Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

5 19

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

25 56

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

9 25

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

7 21

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

142 1223

Volume 2: Tình hình đã thay đổi, nhưng tôi vẫn bị ném đá [Chương 31 - 60] - Chương 32: Giá như cứ để mặc thì đã xong chuyện

Vài ngày sau kỳ thi, kết quả đã được dán lên hành lang.

“Ơ, ê. Nhìn cái kia kìa.”

“Cái gì cơ!?”

“Thằng năm ngoái toàn lười học mà giờ lại hạng hai á!?”

“Nhưng Shiraki-san vẫn là vị trí số một nhỉ.”

“Thằng Youki rớt khỏi bảng xếp hạng là sao đấy? Không hiểu nổi, nhưng sao tao thấy hả hê thế nhỉ?”

“Biết tính cách nó rồi thì cũng dễ hiểu thôi.”

“Giờ nghĩ lại thì cũng đúng.”

“““Ừ ừ.”””

Bảng xếp hạng được dán từ hạng nhất đến hạng năm mươi.

Còn có cả kết quả sau khi tính điểm các môn tự chọn.

“Nakura-kun? Cậu rảnh không?”

“Hử? Có chuyện gì sao?”

“Này! Cậu đã cố tình nương tay đúng không!?”

“Nương tay? Tớ hoàn toàn không làm thế mà?”

"Đừng có nói dối tớ chứ?"

…Không, chắc là có nương tay một chút thật.

Tôi thấy có lỗi với Saki, nhưng nhắm thẳng top đầu thì hơi nguy hiểm.

Thời cấp hai, tôi từng dính vụ y chang và bị vạ lây nặng nề.

Nên lần này, tôi cố tình điều chỉnh điểm để dừng lại ở hạng hai.

“Vậy thì tớ sẽ phải kiểm tra bài thi thôi. Nếu có phần bỏ trống rõ ràng, tớ sẽ xem như cậu cố tình điều chỉnh điểm đấy?”

“Ugh…”

Saki nói kiểu như thể đã biết tôi không sửa đáp án.

Do tôi dùng cục tẩy nhỏ nên tránh phải tẩy xoá quá nhiều.

Dùng cục tẩy lớn thì lại có nguy cơ làm rơi trong lúc thi.

Thời gian là hữu hạn, nên chỉ cần mất tập trung chút thôi cũng nguy hiểm.

“Thế là cậu thừa nhận đã điều chỉnh điểm số rồi đúng không?”

“Không lừa nổi lớp trưởng à…”

“Cậu nghĩ tớ là ai hả?”

Là vị hôn thê luôn chỉ nhìn về phía tớ đấy.

“Phạt cậu nhé! Sau giờ học phải đi mua đồ với tớ!”

“M-Mua đồ?”

“Tất nhiên là đồ quan trọng rồi!”

Đồ quan trọng… là đồ lót sexy à?

Ngay cả bán khỏa thân cũng đủ khiến tớ bối rối, vậy mà giờ cô ấy lại muốn sắm nội y nổi bật...

(Nếu là đồ bơi thì còn đỡ vì có thể xem như quần áo, nhưng đồ lót thì mặc định là để cởi ra mà.)

Trước đây tớ từng nghĩ đồ lót thường ngày với đồ bơi cũng như nhau thôi, nhưng…

“Chuẩn bị tinh thần đi đấy?”

“Rồi.”

Nếu là mong muốn của cô vợ tương lai thì không thể từ chối được rồi.

Dù vậy, để thực sự tiến xa hơn thì cả hai tụi tôi vẫn cần chuẩn bị tâm lý.

Ôm nhau, hôn nhau, thì tụi tôi đã làm rồi.

Còn để lộ làn da, thì mới chỉ Saki thử đồ lúc thử đồ lót thôi.

“Sao hai đứa kia... gần gũi dữ vậy?”

“Giờ mới để ý ha? Sao lại thế nhỉ?”

“Hồi năm nhất tụi nó lạnh lùng với nhau lắm mà?”

“Ừm. Lên năm hai chắc có gì xảy ra rồi.”

“Nghe nói tụi nó vô hội học sinh rồi đó.”

