Đến Dị Giới Mới Biết Không Có Phép Phản Chứng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

Kubou Tadashi

Vì là một Thủy Ma Đạo Sĩ, nên câu chuyện sẽ bắt đầu với "Liên kết hydro"!

153 1327

Cô Gái Khối Tự Nhiên và Chàng Trai Khối Xã Hội, Ai Tỏ Tình Trước Là Thua

(Hoàn thành)

Cô Gái Khối Tự Nhiên và Chàng Trai Khối Xã Hội, Ai Tỏ Tình Trước Là Thua

Tokuyama Ginjiro

""Nếu cậu tỏ tình trước thì tớ cũng không phải là không thể hẹn hò thật với cậu đâu!""

21 26

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

197 1018

Toàn Chức Cao Thủ

(Đang ra)

Toàn Chức Cao Thủ

Hồ Điệp Lam

Một cao thủ hàng đầu trong game online Vinh Quang, được mệnh danh là bách khoa toàn thư, vì nhiều lý do đã bị câu lạc bộ sa thải. Rời khỏi đấu trường chuyên nghiệp, anh trở thành một quản lý tiệm net

319 860

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

398 6315

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

33 272

Arc 2: Đến Dị Giới Mới Biết Không Có Hệ Thập Phân - Chương 6: Tin tức từ Vương quốc

Vài ngày đã trôi qua kể từ đó.

Không có nơi nào để đi, tôi quyết định ở nhờ dinh thự của Minori. Cha mẹ của Iriha cũng ngỏ ý cho tôi mượn một căn phòng để "cảm ơn vì đã cứu giúp", nhưng vì một lý do nào đó mà tôi đã từ chối.

Trong vài ngày này, tôi đã được Iriha và Minori dạy cho nhiều điều về thế giới này… nhưng điều gây sốc nhất sau phép phản chứng, chính là chuyện về Minori.

「Ể, cái dinh thự này, cô được nữ thần đó cho à?」

「Ừ. Bà ta bảo vừa hay có một căn nhà trống. Lần đầu tôi được chuyển sinh đến cũng là ở trong đây.」

「Còn tôi thì bị quẳng ngay giữa chợ…」

「Trong két sắt còn có một khoản tiền lớn, đủ để sống thoải mái cả năm.」

「Còn tôi thì chỉ có mấy đồng xu trong túi dây rút…」

「Tôi còn được cho năng lực cheat nữa. Tôi có thể ban ma lực cho vật thể, nghe nói cả trăm người mới có một người làm được điều này.」

「Tôi thì đến cả chuyện có ma thuật tồn tại cũng không được cho biết trước…」

「Với lại, tôi chỉ cần búng tay là có thể dùng ma thuật, nhưng người có thể dùng ma thuật mà không cần niệm chú thì trong lịch sử cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi.」

「…………」

Cái quái gì thế này, sự thiên vị trắng trợn này là sao!?

Tại sao tôi chẳng được cho gì cả, còn Minori thì lại được chu cấp tận răng như thế này!?

「Chắc là vì tôi đã không đi diệt Ma vương. Có lẽ Thần đã học được rằng nếu cho năng lực cheat thì người ta sẽ không nghe lời.」

「Bà ta là Thần mà đến cả chuyện đó cũng không đoán được à!」

「Hừm. Đúng là lạ thật. Có lẽ ngay cả Thần cũng không thể tiên tri được hành động của con người.」

「Làm gì có chuyện đó chứ… Mà này, cô cũng là nguyên nhân đấy nhé!? Nếu cô ngoan ngoãn đi diệt Ma vương thì tôi đã không phải chịu cảnh này… Hửm?」

Khoan đã, chờ chút.

Nghĩ kỹ lại thì, chẳng phải Minori là ân nhân của mình sao?

Nếu Minori ngoan ngoãn đi diệt Ma vương, thì nữ thần kia đã chẳng nghĩ đến việc mang thêm một người nữa đến. Nếu vậy thì tôi đã chết trong vụ tai nạn giao thông đó rồi…

「Minori. Cảm ơn cô rất nhiều!!!」

Tôi liền dập đầu lạy ngay tại chỗ.

Nhân tiện, tôi gần như không thể sử dụng ma thuật. Dù có niệm chú theo lời Iriha, ngay cả những ma thuật đơn giản mà trẻ con cũng dùng được, tôi cũng không thể kích hoạt. Thấy vậy,

「Juntarou-san, lòng thành kính của anh đối với Thần quá ít ỏi rồi đấy!」

Tôi lại bị mắng vì một lý do chẳng đâu vào đâu.

Theo Iriha, ma thuật là một phép màu được thực hiện bằng cách mượn sức mạnh của Thần. Vì vậy, để sử dụng ma thuật, cần phải có lòng kính yêu đối với Thần.

Nghe nói bằng cách thường xuyên cầu nguyện hoặc dâng lễ vật, nói cách khác là tích "công đức", người ta có thể sử dụng được những ma thuật mạnh hơn.

