Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

80 102

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

81 119

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

282 5949

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

401 6773

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

13 231

Vol 7 - Chương 188: Đệ Nhị Công Chúa và Ma Quân Tứ Thiên Vương

Vẫn ngồi trên giường, đôi mắt còn ngái ngủ, Birgit lơ đãng đưa mắt nhìn quanh.

Mấy giây sau, cô mới chú ý đến Zen đang đứng trước mặt và ném cho hắn ánh nhìn đầy nghi hoặc.

“...Hả? Gì đây? Giữa đêm hôm khuya khoắt mà ăn mặc kiểu đó là sao? Không giống trò đùa của học viên cho lắm nhỉ.”

Zen chẳng lộ chút bối rối nào, khẽ cúi người đáp:

“Xin chào, mỹ nhân. Rất tiếc nhưng ta không có thời gian dây dưa với cô. Xin phép cáo lui.”

Nói xong, hắn biến mất khỏi tầm mắt.

Lần này Zen thực sự tung hết tốc lực, vượt cả tốc độ âm.

Đương nhiên, Birgit chẳng thể nào theo kịp, chỉ kịp thấy bóng hắn vụt biến.

Nhưng ngay sau đó, Bốp!

Zen lại bị hất văng ra sau.

“Guh–...!?”

Trước mặt hắn, Birgit vẫn đang ung dung đứng đó.

Hóa ra Zen tưởng mình đã lao đi, nhưng thực chất hắn chưa di chuyển được lấy một bước.

“Nhìn cái mặt kia thì chắc đang tự hỏi ‘cái quái gì vừa xảy ra’ đúng không? Mấy tinh thể trôi quanh ta đây là cổ vật được cải tiến từ tàn tích của nền văn minh Sandro. Chúng có khả năng dựng lên kết giới như ngươi thấy đó.”

Cái tên Sandro lập tức khiến Zen sực nhớ.

Sandro là thành phố siêu văn minh hưng thịnh cách đây 10.000 năm.

Với công nghệ riêng, họ tạo ra những vũ khí đủ sức đối đầu ngang ngửa với ma tộc.

Những tinh thể trôi quanh Birgit chính là một trong số đó, khí cụ chiến đấu từng được Sandro sử dụng.

Chúng phản ứng theo ý chí chủ nhân và chuyển động của kẻ địch, lập tức dựng lên kết giới cực mạnh.

Zen từng giao đấu với một kẻ sở hữu thứ này, và ký ức đó chỉ toàn là đắng cay.

“Nếu ta nhớ không nhầm, những cổ vật này có thể kết hợp thành hình tam giác, hình vuông… để dựng kết giới trong không gian tương ứng. Giờ quanh ta có 5 cái, tạo thành hình chóp tam giác, nghĩa là kết giới đã bao bọc toàn bộ, không chừa lối thoát. Thật không ngờ lần này lại phải đối đầu với một kẻ sở hữu nhiều cổ vật đến vậy.”

Zen siết chặt cây đại thương trong tay, cảm nhận lại trọng lượng quen thuộc.

Ngày trước, hắn từng bị nhốt trong kết giới như thế và chỉ thoát ra được nhờ Shehara đến trợ giúp, 2 người hợp lực phá hủy nó rồi rút lui.

“Nhưng giờ ta mạnh hơn, nhanh hơn trước. Nếu dồn hết sức, có lẽ phá được. Ta cũng biết chắc rằng khi một cổ vật bị phá, hiệu lực sẽ biến mất… Vấn đề là sau đó làm gì? Vẫn chưa tìm được ‘vật chứa’, mà đã bị lộ mặt thì không thể nấn ná tìm tiếp. Nếu rút lui bây giờ, phòng thủ sẽ càng chặt, cơ hội tiếp xúc càng mong manh…”

“Không biết ngươi lầm bầm cái gì, nhưng mau khai thật lý do đến đây đi. Nếu nói được lý do chính đáng thì ta chỉ… ‘nện nhẹ’ một trận thôi.”

Birgit sốt ruột, đưa thẳng ngón tay chỉ vào Zen.

