“Là thật hả, Lloyd? Cậu lén gia nhập hội học sinh phải không?”
Khi tôi vừa về ký túc xá nghỉ ngơi thì Ren rụt rè lên tiếng hỏi.
“À, cô đoán trúng rồi.”
“Biết ngay mà! Tôi đã nghi rồi đấy! ‘Một tân binh bí ẩn, thực lực đáng gờm gia nhập hội học sinh!’ ‘Rốt cuộc thân thế hắn là ai!?’, cái tiêu đề đó vừa nghe xong là tôi nghĩ đến cậu liền. Làm sao đây, hình như chuyện đó lan ra khắp học viện rồi đấy.”
“Bị mời gọi mãi, từ chối không đành.”
“Đừng có chối! Chắc chắn là vì bị ma thuật của Noah dụ dỗ đúng không? Người ta là hậu duệ của Thủy tổ Ma thuật đấy nha.”
Ren lườm tôi bằng ánh mắt lạnh tanh.
Sao cô ấy đoán được hay vậy?
“Mà nè… tôi còn nghe đồn là học viện cũng có một gương mặt mới siêu khủng gia nhập băng nhóm Hỗn tạp Học viện nữa. Chẳng lẽ…?”
“Ừ, cũng là tôi đó.”
Tôi gật đầu thừa nhận, Ren thở ra một hơi rõ dài và nặng nề.
“Gia nhập cả hai thế lực đứng đầu học viện mà còn bảo là không muốn nổi bật thì ai tin nổi chứ…”
Cũng đúng, nhưng đành chịu thôi.
Cân đo giữa hiếu kỳ và yên ổn, tôi đã chọn hiếu kỳ.
Chưa kể tôi còn đang tham gia luôn Câu lạc bộ Pháp cụ nữa, chuyện đó chắc không nên nói ra lúc này.
“Nhưng mà, không bị trùng lịch à? Nhiều việc thế cơ mà?”
“Việc của hội học sinh chủ yếu là buổi sáng, còn bên phía Gazelle thì hoạt động sau giờ học. Giờ chưa từng trùng lịch lần nào.”
“Thế nếu lỡ đụng mặt thì sao?”
“Yên tâm, tôi giao hết cho Grimo lo rồi.”
“Vậy à? Nếu vậy thì chắc ổn.”
Vừa nghe đến tên Grimo, Ren lập tức gật đầu nhẹ nhõm.
Gì đây?
Sao độ tin tưởng khác biệt vậy chứ.
Cảm giác có hơi bị tổn thương nhẹ.
“À thì, tôi cũng đang cố sắp xếp mọi chuyện cho ổn thoả, nhưng mà… 2 người đó dạo này có vẻ bất thường lắm. Có khi phải cẩn thận đấy.”
“Sao cơ?”
“Chắc cậu cũng biết 2 anh em đó chẳng ưa nhau gì. Giờ nghe nói bên kia có được tân binh mạnh, mỗi người lại càng cạnh tranh gắt gao hơn nữa.”
“Ra vậy…”
Mấy người này, chuyện gì cũng có thể biến thành ganh đua được nhỉ.
Nếu đã không ưa nhau thì thôi, mặc kệ nhau luôn có phải nhẹ đầu không.
“Lloyd-sama, như Grimo nói, có lẽ ngài nên cẩn trọng. Từ xưa con người vốn hay so sánh lẫn nhau. Ai cũng muốn chứng minh mình mới là người sở hữu nhân tài giỏi hơn.”
“Nhất là giữa anh em ruột, lại càng không tránh khỏi. Mà Lloyd-sama thì chỉ có một, kiểu gì cũng không xong nếu bị phát hiện.”
Đúng là nếu chuyện tôi tham gia cả 2 nhóm bị lộ ra, chắc chắn sẽ rắc rối to.
Với mối quan hệ chẳng mấy tốt đẹp giữa 2 người đó, biết đâu tôi sẽ bị buộc rời khỏi một bên.
Tệ hơn thì là… cả 2 bên đều bị đuổi.
Không, thế thì gay lắm.
“Có lẽ nên ra tay trước. À… dùng cái đó chắc được đấy. Fufu…”
“Lloyd-sama đang cười đáng sợ quá…”
“Có điềm chẳng lành gì rồi đây…”
Thật thất lễ.
Nhưng mà nếu thành công, chẳng những giúp 2 người đó làm hòa, mà còn giấu được thân phận thật của tôi nữa.
Một mũi tên trúng hai đích chứ gì!
Được rồi, để tôi lo.
◇
“Ê biết gì chưa? Nghe nói đàn em mới của Gazelle không ghê gớm như đồn đâu.”
