Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 1 - Chương 27: Săn Ma Thú Thành Công……?

"Cuộc săn ma thú đã kết thúc suôn sẻ! Tất cả là nhờ mọi người, cảm ơn nhé!"

"OOOOH!!"

Theo sau lời hô vang của Albert, các cận vệ đồng loạt giơ cao tay, reo hò phấn khích.

Ừm… mới ra khỏi hoàng cung một chút mà đã xong rồi sao.

Rốt cuộc cũng chẳng được giao chiến với ma thú nào, đúng là hụt hẫng thật.

"Mặt trời cũng sắp lặn rồi. Hôm nay nghỉ lại đây, mai chúng ta về."

Quay đầu nhìn lại, trời đã ngả chiều lúc nào không hay.

Ánh hoàng hôn phản chiếu trên mặt hồ, đẹp đến ngỡ ngàng.

Tôi có thể lén luyện ma thuật vào ban đêm không nhỉ…

Vừa nghĩ đến đó thì—

"Thưa ngài Lloyd, lều của chúng ta đã được dựng xong rồi."

Sylpha mỉm cười tiến đến báo cáo.

Chiếc lều… khá nhỏ.

Ngủ hai người trong không gian chật chội thế này…

Nếu tôi mà lén chui ra ngoài, chắc chắn cô ấy sẽ phát hiện.

Với Sylpha thì không nghi ngờ gì nữa.

Haizz…

Xem ra chuyến ra ngoài lần này đến đây là hết rồi.

Tôi cũng muốn thử đánh ma thú một lần mà.

"Tôi sẽ chuẩn bị bữa tối. Ngài Lloyd cứ nghỉ ngơi ở đây trước—"

Ooooon…

Một tiếng tru trầm đục vang lên, lẫn vào giọng nói của Sylpha.

Tiếng chó sủa?

Không, cái này thì…

"Là sói sao…?"

"Không, nếu là sói thì giọng chúng cao hơn thế này…"

Thông thường, tiếng tru của sói cao và sắc hơn.

Dù âm thanh vọng lại từ xa, nhưng tôi gần như chắc chắn đó là Bearwolf.

Ooon…

Ooooon…

Tiếng tru mỗi lúc một gần hơn.

Và không chỉ có 1.

Từ khắp cánh rừng xung quanh đều vang vọng tiếng gầm rú.

Tới mức này thì ngay cả đám cận vệ cũng bắt đầu cảm thấy bất ổn và náo động cả lên.

"Gì… gì thế!? Tiếng gầm quái gì đây!?"

"Nó càng lúc càng tới gần!"

"Mấy người còn đang nghỉ ngơi, ra hết mau!"

Tất cả những người đang trong lều cũng lục tục kéo ra ngoài.

Ai nấy đều nắm chặt vũ khí trong tay, nét mặt căng thẳng.

"Lloyd, lại đây!"

Tôi chạy nhanh tới chỗ Albert.

Đám cận vệ liền vây quanh chúng tôi, tạo thành một vòng tròn bảo vệ.

Bầu không khí lập tức trở nên căng như dây đàn.

Uuuuu…!

Tiếng gầm gừ nghe rõ ngay trước mặt.

Bụi rậm đung đưa, rồi 1 con sói khổng lồ lộ diện.

—Đúng như tôi nghĩ, là Bearwolf.

"Ma thú!? Vẫn còn sót lại à!?"

"Grrr!!"

"Gaou!!"

"GUOOOOOOU!!"

Không phải 1, mà 2… rồi 3 con Bearwolf nữa lao ra từ rừng sâu.

Chỉ trong chốc lát, cả bọn tôi đã bị bao vây hoàn toàn bởi 1 bầy Bearwolf.

Chưa hết.

Từ trong rừng, tiếng tru vẫn tiếp tục vang lên càng lúc càng nhiều.

"Không thể nào… Ma thú vốn không có tập tính bầy đàn… Sao lại đông như thế này…!?"

Mọi người hoảng loạn thấy rõ.

Nhưng với tôi, đây lại là cơ hội.

Cận vệ hoàng gia mà còn chật vật với 1 con ma thú, thì chừng này để tôi xử lý chắc chẳng sao cả.

Tất nhiên, tôi chỉ định dùng mấy ma thuật cấp thấp thôi, chừng đó là đủ rồi.

Tốt lắm, tinh thần lên cao rồi đây!

"Anh Albert, cho em tham chiến nhé!"

"…! Ừ! Anh trông cậy vào em, Lloyd!"

"Nó tới rồi!"

Cùng lúc với tiếng cảnh báo của Sylpha, đàn Bearwolf cũng ập đến như vũ bão.

