Elf nuôi dạy trẻ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

(Đang ra)

Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

Kamitsuki

―― Đây là câu chuyện về một anh chàng nghiêm túc, điềm đạm nhưng siêu tốt bụng, cùng với những cô nàng xinh đẹp quyền lực mang trong mình thứ tình yêu nặng nề đến mức vượt xa mọi giới hạn của lẽ thườn

25 19

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

357 5205

Đừng có mơ! Tôi đâu phải quỷ gợi tình!

(Đang ra)

Đừng có mơ! Tôi đâu phải quỷ gợi tình!

Nora Kohigashi

Khi phát hiện những quyền năng rực lửa vụt bừng thức tỉnh—hoàn toàn trái ngược với “bộ mặt thiên thần” thường ngày—Liz chỉ biết tự hỏi: “Chuyện gì đang xảy ra với mình đây?” Thế rồi cô mới vỡ lẽ một c

21 230

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

273 1544

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

122 762

Wn - Chương 42 - Cretas vào đại học?! (2)

"Mẹ, con không hiểu tại sao mẹ lại phản đối. Mẹ biết rõ hơn ai hết là con thích triết học mà..."

"Không phải, con cũng phải xem xét sau khi tốt nghiệp học viện thì sẽ làm gì chứ?" 

"Con muốn tốt nghiệp khoa Triết và trở thành một triết gia."

"Thế thì có khác gì công việc con đã làm ở viện nghiên cứu đâu!" 

"Vậy thì càng tốt chứ ạ. Vì đó là việc con từng làm rồi nên con có thể làm tốt hơn nữa."

"Aiss, thằng khốn này!" 

"Mẹ! Con gái thì phải đoan trang, mẹ nói bậy vậy là không nên đâu ạ!"

"....."

Cora và Cretas đang trong tình huống đối đầu nhau. 

Cretas muốn theo đuổi con đường của một triết gia mà cậu kính trọng theo lời dạy của mẹ khi còn bé. 

Cora thì muốn con trai mình phát huy sở trường, lại vừa muốn cứu vãn tình hình tài chính gia đình đang chông chênh.

"Mẹ chẳng phải ở Đông Đại Lục không vào nổi học viện nào sao? Vậy thì con cái có thêm bằng cấp, mẹ cũng được thỏa mãn lây, tốt quá rồi còn gì. Thế nên cứ để Cretas học khoa mà nó muốn đi." 

Đó là Stella, cô con gái thứ hai đang ngồi bên cạnh nhấm nháp trà và lăng xăng hóng chuyện. Sáng nay mới bị dọa bằng roi thì còn ngoan ngoãn, vậy mà giờ lại không tỉnh táo ra được, bắt đầu chọc điên mẹ rồi.

'Con ranh khốn kiếp này...?'

Cora nhăn mặt lại trước lời lẽ phũ phàng của con gái.

Đúng vậy.

Cora ở Đông Đại Lục không có bằng cấp gì cả. Dù Cora đã tốt nghiệp học viện danh tiếng nhất ở Nam Đại Lục, nhưng những thành tích huy hoàng đó đã hoàn toàn biến mất khi cô chuyển đến Đông Đại Lục. Do đó, lời nói của Stella đã động đến điểm nhạy cảm của mẹ.

Dù vậy, Cora cũng không có ý định theo học một trường nào ở Đông Đại Lục. Vì có thêm bằng cấp chẳng mang lại lợi ích gì cho việc điều hành quán canh súp dồi và trang trại hươu cả. 

Stella vẫn chưa tỉnh ra, cứ tiếp tục vênh váo như một tiểu thư phản diện coi thường dân thường.

"Hì hì, nghĩ lại thì mẹ đâu có tư cách tiếc nuối cho việc Cretas theo học tại một học viện vô danh nào đó đâu nhỉ?"

"Mày nói cái gì...?" 

Thực ra cô không cần phải cảm thấy tiếc nuối về bằng cấp, nhưng vì Cora ở kiếp trước học rất giỏi nên điều này đã trở thành một mặc cảm khá lớn.

'Lại phải dùng roi sao?'

Cánh tay Cora thoáng giơ lên ngang vai, nhưng rồi cô nhận ra một điều quan trọng và hạ tay xuống.

'Phải nhịn, không được động vào hàng hóa.'

Gần đây cô vừa đánh con như đánh lô tô. Thân thể đẹp thế này nếu để lại vết bầm thì sao mà lấy chồng đổi đời? Thôi thì đành lờ đi, nói vài câu cho qua chuyện là được.

"Ngoan ngoãn uống trà đi..."

"Tại sao con phải làm thế?" 

