Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

Kubou Tadashi

Vì là một Thủy Ma Đạo Sĩ, nên câu chuyện sẽ bắt đầu với "Liên kết hydro"!

153 1327

Cô Gái Khối Tự Nhiên và Chàng Trai Khối Xã Hội, Ai Tỏ Tình Trước Là Thua

(Hoàn thành)

Cô Gái Khối Tự Nhiên và Chàng Trai Khối Xã Hội, Ai Tỏ Tình Trước Là Thua

Tokuyama Ginjiro

""Nếu cậu tỏ tình trước thì tớ cũng không phải là không thể hẹn hò thật với cậu đâu!""

21 26

Toàn Chức Cao Thủ

(Đang ra)

Toàn Chức Cao Thủ

Hồ Điệp Lam

Một cao thủ hàng đầu trong game online Vinh Quang, được mệnh danh là bách khoa toàn thư, vì nhiều lý do đã bị câu lạc bộ sa thải. Rời khỏi đấu trường chuyên nghiệp, anh trở thành một quản lý tiệm net

319 860

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

398 6315

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

33 272

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

171 2510

Vol 6 - Chương 159: Bị gọi lên hội học sinh

“Chào em, Lloyd. Xin lỗi vì gọi em lên đột ngột thế này.”

Trước mắt tôi là Noah, hội trưởng hội học sinh mà tôi vừa gặp hôm trước đang ngồi sau chiếc bàn lớn, miệt mài dọn dẹp đống tài liệu.

“Chắc nên giới thiệu lại chút nhỉ. Ta là Noah Bordeaux, hiện đang giữ chức hội trưởng hội học sinh của học viện này. Nói đơn giản thì là người chuyên xử lý mấy chuyện phiền phức trong trường. Thế nên không cần phải khách sáo đâu. Cứ gọi thẳng tên Noah cũng được. Hahaha.”

Vừa tự giới thiệu, Noah vừa bật cười nhẹ như thể đang đùa giỡn cho bớt không khí trang nghiêm.

—Mà trước khi tiếp tục, để tôi giải thích sao lại thành ra thế này đã.

Sau buổi học ma thuật thú vị, tôi đang định di chuyển đến lớp tiếp theo thì bất ngờ bị mấy người mặc đồng phục trắng túm cổ, dẫn thẳng đến văn phòng hội học sinh.

Vì thấy có vẻ thú vị nên tôi cũng không chống cự gì cả…

Nhưng mà, tôi mới nhập học có mấy hôm, họ gọi tôi đến đây là có chuyện gì nhỉ?

“Bị người cấp cao trong trường gọi lên, chẳng lẽ ngài gây chuyện gì rồi hả?”

Grimo lẩm bẩm sau lưng tôi.

Tôi có làm gì đâu nhỉ?

Bài thi thì tôi qua êm thấm, lúc can thiệp vào vụ ẩu đả giữa Noah với Gazelle tôi cũng che giấu rất kỹ rồi mà…

“Hay là chuyện đó bị lộ rồi? Có khi ngài bị gọi lên để ăn mắng cũng nên.”

Ugh… nghe cũng hợp lý đấy.

Dù tôi có cố che giấu, nhưng Noah trông có vẻ là người rất sắc sảo, nếu tinh ý thì hoàn toàn có thể nhận ra.

“…Ồ, khá nhanh trí đấy. Có vẻ em cũng đã đoán ra lý do bị gọi rồi nhỉ. Đúng vậy, ta đã biết chuyện em chen vào vụ đụng độ giữa ta và thằng em ngốc kia.”

Việc tôi dùng ma thuật để che mắt cũng bị nhìn thấu ngay…

Hmm, đúng là không tầm thường.

Quả nhiên là hội trưởng học sinh đứng đầu học viện.

“Cơ bản thì Lloyd-sama là người khá cẩu thả. Giỏi giấu diếm vốn không phải sở trường của ngài ấy…”

“Noah có vẻ không ưa em trai mình. Có lẽ anh ta tức vì bị chen ngang lúc đang đánh nhau thì phải.”

Ờ… nghe cũng đúng phết.

Tôi mà đang thí nghiệm mà có kẻ chen vào phá ngang thì tôi cũng tức đấy chứ.

Đúng lúc tôi đang định cúi đầu xin lỗi—

“Không đâu, thật tuyệt vời. Em đúng là đáng nể.”

Noah đột nhiên đứng bật dậy, vừa vỗ tay vừa nhìn tôi với ánh mắt đầy tán thưởng.

“Không chút do dự lao vào giữa một trận chiến, cố gắng ngăn chặn thiệt hại cho các sinh viên xung quanh. Em còn khéo léo làm ma thuật để giấu đi công lao của mình, hoàn toàn không đòi hỏi sự ghi nhận… Đó chính là biểu hiện của một trái tim chính nghĩa thuần túy.”