Tôi không bỏ lỡ phản ứng nhạy bén của tai Noah khi nghe bọn nam sinh kháo nhau như vậy.
Chiều hôm đó.
“Có nghe chưa? Tân binh của hội học sinh ấy, hóa ra cũng bình thường thôi.”
Tôi cũng không bỏ lỡ cái nhíu mày của Gazelle khi nghe mấy nữ sinh bàn tán.
Tốt lắm, cả hai bên đều bắt đầu để tâm rồi.
Xem ra kế hoạch đang tiến triển thuận lợi.
—Kế hoạch là thế này.
Vì cả 2 bên đều có tân binh được khen ngợi hết lời, nên ai cũng bắt đầu để ý xem tân binh bên kia liệu có vượt trội hơn không.
Vậy nên, tôi chủ động làm giảm kỳ vọng bằng cách tung tin đồn ngược lại.
Khi nhận ra tân binh bên kia “cũng chẳng có gì đặc biệt”, họ sẽ không còn muốn so sánh nữa.
Thậm chí còn muốn giấu kín vì ngại.
Heh heh, quả là một chiến lược tuyệt vời!
“Dùng bọn tôi để ám vào học sinh rồi lan tin đồn, đúng là không từ thủ đoạn ha.”
“Nhưng liệu có suôn sẻ không? Mấy thứ như tin đồn vốn khó kiểm soát lắm. Không chắc đã theo ý ngài đâu.”
“Hahaha, lo xa quá đó 2 người!”
Tôi cười xòa cho qua, nhưng rồi vài ngày sau…
“—Không thể tha thứ được.”
Noah nói, giọng bình tĩnh mà đầy uy lực.
“Bọn đệ ngu ngốc đó dám tung tin bịa đặt về cậu. Nếu chỉ nhắm vào tôi thì thôi đi. Nhưng xúc phạm một nhân tài như cậu thì tôi tuyệt đối không thể ngồi yên.”
Các thành viên hội học sinh xung quanh đồng loạt gật gù tán đồng.
Mà chuyện cũng không chỉ dừng ở đó.
“Nghe đây, tụi hội học sinh kia dám bôi nhọ danh dự của Lloyd! Tức thiệt! Cái thằng anh khốn kiếp đó, đụng đến tụi này thì không nói, chứ dám chơi xấu với người giỏi như Lloyd thì quá đáng thật!”
Đám bạn Gazelle cũng hậm hực gật đầu tán thành.
…Cái quái gì đang xảy ra thế này?
Sao lại thành ra thế này?
“Thì… cả 2 bên đều tung tin đồn xấu về đối phương, tất nhiên sẽ nghe được bên kia nói gì về mình.”
“Đã vậy lại còn là tân binh mà bên nào cũng cưng như trứng mỏng, nghe nói bị chê thì càng ghét nhau hơn là phải.”
Grimo và Jihriel gật đầu như lẽ đương nhiên.
Chậc, đúng là tôi đã hơi xem nhẹ chuyện này.
Không dễ như tưởng đâu…
Đang suy nghĩ thì nhận ra Gazelle đang lườm tôi cháy mặt.
“Này Lloyd! Đừng có đứng đực ra đó! Đây cũng là lỗi tại cậu đấy! Là đàn ông thì tự gánh hậu quả mình gây ra đi!”
“Ý cậu là?”
“Ý tôi là phải chứng minh với cả lũ đó rằng mấy lời đồn chỉ là nhảm nhí! So tài đi, xem giữa tân binh của hội học sinh và cậu, ai mới là kẻ giỏi hơn!”
Gazelle siết nắm đấm, giọng nói cũng rắn hơn hẳn.
“Tôi đã bàn trước với thằng anh chết tiệt kia rồi! Chiều mai, cậu sẽ đấu với tân binh hội học sinh! Nhất định không được thua!”
Cậu ta chỉ tay vào tôi, hùng hồn tuyên bố.
So tài giữa tân binh đại diện cho hai thế lực lớn của học viện, quyết phân cao thấp.
Ờm…
Chờ chút.
Nói vậy tức là…
Tôi sẽ phải đấu với chính mình?
“Khoan đã khoan đã khoan đã, cái này là vô lý quá rồi còn gì!”
“Không thể nào. Dù là Lloyd-sama thì chuyện này…”
“—Không…”
Tôi nở một nụ cười đầy ẩn ý rồi nói:
"Cuối cùng thì cũng nghĩ ra được một kế hay. Cứ để đó cho ta lo."
Vừa dứt lời, tôi đập tay vào ngực ra vẻ tự tin thì bắt gặp ánh nhìn lạnh như băng của Grimo và Jihriel đang hướng về phía mình.
Cặp mắt ấy như muốn nói:
“Lại nữa à...”