vuông. Vẫn còn nói dối được à? Con bé này muốn ăn đòn phải không? Nhưng dù sao thì cô cũng thử hỏi xem sao. Vì con gái cô vốn dĩ rất kỳ quặc, có khi bị rắn cắn thật mà lại giở trò vớ vẩn ấy chứ.

"Bị rắn gì cắn và cắn ở đâu?"

".....Con bị con rắn hoa Cora cắn vào tim." 

"Cái đệch, mày đang nói cái quái gì vậy!"

Khác với bà mẹ đang tức giận, cô con gái vẫn giữ thái độ oan ức và kiên quyết với ý kiến của mình. 

"Mẹ cứ xới tung trái tim con lên thế này, rồi cứ bỏ mặc con mãi thôi phải không? Con cô đơn lắm mẹ ơi." 

"Cái gì, bỏ mặc? Trong số các con, mày là đứa bám mẹ nhiều nhất mà!" 

"Nên tội càng nặng hơn đấy ạ. Mẹ cứ giả vờ như sẽ cho rồi lại từ chối."

"Trời ơi! Tao đã bao giờ làm ra vẻ sẽ cho mày chứ hả?!"

 "Mẹ đẹp quá, người mẹ cũng thơm tho, mẹ hay mỉm cười vì những chuyện nhỏ nhặt. Mẹ cứ vô thức quyến rũ con như thế này, làm sao con chịu nổi đây?" 

"...Đang nói hay đang đánh rắm đấy?"

"Đừng có lảng tránh! Lần trước mẹ còn tùy tiện để lộ ngực trần trước mặt những người phụ nữ không quen biết nữa! Mẹ còn hư hỏng như thế, làm sao con không phát điên được chứ!"

'Không, cái quái gì thế này...?'

Đương nhiên là phải cười với con gái mình rồi. Với lại, ở nhà tắm thì phụ nữ với nhau có gì mà phải che đậy? Chẳng lẽ phải mặc kín mít vào à? Và ngay từ đầu, dù mẹ có đẹp đến mấy thì con gái cũng không nên nói ra những lời ngu ngốc như thế.

Mặt người mẹ đanh lại trước lời nói và hành vi kỳ quặc của con gái. Có lẽ là vì cô không biết phải trả lời thế nào.

'Nghĩ lại thì, đó chẳng phải là tư duy của tội phạm sao?' 

Cora cảm thấy con gái mình không khác gì những kẻ vô lại quấy rối phụ nữ đi đường rồi nói những lời rác rưởi như 'Tôi làm vậy vì cô ấy giống con gái tôi', ' Vì cô ấy quá xinh đẹp', 'Cô không phải là người đã liếc mắt đưa tình trước sao?'

Nhưng biết làm sao được? Ngay cả khi Lily có tình cảm với cô thì so với Stella, một con súc vật, Lily vẫn là người tử tế hơn. Hơn nữa, trong hơn một trăm năm qua, số lần cô giơ roi lên chỉ đếm trên đầu ngón tay. Đứa con út lại là đứa yếu ớt nhất trong số các con. Nên giờ đây đánh nó cũng không xong. Khi ô đang nghĩ về việc phải làm gì với đứa trẻ này, một mùi hương ngọt ngào bắt đầu xộc vào mũi.

'Mùi gì đây nhỉ? Khịt khịt.'

Cora nhận ra rằng chính nhờ mùi hương này mà cô đã tìm thấy Lily. Đó là một mùi hơi chua, kèm theo hương hoa thoang thoảng. Mùi cơ thể của con gái cô cũng lẫn vào đó.

Đợi đã.

Mùi cơ thể của con gái cô?

K-Không thể nào? Càng ngửi mùi hương này, High Elf Cora càng cảm thấy bất an. Vì nghĩ kỹ lại thì đây không phải là một mùi hương xa lạ gì. 

"L-Lily, con đã làm gì khi đợi mẹ vậy?"

"Dạ...?"

"Không, có mùi gì đó ngọt ngọt (?) thoang thoảng. Càng đến gần con thì mùi càng đậm hơn." 

"C-Con chỉ là nghĩ về mẹ thôi..."

Có lẽ cô gái tóc nâu nhận ra rằng mẹ đã phần nào nhận ra mùi hương đó? Cô đỏ bừng mặt như núi lửa và bắt đầu vặn vẹo cơ thể khi nghe câu hỏi.

"Con không biết! Mẹ không tinh tế gì cả!"

"......"

Cora cảm thấy choáng váng. Không, như Stella vẫn thường nói, "đầu đau như búa bổ" thì đúng hơn. Nhưng cô không thể ngã xuống được. Nơi cô đang đứng bây giờ không khác gì hang ổ của quỷ dữ.