"Không thì vào phòng nằm yên một chỗ đi."

"Không thích. Chán lắm! Mẹ không cho con gái đi tụ tập rồi không chịu trách nhiệm à?" 

'Cái quỷ gì thế này..?'

Cora cảm thấy hoang mang. Ngay cả việc ở yên trong nhà cũng khó chịu thì rốt cuộc phải làm sao giờ? Con thiên nga hơn 100 tuổi này ra ngoài thì gây phiền toái, ở nhà thì phiền phức. Cora tự hỏi liệu có nên xây một phòng biệt giam ở đâu đó hẻo lánh không.

"Con bảo mẹ phải chịu trách nhiệm thế nào đây...?" 

"Hôm nay mẹ ở nhà chơi với con đi!"

Cora nhìn đứa con gái chỉ lớn xác mà không lớn khôn, trong lòng không khỏi kinh hãi. 

'Con nhỏ này có đúng là đã ăn đủ 180 tuổi không vậy? Hay là mình đếm nhầm năm rồi?' 

'Nó tốt nghiệp học viện danh giá mà sao lại cư xử ngu ngốc thế nhỉ...?'

Khác với Cretas, Stella đã tốt nghiệp một học viện danh tiếng, nhưng có lẽ do được nuông chiều từ nhỏ nên đầu óc toàn hoa lá cành.

Nhân tiện, Stella theo học chuyên ngành Nữ quyền tại học viện. 

"Mẹ phải mở quán súp dồi với trang trại hươu..."

"Trời ơi! Mẹ định dồn hết tâm sức vào đó đến bao giờ nữa? Chẳng lẽ đến giờ mà vẫn chưa tăng doanh thu nổi hả? Mau tăng doanh số lên, làm ăn phát đạt rồi để nhân viên tự quản lý chứ!" 

Nếu kinh doanh dễ như lời Stella nói thì Cora đã về hưu từ lâu rồi. Nhưng đời không như mơ.

"Này, Stella... Đừng ngây thơ nữa. Bây giờ không có cách nào để tăng lợi nhuận ngay được đâu..."

Cora đang bị 'bóc lột doanh thu tập thể' bởi hơn 30 cửa hàng do Bathory điều hành. Hầu hết khách du lịch đến thị trấn Prache đều kêu ca đòi dẹp bỏ hai tiệm nhỏ rách nát nằm giữa Phố Bathory khiến Cora bị chứng đau nửa đầu.

Nhưng cô con gái thứ hai chẳng quan tâm gì cả. Điều quan trọng là mẹ không có vẻ gì là sẽ chơi với mình, cô công chúa trẻ con chỉ biết làm mặt giận dỗi mà mè nheo. 

"Hừ! Không cần nhìn cũng biết! Mẹ lại đang ninh nồi nước lèo cũ mèm như bà già hủ lậu chứ gì? Còn cái trang trại hươu kia nữa, con cũng không thích đâu nhé! Dù có nói là lấy máu nhân đạo thì cuối cùng vẫn là một loại ngược đãi động vật thôi? Ôi trời~ Đúng là mẹ nên đi học lại học viện để có cái nhìn rộng mở hơn về... Ựa!!!" 

Cora không chịu nổi hành vi chạm vào điểm nhạy cảm của con gái, cô đấm vào đỉnh đầu con bé, một cú 'Bốp!' khô khốc vang lên, và Stella ngất xỉu ngay lập tức. Cretas thấy thế bật dậy phản đối hành vi bạo lực của mẹ:

"Mẹ! Mẹ không được đánh con cái tùy tiện như vậy!"

"Chỉ là mát xa huyệt đạo thôi mà." 

"Nhưng tại sao chị ấy lại ngất đi ạ?"

"Chắc là vì sướng quá nên phê luôn rồi."

"À, ra là vậy ạ."

Cretas gật đầu rồi lại ngồi xuống ghế. Đó là một sự chấp nhận nhanh chóng đúng kiểu đầu đất.

'Nên vui hay nên buồn đây...'

Cora nhìn con trai tin sái cổ vào lời bào chữa vụng về như vậy, không biết có nên xem đây là điều may mắn hay không. 

"Nhìn chị ấy ngủ thoải mái như vậy thì chắc là chị rất hài lòng với liệu pháp mát xa của mẹ đó ạ." 

Nghe lời con trai, Cora liếc nhìn con gái và kiểm tra tình trạng của nó một lúc. Stella đang ngồi bất động trên ghế, dù là con gái mình nhưng quả thực rất xinh đẹp. Cú va đập vừa rồi chắc hẳn rất mạnh, nhưng cũng chẳng sao. Đầu óc con bé không thể tệ hơn được nữa rồi. Dù sao thì Stella cũng chỉ được mỗi cái mặt đẹp thôi.