Sau đó, tôi đã hỏi Minori một điều khác mà tôi băn khoăn.

「Tại sao Minori lại bắt cóc người ta?」

Nghe vậy, Minori, có lẽ cũng cảm thấy mình đã làm điều sai trái, trả lời một cách khó xử.

「Lúc mới đến thế giới này, tôi vẫn chưa có cảm giác thực tế… cứ như thể mình đã bước vào một thế giới game vậy, nên tôi không thể coi họ là những con người thật sự.」

Cô ấy bắt đầu bằng một lời bào chữa như thế.

「Ban đầu tôi chỉ định thu thập thông tin. Để làm vậy, tôi nghĩ tập hợp các học giả là cách nhanh nhất, nên đã bắt cóc hết người này đến người khác. Tôi nghĩ nếu mượn danh Ma vương thì sẽ không bị truy cứu tội lỗi, nên ranh giới đạo đức của tôi đã bị phá vỡ.」

「Ghê gớm thật đấy…」

「Bây giờ tôi đã hối hận rồi. Và rồi, tôi nhanh chóng nhận ra thế giới này không có phép phản chứng. Sau đó, tôi lại tò mò không biết các ngành học khác thì thế nào, nên đã quên cả mục đích ban đầu mà đi thu thập hết học giả này đến học giả khác.」

Dù Minori có giọng nói khàn và cách ăn nói như con trai, nhưng chỉ lúc đó, cô ấy trông thật ủ rũ và yếu đuối.

Việc cô ấy làm thật kinh khủng, nhưng tôi cũng hiểu được cảm giác của cô ấy. Bất ngờ bị ném vào một thế giới như thế này, một mình cô độc, ai mà chẳng bất ổn về mặt cảm xúc. Ngay cả tôi, nếu không gặp được Iriha thì cũng không biết sẽ ra sao nữa.

Trong lúc tôi đang cảm thông như vậy, mắt Minori đột nhiên sáng rỡ lên.

「Và tôi đã phát hiện ra, thế giới này không chỉ có toán học mà cả các định luật vật lý cũng khác với thế giới của chúng ta đấy! Dù vậy, tôi cũng không rành vật lý của thế giới bên kia lắm… Phải chi tôi đã học cả những môn khác ngoài toán. Nếu vậy thì chắc sẽ thú vị lắm khi biết được sự khác biệt!」

Con nhỏ này có thật sự hối hận không vậy?

Vừa ngán ngẩm, tôi vừa nhớ đến Takashi của Câu lạc bộ Nghiên cứu Toán học. Nếu cậu ta mà đến đây, chắc cũng sẽ có phản ứng giống Minori bây giờ. Mà không, không chỉ Takashi, mà cả Yuuri và Kenichi chắc cũng vậy. Các thành viên trong CLB của tôi đều có một sự tò mò mãnh liệt đối với "những điều mình chưa biết".

Giá mà mọi người cũng ở đây thì chắc sẽ vui lắm…

Tôi không thể đưa các thành viên CLB Nghiên cứu đến đây được, nhưng tôi có thể trở về đó. Để làm được vậy, tôi phải đánh bại Ma vương. Để đánh bại Ma vương, tôi phải tìm ra Ma vương. Nhưng…

Làm thế nào để tìm đây, tôi đã trăn trở suốt mấy ngày qua.

Và rồi, tôi đi đến kết luận rằng: "Biết đâu Minori sẽ biết?".

Minori là người được Thần trợ giúp rất nhiều. Chắc chắn cô ấy cũng đã nhận được manh mối để tìm ra Ma vương.

Tôi đã hỏi Minori về điều đó khi cô ấy đang ngồi ăn bánh trong phòng ăn và đọc sách toán.

「Nhắc mới nhớ… hình như tôi được bảo là hãy đến lâu đài. Cứ thong thả cũng được, nhưng hãy đến thăm lâu đài.」

「Lâu đài? Ý cô là Lâu đài Ma vương à?」

「Không, chắc là Lâu đài Hoàng gia của nước này. Về Lâu đài Ma vương hay nơi ở của Ma vương thì tôi cũng không được nghe.」

「Hừm?」

Dù hơi kỳ lạ, nhưng biết được nơi cần đến cũng là điều đáng mừng. Phải chuẩn bị nhanh để đến lâu đài thôi…

Ngay khi tôi vừa nghĩ vậy, một chiếc chuông nhỏ trong phòng ăn vang lên.

「Tiếng gì vậy?」

「Chuông cửa đấy. Chắc là Iriha.」

「Chuông cửa? Thế giới này có thứ đó sao?」

「Tất nhiên rồi. Chẳng phải lúc Tategami mới đến cũng đã bấm chuông sao? Khi bấm chuông ở cổng, chiếc chuông ở đây sẽ vang lên theo.」

Ra là cơ chế hoạt động như vậy.

Thế giới này không có điện. Thay vào đó, có những đồ nội thất và đồ gia dụng được ban ma lực (nên gọi là "gia ma" chăng). Cả trăm người mới có một người có thể ban ma lực cho vật thể, nhưng dân số của đất nước này là hàng chục triệu người, nên tính đơn giản thì cũng có khoảng một trăm nghìn người có thể làm ra những món đồ này.