"Mà, mẹ biết bằng cách nào vậy ạ?"

"Hả?" 

"Hì hì, mùi của con có hơi giống mùi cơ thể mẹ không~?"

Cô con út Lily nở nụ cười ranh mãnh và hỏi một câu hỏi tinh nghịch. 

'Con đĩ này thấy mình nhịn là bắt đầu lấn tới đấy hả?'

Làm sao Cora, một người phụ nữ đã có chồng, lại không biết mùi hương này được? Mùi hương của cô ngọt ngào và nồng nàn hơn, nhưng vì Lily là máu mủ của cô nên có nhiều điểm tương đồng. Tuy nhiên, chỉ có chồng cô, Kasta, mới được ngửi mùi hoa của Cora, dù là máu mủ đi nữa thì cũng không được phép xâm phạm vào cấm địa đó.

'Khó chịu thật.' 

Đúng vậy. Cora đang cảm thấy tức tối với con gái mình. Làm thế nào để trừng phạt mà không cần đánh đập đây?

'Điểm yếu của Lily là gì nhỉ? Hừm... À! Nếu là cái này thì có lẽ sẽ có tác dụng?'

Sau một hồi suy nghĩ, Cora đã đưa ra một giải pháp khá hiệu quả dựa trên việc con gái yêu cô hơn bất kỳ ai.

"Haizz, nhớ Kasta quá."

"Vâng?"

Đôi mắt của cô gái tóc nâu hiện lên vẻ bối rối. Chắc hẳn là vì mẹ cô đột nhiên nhắc đến cha. Tuy nhiên, Cora không phải là người phụ nữ nói những lời vô nghĩa. 

"À, cha con làm chuyện ấy giỏi lắm. Chắc là sắp đến kỳ rồi hay sao ấy~? Tự nhiên mẹ muốn có em bé ghê. Hay là mẹ sinh cho con một đứa em nhỉ?" 

"M-Mẹ!"

"Lily, con có biết cha con đã vào sâu đến đâu trong mẹ rồi không?"

"Đ-Đợi đã! Sao mẹ tự nhiên lại nói vậy!?" 

Mới nói vài câu mà con gái cô đã run rẩy. Dù là chuyện rõ như ban ngày, nhưng con bé lại tỏ ra như vừa nghe được chuyện gì đó rất sốc. Lily run cả lợi và la hét điên cuồng.

'Cho mày biết thế nào là lễ độ.' 

Cora cảm thấy hả hê khi thấy đứa con gái lúc nào cũng tự tin lại hoảng sợ đến vậy. Mặc dù nói chuyện về chồng mình có hơi ngại, nhưng nếu không làm thế này thì con gái sẽ không bao giờ tỉnh ngộ. Vì vậy, người mẹ lại nhếch mép và tiếp tục liệu pháp sốc, mặc kệ con gái đang quằn quại trong đau khổ.

"Con không biết bụng dưới của mẹ đã phình to thế nào trước khi mang thai con đâu. Đó là khoảng thời gian khá có ý nghĩa với mẹ. Không lâu sau ngày hôm đó thì mẹ đã mang thai con."

 "Dừng lại!"

"Cha con đã ngửi mùi hương nồng nàn và quyến rũ hơn cái mùi này cả ngày đấy con biết không? Ôi, Lily tội nghiệp. Con sẽ không bao giờ được ngửi mùi hương đó cho đến khi chết. Vì mẹ là của cha con mà~?" 

"Con không muốn nghe!!!"

"...Ơ?"

"CON KHÔNG MUỐN NGHE!!!!!"

Cora ngơ người và đành phải tạm ngừng màn NTR gián tiếp.

'M-mình có hơi quá lời không nhỉ?' 

Bởi vì con gái cô chỉ mới nghe một chút lời trêu chọc mà đã hét lên và phản ứng dữ dội.

"L-Lily?"

 "X-Xin mẹ đừng nói nữa. Hức, t-tim con đau lắm."

"Ơ?" 

"Đồ đáng ghét! Sao mẹ có thể nói những lời đó chứ! Mẹ biết con nghĩ gì về mẹ mà!"

"Không, mẹ không phải..."

"Đồ ngốc! Đồ lẳng lơ! Đồ phụ nữ dâm đãng! Tại sao mẹ không giữ mình khi có con ở đây!"