“Hắn ta vào hội học sinh á? Làm cái gì vậy?”

“Chắc là lấy lòng hội trưởng?”

“Thấy chẳng có mối liên hệ nào hết mà?”

…Mấy ánh nhìn của bọn con trai quanh đây đau đầu thật đấy.

Ảnh hưởng từ tin đồn trước kia vẫn còn, tuy nhờ nỗ lực của hội trưởng và Saki nên cái nhìn từ phía con gái đã cải thiện, nhưng từ bọn con trai thì vẫn chưa.

Có lẽ chỉ mấy đứa bạn trong lớp là bắt chuyện bình thường được thôi.

“Mặc kệ bọn văn-chí đi.”

“Tớ biết, nhưng mà…”

Ít ra bên khối tự nhiên thì bọn con trai chỉ đơn thuần ghen tị, không tỏ thái độ thù địch nữa.

Đúng như Saki nói, mấy ánh nhìn sắc lẹm là từ phía khối xã hội.

Bởi vì Youki vẫn còn tồn tại trong trường, nên cũng khó trách.

Tụi tôi bắt đầu rời khỏi khu hành lang để về lớp, vì nếu cứ đứng ở đó thì dễ sinh chuyện.

Tôi định nói chuyện về lễ hội văn hoá, nhưng…

“Bị cảnh cáo như vậy rồi mà vẫn làm chuyện đó được ha.”

“Biết là không còn lần sau mà vẫn cố làm tới.”

Xem ra trong lòng Saki vẫn còn chuyện về Youki.

Cô ấy mong mọi thứ sớm kết thúc, điều đó thể hiện rõ trên nét mặt.

Tôi thì chỉ mong cô ấy quên hẳn đi cho rồi.

Vì cứ nhắc tới hắn là lòng tớ lại nổi cơn ghen.

“Kết quả không được công bố cũng vì lý do đó.”

“Chỉ muốn nói 'tự làm tự chịu' thôi nhỉ.”

“Thiệt là vậy.”

Dù kết quả không được dán lên, nhưng tôi và Saki vẫn được biết thông qua giáo viên chủ nhiệm và hội trưởng.

Kết quả là Youki đứng hạng nhất.

Saki hạng hai, và tôi hạng ba.

Thành tích đúng kiểu ai cũng đoán trước được.

Youki chỉ cần học thuộc đáp án mẫu là đủ rồi.

“Đó còn tệ hơn gian lận thi cử nữa chứ.”

“Nghĩ đến kết quả của mấy bài kiểm tra của cậu ta thì điều đó không thể xảy ra.”

“Cậu ta rớt mấy bài kiểm tra nhỏ liên tục luôn à?”

“Do ban đầu là dân khối tự nhiên mà rẽ sang xã hội chăng?”

“Nếu vậy thì là tự đâm đầu vào chỗ không hợp với mình rồi.”

“Cũng có thể hiểu là cố theo đuổi tớ.”

“Ra là thế.”

Nếu là dân tự nhiên thì chuyện rớt mấy bài kiểm tra nhỏ cũng hợp lý.

Thật ra thì người đáng lẽ đứng hạng ba là Ichikawa-san.

Còn đứng thứ tư là Kashiwa.

“Aki-kun mà học khối xã hội chắc vẫn ổn ha?”

“Không đâu, tớ yếu mấy môn đó lắm. Chỉ học tiếng Anh thì còn hiểu chút.”

Saki thì giỏi cả hai khối, nên khi chọn ban đã quan sát rồi chọn theo tôi.

Tới lúc biết tôi nộp giấy trắng thì cô ấy còn “Ê” lên nữa.

“Ủa? Cậu yếu mấy môn đó hả?”

“Nghĩ tới việc tớ từng sống ở nước ngoài là hiểu mà?”

“A, đúng rồi. Có giỏi ngoại ngữ đi nữa thì cũng phải có môn yếu chứ.”

“Tớ đâu phải siêu nhân.”

Xét theo khía cạnh đó thì việc chọn khối tự nhiên là đúng đắn.

Nếu theo khối văn chắc giờ tôi vẫn lẹt đẹt hạng chót.

Và rồi- từ tầng dưới vang lên một tiếng hét.

