Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 1 - Chương 25: Tới Hồ

“Funfunfufun~ fufun~ fufufun~”

Tao, cô nàng võ sĩ, vừa ngân nga vừa vui vẻ dẫn đầu đoàn chúng tôi tiến về phía trước.

Do trùng hợp cùng đường đến hồ, cô ấy chủ động xin đi cùng, và Albert cũng không thấy lý do gì để từ chối.

Tất nhiên, Tao không chỉ đơn thuần bám theo, cô ấy thực sự tham gia vào các trận chiến mỗi khi lũ quái vật xuất hiện.

Sức chiến đấu của cô ấy vượt xa các cận vệ, phải hơn 2 bậc là ít.

Thậm chí tôi còn cảm thấy cô ấy điêu luyện hơn cả lần đầu gặp.

Chắc hẳn sau lần đó đã tiếp tục rèn luyện, bởi chỉ một mình mà cô ấy có thể tiêu diệt gần một nửa số quái vật.

Nhờ sức mạnh và tính cách thoải mái ấy, các cận vệ ban đầu còn cảnh giác cũng dần mở lòng với Tao.

“Thiệt tình… Albert-sama mà cũng chấp thuận cho một cô gái khả nghi thế kia đi cùng thì đúng là… khó hiểu thật. Phải không, Lloyd-sama?”

“Ahaha… Ừ, cũng hơi bất ngờ đấy.”

Có vẻ Sylpha không mấy thiện cảm với Tao, cứ giữ bộ mặt khó chịu từ nãy đến giờ.

Còn tôi thì đang cố né ánh mắt của Tao, nhưng cô ấy cứ liếc nhìn tôi liên tục.

…Chẳng lẽ cô ấy bắt đầu nghi ngờ rồi sao?

“Chà… nhìn kỹ quá đấy…”

Không biết từ lúc nào, Tao đã đi sát đến bên cạnh tôi, nhìn chằm chằm khiến tôi giật mình.

“Này, cậu này… Chúng ta từng gặp nhau ở đâu rồi đúng không?”

“Ơ, ơ… tôi cũng không nhớ nữa…”

Bị hỏi đột ngột, mắt tôi liền đảo quanh, không dám nhìn thẳng.

“Hmm… khả nghi thật. Nhưng mà rõ ràng là chưa từng gặp… Mà sao lại có cảm giác quen thuộc thế này chứ…”

Chết tiệt.

Cái nhìn đó rõ là đầy nghi hoặc.

Chắc chắn là vì tôi vừa mới luyện thở theo kiểu ‘Khí’ làm lộ ra sự tương đồng với cách hô hấp của Robert.

Mình sơ suất rồi…

Nhưng mà nếu dừng lại đột ngột thì càng đáng ngờ.

Thôi thì đành giả vờ không biết gì đến cùng vậy.

Ít nhất hồi đó tôi đã thay đổi ngoại hình, nên giờ có khi vẫn chưa bị phát hiện.

“Lloyd-sama, nhìn về phía khu rừng kia xem. Cái đền mà cô gái ấy nhắc đến, có phải là cái đó không?”

Nghe tiếng Grimo nhắc, tôi quay sang nhìn theo hướng chỉ tay, qua những tán lá, thấy thấp thoáng một công trình đá cũ kỹ hiện ra.

Tốt lắm, Grimo.

Đây đúng là cơ hội để đuổi cô ấy đi.

“Này Tao, kia có phải là cái đền cô đang tìm không?”

“Ồ! Chính là nó rồi! Cảm ơn nhiều nha! Các anh lính cũng giúp đỡ tôi quá trời. Vậy thì, xin phép cáo từ ở đây!”

Tao cúi đầu chào một cách vội vã, rồi lao đi với tốc độ như tên bắn.

Phù… may thật.

Trước khi bị bại lộ thì cũng đuổi đi được rồi.

“Cảm ơn nha, Grimo.”

“Có gì đâu ạ. Là thuộc hạ của Lloyd-sama, đây là việc đương nhiên thôi… Với lại, nếu chút chuyện cỏn con này có thể giúp giữ vững lòng tin, thì đáng giá lắm ấy chứ. Kukuh…”

“Hử? Ngươi vừa lẩm bẩm gì đó hả?”

“Không, không! Không có gì ạ! Mà… cái đền đó trông có gì đó là lạ lắm đó…”

“Thế à?”

Từ xa thế này thì tôi cũng chưa nhìn rõ được.

Mà giờ cũng không thể hành động riêng được, để dịp khác vậy.

“Albert-sama, đã nhìn thấy hồ rồi!”

Một trong các cận vệ đi trước báo về.

Nhìn kỹ sẽ thấy qua những kẽ lá, mặt hồ đang lấp lánh phản chiếu ánh mặt trời.