Nhận thấy hàng hóa không bị hư hại gì, Cora quay lại tiếp tục bàn bạc với Cretas về chuyện học hành. 

"Cretas, không phải chỉ có khoa Triết học mới là nơi để học hỏi đâu. Thật ra, biết mở rộng tầm nhìn qua nhiều lĩnh vực khác nhau còn quan trọng hơn việc cứ khư khư bám lấy một ngành đấy."

 "Con không nghĩ lời mẹ nói là sai. Nhưng mà lạ thật. Khoa Khuân vác ạ? Tại sao lại phải đến học viện để học cách làm khuân vác chứ?"

'...?' 

Khi phản biện thì đầu óc Cretas của chúng ta lại hoạt động khá tốt.

'Thằng khốn này có khi nào giả vờ ngốc không nhỉ?'

Nhưng nếu vậy thì có nghĩa là nó đã diễn kịch suốt 160 năm.

'Chắc là không phải đâu.'

Đúng là chuyện vô lý.

"Thì, con sẽ học được cách vác đồ hiệu quả nè, hoặc học nấu ăn để chuẩn bị bữa ăn cho đồng đội, rồi tăng cường thể lực, thiết kế hậu cần, tinh thần hy sinh vì tập thể, vân vân và mây mây. Khuân vác mà đào sâu thì cũng là một ngành học có nhiều thứ để học đấy chứ?" 

"Ồ, nghe mẹ nói thì đây đúng là là một ngành học có chiều sâu thật."

Mặc dù cô đang chém gió chẳng có chút kiến thức nền nào. Nhưng nhìn cách nó gật gù chấp nhận thì rõ ràng là ngốc thật rồi.

'Khoan đã, Cretas dù gì cũng là con trai mà?'

Khi còn là một otaku ở kiếp trước, cô nhớ khuân vác là một nghề khá được yêu thích trong nhiều tiểu thuyết. Nghĩ đến đó, Cora tin rằng mình có thể thuyết phục được Cretas.

"Mà này Cretas, con không có hứng thú với phụ nữ à?"

"Phụ nữ ạ?" 

Cretas làm vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ. Chắc là đang tự đánh giá xem mình thích phụ nữ đến mức nào.

"Ừm, hiện tại thì con không có hứng thú với phụ nữ lắm, nhưng mục tiêu cuối cùng của con là xây dựng một gia đình hòa thuận giống như mẹ nên con cũng muốn kết hôn ạ." 

Mắt Cora trợn ngược lên.

'Gia đình hòa thuận??? HÒA THUẬN!?!?!?'

Rồi không lâu sau, đôi mắt trợn ngược của cô cũng trở lại bình thường.

'Thằng khốn nạn, được lắm. Mày cũng mau xây dựng một gia đình êm ấm như tao đi...'

Cora với tấm lòng ấm áp, chân thành mong muốn tương lai của con trai cũng sẽ giống mình.

"Con không biết nghề khuân vác hút gái đến mức nào đâu nhỉ?"

"Khuân vác hút gái ư?" 

Nhìn Cretas nghiêng đầu thắc mắc, Cora nở một nụ cười nham hiểm, khoái trá nghĩ đến việc sẽ cook thằng con mình. 

"Phải đó, sau khi con chăm sóc các thành viên trong nhóm một cách tận tình rồi tuyên bố 'Tôi nghỉ làm khuân vác đây! Để xem không có tôi thì các người sống thế nào!' và bỏ trốn..."

"Bỏ trốn thì sao ạ?" 

"Những cô gái trong nhóm sẽ khóc ròng và hối hận. Họ sẽ suy sụp vì không có con trai tử tế của mẹ ở bên! Rồi sau này có khi còn nhớ nhung con nữa đấy!" 

Cretas nhìn người mẹ đang khoa trương cử chỉ của mình mà hỏi lại.

"Tại sao lại thành ra như vậy ạ?" 

"Thì là, sau khi con biến mất, họ mới nhận ra vị trí trống trải mà con để lại lớn đến nhường nào. Trong tình huống đó, nếu con quay lại, họ sẽ không muốn mất con nữa nên sẽ bắt đầu chăm sóc con chu đáo. Và từ đó trở đi, nếu con làm tốt thì có khi còn xây dựng được cả dàn hậu cung nữa đấy? A! Không phải. Ngay từ đầu đã có một cô gái trong nhóm thích con rồi!" 