"GAOOOOO!!"

"Khốn kiếp! Bảo vệ ngài Albert và ngài Lloyd!"

Đám cận vệ lập tức siết chặt đội hình, dựng thành một bức tường chắn trước mặt tôi và Albert.

Phía sau họ, Albert nhanh chóng niệm Viêm Liệt Hỏa Cầu, quả cầu lửa bùng cháy cuồn cuộn bay thẳng vào con quái vật.

Bearwolf trúng đòn, gào thét đau đớn rồi ngã lăn ra đất, quằn quại trong biển lửa.

Tốt lắm, đến lượt mình!

"Chịu lửa đi—!"

Tôi niệm Hỏa Cầu, hơi gượng gạo tí, nhưng hiệu quả vẫn ổn.

Quả cầu lửa lao tới, đốt sém mũi một con Bearwolf khiến nó chững lại.

Ngay sau đó, cận vệ lao lên chém tới tấp, ép nó phải lùi về.

"Ngài Lloyd, sao không dùng ma thuật mạnh hơn ạ? Chỉ cần tung một chiêu thượng cấp là hạ sạch bọn chúng trong chớp mắt rồi!"

"Thì chính vì thế mới không dùng đấy! Dùng ma thuật mạnh quá thì chán ngay còn gì!"

Dù gì đây cũng là dịp hiếm hoi được dùng ma thuật lên ma thú thật.

Phải tận hưởng một trận cho ra trò mới đáng công chứ.

"Mà này, nếu mình dùng trị liệu lên mấy con ma thú bị thương, chẳng phải sẽ được chơi lâu hơn à?"

Nhân tiện, dùng cho cận vệ nữa thì… đúng là cỗ máy chiến đấu vĩnh cửu!

Tôi tự thấy mình vừa nảy ra một ý tưởng cực kỳ tà đạo và xuất sắc.

"Thưa ngài… cái đó… e là không ổn ạ…"

Grimo mặt tái mét, vội vàng can ngăn.

Ừm, giờ nghĩ kỹ lại thì, dù có chữa trị bằng ma thuật, tinh thần và thể lực của con người vẫn sẽ suy giảm.

Lỡ như kéo dài trận đánh mà làm cận vệ chết vì kiệt sức thật thì đúng là tội lỗi quá.

Thôi, dẹp ý tưởng ác quỷ đó đi.

Nhưng… chỉ dùng Hỏa Cầu thì lại hơi nhàm.

"Vậy thì ít nhất, thử nghiệm cái này xem nào, Khí."

Tôi mới học được, nhưng vẫn chưa có dịp thử trên sinh vật sống.

Giờ có cả bầy ma thú làm bia di động thế này thì quá lý tưởng rồi còn gì.

Tôi hít sâu, rồi gom khí trong cơ thể vào bàn tay phải.

Là chiêu Khí Khổng Đạn của Tao.

Lần trước dùng thử, phổi đau đến muốn ói máu, nhưng nếu vừa sử dụng vừa bắn trị liệu đúng chỗ thì có thể giảm đau kha khá.

…Rồi.

Được rồi đấy.

"Haa!!"

Tôi niệm Hỏa Cầu để che mắt đối phương, rồi bọc Khí Khổng Đạn bên trong mà phóng đi.

Quả cầu lửa bọc khí bay thẳng đến, đánh trúng ngay đầu một con Bearwolf.

"GUOOOOH!?"

Con quái rú lên, bị hất văng ra sau.

Nhưng rồi nó lại đứng dậy.

Xem ra, chiêu đó vẫn chưa đủ mạnh.

Chỉ dùng thuần khí thì còn lâu mới bằng được Tao.

"N-Ngài Lloyd, vừa rồi là cái gì vậy…!?

"À, đó là 'Khí' đấy. Tao dạy ta."

"Cái… gì cơ!?"

Grimo tròn mắt kinh ngạc trước lời tôi nói.

"'Khí' ấy hả… hình như là loại kỹ thuật từng được mấy người ngoại quốc sử dụng hồi xưa, từng chiến đấu với họ một thời. Nghe bảo phải khổ luyện cả chục năm trời mới dùng được… mà ngài mới gặp con bé Tao đó mấy ngày trước thôi đúng không? Vậy mà học được trong thời gian ngắn thế à?… Khó tin quá…"

Grimo lại có vẻ sốc toàn tập lần nữa.

Có khi nào hắn đang nghĩ tôi cố tình làm màu, giả vờ chưa tung hết sức để kéo dài trận đấu không?

Tiếc là tôi đang dùng toàn lực thật đấy…

Cơ mà đúng là “Khí” khó thiệt.