Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

5 19

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

25 54

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

9 25

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

7 21

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

142 1223

Volume 2: Tình hình đã thay đổi, nhưng tôi vẫn bị ném đá [Chương 31 - 60] - Chương 33: Động cơ khiến người ta rùng mình

Sau khi đánh lớp trưởng lớp D, Youki đã bị các thầy giáo nam khống chế và dẫn vào phòng hướng dẫn học sinh.

Lớp trưởng, người bị dầm mưa đến ướt sũng, bị xé rách phần áo blouse ở thân trên, để lộ cả phần ngực.

“Cái kiểu đấm đá người ta túi bụi như thế... có ai bình thường lại làm vậy không?”

“Khủng khiếp thật. Làm vậy với con gái thì quá đáng quá.”

“Vừa đánh vừa lột đồ người ta, hắn nghĩ cái quái gì vậy?”

“Bản chất hắn là loại đàn ông vũ phu mà. Có khi chẳng nghĩ gì đâu.”

“Hay là định cưỡng bức người ta thật đấy.”

“Chắc là thế rồi.”

Bác sĩ trường học xuất hiện với chiếc ô che đầu, dùng khăn tắm lớn che phần thân trên của lớp trưởng và kiểm tra tình trạng của cô.

Hai nữ sinh khác bị xô ngã xuống sân cũng đang run rẩy, ướt sũng vì mưa.

Khuôn mặt của lớp trưởng bị đánh đến sưng to tấy đỏ.

“Em kia! Gọi xe cấp cứu ngay! Nhanh lên!”

Cô bác sĩ gọi một nam sinh đứng gần đó. Cậu ta hoảng hốt móc điện thoại ra gọi gấp.

“Bạn trai của lớp trưởng đấy.”

Nghe vậy, tôi vô thức kéo Saki vào lòng.

“A-Aki-kun?”

“Bởi vì tớ hiểu quá rõ cảm giác của cậu ta.”

Nếu người bị hại là Saki, có lẽ tôi cũng đã phát điên lên vì giận dữ.

Chính Saki cũng là nạn nhân của vụ quay lén, nên cô ấy có quyền nổi giận với thằng đó.

“Tớ không sao mà.”

“Tớ biết là cậu không sao…”

Nhưng tôi không thể ngừng nghĩ rằng, sự việc này bắt đầu từ việc chúng tôi đã công kích lại tên đó và cố gắng sửa lại những tin đồn thất thiệt.

(Nếu lúc đó tôi cứ ngoan ngoãn làm theo lời hắn, thì mọi chuyện đã không đến mức này...)

Nếu vậy, cô ấy đã có thể trải qua một buổi trưa yên bình và vui vẻ.

Thế nhưng hiện thực thật quá nghiệt ngã.

(Phản kháng lại hắn, dồn hắn đến bước đường cùng, rồi chuyện này xảy ra...)

Ngay khi tôi nghĩ vậy, Saki đã mắng tôi.

“Aki-kun? Tớ sẽ giận đấy!”

“Hả?”

“Lần này, cậu hoàn toàn không có lỗi. Nói hơi khó nghe, nhưng chính cô gái đó mới là người sai. Ban đầu, cô ấy lợi dụng Aoi-chan làm cái cớ, đúng không? Đáng lẽ vụ quay lén xảy ra lúc đó, họ đã có thể hành động rồi. Không hiểu sao đến bây giờ mới làm chuyện này.”

“Giờ nghĩ lại, đúng là kỳ lạ thật. Mình cũng là nạn nhân, nhưng chẳng muốn lại gần tên đó chút nào.”

Đúng thật, nghĩ như vậy thì càng thấy bất thường hơn.

Tình huống này như thể đang cố kích thích cảm giác tội lỗi của tôi vậy.

“Cô ấy còn cố tình kéo Aoi-chan lại gần, dù biết bạn ấy không muốn. Vậy không phải cô ấy có ý đồ gì sao?”

“Ý đồ gì? Của lớp trưởng á?”