Zen nghĩ một thoáng, rồi thở dài như đã buông bỏ.

“Đúng là suy nghĩ không phải sở trường của ta… Ta là cơn gió chỉ biết xông thẳng mà thôi.”

Hắn hít sâu, thật sâu, đến mức lồng ngực căng phồng.

“Lam Thân Toàn Thể—”

Hắn đột ngột thở mạnh, cây đại thương chĩa thẳng về phía trước.

Những luồng gió xoáy loạn bắt đầu tụ lại theo một hướng duy nhất.

“Cái quái…? Gió nổi lên à!?”

Là ma tộc, Zen có thể cải biến cấu trúc cơ thể tùy ý.

Với tầm cỡ Tứ Thiên Vương, hắn có thể tái tạo mạch máu, cơ bắp với trọng lượng gần như bằng không, đạt khả năng vận động siêu việt.

Lam Thân Toàn Thể mới chỉ bắt đầu, hơi thở cường lực tạo ra cuồng phong đẩy lưng hắn lao tới.

“Haaaaah!”

Tiếng gầm vang lên, Zen phóng thẳng về phía kết giới, mũi thương chạm vào, tóe ra tia lửa.

“Ồ! Dám cưỡng phá hả!? Nhưng kết giới này đâu dễ bẻ gãy!”

“...Chỉ là một lần thôi.”

Zen thu người, lùi nhanh như chớp rồi lao tới lần nữa.

Cơ thể nhẹ đến mức gió cũng nâng bổng, cộng thêm luồng khí hắn tự tạo, động tác trở nên kinh hoàng.

“Lam Thân Toàn Thể, Oa Quyển.”

Rầm!

Rầm rầm!

Rầmrầmrầmrầmrầm...!

Những nhát đâm liên hoàn như xoáy trôn ốc trút xuống kết giới.

Âm thanh càng lúc càng dồn dập, rồi… rắc!

Những vết nứt bắt đầu lan ra.

“Hửm? Kết giới…”

“Uoooooooh!”

Vết nứt rộng dần, kết giới vỡ tan thành từng mảnh.

“Không thể nào!?”

Birgit trố mắt, kinh hoàng.

Những tinh thể rơi lộp bộp xuống đất, bốc khói nghi ngút.

“Trời ơi… Mỗi cái tinh thể đó đủ mua cả một thành phố… Vậy mà hắn phá dễ như bỡn…”

“Hừ, một thành phố à? Giá trị ấy xứng đáng thật. Cô còn sở hữu nhiều như thế thì đúng là khó tin… Nhưng giờ thì kết thúc rồi! Nạp mạng dưới thương của ta đi!”

Zen dồn lực, xông thẳng tới.

Kế hoạch của hắn đơn giản, xuyên thủng cô ta, rồi phá hủy cả thành phố.

Vật chứa sẽ không thể ẩn nấp, còn thằng nhóc Lloyd sẽ mất thời gian để tới.

Tiếp cận xong là rút ngay.

Zen tin chắc mình đã thắng.

Nhưng Keng!

Hắn khựng lại.

Một kết giới mới!

4 tinh thể khác nổi lên trước mặt Birgit, lập tức dựng lên rào chắn.

“K–Không thể nào…!? Lại kết giới nữa sao!?”

Zen biến sắc.

“Ra là cô vẫn còn cổ vật khác…”

Đúng vậy, Birgit vừa lấy ra thêm 4 tinh thể nữa.

Chúng tạo thành kết giới hình vuông, chặn đứng mũi thương của hắn.

“Haa… Mấy thứ này mắc lắm đó, đâu phải muốn dùng là dùng. Vậy mà… Ha… coi như bay luôn giá của 5 thành phố… Haha… hahaha… haa”

Vẫn với gương mặt sa sầm, Birgit bật ra tràng cười khô khốc.

Sự kỳ quặc ấy khiến Zen hơi lùi lại và đúng lúc đó, thêm 4 tinh thể mới lại từ trong áo Birgit bay ra…

"Chết tiệt—!"

