Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

6 23

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

145 3736

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

30 129

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

13 49

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

151 1267

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

294 5698

WN - Chương 04:Em gái kế lại là bạn cùng lớp

Tôi không có gì phải phản đối chuyện bố tái hôn, nhưng hễ nghĩ tới người em gái sắp xuất hiện thì tâm trạng lại nặng nề. Cảm giác u ám đó vẫn không tan đi, cho tới ngày gặp mặt gia đình bên kia.

“Địa điểm tổ chức buổi gặp mặt giữa hai bên gia đình để chuẩn bị cho việc tái hôn của bố là một nhà hàng nhỏ trang nhã nằm dọc con đường lát đá ở Kagurazaka.”

Bình thường tôi chỉ ăn ngoài ở mấy quán cơm bình dân hay nhà hàng gia đình, nên bước vào kiểu nhà hàng thế này khiến tôi không khỏi thấy hồi hộp.

Ngay cả bộ đồ tôi đang mặc cũng là do bố mua riêng cho buổi gặp mặt hôm nay một chiếc áo khoác mới nhưng khi mặc vào tôi có cảm giác như “ngựa mặc váy lụa” vậy nhỉ.

Chúng tôi được dẫn vào một phòng riêng đã đặt trước, nhưng khi tới nơi thì bên nhà Misaki-san vẫn chưa đến. Tôi liền tranh thủ ghé qua nhà vệ sinh một chút.

Sau khi giải quyết xong, tôi rửa tay rồi đứng trước gương tập mỉm cười.

Tôi khá cao và gương mặt lúc nào cũng bị chê là dữ tợn, nên thường khiến người ta sợ khi mới gặp lần đầu. Thậm chí có mấy đứa nhỏ mẫu giáo còn khóc vì sợ tôi nữa kìa.

Vậy nên, để tạo ấn tượng tốt, tôi đã dành mấy ngày qua để luyện cười trước gương. Nhưng dù cố gắng đến đâu thì nụ cười vẫn cứ cứng ngắc và trông ghê ghê sao ấy.

…Mà thôi, còn hơn mặt lạnh như đá..

Tôi dừng luyện cười, quay trở lại phòng riêng nơi bố đang đợi thì nghe thấy giọng nữ phát ra từ bên trong. Có vẻ trong lúc tôi đi vệ sinh thì bên kia đã tới rồi.

Hít một hơi sâu, tôi gắng nở một nụ cười vừa luyện khi nãy rồi mở cửa bước vào thì thấy không phải một cô bé học sinh cấp hai nào cả, mà là… Nanase-san, bạn cùng lớp của tôi!?

“Na,...Nanase-san?!”

“Yotsumoto-kun!?”

Nanase-san hôm nay mặc áo blouse xanh đậm phối cùng váy ren trắng. Với tôi người chỉ quen thấy cô ấy trong bộ đồng phục thì hình ảnh này thật mới mẻ làm sao.

Nhưng việc Nanase-san xuất hiện ở đây gây cho tôi cú sốc quá lớn, đến mức nụ cười khi mở cửa vẫn còn đông cứng trên mặt.

Còn Nanase-san thì trông cũng như bị sốc, mắt mở to và miệng lắp bắp chẳng nói thành lời.

“Ồ, hai đứa quen nhau à?”

Misaki-san cũng có vẻ bất ngờ, tuy không đến mức như Nanase-san.

Cách hai người họ trợn mắt ngạc nhiên y hệt nhau khiến tôi lập tức nhận ra hai người này đúng là mẹ con ruột.

“Cháu là Yotsumoto Masaki, rất vui được gặp cô. Cháu học cùng lớp với Nanase-san ở trường.”

Tôi đã chuẩn bị rất nhiều kịch bản cho phần chào hỏi mở màn, nhưng nào ngờ lại rơi vào tình huống oái oăm đến mức chẳng cái nào dùng được.

Dù đây là lần đầu gặp mặt Misaki-san, nhưng phải nói câu “rất vui được gặp cô” ngay trước mặt bạn cùng lớp thì thật là… xấu hổ không để đâu cho hết. 

Tôi cúi nhẹ người chào hỏi, rồi ngẩng lên nhìn về phía Nanase-san, thì thấy cô ấy vẫn đang há miệng như cá mắc cạn. Không lẽ chỗ cô ấy thiếu oxy?

“Chào cháu, cô là Nanase Misaki. Rất mong được cháu giúp đỡ nhiều. Masaki-kun.”

Misaki-san cúi đầu chào tôi rất nhã nhặn. Trông ngoài đời cô ấy còn xinh hơn trong ảnh bố tôi từng khoe, lại trẻ trung đến mức nếu ai giới thiệu là chị gái của Nanase-san thì tôi cũng tin ngay.

Sau khi chào hỏi, cô ấy khẽ vỗ nhẹ vào lưng Nanase-san như muốn nhắc nhở “Con cũng mau chào đi”.

“R-rất hân hạnh được gặp bác… Cháu là Nanase Chloe. C-cảm ơn Yotsumoto-kun vì đã giúp đỡ tớ trong thời gian qua…”

Nanase-san quay sang chào bố tôi với giọng điệu cứng đơ, hoàn toàn khác vẻ tự nhiên thường ngày ở trường.

Chắc chắn, chuyện “con riêng của mẹ kế chính là bạn cùng lớp” không chỉ là cú sốc đối với tôi mà còn là cú sốc y hệt với cô ấy.

Sau khi nghe xong, bố tôi cũng chào lại “Rất mong cháu giúp đỡ”, rồi mời tất cả vào bàn vì đứng nói chuyện cũng không tiện.

Tôi và bố ngồi cạnh nhau, nên tất nhiên Nanase-san phải ngồi đối diện tôi.

Ngồi xuống bàn, cậu ấy nhìn xuống, tránh giao tiếp bằng mắt. Có lẽ để không phải nhìn tôi chăng.

Thật sự, tôi cũng chẳng ngờ trong buổi gặp mặt này lại phải ngồi đối diện với bạn cùng lớp. Cảm giác vừa ngượng, vừa không biết nên cư xử ra sao.

Tôi chỉ có một mong ước duy nhất lúc này đó là buổi gặp mặt này mau chóng kết thúc một cách êm đẹp.

Blouse là Áo kiểu nữ thường mỏng nhẹ, có tay dài hoặc tay phồng, trang trí như bèo, ren, thắt nơ... và tạo cảm giác mềm mại, nữ tính.Khác với áo sơ mi có kiểu dáng đơn giản, blouse thường dùng trong thời trang nữ, đi học, đi chơi hoặc dự tiệc nhẹ.