“Chẳng phải là lý do vì sao cô ấy lại kéo Ichikawa-san đi, dù bạn ấy phản đối còn gì?”

“Điểm đáng chú ý là có ba người bị đẩy ngã, đúng không? Lúc đầu cũng có ba người đứng đó, Aoi-chan đứng giữa hai người còn lại.”

““A!””

Phải rồi, đúng là có ba người ngã thật.

“Hai cô gái kia có quan hệ gì với nhau nhỉ?”

“Ờm… hình như là fan của phó hội trưởng thì phải?”

“À, là thành viên câu lạc bộ fan nhỉ. Vậy còn lớp trưởng lớp D?”

“Cô ta ghét phó hội trưởng ra mặt luôn. Cứ nói là cô ấy làm bộ làm tịch.”

“Phó hội trưởng là kiểu nghiêm túc nhưng hậu đậu, chắc mấy người đó nhìn không ra.”

“Người ta không ở gần thì sao biết được phần hậu đậu chứ?”

Tôi liếc nhìn phó hội trưởng đang lo lắng, thì cô ấy bỗng hắt xì một cái rõ to.

“Há-chu!”

“Takanashi, cậu ổn chứ?”

“Không sao. Chắc ai đó đang nói xấu tớ... Hắt xì.”

“Nói xấu à. Bên kia có nhóm Saki, có khi bọn họ đang bàn gì đó về cậu cũng nên.”

“Có thể lắm.”

...Bị phát hiện rồi kìa!

Mà bỏ qua chuyện đó đi.

“Nếu nghĩ theo hướng này thì có phải mục tiêu là những người liên quan đến hội học sinh không?”

“Ơ? Ý cậu là sao?”

“Vị trí ban đầu và vị trí ngay trước khi xảy ra vụ việc trông có gì đó không hợp lý.”

“Từ chỗ tớ ngồi nhìn thấy rõ, lớp trưởng gọi hai người kia đến rồi bảo họ đứng hai bên. Sau đó cô ta nhìn quanh, như thể đang tìm ai đó.”

“Lúc đó thì Ichikawa-san đang ở phía sau chúng ta rồi.”

“Cậu nói cậu ấy rất nhạy cảm đúng không?”

“Đừng có nhắc lại chuyện đó!”

Trong cơn bực tức, hắn ta bất ngờ đứng bật dậy và đẩy cả ba người xuống sân trường dưới mưa mà chẳng thèm xác nhận đối tượng.

Rồi hắn ta nhảy lên người lớp trưởng ở giữa và đánh tới tấp.

“Nếu không xác nhận mà lại nhắm đúng người ở giữa, cậu nghĩ lý do là gì?”

“Có thể là không ngẩng đầu lên nhìn được. Hoặc là đã hẹn trước ai đứng ở đâu.”

...Hẹn trước sao.

“Chiều cao của lớp trưởng là bao nhiêu nhỉ? Nhìn từ xa tớ cũng không rõ.”

“Ờm... bằng tớ đấy. Khoảng 1m48.”

“Cũng nhỏ người ha. Nhưng mà bạn ấy không có vòng một to như Aoi-chan.”

“Nhìn chỗ đó của tớ làm gì hả!”

(Tớ nghĩ là hắn ta nhìn ngực thật đấy.)

Saki là con gái nên dĩ nhiên không ngại nhìn rồi.

Chiều cao của lớp trưởng và Ichikawa-san.

Hành vi khó hiểu của Youki khi xé áo lớp trưởng để lộ phần ngực.

“Chẳng lẽ mục tiêu thực sự là Ichikawa-san?”

“Ể!?”

“Hắn bị cách chức thủ quỹ vì hành vi bạo lực với Ichikawa-san, nhớ không?”

“Nhưng tại sao lại nhắm vào lớp trưởng?”

“Phải điều tra mới rõ.”

Tôi vừa nghĩ vừa lấy điện thoại ra và truy cập trang web ngầm từng bị đóng cửa.

“Chỉnh phần đuôi lại... đây rồi.”

“Cậu đang xem gì vậy?”