『Không thể nào! Tại sao tôi lại bị xếp hạng thấp thế này!? Không công bằng! Đây là gian lận!』

Nghe quen quá…

“Ôi trời. Lại gào đúng mấy cái như lần trước.”

“Thậm chí từng chữ cũng y chang luôn ha?”

Chắc chỉ là trùng hợp thôi.

Nghe cả tiếng bước chân lạch bạch chạy đi, chắc là định tới phòng giáo viên để tranh luận.

“Đúng kiểu tự hủy.”

“Với bằng chứng như vậy thì hết đường chối cãi rồi.”

Trước giờ nghỉ trưa, tụi tôi biết được vụ cậu ta đã bị các thầy cô đối chất chuyện trộm cắp khi đến cãi nhau.

Các thầy đã đối chiếu bài thi với đáp án trước khi bị sửa ngay trước mặt cậu ta.

Biết là không thể trốn được nữa, Youki đã thừa nhận hành vi trộm cắp.

Khi bị hỏi tại sao biết mật mã két sắt, cậu ta bảo là đọc được trên một diễn đàn ngầm.

Do từng xảy ra vụ trộm tương tự trong quá khứ, các thầy cô suy luận đây có thể là hành động trả thù của một học sinh từng bị đuổi học.

(Nếu đã từng có vụ việc như thế thì đáng ra phải thay két mới rồi chứ. Giá như… mà thôi, có nói gì thì cũng muộn. Nhưng mà, xử phạt bằng đình chỉ học một tuần thì nhẹ tay quá rồi.)

“Học sinh đi trả thù thì đã đành, thầy cô cũng nương tay quá đấy.”

“Thiệt luôn á. Nhưng cái sự nhẹ tay đó rồi sẽ thành hình phạt mạnh hơn cho hắn ta.”

Một điều kỳ lạ là sau khi tin trộm cắp lan khắp trường kèm tên tuổi, ánh nhìn của mọi người với hắn trở nên vô cùng lạnh lẽo.

Cộng thêm vụ quay lén từng bị bỏ quên và hành vi quấy rối tình dục nữ sinh.

Sự thật chưa từng được kể từ thời cấp hai cũng bị phơi bày, khiến đi đâu hắn cũng bị nhìn với ánh mắt ghê tởm.

“Aki-kun thấy sao?”

“…Cậu lại hỏi tớ à? Bình thường ai hỏi kiểu đó?”

“Thì, người từng trải mà.”

“Khách quan mà nói thì đúng là tội nghiệp thật.”

Chỉ là… nếu nhìn theo kiểu khách quan thôi.

Muốn ăn trưa ở căn tin mà không ai nhường chỗ, phải ra ngoài trời mưa để ăn cơm hộp.

Bạn cùng lớp thì thì thầm bàn tán rồi quay sang thương hại tôi.

Đến mức có cả người tới xin lỗi tôi trong căn tin.

“Còn nếu là cảm xúc thật thì sao?”

“Đáng đời! Một câu là đủ.”

“Đúng là không thể khác được.”

“Nếu không nghĩ vậy mới lạ đó.”

Bị hành hạ suốt ba năm từ cấp hai thì chuyện đó cũng dễ hiểu.

Nhưng dù đã được trả lại ít nhiều, thì trong lòng tôi vẫn chỉ còn lại sự trống rỗng.

“Bị một thằng như thế làm rối loạn cả cuộc sống, chắc tớ cũng có sơ hở gì đó.”

“Dù có đi nữa thì hành vi đó vẫn không thể chấp nhận được đâu, cả về mặt đạo đức xã hội.”

“Ừ, công nhận.”

Ngay lúc đó, đám nữ sinh tụ lại sau lưng hắn - người đang ăn trưa.

““A!””

Nghe đâu giữa cuộc xô xát còn thấy cả Ichikawa-san xuất hiện.

“Ủa, hội trưởng ra tay rồi à?”

“Chắc vậy. Không nghe rõ nội dung gì mấy…”

Chỉ nghe loáng thoáng tiếng hét “Mau xin lỗi đi!” vang lên.