“Được rồi, ta nghỉ ngơi ở đây một lát thôi.”

Theo lệnh của Albert, cả đoàn tạm dừng chân gần bờ hồ để nghỉ ngơi.

Phù… cưỡi ngựa cũng mệt thật.

Thật lòng thì tôi thích chạy hoặc bay hơn, vừa nhanh, vừa thoải mái.

Tôi ngồi nghỉ trên một tảng đá thì Sylpha đưa tới một tách trà còn nghi ngút khói.

“Mời người, Lloyd-sama.”

“Cảm ơn cô.”

Tôi thổi nhẹ rồi nhấp một ngụm.

Mùi thơm thanh mát lan tỏa khắp cơ thể mỏi mệt.

“…Phù… trà cô pha vẫn ngon như mọi khi.”

“Tôi lấy làm vinh hạnh.”

Sylpha cúi đầu duyên dáng rồi lùi lại.

Trong khi đó, nửa đội cận vệ đang dựng trại, nửa còn lại mang cung tên đi săn thú chuẩn bị cho bữa tối.

“Cho anh ngồi cạnh chút nhé?”

“Dĩ nhiên rồi ạ.”

Albert, sau khi phân công xong, tiến đến và ngồi xuống cạnh tôi.

“Sylpha, cho tôi một tách trà nữa.”

“Vâng, xin chờ một lát.”

Sau khi giao phó cho Sylpha, Albert chồm người ghé sát tai tôi, thì thầm.

“Lloyd, em giỏi lắm đấy.”

“Ể!? Gì cơ? Ý anh là…?”

“Đừng có giả vờ nữa. Cô gái tên Tao ấy rõ ràng là đang để tâm đến em đấy.”

“Gì!? Gì cơ!? Không, không thể nào…”

Tôi suýt sặc trà vì quá sốc trước lời của Albert.

“Hahaha, không cần phải ngượng. Là anh trai, thấy em mình được con gái để ý cũng thấy mừng chứ.”

“Không, anh nói gì vậy chứ. Em vẫn là trẻ con mà?”

“Không đâu. Ít nhất là ánh mắt cô ấy nhìn em không phải nhìn một đứa trẻ. Có thể bây giờ cô ấy chưa định làm gì, nhưng kiểu gì cũng là ánh nhìn kiểu ‘để mắt dài hạn’ đấy. Em không nhận ra thôi, nhưng dạo gần đây cả Sylpha cũng bắt đầu nhìn em khác đi đấy.”

Cái gì?

Sylpha và Tao… có cảm tình với tôi?

Không thể nào!

Anh ấy đang nói cái quái gì vậy!?

Mặc cho ánh mắt lạnh lùng tôi phóng sang, Albert vẫn gật gù rất nghiêm túc.

“Là hoàng tộc, chuyện được nữ giới để mắt là điều bình thường. Nói trắng ra là… ‘được mến mộ’. Nhưng mà đừng coi thường họ nhé? Ánh mắt phụ nữ dành cho chúng ta rất nghiêm khắc. Nếu sống cẩu thả, thể nào cũng bị tạt cho gáo nước lạnh đấy.”

“…Vâng…”

Sao tự dưng ông anh này lại nói nghiêm túc thế nhỉ?

Chẳng lẽ Albert từng bị tổn thương vì chuyện tình cảm?

“――Albert-sama.”

“Uwah!?”

Bỗng nhiên có tiếng gọi từ phía sau khiến Albert giật bắn người.

Quay lại thì thấy Sylpha, với nụ cười tươi rói, đang đứng đó.

Cô ấy vẫn mỉm cười, đưa ấm trà ra trước mặt.

“Xin lỗi vì làm ngài giật mình. Trà đã pha xong rồi.”

“À, cảm… ơn…”

Albert đưa tách trà lên miệng, nhấp một ngụm rồi bất ngờ suýt nữa thì phun ra.

Anh cố gắng nuốt xuống nhưng cuối cùng vẫn ho sặc sụa.

Không rõ là vì trà quá nóng, quá đắng hay cả 2.

Albert khụ khụ liên tục, gương mặt nhăn nhó vì cổ họng bị kích thích.

"Dù Albert-sama là khách quý, nhưng xin đừng gieo vào đầu Lloyd-sama những kiến thức linh tinh không cần thiết."

"À… ừ, tất nhiên rồi! Tôi hiểu mà!"

Sylpha khẽ gật đầu với nụ cười nhẹ rồi quay lưng rời đi, để lại hai người chúng tôi ngồi đó.

"…Thấy chưa? Cô ấy đáng sợ thật mà."

Albert vừa nói vừa cười gượng.

Mà không, rõ ràng là lỗi của anh ấy trước còn gì.

Ai biểu nói linh tinh.