Cô con út nước mắt lưng tròng bắt đầu trách móc cô. Dáng vẻ đó trông giống như đang trách móc người yêu ngoại tình. Cora vừa thấy hoang mang trước sự đảo ngược vai vế đột ngột này, vừa không muốn đôi co với con gái. Dù trong lòng muốn mắng mỏ hơn nữa, nhưng với tư cách là một người mẹ, cô không muốn con gái mình thực sự đau khổ. 

"Aaaa. Tại sao, tại sao mẹ có thể quan hệ với người đàn ông khác khi đã có con chứ?"

Và trông con bé giờ cũng đủ đau khổ rồi.

 "L-Lily? Nếu mẹ không ngủ với người đàn ông đó thì con đã không ra đời rồi phải không?"

"Con không biết! Vậy thì sau khi con ra đời thì mẹ đừng quan hệ nữa!"

 "……"

Đến nước này thì người mẹ Cora lại là người đỏ mặt vì xấu hổ. Con gái cứ cằn nhằn không ngừng hết lần này đến lần khác, cô ấy chỉ cảm thấy không biết phải làm sao.

"Hà hộc, hà hộc… Hộc!"

"S-Sao tự nhiên con lại thế?"

Hơn nữa tình trạng của con gái cô cũng không bình thường. Dù có nghe chuyện cha mẹ quan hệ, nhưng việc con bé thở không ra hơi như một người bệnh thì thật kỳ lạ.

–Rầm.

"Lily!?" 

Cô con gái út ngã xuống với khuôn mặt tái mét. Cora không khỏi hoảng hốt. Chẳng lẽ chuyện giường chiếu của cha mẹ lại gây sốc đến thế sao? Khi Cora cảm thấy tiếc nuối và thương hại vì đã quá đáng.

'Hửm...?' 

Tầm mắt cô hướng đến nách của con gái đang mở toang.

'Không, đúng là bị cắn thật mà!?' 

Ở giữa nách trơn nhẵn lấm tấm mồ hôi, có dấu vết rõ ràng của rắn cắn. Con nhỏ điên vẫn đang cố thỏa mãn ý đồ riêng của mình ngay cả trong tình cảnh này. Lily chắc hẳn đã phát cuồng vì mẹ mình hơn tưởng tượng. Đội cảnh vệ cũng không có lý do gì để nói dối cô cả.

'Haa, đúng là không phải một con điên bình thường mà?'

Dù vậy, Cora sẽ không đời nào chôn mặt vào nách con gái mình. Bởi vì cô là một Blood Elf sử dụng quyền năng của máu, nên cô có thể hút máu độc ra mà không cần dùng miệng. Việc chữa trị cho Lily chỉ mất chưa đầy một phút.

'Dù sao thì khi ngủ đúng là đáng yêu thật.' 

Lily là đứa trẻ thừa hưởng nhiều gen từ cha mình nhất. Con bé lớn lên xinh đẹp và đáng yêu đến thế này. Vậy mà lại yêu mẹ mình, thật là kinh tởm, à không, đáng tiếc quá.

Hàng mi cong dài màu nâu run lên như bị co giật trông thật đáng thương. Nước mắt lưng tròng như chỉ cần chạm nhẹ là vỡ òa, gợi nhớ về tuổi thơ của Lily khi còn là một đứa bé hay khóc, nghĩ lại thì cũng thấy vui vui.

'À! Khoan, hôm nay mình bỏ dở việc buôn bán để đến đây, mất toi doanh thu rồi!'

Người mẹ gạt bỏ những cảm xúc phức tạp và ôm con gái chậm rãi rời khỏi khu rừng. Sau vài tiếng thở dài, cô bật cười khi nhớ đến người đàn ông có khuôn mặt đầy vết sẹo.

'Mình cũng buồn cười thật, chuyện cỏn con thế này mà cũng than vãn.' 

Đúng vậy, người đàn ông tên Kasta đã hy sinh vô hạn vì cô. Và cô là bạn đời của người đàn ông đó. Vậy nên, không thể vì việc chăm con vất vả thế này mà tìm chồng được.

Cora lén lau khóe mắt ướt đẫm nỗi nhớ bằng tay áo. Hôm nay, bụng dưới của cô lại nhói lên một cách kỳ lạ. Cô ấy nhớ người đàn ông tên Kasta đến điên dại. Chắc là sắp đến ngày đó rồi.

Nhân tiện, chu kỳ của cô và con út gần giống nhau. Những ngày cơ thể nóng lên không khác biệt là mấy. Ngoại hình giống cha, nhưng mùi cơ thể lại giống mẹ. 

'Thế này thì Lily đúng là con gái mình rồi.'

Cora nhìn những vì sao băng chiếu sáng bầu trời đêm và mỉm cười chua chát.