Tiếng ồn xung quanh quá lớn nên không nghe rõ, nhưng câu đó thì nghe được.

“Chắc là bắt cậu ta xin lỗi?”

"Hơn một năm bị hắn sàm sỡ mà.”

“Nếu là đang hẹn hò thì còn hiểu được.”

“Nhưng cô ấy ghét đến mức nói là bị chạm vào là thấy khổ sở luôn mà.”

Từng nghe cô ấy nói trước mặt tôi trong phòng hội học sinh.

Kiểu như gián tiếp thể hiện “đừng có đụng vào tôi”.

“Hồi tớ bế kiểu công chúa thì thấy run rẩy lắm mà?”

“Vì lúc đó rớt từ thang xuống mà, là tai nạn thôi?”

Sau Ichikawa-san thì đến lượt Saki được tôi bế.

Không phải ganh đua mà là để “xóa ký ức xấu”, cô ấy từng nói vậy.

Xét về trọng lượng thì cũng tương đương… chỉ khác là phần ngực bù lại.

“Vậy là cũng có chút lợi riêng hả?”

“Tớ vẫn thích Saki hơn. Dưa lưới cỡ đại thì chịu.”

“Fufu. Nghe vậy là tớ vui rồi.”

Dù nhỏ người nhưng ngực của Ichikawa-san lại cực kỳ lớn.

“Đè hết sang bên trái suýt làm trật khớp vai tớ luôn đấy.”

“Nặng vậy sao? Không biết tổng cộng bao nhiêu ký nhỉ.”

“Hai bên gần bốn ký. Tính ra thì ngang ngửa trọng lượng Saki luôn rồi.”

“Nặng vậy thì chắc đau vai dữ lắm ha?”

“Cộng thêm cái thể chất kia nữa thì mát-xa cũng là kẻ thù đấy.”

“Chắc lúc nào cũng thấy khó chịu lắm…”

Khi tụi tôi đang nói về Ichikawa-san trong lúc nhìn ra sân…

“Đang nói chuyện gì thế hả!?”

““A…””

…Chính nhân vật bị nói tới lại xuất hiện.

“Hai người nhé, hôm nay tăng ca đó?”

““Xin lỗi!””

Dù nhỏ con nhưng là thành viên kỳ cựu của hội học sinh.

Lôi cô ấy ra làm chủ đề thì không nên thật.

Nhưng dù gì thì tụi tôi cũng phải hỏi chuyện kia.

“Vậy… chuyện sao rồi? Cậu vẫn giấu mà, đúng không?”

“Chuyện đó bị Nagomi mách lẻo rồi.”

““À…””

Chị thì kín tiếng, nhưng em gái thì không biết giữ mồm giữ miệng.

Nhìn cái vẻ ngoài là biết ngay.

“Rồi em của hội trưởng cũng chạy đi méc.”

“Rồi cả đám kéo nhau đi chửi hắn?”

“Vì thấy chuyện bắt đầu lố quá nên tớ mới rút lui.”

“Lố… là chuyện gì?”

“Vụ quay lén đó. Mấy người có mặt đều là nạn nhân cả.”

“Ra vậy.”

Vụ của Ichikawa-san chỉ là cái cớ.

Mục tiêu chính là bắt hắn phải xin lỗi chuyện quay lén.

“Con gái thật đáng sợ. Lôi cả bạn cùng lớp ra làm mồi chài.”

“Tớ cũng thấy sợ thật. Dù tớ cũng là nạn nhân quay lén…”

“Tớ thì cùng lớp nên không dám nói gì.”

Mà đúng là không tiện nói gì rồi.

Tụi tôi là lớp tự nhiên nên mới được tự do thế này.

Ngay sau đó, đám con gái bị đẩy ngã dưới mưa trong sân.

“““Kyaaa!”””

Youki đè lên người một bạn nữ đã ướt sũng.

“Hình như… hắn vừa đánh ai đó?”

“Bản chất thật sự phơi bày rồi.”

“Từ đình chỉ chắc chuyển thành đuổi học luôn rồi.”

Giữa chốn đông người mà còn đánh người thế kia cơ mà.

“Giáo viên được gọi đã đến và túm lấy cậu ta rồi.”