Khi Zen nhận ra thì đã muộn.

Cả trên dưới, bốn phương tám hướng đều bị bao vây bởi những tinh thể kết giới.

Trước đây, chỉ một kết giới tam giác thôi đã đủ cứng để hắn phải dốc toàn lực mới mong phá vỡ.

Thế mà giờ, trước mắt hắn lại là kết giới hình vuông, lớp chắn chắc chắn hơn nhiều.

Với lượng ma lực đã tiêu hao sau đòn vừa rồi, Zen không còn cửa phá nổi.

“Guh…! Rốt cuộc cô có bao nhiêu tinh thể thế này…!?”

“19… à không, năm cái bị ngươi phá rồi, còn 14 thôi. Hahahahaha…”

Birgit cúi mặt, bật ra tràng cười khô khốc.

Nhưng chính câu trả lời đó khiến Zen sững người.

“M–Mười…!? Không thể tin được! Thời đó, thứ này vốn đã là quốc bảo, cực kỳ hiếm! Mà giờ cô lại có tới 14… Cô lấy ở đâu ra!? Bằng cách nào gom đủ được chứ!?”

“Haa… thì tất nhiên là nhờ tiền chứ gì. Ta cũng thuộc dạng có tiền mà. Giờ chắc mấy món cổ vật này, toàn bộ đều nằm trong tay ta hết rồi đó.”

Câu nói nhẹ bẫng, nhưng Zen lại lạnh sống lưng.

Bởi hắn hiểu quá rõ, ngay cả thời kỳ thịnh vượng nhất, số lượng cổ vật này trong một quốc gia cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Chúng từng khiến các nước tranh giành, thậm chí bùng nổ chiến tranh.

“Dù vậy, chưa từng có ai gom được hết. Đến vua chúa, quý tộc thời ấy cũng chẳng làm nổi. Thế mà một cô gái nhỏ nhoi lại thành công? Không thể chỉ nhờ tiền được! Cô hẳn còn có tài ngoại giao, khả năng thu thập tin tức, các mối quan hệ… Tất cả kết hợp mới làm nổi chuyện này!”

“Những thứ đó cũng là nhờ tiền mà ra cả thôi. Người có tiền thì tin tức tự tìm đến, hiểu chứ?”

Zen biết điều đó là thật.

Khi một kẻ giàu sẵn sàng chi đậm, những nguồn tin quý giá sẽ đổ về như nước.

Mà điều đó cũng đồng nghĩa Birgit phải giàu tới mức bất kỳ ai cũng tin rằng cô sẽ mua tất cả những cổ vật ấy.

“Rốt cuộc cô có bao nhiêu tiền!?”

“Hỏi ví tiền của người ta, thật là… Nhưng thôi, ngươi cũng đâu phải đối thủ cạnh tranh trong làm ăn, ta nói cũng chẳng sao. Thu nhập hàng năm của ta, tính theo đơn vị tiền tệ đại lục, là 120 tỷ 500 triệu G$. Tổng tài sản vào khoảng… 200.000 tỷ G$.”

Con số ấy khiến Zen chết lặng.

So với một đại quốc hùng mạnh thuở xưa, tài sản của Birgit gấp gần 10 lần.

Đó là mức độ mà trí tưởng tượng của hắn không tài nào với tới được, vượt xa phạm vi “của cải cá nhân”.

“…Không thể nào…”

“Tiền bạc ấy mà, ở đâu có thì nó nhiều đến mức người không có chẳng thể nào tưởng tượng nổi. …Haa, nhưng mà lần này ta lỗ to thật. À mà khoan, tên này chắc là ma tộc như đám Lloyd nói. Nếu vậy, hắn cũng đáng giá lắm đấy chứ. Giao cho viện nghiên cứu, hay đem ra đấu giá, hẳn sẽ kiếm lại được khối… Nihehe, được đấy, được đấy…”

Birgit thở dài nặng nề, rồi bất chợt nở nụ cười đầy quái dị, lẩm bẩm những lời khiến Zen rùng mình.