"Vậy là đến lúc kiểm tra chiến lợi phẩm rồi nhỉ."
Đêm hôm đó, sau khi ăn tối xong, tôi trở về phòng sớm và mở túi hành lý ra.
Bên trong là đống đồ tôi đem về từ hầm ngục:
Quang thạch, mảnh vỡ của con Stone Slime, một phần chiếc rương báu bị cắt ra, và thanh đoản kiếm được khảm ma thuật.
Tôi vứt tất cả lên giường.
“Là gì thế kia, thưa ngài Lloyd?”
“Chiến lợi phẩm từ hầm ngục đấy.”
“Bảo sao về trễ... Ngài vừa khám phá một hầm ngục à…”
Grimo thở dài như thể hết cách với tôi rồi.
Ừ thì, tôi cũng biết lỗi mà.
Việc đầu tiên là kiểm tra viên quang thạch.
Như Tao từng nói, khi mang ra khỏi hầm ngục thì nó mất luôn khả năng phát sáng.
Thử gọt bớt một chút xem sao.
Tôi dùng ma thuật hệ Thủy, Thủy Nhận để mài viên đá.
Với những vật cứng như thế này thì dùng Phong Nhận không hiệu quả vì nó không có khối lượng, còn Thủy Nhận thì cắt tốt hơn.
Sau khi mài một lúc, bên trong viên đá cũng chẳng có gì đặc biệt.
Nó chỉ là một cục đá bình thường, như bao loại đá khác.
“Kết hợp với giả thuyết của mình thì... lõi hầm ngục có thể hấp thu nhiều loại vật chất để lớn lên. Có lẽ nó đã hút lấy những viên đá, đất cát kiểu này để hình thành nên cả hầm ngục.”
Nói cách khác, những thứ lấy từ hầm ngục khi ra ngoài sẽ quay trở lại trạng thái ban đầu.
Tiếp theo là mảnh rương báu…
Không được rồi.
Chẳng còn chút ma lực nào cả.
Chắc lõi hầm ngục vốn là một dạng sinh vật ma thuật, và khi bị cắt ra, nó đã “chết”.
Mảnh của con Stone Slime cũng không ngoại lệ, giờ thì chỉ còn lại là một đống đất khô.
Chắc rời khỏi hầm ngục nên nó quay về trạng thái đất ban đầu.
…Nhưng mà con Lich hôm trước thì trông vẫn chẳng sao khi rời xa hầm ngục của nó.
Có lẽ cấp độ cao thì khác chăng?
…Hay đúng hơn, nếu coi cả hầm ngục là một cơ thể khổng lồ thì sao?
Tôi từng nghe rằng ma vật mạnh thường có lõi riêng để có thể hoạt động độc lập.
Nhưng thôi, vẫn chỉ là giả thuyết mà thôi.
“Dù sao thì, cũng tạm hiểu sơ sơ về cách hầm ngục vận hành. Nhưng tất cả vẫn chỉ dừng ở suy đoán. Giá mà có thêm vài mẫu nghiên cứu nữa thì tốt. Chắc phải lén mò xuống hầm ngục lần nữa rồi.”
“Nhưng ngài là pháp sư mà? Cần gì nghiên cứu hầm ngục nữa?”
“Vì không ai biết thứ gì có thể ứng dụng vào ma thuật được cả.”
“Ra vậy, hóa ra là thế…”
Ma thuật là sự kết hợp của vô vàn yếu tố.
Nó liên quan đến tất cả vạn vật trong thế giới này.
Nếu không có lửa, không có nước, thì cũng chẳng thể tạo ra ma thuật lửa hay ma thuật nước.
Nói chung, càng nhiều kiến thức thì càng có lợi cho mình.
Biết đâu một ngày nào đó nó lại trở nên hữu dụng.
“Thôi, chuyện hầm ngục tạm thế đã. Giờ đến phần khảm ma thuật.”
Sách vở về ma thuật khảm tôi cũng đọc kha khá rồi, nhưng để thực hành thì cần đến một chất xúc tác đặc biệt chính là thứ ma tủy dịch bôi trên thanh đoản kiếm kia.
Đây là chất lỏng có khả năng giữ ma lực cực tốt, lại dễ thẩm thấu, nên thường dùng làm chất nền trong khảm thuật.
Do nó khá quý hiếm, nên thường chỉ những thợ rèn có tài năng mới được tiếp cận, và tôi thì chưa từng có cơ hội dùng thử.
Trước giờ vì bận nhiều việc, tôi cứ để nó sang một bên, chưa có dịp thử nghiệm thật sự.
“Trước tiên là phải tách phần ma tủy dịch ra khỏi kiếm đã…”
Nếu nhớ không lầm thì phải ngâm phần có ma tủy dịch trong nước sôi rồi chà kỹ cho tróc ra.
Tôi dùng ma thuật đun sôi nước rồi nhúng phần lưỡi kiếm vào, sau đó chà bằng bàn chải.
Một lớp dầu lỏng nổi lên bề mặt nước chính là phần ma tủy dịch đó.
Ma tủy dịch tan ra bởi nhiệt nhưng không hòa tan trong nước, nên nổi lềnh bềnh bên trên.
Tôi cẩn thận vớt lớp đó ra và đựng vào một lọ nhỏ.
“Hmm, lẫn khá nhiều tạp chất. Có lẽ trước đây từng được tái sử dụng nhiều lần rồi.”
Ma tủy dịch có thể tái chế bằng cách tách ra như thế này và dùng lại cho lần khảm tiếp theo.
Nhưng mỗi lần dùng lại, tạp chất tích tụ, làm giảm độ tinh khiết đồng nghĩa hiệu quả khảm cũng giảm theo.