“Trang web ngầm bị đóng.”

““Hả??””

Tôi lướt qua mấy bài viết gần đây.

“Vẫn có người đăng bài sau khi trang bị đóng. Có vẻ là một cá nhân cụ thể.”

“Không chỉ quản trị viên mà còn có người khác nữa hả?”

“Nói đúng hơn là đồng quản trị.”

““Đồng quản trị?””

Hình như có hai người cùng điều hành trang.

(Nếu vậy thì có khi nào mâu thuẫn nội bộ? Hay là thân thiết đến mức coi như người nhà?)

Tôi dùng chức năng tìm kiếm và mở một vài thread.

“Có đầy bài chửi Ichikawa-san luôn.”

“Hả? T-Tớ á?”

“‘Giả nai’. ‘Loli ngực bự’. ‘Dùng ngực quyến rũ bạn trai người khác?’”

“Tớ không làm chuyện đó nha!?”

“Cậu không giống kiểu người sẽ làm vậy thật. Nói đúng hơn là thuộc kiểu hơi nhút nhát thôi.”

“Ugh!”

Ichikawa-san đỏ mặt, luống cuống cả lên.

Còn tôi thì nhập thêm từ khóa để thu hẹp tìm kiếm.

“Tìm thấy rồi!”

“Gì vậy?”

“Có bài viết đề cập đến việc hẹn trước vì trang web bị đóng.”

“Ể!?”

Tôi chụp màn hình lại để sau còn chia sẻ.

“Chắc chắn hắn xé áo để xác nhận xem có phải Ichikawa-san không.”

“À! Vì cậu ấy là kiểu ‘ngực khủng giấu trong áo’, đúng không?”

“Đừng nói mấy chuyện đó ở đây chứ!”

“Chắc là thấy ‘tường thành’ chứ không phải ‘núi đôi’ nên nổi điên?”

“Và thế là bị phản bội, rồi nổi điên đánh túi bụi người ta?”

“Không loại trừ khả năng đó, nhưng ngay từ đầu có thể là màn dàn dựng.”

“Dàn... dựng?”

“Có bài viết ghi là ‘Muốn đánh nó vì dám quyến rũ bạn trai tao’. Tên đó đồng tình và bắt đầu lên kế hoạch. Nhưng sau đó bị người ta khơi lại chuyện cũ, có lẽ còn dùng tớ để mỉa mai hắn ta nữa.”

“Nếu suy tính kỹ đến vậy thì hắn quá nguy hiểm luôn. Theo kiểu xấu xa ấy.”

“Ừ. Kiểu đó thì mai mốt làm trùm phản diện hay chính trị gia thối nát cũng không lạ. Dù gì đánh người ngay trước mắt mọi người thế thì chẳng còn đường lui đâu.”

Tôi đưa trang web cho Ichikawa-san xem để xác minh.

“Vài ngày trước, người viết bài chỉ đích danh là lớp trưởng?”

“Truy ngược thread thì thấy bài cách đây một năm cũng y chang. Kiểu ‘con nhỏ chưa biết đàn ông là gì, cần được khai phá’... Cùng một ID nên không chối được đâu.”

“Ghê quá... Cô ta không xứng làm lớp trưởng.”

“Lời của lớp trưởng xịn nghe có trọng lượng ghê.”

“Phải không? Tớ nói thì chỉ có chuẩn thôi nhé.”

“N-Nghĩa là... tớ đã bị để ý từ một năm trước sao?”

“Hồi đó tên bạn trai kia đã nói cô ta phải nuôi ngực cho bằng Ichikawa-san.”

Kết cục là hành động ngu ngốc của cậu bạn trai tức giận ở sân trường đã dẫn đến vụ hành hung.

(Biết chuyện này rồi thì đúng là không phải lỗi của mình thật.)

Cái tội không xóa bằng chứng, lại còn khôi phục trang web, đúng là ngu ngốc.

“À, Nagomi-chan cũng đừng kể cho ai hết nhé.”

“V-Vậy là...Tớ đã bị lừa à?”