Những món đồ đó được bán rất phổ biến ở các cửa hàng. Những người không thể sử dụng ma thuật ban phước thì sẽ mua chúng ở những cửa hàng như vậy.

Chúng tôi ra sảnh trước để đón Iriha.

「Em về rồi đây!」

「Mừng cậu về, Iriha.」

Iriha trở về một cách khỏe khoắn.

Đúng vậy, Iriha đã trở về. Không phải đến chơi. Cô ấy cũng quyết định sống ở đây.

Lý do tôi không ở nhà Iriha là vì thế này đây. Vì cô ấy đã nằng nặc,

「Chúng ta hãy sống chung ba người ở nhà này đi! Xin hãy kể cho em nghe thật nhiều về toán học của dị giới!」

Nhà ở ngay đối diện thì không cần sống chung cũng có thể gặp nhau bất cứ lúc nào mà? Khi tôi nói vậy, Iriha làm một vẻ mặt nghiêm túc.

「Đây là lần đầu tiên trong đời em sống một mình, em đã cảm thấy rất cô đơn và vất vả. Vì vậy, em muốn thử một lần rời xa cha mẹ và tự mình sống cuộc sống của riêng mình!」

Cô ấy đã nói một điều vô cùng cao cả.Mà, kẻ gây ra nguyên nhân đó lại chính là chủ nhân của ngôi nhà này.

「Juntarou-san, Minori-san. Tin nóng đây!」

Iriha bước vào sảnh, và khi thấy chúng tôi, cô ấy chìa ra một tờ giấy. Đó là một tờ rơi cỡ A4.

「Nhà vua đang tuyển mộ người hợp tác tiêu diệt Ma vương đấy ạ!」

「Người hợp tác?」

Tóm tắt lại thì nội dung như sau:

Ma vương trong suốt mấy trăm năm qua đã nhiều lần hồi sinh, và mỗi lần như vậy lại bị phong ấn.

Lần này, để tạo ra một phong ấn không thể bị phá giải lần nữa, nhà vua đang tuyển mộ những người giỏi toán học.

Những người tập trung sẽ được giao một thử thách toán học, một vài người vượt qua sẽ được chọn làm người hợp tác.

Tất nhiên, phần thưởng cũng rất hậu hĩnh.

「Toán học? Tại sao?」

「Các ma thuật phong ấn của các pháp sư qua các đời đều có lỗ hổng bảo mật. Ma vương đã mất hàng chục năm để tìm ra những lỗ hổng đó và phá vỡ phong ấn. Vì vậy, cuối cùng nhà vua đã quyết định tìm ra nhà toán học xuất sắc nhất đất nước.」

Chẳng hiểu gì cả.

「Tại sao ma thuật lại cần đến toán học?」

「Ể? Bởi vì, đó là ma thuật mà.」

「Hửm?」

Thấy tôi và Iriha không hiểu ý nhau, Minori giải thích.

「Ma thuật được gọi là Ma thuật Phong ấn không hề tồn tại. Thay vào đó, người ta kết hợp nhiều loại ma thuật khác một cách khéo léo để thực hiện việc phong ấn.」

「Và để tìm ra sự kết hợp đó thì cần đến toán học à?」

「Đúng vậy. Ma thuật ở thế giới này gần giống như lập trình. Có vô số lệnh để thực hiện các ma thuật đơn giản, và người ta kết hợp chúng lại để tạo ra các hiện tượng phức tạp.」

Cái quái gì vậy.

Cứ tưởng là ma thuật thì những gì mình nghĩ trong đầu sẽ thành hiện thực ngay lập tức chứ…

「Vậy những câu thần chú mà Iriha lẩm bẩm khi dùng ma thuật chính là những lệnh đó à?」

「Ừ. Nếu quen rồi thì có thể làm được những việc khá phức tạp.」

「Những người có ít lòng kính yêu đối với Thần thì số lượng câu chú có thể sử dụng sẽ ít đi, hoặc số lượng câu chú có thể chồng lên nhau cùng lúc sẽ bị giới hạn.」

Như Juntarou-san vậy, Iriha lườm tôi.

「Lần tới tôi sẽ đến nhà thờ.」

「Làm vậy đi ạ!」

Tôi chỉ nói bừa, nhưng xem ra thế giới này cũng có nhà thờ.

Dù sao đi nữa, đây đúng là cơ hội trời cho. Tóm lại là chỉ cần thắng cuộc thi toán học này, trở thành một thành viên của đội tiêu diệt Ma vương là có thể trở về thế giới cũ, đúng không?

「Vậy, làm thế nào để đăng ký?」

「Ngày mai chỉ cần tập trung ở Lâu đài Hoàng gia là được ạ!」

「Ok. Vậy thì chuẩn bị cho ngày mai thôi!」

Tôi nắm chặt tay, lên tinh thần.