Sau khi gom đủ một lượng lớn dầu, tôi có thể chính thức khởi động lại các thí nghiệm.
Nếu điều chế thành công ma tủy dịch, khả năng ứng dụng sau này chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều.
Mà thật ra, dạng điều chế kiểu này tôi đã làm không ít lần ở kiếp trước rồi.
Thường thì tôi sẽ kiếm mấy nguyên liệu rẻ tiền ngoài chợ, rồi mượn phòng thí nghiệm của học viện để phối chế chất xúc tác.
Trong hoàng cung cũng có vài căn phòng có thể dùng làm phòng thí nghiệm, nhưng nếu tôi lôi đồ ra nghịch ở đó thì kiểu gì cũng bị chú ý.
Thế nên lần này tôi đành phải tự xoay sở, cẩn thận để không làm bẩn phòng ngủ của mình.
“Trước hết là dựng kết giới đã.”
Tôi niệm chú Long Thiên Cái, tạo ra một kết giới hình khối, khoảng 1m vuông ở góc phòng, biến nó thành phòng thí nghiệm mini.
Kết giới hệ Thủy rất hiệu quả trong việc triệt tiêu âm thanh và chấn động.
Với cách này thì nếu có nổ nhẹ bên trong cũng không sao cả.
Nguyên liệu điều chế thì đã có sẵn:
Một lượng lớn dầu, hạch lõi của hầm ngục, và cả đống tiền tiêu vặt tôi được phát.
Chưa bao giờ tôi thấy làm hoàng tộc lại tiện đến vậy.
“Tiếp theo là nấu chảy bạc.”
Tôi dùng Thạch Hình Đại tạo ra một cái chén bằng đá, rồi thả vài đồng bạc vào.
Điểm nóng chảy của bạc không cao, chỉ cần hơ trên lửa là chảy ra được.
Để chắc ăn, tôi dựng thêm một lớp kết giới Long Thiên Cái nữa rồi niệm Viêm Liệt Hỏa Cầu ném vào bên trong.
Chờ một lúc là bạc sẽ tan chảy hết.
“Trong lúc đó thì nghiền nát hạch lõi hầm ngục vậy.”
Tôi tạo thêm một chén đá nữa, rồi cắt vụn hạch bằng Thủy Nhận.
Sau đó, tôi biến đổi cấu trúc của Thủy Nhận, tăng số lưỡi dao lên.
Tiếp tục ép sát nó vào hạch, thêm vào thuật thức quay tốc độ cao—
Rè rè rè rè!
Hạch bị cắt vụn từng chút một, phát ra âm thanh như tiếng máy nghiền.
Tốt rồi, nát thành bột hẳn hoi rồi đấy.
Thế là xong phần bột ma đỏ.
“...L-Lloyd-sama, ngài đang kích hoạt bao nhiêu ma thuật cùng lúc thế kia!?”
Grimo nhìn mà không giấu nổi vẻ ngỡ ngàng.
“Hả? Nếu tính cả mấy cái đang chờ sẵn thì chắc cỡ 20 gì đó.”
“T-Tận 20 luôn á...”
Grimo lùi lại một bước, mặt cứng đơ như bị sét đánh.
Tôi cũng không biết con số cụ thể là bao nhiêu đâu, vì chưa bao giờ thử giới hạn cả.
Mấy ma thuật cấp thấp thì tôi có thể thi triển hàng loạt cùng lúc cũng không vấn đề gì, nên tôi cũng chẳng coi đó là chuyện gì ghê gớm.
“Ồ, chắc giờ bạc tan rồi đấy.”
Tới lúc bắt đầu pha chế chính thức.
Tôi lấy bạc ra, thấy nó tan chảy như thủy ngân, có thể lăn tròn trên bề mặt.
Dù vậy, chỉ thả bạc vào dầu cũng chẳng thể hòa quyện được.
Chính vì thế, giờ là lúc đến phần “trình diễn” của tôi.
Tôi mở lòng bàn tay phải.
Thủy Dung Hợp và Thổ Dung Hợp, ma thuật dung hợp hệ Thủy và hệ Thổ.
Hai ma thuật này cho phép hòa trộn thể lỏng và thể rắn để tạo ra vật chất mới.
Thi triển cùng lúc bằng song chú sẽ khiến bất kỳ thứ gì cũng có thể được pha trộn.
Dưới tác động của hai ma thuật dung hợp, dầu và bạc tan bắt đầu quyện vào nhau trong chiếc lọ nhỏ.
Chất lỏng màu vàng óng dần dần trở nên lấp lánh, mang sắc ánh bạc óng ánh.
“Lloyd-sama, cái này là… thuốc Nguyệt Ngân đấy à!?”
“Ừm, trông khá giống thật.”
Thuốc Nguyệt Ngân là dược phẩm được bán bởi Hội Pháp Sư.