“Vì cậu ta biết rồi, nên mới cùng lập kế hoạch.”

“Dối trá để lừa kéo người tới đúng chỗ... chuyện đó cậu ta làm được thật…”

Việc bịa đặt lung tung thì lớp trưởng cũng y chang tên đó.

Chuyện này xét cho cùng chỉ là một vụ hành hung giữa đồng bọn cũ mà thôi.

Lớp trưởng bị đánh được đưa đi bằng xe cấp cứu.

Bạn trai cô ta muốn đi theo nhưng bị từ chối vì không phải người nhà.

“Bạn trai thì sao chứ, lăng nhăng thì không xứng để đi theo đâu.”

“Nếu không nói mấy chuyện thừa thãi thì đã không rùm beng lên thế này rồi.”

Tên Youki thì bị đưa đi bằng xe cảnh sát.

Xung quanh bắt đầu tụ tập đông người, thành ra một vụ lộn xộn khá to.

“Hành hung giữa chốn đông người thì không thể cứu vãn được rồi ha.”

“Đánh con trai còn đỡ, chứ đánh con gái thì... mà còn đánh vô mặt nữa thì chịu.”

“Có bị kiện đòi bồi thường cũng không lạ.”

Nếu là người thân thì chắc phải gánh vác cả đời.

Nếu là anh em họ thì có khi bị ép cưới.

Vì hắn đã gây ra chuyện nghiêm trọng đến thế.

Không chỉ vậy, những ‘dấu tích’ hắn để lại vẫn còn đó.

“Trước đó còn mấy vụ kiện khác đang chờ xử mà.”

“Và cả vụ kia nữa cũng sẽ bị kiện, đúng không?”

“Ý cậu là vụ hóa đơn bị khống, hắn ta có gửi lại hóa đơn đến văn phòng nhỉ?”

“Cái đó bị từ chối rồi gửi thẳng về nhà hắn. Do hội trưởng làm.”

“Trường không muốn dính tai tiếng nên hội trưởng tính thuê luật sư riêng.”

Chắc là không thể có phán quyết ngay khi hắn còn đang học, nhưng số tiền biển thủ thì bắt buộc phải lấy lại, nếu không lễ hội văn hóa sau này sẽ cạn ngân sách.

“Mấy chuyện nghiêm trọng vậy mà không đuổi học luôn, thầy cô đúng là dễ dãi quá mức.”

“Hắn biết rõ giáo viên dễ dãi nên mới úp mở chuyện trả thù đấy.”

“Nếu vậy thì đúng là đồ khốn kiếp không hơn không kém.”

“Nếu mà giả vờ tâm thần rồi được thả ra thì–”

“--chuyện trả thù thật sự sẽ xảy ra.”

“Đúng là ác mộng.”

Chắc hắn cũng không ngại diễn kịch nếu cần.

“Có khi hắn còn vứt bỏ cả lòng tự trọng của mình để thỏa mãn sự ích kỷ của bản thân.”

“Tự thú ăn cắp để được giảm nhẹ tội cũng là diễn thôi sao?”

“Còn dẫn dắt người ta quên đi những tội khác bằng việc đó.”

“Nghe khiếp thật…”

“Aki-kun, hắn ta đã làm như vậy suốt ba năm sao?”

“Xem đi xem lại riết rồi cũng thành giác ngộ luôn.”

““Ừm…””

Tôi với hắn vốn chẳng có mối thù oán gì.

(Nhưng việc Saki thích tôi...)

Có lẽ đó là một trong những lý do khiến hắn hành động.

Hắn có sự ám ảnh nặng nề với Saki.

Trong đoạn video gửi tôi, Saki còn tươi cười gọi tên tôi nữa mà.

Nhưng mà–

“Yêu cái quần lót nhuộm máu thì đúng là biến thái. Của ai vậy trời…”

Đó là chi tiết số một được viết trên trang web ngầm.

“Lạnh sống lưng thật…”

“Cậu sao vậy, Saki?”

“Hôm nay trời lạnh ghê ta…”