Noah vừa nói vừa gật gù, vẻ mặt đầy thán phục.

…Một vài chi tiết hơi khác so với thực tế, nhưng thôi, ít ra tôi cũng không bị mắng.

Bị hội trưởng để ý ngay từ đầu thì mong muốn sống yên ổn trong học viện của tôi sẽ tiêu tan luôn mất.

“Em là hoàng tộc Saloum, đúng không? Vậy nên chắc em cũng không muốn nổi bật quá. Nếu không khéo thì danh tiếng hoàng gia cũng dễ bị ảnh hưởng. Về hành động của em hôm đó, ta xin hứa sẽ giữ kín.”

“Vậy thì… cảm ơn anh. Em thật sự biết ơn.”

“Đừng bận tâm. Là hội trưởng học sinh, việc bảo vệ lợi ích và danh dự cho mọi sinh viên trong trường là bổn phận của ta. Để tránh em bị chú ý quá mức, ta sẽ cố sắp xếp trong phạm vi hội học sinh có thể.”

Tôi nhẹ nhõm hẳn.

May mà người này nói chuyện có lý.

Nếu là kiểu kẻ cả hay đe dọa thì đúng là khổ thật.

“À, mà… không phải điều kiện trao đổi gì đâu, chỉ là ta có một chuyện muốn nhờ em.”

“Là chuyện gì vậy ạ?”

Tôi nghiêng đầu, còn Noah thì khẽ ho một tiếng rồi nói:

“Ta muốn mời em gia nhập hội học sinh. Chúng ta lúc nào cũng thiếu người cả, mà em là người có năng lực. Nếu em đồng ý thì thật sự là một sự giúp đỡ rất lớn.”

“Em… vào hội học sinh á?”

Đột ngột thế này khiến tôi khá ngỡ ngàng.

Nhưng Noah vẫn tiếp tục:

“Như em biết đấy, học viện chúng ta là nơi chào đón mọi tài năng bất kể tuổi tác, địa vị hay chủng tộc. Cả người bị nguyền rủa hay thuộc chủng tộc khác cũng được nhận nếu có năng lực. Nhưng vì thế mà mâu thuẫn cũng không ít, trong khi người đủ khả năng can thiệp thì lại thiếu trầm trọng. Ta cố gắng hết sức nhưng vì vị trí hội trưởng nên đôi khi khó mà trực tiếp can thiệp… Nếu em gia nhập hội học sinh, thì chẳng còn gì đáng mừng hơn.”

“Ý anh là… kiểu như đi dẹp loạn mấy vụ đánh nhau giữa học sinh?”

“Ừ, dù hơi ngại khi nhờ chuyện này cho một cậu bé như em…”

Nghe tới đó, tôi lập tức gật đầu.

“Em sẽ làm!”

“Thật sao!? Vậy thì tuyệt quá!”

Noah chìa tay ra, tôi cũng đưa tay bắt lấy.

Cái bắt tay khẳng định thỏa thuận vừa được lập.

Nói trắng ra, tức là tôi có thể thoải mái dùng ma thuật trong trường mà không bị ai phàn nàn, đúng không?

Làm gì có lý do gì để từ chối chứ.

“Khoan đã Lloyd-sama, ngài nhận công việc đó chẳng phải sẽ rất gây chú ý sao?”

“Đúng thế. Vừa rồi còn bảo là sẽ tránh gây chú ý cơ mà…”

“Thì… có nổi chút cũng chẳng sao. Mà lời mời hấp dẫn thế này thì sao ta có thể từ chối được?”

Gia nhập hội học sinh nghĩa là tôi sẽ có cơ hội tiếp cận Noah, quan sát cách anh ta dùng ma thuật, lại còn được chứng kiến nhiều chiêu thức bá đạo từ các sinh viên “quậy phá”.

Đặt tôi vào môi trường đó thì đúng là quá lý tưởng.

“Fuh, cuối cùng cũng kéo được em về phe mình. Em có thể theo kịp trận chiến của ta và thằng em thì rõ ràng là có tố chất vượt trội. Không lâu nữa chắc chắn em sẽ nổi bật. Phải nhanh tay kéo em vào hội học sinh trước khi đứa em kia ra tay… Có hơi vội vàng một chút, nhưng còn hơn để tụi khác cướp mất.”

Noah lẩm bẩm một mình gì đó, rồi đột nhiên ánh mắt trở nên sắc bén.

“Tất cả… đều là vì trận chiến đang đến gần.”

…Trông anh ta như đang tự đắm chìm vào thế giới riêng.

Mà thôi, kệ vậy.

Dù sao thì cũng xong việc rồi.

Giờ thì đến lúc trở lại lớp học tiếp theo thôi.

Tôi rời khỏi phòng hội học sinh, lòng tràn đầy hứng khởi với những gì sắp tới.