Cretas vẫn giữ vẻ mặt nghi hoặc và tiếp tục hỏi:

"Con không hiểu khuân vác có gì quan trọng đến thế. Trong nhóm có những chiến binh mạnh mẽ, họ có thể mang vác đồ đạc nếu cần mà? Hoặc là mỗi người tự mang trang bị của mình..."

"Ừ thì, chiến binh cần phải giữ sức, nên có khuân vác vẫn sẽ tốt hơn." 

"Vậy thuê một khuân vác mới là được rồi. Trên đời này thiếu gì khuân vác, tại sao các thành viên nữ trong nhóm lại phải đeo bám con chứ?" 

"Ờm... Thì là vì con đã đối xử tốt với họ quá đó!"

"Họ sẽ thích trưởng nhóm có địa vị cao hoặc thành viên đẹp trai trong nhóm chứ ạ. Tại sao họ lại thích con, một thằng thường dân ngu ngốc, chỉ vì con đối xử tốt với họ một chút?" 

"Này, chờ đã thằng khốn."

"Vâng, thưa mẹ."

"Mày có ngu thật không đấy? Sao tự dưng đầu óc lại nhanh nhạy thế?" 

"Tất nhiên rồi ạ. Chẳng phải 160 năm qua con đã chứng minh sự ngu dốt của mình rồi sao?"

"Không, haa..."

'Thực ra cũng không có gì lạ cả...'

Cretas thường nói năng trôi chảy mỗi khi muốn bảo vệ ý kiến và quan điểm của mình. Nghĩ lại thì vốn từ vựng của thằng bé không tệ nên có lẽ khả năng ngôn ngữ cũng không tồi.

'Năng lực toán học và năng lực ngôn ngữ có thể có sự khác biệt lớn.'

Tuy nhiên, để đạt được thành tích tốt ở học viện hoặc kiếm được việc làm trong thành phố thì Toán học vẫn là yếu tố then chốt. Mà vốn dĩ, ở kiếp này làm gì có môn nào gọi là Ngữ văn như kiếp trước.

'Nếu Cretas được sinh ra ở Trái Đất thì sẽ khá hơn? Hay cũng không phải nhỉ?'

Dẫu vậy thì trí thông minh ở các mặt khác quá kém nên có lẽ vẫn sẽ gặp khó khăn. Nó thường quên những gì mình vừa nói sau vài giây. Cũng có nhiều lúc nói năng lộn xộn, không có tính liên kết. 

"Dù sao đi nữa, thưa mẹ. Bỏ qua chuyện nghề khuân vác có được ưa chuộng hay không, con vẫn sẽ không thay đổi ý định muốn vào khoa Triết đâu ạ." 

Cretas nói một cách cương quyết như vậy, liệu có nên dừng lại ở đây không? Không, Cora hoàn toàn không có ý định đó. Đây không phải là chuyện của người khác mà là chuyện của chính cô. Nếu cứ để con trai làm theo ý muốn thì bản thân cô sẽ là người phải đối mặt với sự hủy diệt. Dù sao thì Cora cũng hiểu rõ Cretas muốn nói gì. Vậy thì chỉ còn nước dùng đến vũ khí bí mật của mình thôi.

"Cretas, con kính trọng cha con chứ?"

"Tất nhiên rồi thưa mẹ."

"Con từng nói muốn trở thành một người đàn ông giống như cha mà. Suy nghĩ đó vẫn còn chứ?"

"Cái đó thì tất nhiên rồi ạ mẹ. Cha đã bằng sự kiên trì bất khuất của mình theo đuổi mẹ hơn ba trăm năm..."

"Ách, thằng khốn! Đừng nói những lời không cần thiết! Tóm lại là Cretas. Nếu muốn trở thành một người đàn ông giống như cha thì phải đi theo dấu chân của cha, đúng không?"

"Ừm, lời mẹ nói đúng ạ. Nhưng tại sao bây giờ mẹ lại nói chuyện đó?"

Cora nở nụ cười nham hiểm như một tên phản diện. Cretas kính trọng và nghe lời cha mình hơn bất cứ ai. Có lẽ sự kính trọng đó chỉ đứng sau người anh cả Daisy thôi?

Vậy thì một câu nói này có thể tạo ra ảnh hưởng lớn làm thay đổi con đường sự nghiệp của thằng bé. Dù cảm thấy hơi cắn rứt lương tâm khi bán đứng quá khứ của chồng mình. Nhưng hiện tại, việc dập tắt đám cháy trước mắt vẫn là ưu tiên hàng đầu. Sau khi đã quyết định xong, Cora giữ nguyên nụ cười gian ác. Cô tung ra con át chủ bài với con trai mình.

"Cha con từng là khuân vác đấy."