Thường được dùng để vẽ pháp trận hoặc làm chất dẫn cho triệu hồi thú.
Giá thì đắt khỏi nói, mà hiếm đến mức đại đa số pháp sư bình thường chẳng mơ có được.
Tôi từng thắc mắc họ làm ra nó kiểu gì, giờ thì tôi hiểu rồi.
Nhị trọng niệm chú, về lý thuyết thì hai pháp sư kết hợp ăn ý là có thể thi triển.
Tuy nhiên, cả Thủy Dung Hợp và Thổ Dung Hợp đều là ma thuật cấp cao, lại thuộc dạng hỗ trợ, nên người sử dụng vốn đã hiếm.
Muốn tạo được thuốc Nguyệt Ngân phải có hai người cùng sở hữu loại ma thuật này mới được, thế thì chẳng trách số lượng cực kỳ ít.
Gặp được công thức này ở đây đúng là hên thật.
Dù chưa rõ sẽ dùng vào việc gì, nhưng tôi nên điều chế sẵn vài lọ dự phòng.
“Giờ chỉ cần cho thêm bột ma đỏ nữa là xong.”
Tôi đổ phần bột ma đỏ vào hỗn hợp bạc dầu, rắc nhẹ như rắc tiêu.
Từng hạt bột rơi xuống, tan ra và nhuộm đỏ lớp dầu bạc óng ánh.
Khuấy đều bằng thìa bạc, tôi thu được một dung dịch đỏ rực, sáng lấp lánh gần như không khác gì ma tủy dịch thật sự.
“Ôô! Tuyệt vời quá, Lloyd-sama! Quá hoàn hảo luôn ấy!”
“Ừ thì… nhìn bề ngoài là thế. Còn hiệu quả thật sự thì phải thử mới biết được.”
Cơ mà, thanh đoản kiếm của tôi đã được khảm từ trước rồi.
Với lại tôi cũng ít khi trực tiếp ra trận, nên không có cơ hội để thử nghiệm vũ khí.
Tôi cũng không muốn đem thứ dung dịch quý giá này bôi linh tinh lên mấy món đồ trang trí.
Giá mà có chỗ nào dư nhiều vũ khí, lại có người tình nguyện thử thì tốt biết mấy…
“...À đúng rồi.”
Một ý tưởng lóe lên trong đầu tôi.
Chuyện này, có khi nhờ Albert giúp thì ổn.
■■■
Tôi đi khắp hoàng cung tìm kiếm, thì thấy Albert đang luyện cưỡi ngựa.
Thấy tôi đến, anh ấy dừng lại và xuống ngựa ngay.
“Chào buổi sáng, anh Albert.”
“Chào em. Lloyd đến tìm anh thế này, chắc hẳn là có chuyện gì muốn nhờ rồi nhỉ?”
Ôi trời, sao anh ấy đoán trúng phóc thế!?
Tôi còn chưa nói gì mà đã bị nhìn thấu rồi.
Albert chỉ cười lớn, có vẻ rất vui.
“Hahaha, Lloyd dễ thương thật đấy. Được rồi, nói đi. Có chuyện gì cần anh giúp nào?”
“Cảm ơn anh. Ờm, thật ra… gần đây em đang nghiên cứu khảm ma thuật, muốn thử nghiệm nên cần một số lượng lớn vũ khí. Nếu được, anh có thể cho em mượn vài món vũ khí của đội cận vệ không?”
Albert là một trong những hoàng tử cao cấp, nên mỗi người như anh đều có riêng vài chục cận vệ thân tín.
Mà đã là cận vệ thì chắc chắn có không chỉ 1 thanh kiếm.
Họ lại luyện tập thường xuyên, nên tôi có thể hỏi được cảm nhận thực tế khi dùng vũ khí.
Hơn nữa, vì là người của Albert nên chuyện này sẽ không bị lộ ra ngoài.
“Khảm à. Nghe bảo đó là loại ma thuật cực kỳ hiếm người dùng, thế mà em cũng học được, đúng là siêng học thật.”
“Em chỉ mới bắt đầu thôi. Chưa biết có thành công không, nên nếu được thì em chỉ xin vài món vũ khí không quá đắt tiền thôi ạ…”
“Ra vậy, em cần vũ khí để làm vật thí nghiệm hả?”
Albert nháy mắt, tôi gật đầu xác nhận.
“Anh hiểu nhanh thật, đỡ tốn công giải thích.”
“Hahaha, anh hiểu rõ em mà. Mấy thanh kiếm được khảm chắc đội cận vệ cũng thích lắm đấy. Dù có làm hỏng vài cái thì chắc cũng không ai phàn nàn đâu. Được rồi, anh sẽ lo chuyện này cho.”
“Cảm ơn anh rất nhiều.”
Tôi cúi đầu cảm tạ, rồi rời khỏi đó với tâm trạng vô cùng phấn chấn.