“Nếu vậy thì… lọc sạch nó là được.”
Tôi đặt tay lên lọ nhỏ và bao phủ bằng ma lực.
Ngay lập tức, những cặn bẩn li ti bắt đầu nổi lên từ trong dung dịch.
“Ngài Lloyd… ngài đang làm gì vậy?”
“Lọc bỏ tạp chất thôi.”
Thủy Hệ Ma Thuật:
Thanh Lọc.
Đây là loại ma thuật dùng cho chất lỏng, có thể loại bỏ tạp chất như đúng tên gọi của nó.
Ứng dụng đa dạng:
Từ lọc nước sông để uống, đến làm sạch nhiên liệu chứa rác bẩn.
Chỉ có điều, nếu nâng độ tinh khiết quá mức thì hỗn hợp sẽ bị phân giải hoàn toàn.
Tôi từng dại dột “tinh lọc” trà quá đà, biến nó thành nước lọc luôn…
“Làm những việc tinh vi như vậy mà cũng dùng được ma thuật sao… Thật là, ngài đúng là khác người đấy, ngài Lloyd.”
“Ta đâu có sáng tạo ra ma thuật này. Chẳng qua, ma thuật vẫn không ngừng tiến bộ thôi. Từ khi ngươi ngủ đông tới giờ, có vô vàn điều mới đã xuất hiện. Rồi, hớt lớp rác ra… Xong. Sạch sẽ hẳn.”
Nhìn lại, ma tủy dịch bây giờ đã trong vắt hơn hẳn lúc đầu.
Nhân tiện, trong dung dịch này chứa loại thuật thức gì nhỉ?
Tôi thử tập trung cảm nhận các thuật thức còn sót lại trong dung dịch.
“...À, là loại tăng cường độ bền.”
Đây là một trong những thuật thức phổ biến nhất để khảm lên vũ khí.
Những thanh kiếm đắt tiền cũng thường dùng loại này để tăng độ dẻo và chống gãy.
Nhưng mà… cái thuật thức này cũ quá rồi.
Cấu trúc vừa lỗi thời vừa kém hiệu quả.
Thôi thì viết lại cho sạch sẽ vậy.
Gỡ bỏ toàn bộ thuật thức cũ, thế là dung tích ma thuật được giải phóng kha khá.
Với chỗ trống này, tôi có thể khảm chồng ba lớp tăng bền luôn.
Nhân tiện thêm luôn cả hiệu ứng tăng độ dẻo giúp kim loại vừa dai vừa bền.
…Rồi, thế là xong.
Tôi bôi lại lớp ma tủy dịch vừa xử lý lên thanh đoản kiếm.
“Hoàn thành!”
Lưỡi dao giờ đây sáng bóng hẳn, khác hẳn với lúc đầu.
Thử cắt thử vào mảnh rương báu, luỡi kiếm lướt qua ngọt lịm, cứ như cắt bơ vậy.
“Ôô, tuyệt quá đi mất!”
“Ừm, kết quả tốt thật.”
Khảm ma thuật à… khá là thú vị đấy.
Tôi muốn thử thêm nữa, nhưng lại không còn ma tủy dịch.
“…Vậy thì, tự chế ra thử xem.”
“Ngài nói thật à!? Chuyện đó mà cũng làm được sao!?”
“Nếu phân giải được đến cấp độ nguyên liệu thì có thể phân tích thành phần và tỉ lệ. Khi đó, hoàn toàn có thể tái tạo lại.”
Nói rồi, tôi cho phần ma tủy dịch còn dư vào một lọ nhỏ, kích hoạt Thuật Thanh Lọc, nhưng lần này là có đính kèm thêm một thuật thức đặc biệt để tăng cường hiệu quả.
Làm như vậy có thể phân giải dung dịch trở về nguyên liệu ban đầu.
Sau khi thi triển thuật một lúc, màu của ma tủy dịch bắt đầu chuyển sang vàng.
Tiếp đó, từng mảng tinh thể tụ lại trong chất lỏng và lắng dần xuống đáy.
Tốt, quá trình phân giải đã hoàn tất.
“Ồ, hóa ra đống này là nguyên liệu thô để điều chế ma tủy à.”
“Chuẩn đấy. Còn phần chất lỏng... chỉ là dầu thôi.”
Dầu vốn rất hợp với cả ma thuật lẫn kim loại.
Tôi cũng đã đoán trước phần nào rồi.
“Còn mấy tinh thể bên trong... chủ yếu là bạc. Dùng tiền xu thay thế chắc cũng được. Mấy hạt đỏ này là bột ma đỏ đấy.”
Bột ma đỏ là loại bột được nghiền từ nhân lõi bên trong trái tim của những ma vật hùng mạnh.
Nó dẫn ma lực cực kỳ tốt, lại dễ hòa tan vào dung dịch nên thường được dùng làm nguyên liệu chế tạo.
Và loại bột ma đỏ này, nếu đem so với lõi của hầm ngục, thì giống nhau đến đáng ngạc nhiên.
Xem ra, như tôi dự đoán, hầm ngục cũng là một dạng sinh vật sống.
Vậy thì nếu đem lõi hầm ngục nghiền ra, tôi hoàn toàn có thể sử dụng được.
Thế là nguyên liệu phía bên này cũng tạm ổn.
“Nói cách khác… với những thứ có ở đây, chắc mình điều chế được ma tủy rồi nhỉ.”
“Ghê thật đó ngài Lloyd!”
Chỉ cần đã nắm được quy trình rồi thì chẳng có lý do gì không làm được cả.
Tốt lắm, mai thu gom nguyên liệu rồi bắt tay vào điều chế thử xem sao.